Thốn Mang
-
Chương 471: Tử Điện hiện
Tác giả: Ngã Cật Tây Hồng Thị
Thượng Thanh Tam Đảo, ở đảo trung ương chính là chủ đảo. Lúc trước cung chủ Thượng Thanh cung ở tại đảo này, còn từ khi cung chủ Thượng Thanh cung bị Lý Tầm Hoan giết chết, mọi sự tình trong Thượng Thanh cung do Nhị trưởng lão Tằng Sơn quản lý.
Còn lúc này, Tằng Sơn đang ở trên hòn đảo này.
- Oanh long long...
Như thiên băng địa liệt, cự thạch của cung điện trên đảo vỡ vụn, hóa thành đá vụn, bay tứ tung ra bốn phương tám hướng, từng khối khối cự thạch đánh lên Thượng Thanh cung, máu tươi bay tung tóe cả trời đất.
Tằng Sơn đang ở trên đảo nhất thời phóng lên cao, liếc mắt thấy mấy người Lý Dương.
Lúc này, trong phạm vi vài trăm thước chung quanh mấy người Lý Dương không còn gì cả, kiến trúc cung điện bị hủy diệt hết một phần ba. Không biết vì sao, Lý Dương chỉ tiêu diệt kiến trúc lẫn con người trên đảo trung ương này, về phần các địa phương khác lại không động sát thủ.
Bởi vì… Lý Dương vẫn còn có chút hy vọng, hy vọng ông nội nghĩa phụ mình còn chưa có chết.
Hai mắt Lý Dương lạnh lẽo chiếu thẳng vào Tằng Sơn.
Lý Dương liếc mắt đã phán đoán ra thân phận của Tằng Sơn, Thượng Thanh cung hôm nay tổng cộng có hai người cấp bậc Tiên Đế, Tiên Đế tiền kì đương nhiên phải là Tằng Sơn. Chỉ là một Tiên Đế tiền kì thôi, Lý Dương căn bản không để tâm.
- Tằng Sơn, người Tinh Cực Tông đâu?
Lý Dương quát hỏi.
Tằng Sơn nhìn cả đảo bị hủy diệt một phần ba, đệ tử chết vô số, lửa giận trong lòng dâng lên ngút trời. Thấy mấy người phía sau Lý Dương, Lý Thạc, liếc mắt liền nhìn ra đúng là đệ tử Tinh Cực Tông, Tằng Sơn cười lạnh nói:
- Tinh Cực Tông cặn bã đã sớm giết sạch rồi, bọn còn sống trên đời căn bản là thừa thãi. Ta giết chết bọn họ căn bản là thay trời hành đạo…
Tằng Sơn còn chưa có nói xong, nhưng hắn lại vĩnh viễn không thể nói nữa.
"Tinh Cực Tông cặn bã, đã sớm giết sạch rồi." Chỉ một câu này đã hoàn toàn làm một phần hy vọng cuối cùng Lý Dương hoàn toàn sụp đổ, làm lý trí của Lý Dương hoàn toàn tiêu tán. Sát khí trong lòng không kiểm sóat được, thiêu đốt cả đầu óc.
Trong đầu hắn hiện lên những kí ức ở Côn Luân tiên cảnh, trong mật thất Tinh Cực Tông, Ảo Quang chân nhân gia gia truyền cho mình phương pháp tu luyện (Âm Dương Đao Phách).
Còn nhớ, nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân dạy dỗ mình địch khúc, chỉ dẫn cho mình học hết Tầm Nghê nhạc Chương, và ba tháng cùng với Tiêu Diêu tán nhân, Lý Dương bây giờ vẫn còn nhỡ rõ như in. Còn nhớ rõ từng nụ cười của nghĩa phụ.
Cha mình, mẫu thân mình, còn có… Khả Khả đáng yêu nữa.
- Giết!
Lý Dương rốt cuộc không khống chế được, ngũ hành bổn nguyên năng lượng lấy Lý Dương làm trung tâm hướng ra bốn phương tám hướng công kích dữ dội, năm con rồng điên cuồng uốn lượn. Lý Thạc, Vương Sơn, Sử Trọng ba người được Lý Dương bảo vệ một bên.
Ngũ hành bổn nguyên năng lượng kinh khủng, căn bản không phải đệ tử Thượng Thanh cung có khả năng tưởng tượng được.
Tằng Sơn thấy một con rồng đánh tới, còn tự cao tự đại muốn chống cự, đã bị hỏa chi bổn nguyên đốt cháy, hồn phi phách tán, ngay cả tro tàn cũng không còn, dải năng lượng nặng nề thuộc tính Thổ cùng với con rồng kim sắc vô kiên bất tồi (không gì là không phá được).
Tiếng "Oanh" vang vọng tận cuối chân trời, kiến trúc trên đảo trung tâm của Thượng Thanh Tam Đảo bị đánh nát bấy.
Đá vụn tóe ra, từng khối khối đá vụn. Lớn thì cao bằng mấy người, nhỏ thì chỉ như mấy viên bi đá, phần lớn đá vụn đều cỡ bằng một người, vô số đá vụn nhanh như đạn bắn bay tung tóe ra bốn phương tám hướng, đánh vào các cây cổ thụ, các cây cổ thụ liền bị những chấn động thật mạnh thay nhau gãy gục ầm ầm.
Toàn bộ cung điện sớm đã tan nát, cột đá bị cắt thành từng khúc nhỏ, cả chủ đảo trong Thượng Thanh Tam Đảo hoàn toàn lâm vào tình trạng hủy diệt chưa từng có trong lịch sử.
- A!
Một đệ tử Thượng Thanh cung bị một khối cự thạch đập trúng, bị đập đến nỗi toàn thân vỡ nát ra, ngay cả nguyên thần cũng bị hồn phi phách tán, nếu các cao thủ quan khán cẩn thận thì có thể phát hiện mặt ngoài của vô số đá vụn đều có những tia quang mang.
Lý Dương vận dụng đại thần thông khống chế năng lượng thiên địa tập hợp lại trên từng khối phi thạch hoặc gỗ vụn.
Nắm trong tay thiên địa năng lượng, ngoại trừ Đại Tôn còn lại bọn người Âm Dương Ma Đế đều thua xa Lý Dương, tâm ý Lý Dương vừa động, đã có thể hoàn toàn khống chế năng lượng thiên địa trong phạm vi phương viên trăm vạn dặm. Đồng thời, cả bầu trời trên hồ nước của Thượng Thanh Tam Đảo cũng tụ tập vô số mây đen.
Trong đám mây đen đó, những lằn chớp ngoằn ngoèo như điện xà uốn lượn lập lòe.
Vương Sơn, Sử Trọng ngơ ngác nhìn cảnh này, rồi lại nhìn Lý Dương, bọn họ làm sao của thể tưởng được đại ca của Lý Thạc, Lý Dương sư huynh lại lợi hại như thế. Bọn họ biết Tằng Sơn là ác ma thường xuyên xuất hiện trong những cơn ác mộng của bọn họ.
Bọn Vương Sơn đều biết Tằng Sơn là một cao thủ cấp bậc Tiên Đế.
Tiên Đế đó! Trong lòng Vương Sơn, Sử Trọng, đó là cập bậc có mơ cũng không thể đạt tới. Dù sao lúc trước ở Tinh Cực Tông người mạnh nhất bất quá chỉ là Đại La Kim Tiên, nhưng những gì bọn hắn nghĩ về Tiên Đế, đã bị một trong năm đạo năng lượng do Lý Dương phát ra dễ dàng giết chết.
Trong chốc lát, chủ đảo của Thượng Thanh Tam Đảo đã hoàn toàn bị hủy diệt.
- Lý Thạc sư huynh, hắn… là đại ca của sư huynh hả?
Vương Sơn nhìn Lý Thạc, hơi khó tin.
Trong môn phái truyền lại, Lý Dương và Lý Thạc là hai huynh đệ, theo đạo lý thời gian tu luyện dài như nhau, Vương Sơn không thể tưởng tượng được, ngắn ngủn ngàn năm có thể tu luyện đạt đến cảnh giới như thế, ngay cả Tiên Đế chỉ cần phất tay là đã tiêu diệt.
Đột nhiên...
- Lý Dịch, ngươi dám đồ sát đệ tử Thượng Thanh cung của ta!!
Diện mục dữ tợn của Thủy Viêm Tiên Đế từ một đảo khác bay đến, đứng trên bầu trời lồng lộng căm tức nhìn Lý Dương, rồi phẫn nộ quát.
Thủy Viêm Tiên Đế vốn đang tĩnh tu, hắn là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, địa vị ở Thượng Thanh cung còn cao hơn cung chủ, bình thường hắn căn bản không quan tâm đến mọi sự, chủ đảo do Tằng Sơn quản lý, Thủy Viêm Tiên Đế chỉ ở trong một hòn đảo khác hưởng cuộc sống thanh tĩnh.
Nhưng vừa rồi trong khi tĩnh tu, đột nhiên nghe kinh thiên thấy tiếng oanh minh thật lớn.
Thủy Viêm Tiên Đế cũng không phải tay mơ, không thể chỉ vì một việc nhỏ mà kinh hoảng thất thố. Thủy Viêm Tiên Đế lúc này dùng thần thức quan sát, đã thấy Tằng Sơn đang chửi bới. Rồi thấy cả công kích hủy diệt của Lý Dương, đặc biệt thấy Tằng Sơn bị giết, Thủy Viêm Tiên Đế vô cùng phẫn nộ.
Lúc này, Thủy Viêm Tiên Đế mới nhìn lại, thì ra hung thủ lại là Lý Dịch Quỷ giới.
- Các ngươi dám hủy diệt Tinh Cực Tông, ta vì sao không dám diệt Thượng Thanh cung của các ngươi.
Lý Dương trong mắt hung quang lòe lòe. Cười lớn nói, đồng thời Lý Dương khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng càng mạnh thêm điên cuồng hướng ra bốn phương tám hướng thi nhau công kích.
Trời rung đất chuyển, cả hồ nước giống như một người khổng lồ đang lắc lư, sóng lớn cao trên vài trăm thước, trùm xuống các hòn đảo, nhưng lại không đến gần Lý Dương nửa phần.
- Lý Dịch, ngươi dám....
Thủy Viêm Tiên Đế toàn thân run rẩy, lửa giận ngút trời.
Thủy Viêm Tiên Đế biết Lý Dịch lợi hại, nhưng bây giờ Lý Dịch lại muốn tiêu diệt Thượng Thanh cung của hắn, Thủy Viêm Tiên Đế lại há có thể nhịn được. Huống chi.... lúc này Thủy Viêm Tiên Đế đã không phải là Thủy Viêm Tiên Đế năm đó nữa.
Lúc này Thủy Viêm Tiên Đế có một kiện vũ khí.
Cả trăm vạn dặm trên bầu trời Tam Thanh đảo đều hôn thiên ám địa, mây đen kìn kìn, điện thiểm ùng oàng. Thiên địa năng lực cuồng bạo đều bị Lý Dương khống chế, dung nhập vào trong từng con sóng lớn, lên cao đến vài trăm thước rồi giáng xuống, đệ tử có công lực yếu trong Thượng Thanh cung đương trường bị đập đến toàn thân bạo liệt, máu tươi nhiễm đầy hồ nước.
Thấy cảnh này, Thủy Viêm Tiên Đế bất chấp tất cả.
- Lý Dịch, nhận lấy cái chết!!
Thủy Viêm Tiên Đế hét lớn một tiếng, thỏ sắp chết còn có thể cắn người, huống chi Thủy Viêm Tiên Đế là người cao ngạo như thế. Chỉ thấy đột nhiên một đạo màu tím quang mang từ trong thân thể Thủy Viêm Tiên Đế bay ra, chính là... Thần Kiếm Tử Điện!
Thần Kiếm Tử Điện.
Vốn Thần Kiếm Tử Điện thuộc sở hữu của Tiêu Diêu tán nhân.
Thủy Viêm Tiên Đế lúc trước không có thần khí, lúc này có Thần Kiếm Tử Điện, sự tự tin nâng lên không ít, hét lớn hướng về phía Lý Dương đánh tới.
Còn Lý Dương lại giật mình, ngơ ngác nhìn Thần Kiếm Tử Điện.
"Thần Kiếm Tử Điện, thần kiếm Tử Điện của nghĩa phụ?" Tim Lý Dương như bị một cây chùy đánh mạnh, đau nhói lên.
Thần Kiếm Tử Điện đã bị Tiêu Diêu tán nhân trích huyết nhận chủ rồi.
Lý Dương rất hiểu, nếu muốn dùng thần khí của người khác, chỉ có hai biện pháp, một là giết chết đối phương, đoạt lấy thần khí của đối phương. Biện pháp thứ hai là buộc đối phương giải trừ huyết chi khế ước, bỏ lại thần khí.
Thần Kiếm Tử Điện, đã được Tiêu Diêu tán nhân trích huyết nhận chủ rồi.
"Nghĩa phụ sao lại cam tâm bỏ thần kiếm, ngược lại còn đưa cho Thủy Viêm Tiên Đế nữa?" Trong lòng Lý Dương thầm tự hỏi.
Căn bản không cần hỏi nhiều.
Tiêu Diêu tán nhân cực kỳ yêu thích Thần Kiếm Tử Điện, đối với người tu kiếm, một thanh thần kiếm được coi như mạng sống. Tiêu Diêu tán nhân sao có thể đưa cho người khác, chứ đừng nói là đưa cho cừu nhân Thủy Viêm Tiên Đế, do đó Thủy Viêm Tiên Đế chắc là đã... giết Tiêu Diêu tán nhân.
- A...
Lý Dương ngửa đầu điên cuồng gào thét, khóe mắt rách ra, hắc quang đỉnh dầu lóe ra, giống như Ma Vương báo thù đến từ địa ngục.
- Toàn bộ phải chết hết!
Bất chấp tất cả, ngũ hành bổn nguyên năng lực trong cơ thể Lý Dương điên cuồng phát tiết ra. Ngũ hành bổn nguyên hình thành năm mãnh long hướng ra các phương hướng phóng tới, cả hồ nước đều rơi vào phạm vi công kích, ngũ hành bổn nguyên kinh khủng, năm mãnh long kinh khủng.
Mãnh long trông giống như thật, ngay cả những lân phiến trên người cũng rõ ràng đến mức có thể thấy được.
Một cái đuôi rồng cự đại quất mạnh xuống một cung điện thật lớn, cung điện đó lập tức vỡ vụn ra như làm bằng băng, cự thạch bay ra tung tóe. Thiên địa năng lượng cuồng bạo, vô số thiểm điện điên cuồng ầm ầm nện xuống, cả hồ nước gần như bị nhấc lên, thậm chí đã có thể thấy được đáy hồ. Cả hồ nước bay lên không trung, rồi điên cuồng đổ xuống chung quanh.
Trong như ngày tận thế.
Bên ngoài hồ nước, vô số Tiên nhân đứng ở xa xa nhìn lại.
Thập châu tam đảo tụ tập vô số Tiên nhân, Nguyên Châu là một hồ nước thật lớn, chung quanh Thượng Thanh cung có không ít Tiên nhân, nghe tiếng nổ kịch liệt như thế, vô số Tiên nhân đã tụ tập lại để quan khán, trong đó có Thục Sơn kiếm phái của Cửu Thiên Tiên Đế và Thiên Húc Tiên Đế.
- Chết rồi.
Thấy Thủy Viêm Tiên Đế xuất ra thần kiếm Tử Điện, Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu nói.
Hắn biết, Lý Dịch cũng là Lý Dương, hắn có thể tưởng tượng được Lý Dương khi thấy Thần Kiếm Tử Điện sẽ nghĩ đến việc gì, dù sao Thần Kiếm Tử Điện trước giờ vẫn thuộc về Tiêu Diêu tán nhân mà.
Cả hồ nước, hoàn toàn điên cuồng.
Chỉ cần trong phạm vi hồ nước, thì cho dù là Tiên Đế cũng tiêu đời. Thiên địa năng lượng cuồng bạo, những cơn sóng từ chung quanh ập xuống, khối khối cự thạch tung tóe khắp nơi, còn có tiếng kêu thảm thiết của đệ tử Thượng Thanh cung.
Nước trong hồ nước đã biến thành biển máu.
Đó là máu của đệ tử Thượng Thanh cung.
- Thượng Thanh cung tiêu rồi.
Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu thở dài nói. Thiên Húc Tiên Đế một bên khẽ gật đầu:
- Đắc tội với Lý Dương, Thượng Thanh cung sớm muộn cũng bị tiêu diệt.
Mặc dù họ luôn luôn là địch thủ của Thượng Thanh cung, nhưng thấy cảnh tượng trước mắt, bọn người Cửu Thiên Tiên Đế cũng không thể cười được.
Những Tiên nhân quan khán chung quanh đều ngây người.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, người nào có thể có thực lực như thế. Bọn họ đã thấy những cơn sóng này ẩn chứa thiên địa năng lượng, nếu không một cơn sóng há có thể đập chết một Tiên nhân?
Trong mắt bọn họ, hắc y thanh niên giống như ma thần thật sự quá kinh khủng.
- Bồng!
Nước hồ lâm thấm đẫm toàn thân Thủy Viêm Tiên Đế, Thủy Viêm Tiên Đế hai mắt vằn lên những tia máu, Thượng Thanh cung tiêu rồi, chỉ trong chốc lát, tất cả đệ tử Thượng Thanh cung có tu vi dưới Cửu Thiên Huyền Tiên toàn bộ chết sạch, chỉ còn lại có hơn mười người đệ tử.
- Thủy Viêm, ngươi dám giết nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân của ta!
Lý Dương một thân hắc y hai mắt trợn trừng, giống như một con sói say máu, ánh mắt kinh khủng đó chiếu thẳng vào Thủy Viêm Tiên Đế.
- Nghĩa phụ của ngươi?
Thủy Viêm Tiên Đế ngẩn ngơ, hắn không rõ Tiêu Diêu tán nhân làm sao lại biến thành nghĩa phụ của Lý Dịch, không phải nghĩa phụ Lý Dương sao? Nhớ lại lúc Lý Dịch vì Lý Dương mà tìm kiếm người yêu nhân gian ở Quỷ giới, hơn nữa Lý Dương đại phát thần uy trong Tiên Ma đại chiến. Chỉ cần liên lạc các đầu mối một chút, trong chốc lát, hắn đã hiểu được tất cả.
- Oanh!
Một nắm đấm!
Mỗi quyền đều nặng như thái sơn, mỗi quyền đều ẩn chứa lực lượng cực mạnh, đây là một Ma Đế hậu kỳ cao thủ, thậm chí còn mang theo thiên địa năng lượng trong từng trọng quyền, mỗi một quyền đều ẩn chứa đao mang kim sắc.
Trong lúc nhất thời, quyền ảnh đầy trời hoàn toàn bao vây lấy Thủy Viêm Tiên Đế.
- Nghĩa phụ!
Trong mắt Lý Dương nước mắt chảy tràn xuống, trong đầu hiện lên hình ảnh nghĩa phụ mỉm cười hòa ái. Cực độ điên cuồng, tốc độ ra quyền của Lý Dương thậm chí còn vượt qua cả tốc độ công kích Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc trước, giữa các quyền đầu có những tia thiểm điện hắc sắc lóe ra.
Đột nhiên, Lý Dương thu quyền, cũng không thèm nhìn Thủy Viêm Tiên Đế một cái.
- Bồng!
Thân thể Thủy Viêm Tiên Đế đột nhiên vỡ vụn ra, máu tươi phụt ra, còn nguyên thần của hắn sớm đã bị Lý Dương đánh cho hồn phi phách tán rồi. Lý Dương cũng căn bản không để ý, hắn chỉ là để ý vào vật trong lòng bàn tay hắn - Thần kiếm Tử Điện.
- Nghĩa phụ!
Nhìn Thần Kiếm Tử Điện, Lý Dương nhớ lại cảnh lúc trước cùng với nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân đi Vân Vụ sơn tranh đoạt Thần Kiếm Tử Điện.
Lý Dương lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn hơn mười đệ tử còn lại của Thượng Thanh cung, đây đều là tinh anh của Thượng Thanh cung, ai nấy đều là Cửu Thiên Huyền Tiên hoặc Tiên Quân. Lý Dương sát ý đằng đằng, ngũ hành bổn nguyên năng lượng hình thành năm mãnh long mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, hướng hơn mười người này đuổi giết.
Một trong đó Thượng Thanh cung đệ tử thấp giọng thì thào:
- Nghĩa phụ của hắn? Không phải nghĩa phụ của Lý Dương sao? Nghĩa phụ của hắn, a, ta biết rồi.
Đệ tử kia đột nhiên ngẩng đầu, dùng hết lực lượng toàn thân, điên cuồng gào lớn lên:
- Dừng tay, Dừng tay, nhầm rồi, không chết, người Tinh Cực Tông không chết! Lý Dương, Lý Dịch, nghĩa phụ của ngươi không chết, tất cả là lầm lẫn thôi!
Đang lâm vào tình trạng chém giết điên cuồng, Lý Dương bỗng nghe được thanh âm kia. Trong lòng nhất thời dâng lên một chút hy vọng, sát khí trong nháy mắt giảm xuống. Năm mãnh long đột nhiên ngưng lại. Lúc này, đã giết chết hơn phân nửa đệ tử, chỉ còn lại có mười mấy tên đệ tử, kể cả cái tên vừa kêu gào kia.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Thượng Thanh Tam Đảo, ở đảo trung ương chính là chủ đảo. Lúc trước cung chủ Thượng Thanh cung ở tại đảo này, còn từ khi cung chủ Thượng Thanh cung bị Lý Tầm Hoan giết chết, mọi sự tình trong Thượng Thanh cung do Nhị trưởng lão Tằng Sơn quản lý.
Còn lúc này, Tằng Sơn đang ở trên hòn đảo này.
- Oanh long long...
Như thiên băng địa liệt, cự thạch của cung điện trên đảo vỡ vụn, hóa thành đá vụn, bay tứ tung ra bốn phương tám hướng, từng khối khối cự thạch đánh lên Thượng Thanh cung, máu tươi bay tung tóe cả trời đất.
Tằng Sơn đang ở trên đảo nhất thời phóng lên cao, liếc mắt thấy mấy người Lý Dương.
Lúc này, trong phạm vi vài trăm thước chung quanh mấy người Lý Dương không còn gì cả, kiến trúc cung điện bị hủy diệt hết một phần ba. Không biết vì sao, Lý Dương chỉ tiêu diệt kiến trúc lẫn con người trên đảo trung ương này, về phần các địa phương khác lại không động sát thủ.
Bởi vì… Lý Dương vẫn còn có chút hy vọng, hy vọng ông nội nghĩa phụ mình còn chưa có chết.
Hai mắt Lý Dương lạnh lẽo chiếu thẳng vào Tằng Sơn.
Lý Dương liếc mắt đã phán đoán ra thân phận của Tằng Sơn, Thượng Thanh cung hôm nay tổng cộng có hai người cấp bậc Tiên Đế, Tiên Đế tiền kì đương nhiên phải là Tằng Sơn. Chỉ là một Tiên Đế tiền kì thôi, Lý Dương căn bản không để tâm.
- Tằng Sơn, người Tinh Cực Tông đâu?
Lý Dương quát hỏi.
Tằng Sơn nhìn cả đảo bị hủy diệt một phần ba, đệ tử chết vô số, lửa giận trong lòng dâng lên ngút trời. Thấy mấy người phía sau Lý Dương, Lý Thạc, liếc mắt liền nhìn ra đúng là đệ tử Tinh Cực Tông, Tằng Sơn cười lạnh nói:
- Tinh Cực Tông cặn bã đã sớm giết sạch rồi, bọn còn sống trên đời căn bản là thừa thãi. Ta giết chết bọn họ căn bản là thay trời hành đạo…
Tằng Sơn còn chưa có nói xong, nhưng hắn lại vĩnh viễn không thể nói nữa.
"Tinh Cực Tông cặn bã, đã sớm giết sạch rồi." Chỉ một câu này đã hoàn toàn làm một phần hy vọng cuối cùng Lý Dương hoàn toàn sụp đổ, làm lý trí của Lý Dương hoàn toàn tiêu tán. Sát khí trong lòng không kiểm sóat được, thiêu đốt cả đầu óc.
Trong đầu hắn hiện lên những kí ức ở Côn Luân tiên cảnh, trong mật thất Tinh Cực Tông, Ảo Quang chân nhân gia gia truyền cho mình phương pháp tu luyện (Âm Dương Đao Phách).
Còn nhớ, nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân dạy dỗ mình địch khúc, chỉ dẫn cho mình học hết Tầm Nghê nhạc Chương, và ba tháng cùng với Tiêu Diêu tán nhân, Lý Dương bây giờ vẫn còn nhỡ rõ như in. Còn nhớ rõ từng nụ cười của nghĩa phụ.
Cha mình, mẫu thân mình, còn có… Khả Khả đáng yêu nữa.
- Giết!
Lý Dương rốt cuộc không khống chế được, ngũ hành bổn nguyên năng lượng lấy Lý Dương làm trung tâm hướng ra bốn phương tám hướng công kích dữ dội, năm con rồng điên cuồng uốn lượn. Lý Thạc, Vương Sơn, Sử Trọng ba người được Lý Dương bảo vệ một bên.
Ngũ hành bổn nguyên năng lượng kinh khủng, căn bản không phải đệ tử Thượng Thanh cung có khả năng tưởng tượng được.
Tằng Sơn thấy một con rồng đánh tới, còn tự cao tự đại muốn chống cự, đã bị hỏa chi bổn nguyên đốt cháy, hồn phi phách tán, ngay cả tro tàn cũng không còn, dải năng lượng nặng nề thuộc tính Thổ cùng với con rồng kim sắc vô kiên bất tồi (không gì là không phá được).
Tiếng "Oanh" vang vọng tận cuối chân trời, kiến trúc trên đảo trung tâm của Thượng Thanh Tam Đảo bị đánh nát bấy.
Đá vụn tóe ra, từng khối khối đá vụn. Lớn thì cao bằng mấy người, nhỏ thì chỉ như mấy viên bi đá, phần lớn đá vụn đều cỡ bằng một người, vô số đá vụn nhanh như đạn bắn bay tung tóe ra bốn phương tám hướng, đánh vào các cây cổ thụ, các cây cổ thụ liền bị những chấn động thật mạnh thay nhau gãy gục ầm ầm.
Toàn bộ cung điện sớm đã tan nát, cột đá bị cắt thành từng khúc nhỏ, cả chủ đảo trong Thượng Thanh Tam Đảo hoàn toàn lâm vào tình trạng hủy diệt chưa từng có trong lịch sử.
- A!
Một đệ tử Thượng Thanh cung bị một khối cự thạch đập trúng, bị đập đến nỗi toàn thân vỡ nát ra, ngay cả nguyên thần cũng bị hồn phi phách tán, nếu các cao thủ quan khán cẩn thận thì có thể phát hiện mặt ngoài của vô số đá vụn đều có những tia quang mang.
Lý Dương vận dụng đại thần thông khống chế năng lượng thiên địa tập hợp lại trên từng khối phi thạch hoặc gỗ vụn.
Nắm trong tay thiên địa năng lượng, ngoại trừ Đại Tôn còn lại bọn người Âm Dương Ma Đế đều thua xa Lý Dương, tâm ý Lý Dương vừa động, đã có thể hoàn toàn khống chế năng lượng thiên địa trong phạm vi phương viên trăm vạn dặm. Đồng thời, cả bầu trời trên hồ nước của Thượng Thanh Tam Đảo cũng tụ tập vô số mây đen.
Trong đám mây đen đó, những lằn chớp ngoằn ngoèo như điện xà uốn lượn lập lòe.
Vương Sơn, Sử Trọng ngơ ngác nhìn cảnh này, rồi lại nhìn Lý Dương, bọn họ làm sao của thể tưởng được đại ca của Lý Thạc, Lý Dương sư huynh lại lợi hại như thế. Bọn họ biết Tằng Sơn là ác ma thường xuyên xuất hiện trong những cơn ác mộng của bọn họ.
Bọn Vương Sơn đều biết Tằng Sơn là một cao thủ cấp bậc Tiên Đế.
Tiên Đế đó! Trong lòng Vương Sơn, Sử Trọng, đó là cập bậc có mơ cũng không thể đạt tới. Dù sao lúc trước ở Tinh Cực Tông người mạnh nhất bất quá chỉ là Đại La Kim Tiên, nhưng những gì bọn hắn nghĩ về Tiên Đế, đã bị một trong năm đạo năng lượng do Lý Dương phát ra dễ dàng giết chết.
Trong chốc lát, chủ đảo của Thượng Thanh Tam Đảo đã hoàn toàn bị hủy diệt.
- Lý Thạc sư huynh, hắn… là đại ca của sư huynh hả?
Vương Sơn nhìn Lý Thạc, hơi khó tin.
Trong môn phái truyền lại, Lý Dương và Lý Thạc là hai huynh đệ, theo đạo lý thời gian tu luyện dài như nhau, Vương Sơn không thể tưởng tượng được, ngắn ngủn ngàn năm có thể tu luyện đạt đến cảnh giới như thế, ngay cả Tiên Đế chỉ cần phất tay là đã tiêu diệt.
Đột nhiên...
- Lý Dịch, ngươi dám đồ sát đệ tử Thượng Thanh cung của ta!!
Diện mục dữ tợn của Thủy Viêm Tiên Đế từ một đảo khác bay đến, đứng trên bầu trời lồng lộng căm tức nhìn Lý Dương, rồi phẫn nộ quát.
Thủy Viêm Tiên Đế vốn đang tĩnh tu, hắn là Tiên Đế hậu kỳ cao thủ, địa vị ở Thượng Thanh cung còn cao hơn cung chủ, bình thường hắn căn bản không quan tâm đến mọi sự, chủ đảo do Tằng Sơn quản lý, Thủy Viêm Tiên Đế chỉ ở trong một hòn đảo khác hưởng cuộc sống thanh tĩnh.
Nhưng vừa rồi trong khi tĩnh tu, đột nhiên nghe kinh thiên thấy tiếng oanh minh thật lớn.
Thủy Viêm Tiên Đế cũng không phải tay mơ, không thể chỉ vì một việc nhỏ mà kinh hoảng thất thố. Thủy Viêm Tiên Đế lúc này dùng thần thức quan sát, đã thấy Tằng Sơn đang chửi bới. Rồi thấy cả công kích hủy diệt của Lý Dương, đặc biệt thấy Tằng Sơn bị giết, Thủy Viêm Tiên Đế vô cùng phẫn nộ.
Lúc này, Thủy Viêm Tiên Đế mới nhìn lại, thì ra hung thủ lại là Lý Dịch Quỷ giới.
- Các ngươi dám hủy diệt Tinh Cực Tông, ta vì sao không dám diệt Thượng Thanh cung của các ngươi.
Lý Dương trong mắt hung quang lòe lòe. Cười lớn nói, đồng thời Lý Dương khống chế ngũ hành bổn nguyên năng lượng càng mạnh thêm điên cuồng hướng ra bốn phương tám hướng thi nhau công kích.
Trời rung đất chuyển, cả hồ nước giống như một người khổng lồ đang lắc lư, sóng lớn cao trên vài trăm thước, trùm xuống các hòn đảo, nhưng lại không đến gần Lý Dương nửa phần.
- Lý Dịch, ngươi dám....
Thủy Viêm Tiên Đế toàn thân run rẩy, lửa giận ngút trời.
Thủy Viêm Tiên Đế biết Lý Dịch lợi hại, nhưng bây giờ Lý Dịch lại muốn tiêu diệt Thượng Thanh cung của hắn, Thủy Viêm Tiên Đế lại há có thể nhịn được. Huống chi.... lúc này Thủy Viêm Tiên Đế đã không phải là Thủy Viêm Tiên Đế năm đó nữa.
Lúc này Thủy Viêm Tiên Đế có một kiện vũ khí.
Cả trăm vạn dặm trên bầu trời Tam Thanh đảo đều hôn thiên ám địa, mây đen kìn kìn, điện thiểm ùng oàng. Thiên địa năng lực cuồng bạo đều bị Lý Dương khống chế, dung nhập vào trong từng con sóng lớn, lên cao đến vài trăm thước rồi giáng xuống, đệ tử có công lực yếu trong Thượng Thanh cung đương trường bị đập đến toàn thân bạo liệt, máu tươi nhiễm đầy hồ nước.
Thấy cảnh này, Thủy Viêm Tiên Đế bất chấp tất cả.
- Lý Dịch, nhận lấy cái chết!!
Thủy Viêm Tiên Đế hét lớn một tiếng, thỏ sắp chết còn có thể cắn người, huống chi Thủy Viêm Tiên Đế là người cao ngạo như thế. Chỉ thấy đột nhiên một đạo màu tím quang mang từ trong thân thể Thủy Viêm Tiên Đế bay ra, chính là... Thần Kiếm Tử Điện!
Thần Kiếm Tử Điện.
Vốn Thần Kiếm Tử Điện thuộc sở hữu của Tiêu Diêu tán nhân.
Thủy Viêm Tiên Đế lúc trước không có thần khí, lúc này có Thần Kiếm Tử Điện, sự tự tin nâng lên không ít, hét lớn hướng về phía Lý Dương đánh tới.
Còn Lý Dương lại giật mình, ngơ ngác nhìn Thần Kiếm Tử Điện.
"Thần Kiếm Tử Điện, thần kiếm Tử Điện của nghĩa phụ?" Tim Lý Dương như bị một cây chùy đánh mạnh, đau nhói lên.
Thần Kiếm Tử Điện đã bị Tiêu Diêu tán nhân trích huyết nhận chủ rồi.
Lý Dương rất hiểu, nếu muốn dùng thần khí của người khác, chỉ có hai biện pháp, một là giết chết đối phương, đoạt lấy thần khí của đối phương. Biện pháp thứ hai là buộc đối phương giải trừ huyết chi khế ước, bỏ lại thần khí.
Thần Kiếm Tử Điện, đã được Tiêu Diêu tán nhân trích huyết nhận chủ rồi.
"Nghĩa phụ sao lại cam tâm bỏ thần kiếm, ngược lại còn đưa cho Thủy Viêm Tiên Đế nữa?" Trong lòng Lý Dương thầm tự hỏi.
Căn bản không cần hỏi nhiều.
Tiêu Diêu tán nhân cực kỳ yêu thích Thần Kiếm Tử Điện, đối với người tu kiếm, một thanh thần kiếm được coi như mạng sống. Tiêu Diêu tán nhân sao có thể đưa cho người khác, chứ đừng nói là đưa cho cừu nhân Thủy Viêm Tiên Đế, do đó Thủy Viêm Tiên Đế chắc là đã... giết Tiêu Diêu tán nhân.
- A...
Lý Dương ngửa đầu điên cuồng gào thét, khóe mắt rách ra, hắc quang đỉnh dầu lóe ra, giống như Ma Vương báo thù đến từ địa ngục.
- Toàn bộ phải chết hết!
Bất chấp tất cả, ngũ hành bổn nguyên năng lực trong cơ thể Lý Dương điên cuồng phát tiết ra. Ngũ hành bổn nguyên hình thành năm mãnh long hướng ra các phương hướng phóng tới, cả hồ nước đều rơi vào phạm vi công kích, ngũ hành bổn nguyên kinh khủng, năm mãnh long kinh khủng.
Mãnh long trông giống như thật, ngay cả những lân phiến trên người cũng rõ ràng đến mức có thể thấy được.
Một cái đuôi rồng cự đại quất mạnh xuống một cung điện thật lớn, cung điện đó lập tức vỡ vụn ra như làm bằng băng, cự thạch bay ra tung tóe. Thiên địa năng lượng cuồng bạo, vô số thiểm điện điên cuồng ầm ầm nện xuống, cả hồ nước gần như bị nhấc lên, thậm chí đã có thể thấy được đáy hồ. Cả hồ nước bay lên không trung, rồi điên cuồng đổ xuống chung quanh.
Trong như ngày tận thế.
Bên ngoài hồ nước, vô số Tiên nhân đứng ở xa xa nhìn lại.
Thập châu tam đảo tụ tập vô số Tiên nhân, Nguyên Châu là một hồ nước thật lớn, chung quanh Thượng Thanh cung có không ít Tiên nhân, nghe tiếng nổ kịch liệt như thế, vô số Tiên nhân đã tụ tập lại để quan khán, trong đó có Thục Sơn kiếm phái của Cửu Thiên Tiên Đế và Thiên Húc Tiên Đế.
- Chết rồi.
Thấy Thủy Viêm Tiên Đế xuất ra thần kiếm Tử Điện, Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu nói.
Hắn biết, Lý Dịch cũng là Lý Dương, hắn có thể tưởng tượng được Lý Dương khi thấy Thần Kiếm Tử Điện sẽ nghĩ đến việc gì, dù sao Thần Kiếm Tử Điện trước giờ vẫn thuộc về Tiêu Diêu tán nhân mà.
Cả hồ nước, hoàn toàn điên cuồng.
Chỉ cần trong phạm vi hồ nước, thì cho dù là Tiên Đế cũng tiêu đời. Thiên địa năng lượng cuồng bạo, những cơn sóng từ chung quanh ập xuống, khối khối cự thạch tung tóe khắp nơi, còn có tiếng kêu thảm thiết của đệ tử Thượng Thanh cung.
Nước trong hồ nước đã biến thành biển máu.
Đó là máu của đệ tử Thượng Thanh cung.
- Thượng Thanh cung tiêu rồi.
Cửu Thiên Tiên Đế lắc đầu thở dài nói. Thiên Húc Tiên Đế một bên khẽ gật đầu:
- Đắc tội với Lý Dương, Thượng Thanh cung sớm muộn cũng bị tiêu diệt.
Mặc dù họ luôn luôn là địch thủ của Thượng Thanh cung, nhưng thấy cảnh tượng trước mắt, bọn người Cửu Thiên Tiên Đế cũng không thể cười được.
Những Tiên nhân quan khán chung quanh đều ngây người.
Bọn họ không thể tưởng tượng được, người nào có thể có thực lực như thế. Bọn họ đã thấy những cơn sóng này ẩn chứa thiên địa năng lượng, nếu không một cơn sóng há có thể đập chết một Tiên nhân?
Trong mắt bọn họ, hắc y thanh niên giống như ma thần thật sự quá kinh khủng.
- Bồng!
Nước hồ lâm thấm đẫm toàn thân Thủy Viêm Tiên Đế, Thủy Viêm Tiên Đế hai mắt vằn lên những tia máu, Thượng Thanh cung tiêu rồi, chỉ trong chốc lát, tất cả đệ tử Thượng Thanh cung có tu vi dưới Cửu Thiên Huyền Tiên toàn bộ chết sạch, chỉ còn lại có hơn mười người đệ tử.
- Thủy Viêm, ngươi dám giết nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân của ta!
Lý Dương một thân hắc y hai mắt trợn trừng, giống như một con sói say máu, ánh mắt kinh khủng đó chiếu thẳng vào Thủy Viêm Tiên Đế.
- Nghĩa phụ của ngươi?
Thủy Viêm Tiên Đế ngẩn ngơ, hắn không rõ Tiêu Diêu tán nhân làm sao lại biến thành nghĩa phụ của Lý Dịch, không phải nghĩa phụ Lý Dương sao? Nhớ lại lúc Lý Dịch vì Lý Dương mà tìm kiếm người yêu nhân gian ở Quỷ giới, hơn nữa Lý Dương đại phát thần uy trong Tiên Ma đại chiến. Chỉ cần liên lạc các đầu mối một chút, trong chốc lát, hắn đã hiểu được tất cả.
- Oanh!
Một nắm đấm!
Mỗi quyền đều nặng như thái sơn, mỗi quyền đều ẩn chứa lực lượng cực mạnh, đây là một Ma Đế hậu kỳ cao thủ, thậm chí còn mang theo thiên địa năng lượng trong từng trọng quyền, mỗi một quyền đều ẩn chứa đao mang kim sắc.
Trong lúc nhất thời, quyền ảnh đầy trời hoàn toàn bao vây lấy Thủy Viêm Tiên Đế.
- Nghĩa phụ!
Trong mắt Lý Dương nước mắt chảy tràn xuống, trong đầu hiện lên hình ảnh nghĩa phụ mỉm cười hòa ái. Cực độ điên cuồng, tốc độ ra quyền của Lý Dương thậm chí còn vượt qua cả tốc độ công kích Nguyên Thủy Thiên Tôn lúc trước, giữa các quyền đầu có những tia thiểm điện hắc sắc lóe ra.
Đột nhiên, Lý Dương thu quyền, cũng không thèm nhìn Thủy Viêm Tiên Đế một cái.
- Bồng!
Thân thể Thủy Viêm Tiên Đế đột nhiên vỡ vụn ra, máu tươi phụt ra, còn nguyên thần của hắn sớm đã bị Lý Dương đánh cho hồn phi phách tán rồi. Lý Dương cũng căn bản không để ý, hắn chỉ là để ý vào vật trong lòng bàn tay hắn - Thần kiếm Tử Điện.
- Nghĩa phụ!
Nhìn Thần Kiếm Tử Điện, Lý Dương nhớ lại cảnh lúc trước cùng với nghĩa phụ Tiêu Diêu tán nhân đi Vân Vụ sơn tranh đoạt Thần Kiếm Tử Điện.
Lý Dương lạnh lùng ngẩng đầu, nhìn hơn mười đệ tử còn lại của Thượng Thanh cung, đây đều là tinh anh của Thượng Thanh cung, ai nấy đều là Cửu Thiên Huyền Tiên hoặc Tiên Quân. Lý Dương sát ý đằng đằng, ngũ hành bổn nguyên năng lượng hình thành năm mãnh long mang theo khí thế hủy thiên diệt địa, hướng hơn mười người này đuổi giết.
Một trong đó Thượng Thanh cung đệ tử thấp giọng thì thào:
- Nghĩa phụ của hắn? Không phải nghĩa phụ của Lý Dương sao? Nghĩa phụ của hắn, a, ta biết rồi.
Đệ tử kia đột nhiên ngẩng đầu, dùng hết lực lượng toàn thân, điên cuồng gào lớn lên:
- Dừng tay, Dừng tay, nhầm rồi, không chết, người Tinh Cực Tông không chết! Lý Dương, Lý Dịch, nghĩa phụ của ngươi không chết, tất cả là lầm lẫn thôi!
Đang lâm vào tình trạng chém giết điên cuồng, Lý Dương bỗng nghe được thanh âm kia. Trong lòng nhất thời dâng lên một chút hy vọng, sát khí trong nháy mắt giảm xuống. Năm mãnh long đột nhiên ngưng lại. Lúc này, đã giết chết hơn phân nửa đệ tử, chỉ còn lại có mười mấy tên đệ tử, kể cả cái tên vừa kêu gào kia.
Tập 12: Cực Điểm Thốn Mang
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook