Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter 123 Quyết Định Của Thương Thiên Viêm(2)

Những Vĩnh Hằng Chân Thần tới đây đương nhiên không chỉ La Phong và Thương Thiên Viêm, toàn bộ các thế lực ở Hộ Dương Thành đều bị xung đột lần này làm cho khiếp sợ! Dù sao xung đột từ xưa tới nay vẫn luôn tồn tại, nhưng xung đột trước kia cũng không kịch liệt như vậy.

Ung tướng quân hiện thân, còn có thực lực và sự điên cuồng của Huyết Vân Thần Quân, đều khiến thế lực khắp nơi trong thành run sợ.

Thiên Viêm Môn.

Thương Thiên Viêm trở về, hắn ta triệu kiến lão bộc.

"Môn chủ." Một người Kim Chúc Sinh Mệnh cung kính hành lễ.

"Thu thúc." Thương Thiên Viêm cười nhìn ông ấy: "Có một việc muốn nhờ ngươi hỗ trợ."

"Môn chủ, ngươi luôn khách khí như vậy." Thu thúc nhếch miệng cười, khuôn mặt màu vàng cười xán lạn.

Thương Thiên Viêm nhìn Thu thúc.

Lúc trước hắn ta một mình trở lại quê hương Hộ Dương thành, đi khắp toàn thành, tìm được gia nô là Thu thúc. Về sau hắn ta thành lập Thiên Viêm môn, Thu thúc cũng là người hắn tin tưởng nhất, giúp hắn ta tất cả chuyện vụn vặt trong Thiên Viêm môn.

"Ta đưa cho ngươi bức mật thư này, một khi nhân quả của ta tiêu tán, ngươi lập tức truyền mật thư cho năm vị trong danh sách." Thương Thiên Viêm nói.

"Nhân quả tiêu tán?" Kim Chúc Sinh Mệnh Thu thúc ngơ ngác nhìn Thương Thiên Viêm: "Môn chủ, ngươi luôn rất thích dạy những đệ tử kia, luôn thích kết giao bằng hữu, thế giới này còn rất thú vị, ngươi đừng từ bỏ..."

"Ta không muốn tìm chết, chỉ là chuẩn bị làm một chuyện khá nguy hiểm." Thương Thiên Viêm nói.

"Chuyện nguy hiểm? Môn chủ, nhất định phải làm sao?" Thu thúc nhìn hắn.

"Chuyện này rất có ý nghĩa." Thương Thiên Viêm tươi cười xán lạn: "Sau khi ta trở lại Hộ Dương thành, hi vọng sau này mỗi một ngày đều có ý nghĩa. Chuyện này, ta nhất định phải đi làm."

Nói xong, Thương Thiên Viêm xoay người rời đi.

"Môn chủ." Thu thúc nhìn bóng lưng Thương Thiên Viêm rời đi, nước mắt chảy xuống.

        ...

Mộng Hoa lâu.

Thương Thiên Viêm đến nơi này.

"Thiên Viêm, sao ngươi lại tới đây?" Mộng Hoa lâu chủ mỉm cười đến xem hắn ta. Hắn ta là một trong hai vị Vĩnh Hằng Chân Thần mê luyến nàng nhất toàn thành, Mộng Hoa lâu chủ vẫn rất để ý Thương Thiên Viêm.

"Muốn thăm ngươi một chút." Thương Thiên Viêm nhìn Mộng Hoa lâu chủ.

Thần thể của Mộng Hoa lâu chủ ẩn chứa Pháp Tắc Chi Nguyên mà nàng lĩnh ngộ, ở trên người nàng, tự nhiên hắn ta có thể nhìn thấy bóng dáng trong lòng muốn nhìn thấy nhất.

Trong mắt Thương Thiên Viêm, Mộng Hoa lâu chủ mang bóng hình, khí tức và nụ cười của vợ hắn.

"Cứ nhìn chằm chằm vào ta như vậy sao?" Mộng Hoa lâu chủ cười nói: "Ta uống với ngươi mấy chén nhé?"

"Được." Thương Thiên Viêm mỉm cười gật đầu.

"Ngươi biết chuyện xảy ra tối nay không? Huyết Vân Thần Quân kia ở trong Hỗ Dương thành tàn sát hơn tám tỷ sinh linh." Mộng Hoa lâu chủ sợ hãi than: "Thật sự khủng bố, về sau có lẽ Hộ Dương thành không được bình an nữa."

"Đúng là rất khủng bố." Thương Thiên Viêm giơ ly rượu lên: "Chúng ta uống rượu đi."

Hai người cứ ta một câu ngươi một câu như vậy mà trò chuyện và uống rượu.

Cũng không biết qua bao lâu, Thương Thiên Viêm cáo từ rời đi.

Mộng Hoa lâu chủ đích thân tiễn hắn ta rời đi.

"Kỳ lạ."

Mộng Hoa lâu chủ nhìn Thương Thiên Viêm biến mất giữa Dạ Không, có chút nghi ngờ: "Hôm nay Thương Thiên Viêm nói chuyện không giống bình thường."

Ngay sau đó, nàng không nghĩ nhiều nữa, trở về Mộng Hoa lâu của nàng.

        ...

Phi hành trong bầu trời đêm.

Thương Thiên Viêm nhìn tòa thành trì phồn hoa này, nơi đây có rất nhiều hồi ức tốt đẹp của hắn.

"Ta để lại tất cả bảo vật và vũ trụ sa trong Ám Điện, nếu ta chết, xin hãy chuyển giao cho La Hà Thần Quân." Thương Thiên Viêm nhìn một tòa động phủ bình thường ở phía xa, lập tức liên hệ với Ám Điện của hội quán Viêm Phong.

Cách đây thật lâu, tất cả bảo vật trân quý và vũ trụ sa của hắn đã đặt ở Ám Điện của hội quán Viêm Phong.

Vù.

Thương Thiên Viêm bay đến trước động phủ kia.

"Mở cửa." Thương Thiên Viêm thúc giục.

Cửa động phủ mở ra, Thương Thiên Viêm bay vào.

Trong tòa động phủ thông thường này, ở trước một tòa lầu các, Tang Thủy Vân đang ngồi ở đó uống rượu cô đơn.

"Ngươi đến rồi." Tang Thủy Vân nhìn hắn ta.

Toàn bộ Hộ Dương thành, chỉ có Thương Thiên Viêm có thể ung dung tiến vào động phủ Tang Thủy Vân.

"Ừm." Thương Thiên Viêm cũng đi tới một bên ngồi xuống.

"Uống rượu với ta đi." Tang Thủy Vân ném một bình rượu tới.

Thương Thiên Viêm tiếp nhận bầu rượu, nhìn nó: "Tang huynh, lúc trước ta và ngươi cô đơn ở Hộ Dương thành, nhìn ngươi, dường như ta thấy được bóng dáng của mình. Ngươi giống như ta, cũng mê luyến Mộng Hoa lâu chủ, ngươi giống như ta không vướng bận..."

"Không, ngươi có lo lắng, ngươi thành lập Thiên Viêm Môn, bồi dưỡng rất nhiều đệ tử luyện khí." Tang Thủy Vân nói.

"Ta vẫn luôn cho rằng ngươi giống với ta." Thương Thiên Viêm nhìn Tang Thủy Vân.

"Ta và ngươi vốn cũng vậy, ngươi cũng là bằng hữu duy nhất của ta ở Hộ Dương thành." Tang Thủy Vân nhìn hắn ta: "Thậm chí ngươi còn được coi là bằng hữu duy nhất của ta ở thế giới này."

"Thật ra ngươi và ta không giống nhau." Thương Thiên Viêm nhẹ giọng nói: "Ta dần dần phát hiện ngươi chẳng thèm để ý tới mọi thứ, ngươi cũng chẳng quan tâm tới chuyện thế giới hủy diệt. Cho dù là ta, một khi ngươi muốn giết, cũng sẽ giết không chút do dự."

Tang Thủy Vân nhướng mày nhìn hắn ta: "Thương huynh, ngươi nói gì vậy?"

"Toàn bộ Hộ Dương thành, người duy nhất ngươi không thể giấu diếm chính là ta." Thương Thiên Viêm nhìn Tang Thủy Vân: "Nếu như không phải ngươi bắt đầu điên cuồng, ta thật sự không muốn vạch trần."

Tang Thủy Vân im lặng nhìn hắn ta, ánh mắt trở nên lạnh như băng.

"Huyết Vân Thần Quân, ta không nhận lầm ngươi chứ?" Thương Thiên Viêm nhìn hắn ta.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương