Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chapter 109 La Hà Thần Quân ngang ngược(2)

Chi nhánh Vân Bảo lâu ở Hộ Dương thành, có ba vị Vĩnh Hằng Chân Thần trấn thủ.

Sau lưng Vân Bảo Lâu có Hỗn Độn Chúa Thể, cho nên dù là một phân bộ, các phe trong Hộ Dương Thành đều nể mặt bọn họ, sẽ không dễ dàng trêu chọc Vân Bảo Lâu. Cho dù là thế lực của Thực quốc cũng sẽ không dễ dàng xung đột với phân bộ của thế lực lớn.

"Cái gì?" Lâu chủ Vân Bảo lâu và hai vị phó lâu chủ nhận được tin tức đều có chút bối rối.

"La Hà Thần Quân này, thật to gan! Dám bảo chúng ta giao ra năm trăm ngàn vũ trụ sa?"

"Vân Bảo lâu chúng ta, là do Thiên Bảo hầu tạo ra, hắn cũng dám ức hiếp Vân Bảo lâu ta như thế?"

Ba người bọn họ ở Hộ Dương thành, có ai không nể mặt cơ chứ?

Phân bộ của thế lực lớn đều khá siêu nhiên, tuy rằng địa vị của bọn họ không bằng phân bộ của hội quán Viêm Phong, nhưng cũng có thể thường xuyên lui tới với năm đại gia tộc.

"Làm sao bây giờ?" Xung quanh Vân Bảo lâu chủ tràn ngập sương đen, một con mắt to lớn ẩn chứa tức giận.

"La Hà Thần Quân này quá đáng, nhưng chuyện này chúng ta không có cách nào bẩm báo lên cho Hầu gia. Thứ nhất, chuyện này là do chúng ta lén lút kiếm lời, Hầu gia biết đều sẽ nghiêm trị chúng ta. Thứ hai, sinh ý của Vân Bảo Lâu trải rộng khắp đại bộ phận thành trì Ngu quốc, sự vụ của mỗi thành trì cộng lại vô số kể, Hầu gia căn bản sẽ không quản những việc vặt này."

Bởi Hầu gia không thèm để ý, chỉ để ý tổng số cuối cùng, bọn họ mới dám dựa vào Vân Bảo lâu mà kiếm hời.

Nếu là bình thường, ba Vĩnh Hằng Chân Thần này cưỡng nuốt tất cả tài nguyên của gia tộc hai vị cao thủ trận pháp kia, sẽ bị cắn trả không nhỏ. Giống như Thiên Nhãn Quân đều dựa vào giết mới có thể bức bách chuyển nhượng tài nguyên.

Nhưng có tên tuổi Vân Bảo lâu, có thể uy hiếp các phương, lặng yên không một tiếng động làm sạch sẽ mọi việc.

Năm tháng dài đằng đẵng, bọn họ làm loại chuyện này đã sớm quen rồi.

Thu nhập mà Vân Bảo Lâu phát cho bọn họ thật sự quá ít. Kiếm hời như vậy mới là món lợi lớn nhất mà bọn họ kiếm được.

"Năm trăm ngàn vũ trụ sa thật sự quá nhiều." Lâu chủ nói: "Ta đi bái phỏng Vệ Thần Quân, nếu Vệ Thần Quân bằng lòng hỗ trợ, có lẽ có thể hóa giải việc này."

Hai vị phó lâu chủ gật đầu.

"Đúng, Vệ Thần Quân."

"Nếu Vệ Quân nguyện ý giúp đỡ, đây chẳng qua là việc nhỏ mà thôi."

Năm trăm ngàn vũ trụ sa sa, đối với bọn họ mà nói, họ phải bán áo giáp binh khí trên người, bị ép mất nửa cái mạng, tự nhiên họ phải nghĩ cách kéo dài.

Thiên Bảo hầu sẽ không quản chút chuyện nhỏ này, bọn họ cũng không dám nói, cho nên bọn họ chỉ có thể tự nghĩ cách thôi.

Nghĩ đi nghĩ lại, năm đại gia tộc không dám chọc giận La Hà Thần Quân, chỉ có thể trông cậy vào Vệ Thần Quân.

"Ta sẽ đi ngay bây giờ." Vân Bảo lâu chủ không dám trì hoãn, lập tức đến bái phỏng Vệ Thần Quân.

        ...

Không bao lâu sau.

Vân Bảo lâu chủ đã trở về.

"Sao rồi?" Hai vị phó lâu chủ đều cảm thấy không tốt lắm, nếu như có tin tức tốt thì đã báo cho họ biết rồi.

Con mắt lớn của Vân Bảo lâu chủ mang theo vẻ uất ức: "Vệ Thần Quân từ chối, còn răn dạy chúng ta, bảo chúng ta ngoan ngoãn giao ra năm trăm ngàn vũ trụ sa. Dựa vào phán đoán của nàng về La Hà Thần Quân, chúng ta không giao, e là hắn sẽ động thủ."

"La Hà dám giết chúng ta?" Một vị phó lâu chủ nóng nảy.

"Năm đại gia tộc hắn cũng dám giết, ngươi nói, hắn có dám giết chúng ta hay không? Ai, Hầu gia cũng sẽ không nhúng tay vào phân tranh của những Vĩnh Hằng Thần chúng ta." Vân Bảo lâu chủ lắc đầu: "Mà thôi, nhịn La Hà kia một chút. Hắn ngông cuồng như thế, nhất định có lúc gặp xui xẻo."

"Giết năm đại gia tộc, uy hiếp chúng ta, cứ ngông cuồng như vậy, sẽ có lúc bị cắn trẻ." Hai vị phó lâu chủ đau lòng, xót cho vũ trụ xa.

"Năm trăm ngàn vũ trụ sa, ba người chúng ta mỗi người lấy ra một phần." Vân Bảo lâu chủ mở miệng.

"Trước đó kiếm được hời, ngươi lấy một nửa, hai chúng ta lấy nửa còn lại. Lần này cũng nên như thế, ngươi bỏ ra hai trăm năm mươi ngàn, hai chúng ta góp hai trăm năm mươi ngàn vũ trụ sa." Hai vị phó lâu chủ đứng cùng nhau, bọn họ nghèo hơn lâu chủ rất nhiều.

"Giờ ta không bỏ ra hai trăm năm mươi ngàn vũ trụ sa được."

"Ngươi có thể bán bảo vật, cũng có thể mượn."

        ...

"La Hà Thần Quân này thật tàn nhẫn, muốn Lục Quân Minh ta bỏ ra năm trăm ngàn vũ trụ sa sao?" Bên Lục Quân Minh cũng đang khổ não để gom đủ năm trăm ngàn vũ trụ sa.

Ngày hôm đó.

La Phong không che giấu việc mình cưỡng ép xông vào tổng bộ Lục Quân Minh, tin tức tự nhiên lên men trong Hộ Dương thành. Lục Quân Minh, lâu chủ và phó lâu chủ của phân bộ Vân Bảo Lâu đều nghĩ cách bán bảo vật gom góp vũ trụ sa, tự nhiên tin tức cũng chậm rãi truyền ra.

Giết Thiên Nhãn Quân, khiến Lục Quân Minh và Vân Bảo lâu phải giao ra năm trăm ngàn vũ trụ sa?

Tin tức này khiến thế lực khắp nơi trong Hộ Dương thành phải để ý, sau khi yên lặng hơn hai mươi kỷ, La Hà Thần Quân vẫn ngang ngược như vậy.

"La Hà Thần Quân."

Bạch Vụ Quân và Vân Bảo lâu chủ cùng nhau đi tới Thiên Viêm Môn, bái phỏng La Phong!

Chuyện La Phong ở tạm Thiên Viêm Môn không còn là bí mật gì đối với những Vĩnh Hằng Chân Thần trong Hộ Dương thành nữa rồi.

"Trong vòng một ngày, bọn họ tới rồi." La Phong đứng dậy, Thương Thiên Viêm và Ma La Tát đều ở một bên nhìn.

"Là chúng ta lỗ mãng, chọc giận Thần Quân, còn xin Thần Quân bớt giận." Bạch Vụ Quân cung kính dâng lên bình ngọc: "Đây là năm trăm ngàn sa, đã gom đủ toàn bộ."

"Thần Quân bớt giận." Lúc này Vân Bảo lâu chủ không dám kiêu ngạo chút nào, cũng dâng lên bình ngọc: "Đây là năm trăm ngàn vũ trụ sa, hơn nữa ta cũng đã sắp xếp thỏa đáng cho tộc duệ của hai đại gia tộc kia rồi."

Thương Thiên Viêm nhìn cảnh này, âm thầm cảm thán.

Các đệ tử của Thương Thiên Viêm và hai huynh muội của Thất Phụng gia tộc được cứu về, bọn họ đều nhìn thấy cảnh này ở phía xa.

Hai thế lực lớn trong Hộ Dương thành cung kính bái phỏng, giao ra năm trăm ngàn vũ trụ sa, cũng không dám có chút oán hận. Cảnh tượng này kích thích khá lớn đối với hai huynh muội Thất Phụng gia tộc.

"Được rồi, các ngươi có thể đi rồi." La Phong thu hai bình ngọc, thần lực thẩm thấu qua đã xác định đống vũ trụ sa này không ít.

Bạch Vụ Quân và Vân Bảo lâu chủ hành lễ cáo từ rời đi.

Đợi đến khi bọn họ rời đi, một vài đệ tử quan sát ở phía xa mới bàn tán ầm ĩ.

"Thấy uy thế của La Hà Thần Quân không?" Một nữ tử bên cạnh Mặc Ngọc Lưu Hình kinh ngạc nói: "Lưu Hình, nghe nói trước đây chàng có cơ hội đi theo La Hà Thần Quân à? Sau đó chàng từ bỏ à?"

"Là ta không muốn mạo hiểm." Mặc Ngọc Lưu Hình cười nhìn thê tử: "Dù ta từ bỏ, nhưng cuối cùng người đi theo Thần Quân cũng là nhị ca của ta, hơn nữa ta đi tới Thiên Viêm Môn cũng quen biết sư tỷ."

Nữ tử cười cười, cảm thán: "Nhưng chàng quả thực đã bỏ lỡ một cơ duyên lớn rồi." Nàng ta có chút tiếc cho trượng phu.

Con đường tu hành, nàng ta hiểu rõ một cơ duyên lớn quan trọng cỡ nào.

        ...

Thương Thiên Viêm và La Phong sóng vai đi dạo trong Thiên Viêm Môn.

"Một ngày, một triệu vũ trụ sa, đối phương còn ngoan ngoãn dâng lên, ta xem như được mở mang tầm mắt." Thương Thiên Viêm cảm thán.

"Ba vị Vĩnh Hằng Thần đã chết, sau khi bọn họ chết, cuộc sống gia tộc sợ là không dễ chịu." La Phong nói: "Ta biết ngươi sẽ quan tâm đến bọn họ, nhưng nhờ bọn họ mà ta thu được một khoản tài phú, tự nhiên phải có chút tâm ý."

La Phong đưa một bình ngọc cho Thương Thiên Viêm: "Trong này không nhiều lắm, chỉ có ba trăm ngàn vũ trụ sa, ngươi có thể dùng để sắp xếp cho ba gia tộc kia."

"Ba trăm ngàn vũ trụ sa đã rất nhiều rồi, Vĩnh Hằng Chân Thần bình thường dốc hết bảo vật cũng không được nhiều như vậy." Thương Thiên Viêm liên tục nói: "Sắp xếp cho tộc duệ mà thôi, không cần quá nhiều."

"Ngươi xem rồi sắp xếp." La Phong đặt bình ngọc vào tay Thương Thiên Viêm.

Thương Thiên Viêm không từ chối nữa.

La Phong nhìn lên Dạ Không xa xa: "Tiếp theo ta chuẩn bị bế quan một thời gian, ngươi phải cẩn thận đấy."

Tích lũy đủ tài phú đủ rồi, nên luyện thể lần thứ ba thôi.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương