Phủ thành chủ, năm hóa thân thần lực tề tụ ở đây, chia ra ngồi xuống.

"Đồng thời bắt sống tám cao thủ trận pháp, lần này thế lực Thực quốc phái ra một đám Vĩnh Hằng Thần đỉnh phong." Ma Ly Hiêu nói: "Theo lời giải thích của năm cao thủ trận pháp may mắn còn sống sót, thế lực Thực quốc đang truy xét tất cả tin tức về trận đồ Hộ Dương thành."

"Các cao thủ trận pháp chỉ phụ trách tu sửa khu vực cực nhỏ, bọn họ hiểu rất ít về trận đồ hoàn chỉnh." Hộ Dương Thành chủ nói: "Động tĩnh lớn như thế, không có khả năng chỉ vì một chút thông tin đó."

Người có lân giáp huyết sắc Ngũ Cừu Lưu lạnh nhạt nói: "Các cao thủ trận pháp hiểu rất ít về trận đồ hoàn chỉnh, nhưng bọn họ biết rõ, bố cục đại khái của trận đồ Hộ Dương thành."

Mọi người ở đây đều tán thành.

Những cao thủ trận pháp như đám người Thương Thiên Viêm, có thể tu sửa một khu vực nhỏ trận pháp, trình độ trận pháp cực cao, một suy ra mười... Bọn họ sẽ có suy đoán đại khái về bố cục trận đồ của Hộ Dương thành.

"Nhằm vào đại trận của Hộ Dương thành, bọn họ nhất định có mưu đồ." Thủ lĩnh Mai Ngô tộc cũng nghiêm túc nói.

"Huyết Vân vô cùng ẩn nhẫn, đã lâu không có động tĩnh lớn như vậy." Ma Ly Hiêu nói: "Ta cảm thấy có thể bẩm báo với Hầu gia, thỉnh cầu viện trợ."

"Đồng ý."

"Thế lực Thực quốc bắt cao thủ trận pháp chỉ là bắt đầu, một khi lộ ra răng nanh thật sự, chúng ta chưa chắc đã trấn thủ được."

"Bẩm báo với Hầu gia đi."

Ai nấy đều đồng ý.

Chuyện Mai Ngô Kỳ giết mấy trăm triệu dân trong thành trước đó, bọn họ che giấu cũng không được, tự nhiên không dám cầu viện.

Nhưng để đối phó với thế lực của Thực quốc, bọn họ cầu viện cũng là lẽ đương nhiên.

Phủ thành chủ và thế lực Thực quốc minh tranh ám đấu, La Phong cũng không hiểu nhiều lắm, hắn cũng tạm thời ở lại Thiên Viêm môn.

Đây cũng là một loại công khai tỏ thái độ —— Thương Thiên Viêm, chắc chắn ta  sẽ bảo vệ!

Đảo mắt đã qua hai ngày.

La Phong đang đi dạo trong Thiên Viêm Môn, nhìn đệ tử Thiên Viêm Môn luyện chế bí bảo binh khí.

"Thượng tôn." Lão tam Mặc Ngọc gia, Mặc Ngọc Lưu Hình, đang chỉ điểm hậu bối nhìn thấy La Phong, vội vàng hành lễ.

Về phương diện luyện khí, hắn cũng rất có thiên phú, lại có đủ tài nguyên, đã trở thành Hư Không Chân Thần. Ba huynh đệ Mặc Ngọc gia, lão đại và lão tam đều là Hư Không Chân Thần, chỉ có Mặc Ngọc Thanh Nham đi theo La Phong là vẫn chỉ là Chân Thần.

"Mặc Ngọc Lưu Hình." La Phong cười nhìn hắn: "Nghe nói ngươi đã thành thân?"

"Dạ, là một vị sư tỷ ta quen biết sau khi bái nhập Thiên Viêm Môn." Mặc Ngọc Lưu Hình nhắc tới thê tử, cũng lộ ra một nụ cười hạnh phúc.

"Xem ra Thiên Viêm Môn rất thích hợp với ngươi." La Phong cười nói.

Vô số sinh linh trên Khởi Nguyên đại lục, đại đa số cả đời đều đều không cưới vợ, dù sao tuổi thọ của bọn họ dài vô hạn, cũng không cần thiết phải sinh con. Gặp được người có tình cảm chân thành, nguyện ý gả cưới ở Khởi Nguyên đại lục là chuyện rất khó được.

Mà một số cường giả cực kỳ mạnh, huyết mạch của bọn họ phi phàm, chỉ vì truyền thừa huyết mạch, cũng sẽ sinh ra một số hậu duệ huyết mạch.

"Thiên Viêm Môn rất thích hợp với ta, sư phụ cũng dụng tâm chỉ điểm cho chúng ta." Mặc Ngọc Lưu Hình nói.

Bỗng nhiên…

Thương Thiên Viêm vội vàng từ xa chạy tới, chỉ hai bước đã bay tới gần La Phong.

"La Hà huynh." Thương Thiên Viêm có chút vội vàng.

La Phong khoát tay với Mặc Ngọc Lưu Hình, hắn lập tức hành lễ thối lui.

"Sao vậy?" La Phong hỏi.

"Có ba trong số tám cao thủ trận pháp bị bắt trước đó đã bị giết." Thương Thiên Viêm nói: "Sau khi bọn họ chết, gia tộc của bọn họ có thể sẽ gặp chút phiền phức, cho nên ta cũng để ý đến tình hình của bọn họ."

Thương Thiên Viêm thích kết bạn, ba vị này đều là bạn tốt của hắn ta.

"Ba nhà này, có hai nhà đã bị Vân Bảo lâu nuốt mất, Vân Bảo lâu lặng lẽ nuốt mất. Vân Bảo lâu có nhiều chi nhánh ở cách thành trì lớn Ngu quốc, chủ yếu bán bí bảo binh khí tầm trung." Thương Thiên Viêm nói: "Như ta sáng lập Thiên Viêm môn, hay các cao thủ luyện khí khác, đều là làm ăn nhỏ thôi. Vân Bảo lâu mới là thế lực thương mậu cỡ lớn."

La Phong nghe.

Bán bí bảo binh khí cho Vĩnh Hằng Chân Thần, một kỷ có thể bán được bao nhiêu chứ?

Bán cho Chân Thần, Hư Không Chân Thần mới kiếm lời lớn nhất. Bởi vì số lượng vô cùng khổng lồ, đủ để thu được lượng tài phú khủng bố.

Giống như các Thần Vương, các Hỗn Độn Chân Tể cũng thu phí chỗ ở từ những người dân là Chân Thần mới có thể thu được tài nguyên khổng lồ nhất.

"Theo lý thuyết, Vân Bảo lâu khinh thường việc cướp đoạt gia tộc bản địa, nhưng lần này bọn họ lại làm thế." Thương Thiên Viêm tức giận: "Nhất định là do một vài Vĩnh Hằng Chân Thần của chi nhánh Vân Bảo lâu tại Hộ Dương thành thèm muốn, đã nuốt mất hai nhà kia."

"Ở trước mặt Vân Bảo lâu, hai nhà này căn bản không có cách nào phản kháng, trong lặng lẽ, tài nguyên, vật liệu, cửa hàng tích lũy lâu dài của hai nhà đều bị cướp đi." Thương Thiên Viêm tức giận: "Thế cũng thôi. Thực lực của Vân Bảo Lâu quá mạnh, cũng không đại khai sát giới. Tuy hai gia tộc này đã triệt để nghèo túng, nhưng tốt xấu gì cũng bảo vệ được tính mạng, bởi vì số tộc duệ chết vì tranh đoạt sản nghiệp cũng không nhiều."

"Nhưng mà Thất Phụng gia tộc lại rất thảm. Bọn họ bị thế lực hắc ám "Lục Quân Minh" để mắt tới, hơn phân nửa số tộc duệ hạch tâm của Thất Phụng gia tộc đã chết, hầu hết tài nguyên bị cướp mất, hai người con của Vĩnh Hằng Chân Thần còn bị Thiên Nhãn Quân của Lục Quân Minh đưa đến tổng bộ của bọn họ." Thương Thiên Viêm nói: "Chắc là ép buộc hai người con này phải giao tài nguyên kế thừa cho bọn họ."

"La Hà huynh, Thất Phụng Thần Quân là bạn tốt của ta, tộc duệ của hắn chết hơn phân nửa, ta muốn bảo vệ hai đứa con của hắn." Thương Thiên Viêm nhìn La Phong: "Lục Quân Minh sẽ không nể mặt ta, cho nên ta mới nhờ La Hà huynh ra mặt giúp."

La Phong nghe vậy nhíu mày: "Phủ thành chủ trơ mắt nhìn à? Ba vị cao thủ trận pháp đều gặp họa vì tu sửa trận pháp cho phủ thành chủ!"

"Trong Hộ Dương thành, đại đa số Vĩnh Hằng Chân Thần đều từng cống hiến cho phủ thành chủ, phủ thành chủ có bao giờ quan tâm đến sinh tử của Vĩnh Hằng Chân Thần đâu?" Thương Thiên Viêm lắc đầu: "Trừ phi hoàn toàn gia nhập vào phủ thành chủ, trở thành phụ thuộc! Nếu không phủ thành chủ sẽ không quản."

"Việc này giao cho ta." La Phong gật đầu, bay vèo ra xa, nhìn Ma La Tát đang ăn uống.

Một ánh mắt, Ma La Tát đã hiểu.

"Chủ nhân." Ma La Tát lập tức bay tới.

"Chúng ta đi ra ngoài một chuyến." La Phong điều khiển phi thuyền, mang theo Ma La Tát, đi thẳng đến tổng bộ Lục Quân Minh.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương