Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter 127 Người bạn duy nhất của ta(2)

Giống như lúc trước Thực quốc diệt Tấn quốc, đã động thủ là không cho Tấn Chi Thần Vương một cơ hội phản kháng nào! Hoàn toàn hủy diệt tất cả cường giả vương đô Tấn quốc, chỉ có Tấn Chi Thần Vương chật vật trốn vào Vũ Trụ Hải.

"Hầu gia truyền mệnh lệnh đến." Ánh mắt lão giả tóc trắng sáng lên. Làm thủ lĩnh Khương thị nhất tộc tại Hộ Dương thành, lão tự nhiên nhận được mệnh lệnh.

"Thế nào?" Hộ Dương thành chủ và Ma Ly Hiêu hỏi.

"Mệnh lệnh của Hầu gia chỉ có một, là treo thưởng cho Huyết Vân Thần Quân, Vũ Thiên Hử và Vũ Thiên Y." Lão giả tóc bạc nói.

Hộ Dương thành chủ hiểu rõ: "Xem ra gửi hi vọng vào treo thưởng, có thể hấp dẫn một vào cường giả khủng bố xuất thủ."

"Mượn lực lượng cũng cần thời gian, nếu có cường giả tiếp tục treo thưởng giết đám Huyết Vân Thần Quân thì cũng là chuyện tốt." Ma Ly Hiêu nói: "Ta nghe nói hai đại cổ quốc và một vài thế lực lớn thần bí ở Khởi Nguyên đại lục cũng sẽ bồi dưỡng tinh anh, hành tẩu các nơi trên Khởi Nguyên đại lục, nếu phát hiện treo thưởng kếch xù, có lẽ sẽ đến Hỗ Dương thành."

"Tiền thưởng bao nhiêu?" Hộ Dương thành chủ truy hỏi.

"Hầu gia căn dặn, tiền thưởng giết Huyết Vân Thần Quân tăng lên đến mười triệu vũ trụ sa! Tiền thưởng giết Vũ Thiên hử tăng lên tới hai mươi triệu, tiền thưởng giết Vũ Thiên Y tăng lên tới mười triệu." Lão giả tóc trắng nói.

Ma Ly Hiêu và Hộ Dương thành chủ cứng lại.

Không hổ là Hầu gia! Vừa ra tay đã bỏ ra số tiền khổng lồ!

Hầu gia có toàn bộ Cửu Khương Hỗn Độn Châu làm đất phong, ba tòa thành trì cỡ lớn, một trăm tám mươi chín tòa thành trì bình thường, các cư dân đều phải nộp phí chỗ ở, mỗi cư dân giao rất ít, nhưng số lượng cộng lại cũng khổng lồ. Bọn họ khấu trừ nhu cầu tự hoạt động của thành trì, một phần nộp lên cho các Thần Vương, một phần nộp lên cho Cửu Khương Hầu.

Chỉ cần một kỷ, toàn bộ Cửu Khương Hỗn Độn châu cũng đủ để cung ứng một lượng tài phú cực lớn.

Khoảng mười triệu vũ trụ sa? Đối với Cửu Khương Hầu mà nói, quả thực không đáng nhắc tới.

Ông ta tình nguyện tiêu phí vũ trụ sa để treo thưởng, cũng không muốn đi nhờ Thần Vương giúp đỡ vì chuyện nhỏ này.

"Chỉ riêng Ngu quốc ta, bề ngoài đã có hơn mười vị có thực lực tương đương Ung tướng quân, giỏi hơn hắn cũng có ba bốn vị." Lão giả tóc bạc nói: "Hơn nữa còn có tinh anh được một vài thế lực lớn ở Khởi Nguyên đại lục bồi dưỡng, hơn mười triệu vũ trụ sa... Tin rằng trong một kỷ, nhất định có thể hấp dẫn được cường giả có đủ thực lực!"

       ...

La Phong khống chế phi thuyền đi tới Ám Điện của hội quán Viêm Phong.

"La Hà huynh." Phó quán chủ hội quán Viêm Phong tự mình tiếp đãi: "Đây là tất cả vật phẩm Thương Thiên Viêm để lại cho ngươi."

Nói xong, hắn ta đưa một bình ngọc tới.

La Phong nhận lấy, thấy có hơn ba triệu vũ trụ sa, còn có rất nhiều vật liệu, binh khí bí bảo, nhưng thứ nổi bật nhất là một phong thư.

"La Hà huynh, khi ngươi nhìn thấy phong thư này, ta đã chết rồi. Ngươi không cần đau lòng cho ta, thật ra lúc trước khi một mình ta trở lại quê hương Hỗ Dương thành, đã không có ý định sống rồi. Về sau, một vài tiểu tử trong thành khiến ta xúc động, lúc ấy ta nghĩ thầm, dù mình có chết, thời gian còn lại nên làm chút chuyện có ý nghĩa, mỗi ngày đều sống có ý nghĩa hơn chút."

"Ta để lại các loại tài nguyên đã tích lũy cả đời này cho ngươi, ta cũng không có chuyện gì cầu xin hết, bởi vì ngươi ghét ác như thù, ngươi có thể ra tay vì kẻ yếu, cũng đã là niềm mong đợi của ta."

"Trở lại Hộ Dương Thành lâu như vậy, quen biết nhiều bằng hữu như vậy, người ta thích nhất chính là La Hà huynh."

"Đường tu hành gian nan, ngươi cần phải bảo trọng bản thân. Nếu như đối mặt với đại địch, cúi đầu sợ hãi chút cũng không mất mặt, mấu chốt là phải sống sót, sống sót mới có cơ hội giết địch. Có đôi khi... sống sót, còn khó hơn là chết."

"Cuộc đời của ta đã kết thúc! Chúc La Hà huynh, bằng hữu của ta, ngươi có thể đạt được ước nguyện, về sau mỗi một ngày đều cảm thấy không uổng phí."

Một phong thư này là lời lải nhải của lão bằng hữu, nhưng La Phong lại đau lòng.

"Thương huynh, ngươi là bằng hữu duy nhất ta kết giao sau khi tới Khởi Nguyên đại lục." La Phong thầm nói: "Cũng là người duy nhất ta khâm phục. Ngươi yên tâm, ngươi dùng mạng để vạch trần thân phận Huyết Vân Thần Quân. Ta hứa với ngươi... Hắn nhất định sẽ chết! Hắn trốn không thoát đâu!"

La Phong xoay người rời đi.

Phó quán chủ của hội quán Viêm Phong nhìn thấy cảnh này: "La Hà Thần Quân này thân thiết với Thương Thiên Viêm, nhưng Huyết Vân Thần Quân cũng không dễ chọc."

"Vù."

Ra khỏi hội quán Viêm Phong, La Phong gọi Ma La Tát đang đợi bên ngoài, lập tức điều khiển phi thuyền rời đi.

"Chủ nhân." Ma La Tát nhìn La Phong.

La Phong nhìn Hộ Dương Thành mênh mông bao phủ trong bóng đêm: "Ta nhớ, chỉ cần ngươi từng thấy khí tức sinh mệnh, ngươi sẽ có hy vọng truy tung được? Tang Thủy Vân, hai chúng ta đã gặp không chỉ một lần! Ngươi có thể tìm được hắn không?"

Ma La Tát dùng tâm linh truyền âm: "Chủ nhân yên tâm, chỉ cần hắn không phải thần thể hoàn mỹ, có thể triệt để ngăn cách khí tức. Một khi ở khoảng cách gần, ta nhất định có thể khóa chặt khí tức của hắn."

"Giờ chúng ta tìm khắp Hộ Dương thành cái đã!" La Phong nói: "Ta khống chế phi thuyền, ngươi tới cẩn thận cảm ứng truy tung."

"Vâng." Ma La Tát đáp.

Lúc này La Phong khống chế phi thuyền, dùng tốc độ cao bay qua từng khu vực của Hộ Dương thành. Ma La Tát thì cẩn thận cảm ứng khu vực này.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương