Thời Thanh Xuân Tươi Đẹp Của Chúng Ta
-
Chương 26
lạc dư nhi và cô tìm một nơi để nói chuyện riêng, cô ta lạnh lùng, nói:
"có chuyện gì thì mau nó"
cô im lặng vài giây, rồi nói:
"tôi biết, tôi làm vậy rất ích kỉ, nhưng cô biết không? tôi cũng giống cô vậy, đều yêu anh ấy, tôi đã tìm trăm ngàn lí do để từ bỏ, nhưng cuối cùng lại không làm được"
cô ta cười,
" ý cô là, cô muốn tranh đấu với tôi, cướp chồng chưa cưới của tôi"
tiểu tình thở dài, khi chọn anh, cô đã quyết định, dù cả thế giới có nói cô là trơ trẽn, cô vẫn ở bên anh, trơ trẽn thì sao chứ? cô là con gái, là phụ nữ, hoàn toàn có thể lựa chọn tình yêu của mình. cô không muốn, chối bỏ nữa, cô phải cùng anh đối diện:
"phải" cô trả lời đầy kiên quyết
lạc dư nhi đôi mắt đỏ hoe, nói:
" chúng ta từng là bạn của nhau, để tôi kể cho cô nghe một câu chuyện. có một cậu bé, số mệnh đã định phải hơn người, vì vậy, mẹ cậu mất sớm, ba cậu vô cùng nghiêm khắc, muốn để cậu bé tài giỏi, kế nghiệp gia đình. lúc 5 tuổi, đã bị bắt ra ở riêng, học cách tự lập, tuổi thơ của cậu từ đó, không có tình yêu của ba mẹ. nhưng ba cậu luôn cho người theo sát cậu, thành tích ở trường, bắt buộc cậu phải đứng đầu, thi cuộc thi nào, bắt buộc cậu phải đạt giải quán quân. ba cậu muốn, cậu hoàn hảo về mọi mặt, năm lên 7 tuổi, cậụ đã phải học hết chương trình cấp 1. Năm lên 9 tuổi, đã học hết chương trình cấp hai. năm lên 12 tuổi, học hết chương trình cấp 3. năm lên 14 đã học thành thạo võ đặc thù, hiếm ai là đối thủ cua cậu. 17 tuổi, cậu đã có thể nhận bằng cao học. cô biết cậu ấy là ai không?"
cô ta cười:
"là con trai chủ tịch đất nước này, cũng chính là phong cung thần"
như tiếng xét đập ngang qua tai, cô đứng hình, không thể tin vào sự thật này. anh, thực sự là con trai của chủ tịch nước, tại sao không phải người khác mà lại là anh.
" tiền đồ của anh ấy sáng lạn như vậy, vì cô, mà phải dừng lại, tiểu tình, cô nỡ sao? bao cố gắng của anh ấy từ nhỏ đến lớn, cô nỡ lòng, vì tình yêu mù quáng của mình mà bắt anh ấy từ bỏ sao? đúng, tôi không phủ nhận, người thần yêu là cô, nhưng người có thể cùng anh ấy, đi đến hết đời, là tôi."
tiểu tình im lặng, những lời lạc dư nhi nói, như ong ong trong đầu cô, cô giấu anh, xách hành lí, lặng lẽ ra về. anh gọi cho cô rất nhiều cuộc cô đều không bắt máy, cô cần thời gian để suy nghĩ. cô trở về quê, về lại với gia đình.
"có chuyện gì thì mau nó"
cô im lặng vài giây, rồi nói:
"tôi biết, tôi làm vậy rất ích kỉ, nhưng cô biết không? tôi cũng giống cô vậy, đều yêu anh ấy, tôi đã tìm trăm ngàn lí do để từ bỏ, nhưng cuối cùng lại không làm được"
cô ta cười,
" ý cô là, cô muốn tranh đấu với tôi, cướp chồng chưa cưới của tôi"
tiểu tình thở dài, khi chọn anh, cô đã quyết định, dù cả thế giới có nói cô là trơ trẽn, cô vẫn ở bên anh, trơ trẽn thì sao chứ? cô là con gái, là phụ nữ, hoàn toàn có thể lựa chọn tình yêu của mình. cô không muốn, chối bỏ nữa, cô phải cùng anh đối diện:
"phải" cô trả lời đầy kiên quyết
lạc dư nhi đôi mắt đỏ hoe, nói:
" chúng ta từng là bạn của nhau, để tôi kể cho cô nghe một câu chuyện. có một cậu bé, số mệnh đã định phải hơn người, vì vậy, mẹ cậu mất sớm, ba cậu vô cùng nghiêm khắc, muốn để cậu bé tài giỏi, kế nghiệp gia đình. lúc 5 tuổi, đã bị bắt ra ở riêng, học cách tự lập, tuổi thơ của cậu từ đó, không có tình yêu của ba mẹ. nhưng ba cậu luôn cho người theo sát cậu, thành tích ở trường, bắt buộc cậu phải đứng đầu, thi cuộc thi nào, bắt buộc cậu phải đạt giải quán quân. ba cậu muốn, cậu hoàn hảo về mọi mặt, năm lên 7 tuổi, cậụ đã phải học hết chương trình cấp 1. Năm lên 9 tuổi, đã học hết chương trình cấp hai. năm lên 12 tuổi, học hết chương trình cấp 3. năm lên 14 đã học thành thạo võ đặc thù, hiếm ai là đối thủ cua cậu. 17 tuổi, cậu đã có thể nhận bằng cao học. cô biết cậu ấy là ai không?"
cô ta cười:
"là con trai chủ tịch đất nước này, cũng chính là phong cung thần"
như tiếng xét đập ngang qua tai, cô đứng hình, không thể tin vào sự thật này. anh, thực sự là con trai của chủ tịch nước, tại sao không phải người khác mà lại là anh.
" tiền đồ của anh ấy sáng lạn như vậy, vì cô, mà phải dừng lại, tiểu tình, cô nỡ sao? bao cố gắng của anh ấy từ nhỏ đến lớn, cô nỡ lòng, vì tình yêu mù quáng của mình mà bắt anh ấy từ bỏ sao? đúng, tôi không phủ nhận, người thần yêu là cô, nhưng người có thể cùng anh ấy, đi đến hết đời, là tôi."
tiểu tình im lặng, những lời lạc dư nhi nói, như ong ong trong đầu cô, cô giấu anh, xách hành lí, lặng lẽ ra về. anh gọi cho cô rất nhiều cuộc cô đều không bắt máy, cô cần thời gian để suy nghĩ. cô trở về quê, về lại với gia đình.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook