Trên Khởi Nguyên đại lục mênh mông có vô số thế lực mà thế lực có thể thành lập thần quốc lại chẳng có mấy!

Mà đông đảo quốc gia cũng có mạnh có yếu, như Ngu quốc, Thực quốc đều xem như là quốc gia hạng hai, mạnh hơn Tấn quốc do Tọa Sơn Khách lập nên nhiều, Tấn quốc là tiểu quốc biên giới thật sự.

Giống như Thiên Mộc Quốc trong truyền thuyết, có giới thú, thực lực vượt xa các nước như Thực quốc, Ngu quốc, có thể nói là quốc gia hạng nhất!

Viêm Phong cổ quốc, Lôi Đình cổ quốc lại vượt qua tất cả quốc gia.

"Dựa theo thông tin trong truyền thừa miêu tả, trong Viêm Phong cổ quốc, thế lực mạnh nhất chính là hoàng tộc. Sự cạnh tranh trong hoàng tộc cực kỳ kịch liệt, tổng cộng chia làm mười ba phân chi, mỗi một phân chi đều có tư cách cướp lấy ngôi vị hoàng đế! Đế Sở nhất mạch chính là một trong mười ba phân chi đó." Rốt cuộc La Phong cũng hiểu được lai lịch của vị Viêm Phong quán chủ này rất lớn.

"Không ngờ lại có thể gặp được Đế Sở điện hạ ở thành nhỏ biên giới này!" La Phong khách khí nói.

"Ta cũng không có tư cách xưng điện hạ, cũng chỉ là Vĩnh Hằng Chân Thần mà thôi, ngươi gọi ta là Sở Ngộ đi!" Đế Sở Ngộ vừa cười vừa nói.

Những con cháu hoàng tộc khác ở bên ngoài phô trương thanh thế, nhưng hắn ta không coi trọng đám đồng tộc kia!

Theo Đế Sở Ngộ thấy, thực lực không đủ thì chỉ là phế vật trong hoàng tộc mà thôi!

Vì sao hoàng tộc lại để mười ba chi nhánh cạnh tranh? Không phải là phế vật quá nhiều hay sao?

Đế Sở Ngộ phiêu bạt bên ngoài bình thường đều không nói thân phận của mình, dù sao chỉ cần là người có chút kiến thức thì đều đoán ra được cái tên Đế Sở Ngộ này có liên quan đến Đế Sở nhất mạch!

Bình thường hắn ta đều dùng tên Sở Ngộ!

"La Hà huynh có thể giết Huyết Vân, hiển nhiên thần thể, cảnh giới, ý chí... các phương diện đều đạt tới cấp độ đỉnh phong, trong cả Ngu quốc chỉ có vài người có thể so sánh với ngươi!" Đế Sở Ngộ mỉm cười nói.

"Nếu sau này ngươi có thể lĩnh hội được Hỗn Độn Pháp Tắc, trở thành Hỗn Độn Chúa Tể, ta có thể giúp tiến cử. Không nói cái khác, trở thành khách khanh của Đế Sở nhất mạch ta không phải việc khó!"

"Tiến cử vào Đế Sở nhất mạch của Viêm Phong cổ quốc?" La Phong nhịn không được nói: "Sở Ngộ huynh coi trọng ta như vậy sao?”

Hiểu biết càng nhiều mới biết hoàng tộc của hai đại cổ quốc này chiêu mộ khách khanh hà khắc cỡ nào.

Sư phụ Tọa Sơn Khách muốn đi vào hạch tâm của hai đại cổ quốc, nhưng họ không để ý tới! Đối với bọn họ mà nói, loại Thần Vương bình thường này, căn bản không có ý nghĩa gì đối với cổ quốc cả!

"Cho dù ngươi đi theo con đường pháp tắc trở thành Hỗn Độn Chúa Tể, bình thường Đế Sở nhất mạch ta sẽ không chiêu mộ! Nhưng ta nguyện ý chiêu mộ ngươi!" Đế Sở Ngộ nhìn La Phong: "Ta không quan tâm thực lực của ngươi mạnh hay yếu, cái ta quan tâm là phẩm hạnh của ngươi!"

"Hơn hai mươi kỷ ngươi tới Hộ Dương thành, ta thấy rất rõ ràng! Thương hại kẻ yếu, ghét ác như thù, vì hảo hữu Thương Thiên Viêm, ngươi liên tiếp đuổi giết Vũ Thiên Hử, Vũ Thiên Y và Huyết Vân!" Đế Sở Ngộ mỉm cười nói: "Bên trong xương cốt ngươi trọng tình trọng nghĩa, ta tự nhiên nguyện ý kết giao bằng hữu ngươi! Khởi Nguyên đại lục hôm nay, có một số cường giả thiên phú cao nhưng ích kỷ, nói không chừng ngày nào đó sẽ bị bán đứng!"

La Phong hiểu rõ!

Hóa ra là tất cả những gì hắn làm khiến cho vị hoàng tộc Viêm Phong cổ quốc này thích hắn.

"Đương nhiên điều kiện tiên quyết là ngươi phải trở thành Hỗn Độn Chúa Tể, đến lúc đó ngươi mới có tư cách được tiến cử làm khách khanh! Đương nhiên ngươi cũng phải là cảnh giới Hỗn Độn của con đường pháp tắc, đây đã là ngưỡng cửa thấp nhất để chiêu mộ khách khanh rồi!" Đế Sở Ngộ nói.

Phó quán chủ ở bên cạnh cười nói: "La Hà, ngươi nhớ kỹ, đừng hoàn toàn đầu nhập vào Ngu quốc, phòng ngừa đến lúc đó không có cách nào thoát khỏi một tiểu quốc xa xôi tên Ngu quốc này, rốt cuộc thì cũng có quá ít cơ hội!"

"Cấp bậc như quốc chủ Ngu quốc chỉ là một khách khanh của Viêm Phong cổ quốc ta mà thôi!" Đế Sở Ngộ nói: "Một số tiểu quốc xa xôi không tiếp xúc được với bí ẩn thật sự của Khởi Nguyên đại lục, một số tài nguyên hàng đầu thì đừng có mơ!"

"Dù là quốc chủ của Thực quốc cũng vì sở trường về món ăn ngon, được quý tộc Viêm Phong cổ quốc yêu thích, thu hoạch mới to lớn như vậy!"

La Phong thất kinh!

Quán chủ cũng nói quốc chủ Thực Quốc giỏi nấu nướng? Khiến quý tộc của Viêm Phong cổ quốc yêu thích? Lại còn có một tầng quan hệ này.

Trong tình báo hắn sưu tầm được cũng không có ghi, hôm nay chỉ có vài câu nói mà hắn đã hiểu rõ hết thảy.

"Đợi đến khi ngươi và ta đều thành cảnh giới Hỗn Độn của pháp tắc nhất mạch rồi nói sau." Đế Sở Ngộ nói!

"Tạ Sở Ngộ huynh!"

La Phong vẫn rất cảm tạ đối phương!

Rất nhanh, La Phong cáo từ rời đi.

"Ngươi chiêu mộ La Hà sớm như vậy sao?" Phó quán chủ cười nói.

"Một khi ta đạt cảnh giới Hỗn Độn, được trong tộc bồi dưỡng rồi mới chiêu mộ thì đã muộn!" Đế Sở Ngộ nói: "Nhân lúc bây giờ còn tiêu diêu tự tại, tìm thêm mấy trợ thủ thích hợp đi!"

"Xem ra ngươi rất tự tin!" Phó quán chủ nói.

"Hoàn toàn lĩnh ngộ chín chiêu cảnh giới Hỗn Độn được ghi chép trong bí điển, chín chiêu này hỗ trợ lẫn nhau tạo cho ta cảm giác ta còn cách Hỗn Độn Pháp Tắc hoàn chỉnh rất gần!" Đế Sở Ngộ nói.

Phó quán chủ vui mừng: "Hỗn Độn Chúa Tể có thần thể vô hạn của pháp tắc nhất mạch? Ha ha ha, một khi ngươi thành công, một lượng lớn tài nguyên trong tộc đều sẽ được cung cấp cho ngươi! Không ngờ ta lựa chọn giúp ngươi, lại là lựa chọn đúng."

Trên Khởi Nguyên đại lục, những người có thần thể vô hạn và đi theo pháp tắc nhất mạch trở thành Hỗn Độn Chúa Tể rất nhiều, nhưng hai đại cổ quốc cũng không thèm để ý. Tuy nhiên, nếu là trong hoàng tộc có thiên tài như thế thì lại khác, tự nhiên sẽ dốc toàn lực bồi dưỡng.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương