Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ
-
Chương 99
- Bảo Hồ Lô của ta đâu, nếu ngươi bán ta vào Đấu Trường, vậy đồ vật khẳng định ở chỗ của ngươi!
- Lưu ở Bách Huyễn Phong, ngày khác ngươi đến Bách Huyễn Phong một chuyến, ta sẽ trả lại ngươi!
Lâm Phong trợn mắt, cho rằng mình không dám đi sao, tiểu gia chẳng những đi, còn phải mang theo Đại sư tỷ và Nhị sư tỷ đi cùng, chả lẽ lại sợ ngươi.
Chỉnh lý xong thu hoạch, lúc này mới bắt đầu vơ vét ở trên người chân truyền thứ ba, nàng có tới hai cái Túi Càn Khôn, một cái của Ngạo Thiên, một cái là của nàng.
Chân truyền thứ ba là người có thể tùy ý tiến vào bảo khố của Nhị sư tỷ, tương đương với Nhị sư tỷ giàu bao nhiêu, nàng sẽ giàu bấy nhiêu, mặc dù Túi Càn Khôn chỉ là nàng tạm thời dùng, nhưng bên trong đồ tốt cũng không ít, Ngạo Thiên so sánh với nàng, quả thực giống như ăn mày.
Lâm Phong chiếm hai cái Túi Càn Khôn làm của riêng, treo ở bên hông, nhưng lại thấy bất tiện, quá nhiều túi rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Phong bắt đầu thanh lý đồ vật, mấy cái không quan trọng thì treo ở bên hông chân truyền thứ ba.
- Đúng rồi, ngươi tên gì!
Lâm Phong chợt nhớ tới sự tình này, tựa hồ ngay cả Đại sư tỷ Nhị sư tỷ cũng không biết danh tự của nàng.
Chân truyền thứ ba hừ lạnh nói:
- Ta không cần thiết nói cho ngươi!
- Cũng được, vậy gọi lão Tam đi!
Lâm Phong thuận miệng đáp, sau đó tiếp tục nói:
- Cũng đừng nói ta đoạt đồ vật của ngươi, ngươi nhìn, ta đã trả lại túi cho ngươi rồi đấy.
Chân truyền thứ ba như muốn thổ huyết, lão Tam là cái quỷ gì, luận tuổi tác, luận bối phận, luận thực lực, mình đều vung hắn mấy con phố, hắn cũng có mặt mũi xưng hô như vậy.
Còn nói không tính giật đồ, trong túi chỉ có mấy viên đan dược mà thôi, con hàng này thật quá tiện.
- Ngươi hài lòng chưa, hài lòng thì thả ta xuống, đổi phương pháp trói cho ta!
Chân truyền thứ ba bất đắc dĩ nói.
Lâm Phong nhìn nàng, lúc này mới buông Khốn Tiên Tác treo ở trên cây xuống, nhưng vẫn chần chờ nói:
- Phương pháp trói này rất thoải mái dễ chịu, mấu chốt là có thể để cho ta an tâm, ta sẽ không đổi, ai bảo ngươi nhiều tiền án chi!
Chân truyền thứ ba không thể làm gì, chỉ có thể hít một hơi, nhìn qua một bên khác, suy nghĩ nếu có cơ hội, tuyệt đối không thể để tiểu tử này chết quá sảng khoái, nhất định phải hành hạ đến hắn muốn sống không được, muốn chết không xong.
- Lão Tam, ngươi dẫn đường đi!
Lâm Phong kéo Khốn Tiên Tác dặn dò.
Hai tay của chân truyền thứ ba bị trói chặt, đầu kia thì bị Lâm Phong dắt ở trong tay.
Vì không thể phi hành, hai người đi hơn nửa canh giờ, mới tới địa phương chân truyền thứ ba muốn đi.
Nhìn thấy người trước mắt, Lâm Phong cảm thán nói:
- Khó trách mấy cao thủ Kim Đan kỳ kia tìm khắp nơi cũng không tìm được, nguyên lai là bị lão Tam giấu diếm!
Người này Lâm Phong cũng coi như quen biết, là Cừu sư tỷ trong chín tù binh, giờ phút này bị chân truyền thứ ba nhét vải vào miệng, cả người quấn như cái bánh chưng, xung quanh còn có trận pháp che giấu khí tức.
Trên đường đi Lâm Phong cứ lão Tam, lão Tam réo liên tục, chân truyền thứ ba lại không có ý nói cho hắn biết danh tự, vì vậy xem như gián tiếp thừa nhận cái tên này.
- Chậc chậc, thủ pháp trói này quá tệ, ngươi nhìn người ta, sắc mặt trướng hồng, đây là bộ dáng khí huyết vận hành không được nha.
Lâm Phong gật gù nói.
Chân truyền thứ ba thật muốn nhảy lên đạp hắn một cước, có thể so sánh sao? Phương pháp trói của tiểu tặc này quá khốn kiếp, mặc dù xác thực như hắn nói, khí huyết sẽ vận hành tự nhiên, nhưng vô luận Kim Đan kỳ nào, cũng chịu không được loại phương pháp trói kia nha.
Nàng không thèm để ý Lâm Phong, dù sao đây chính là một gia hỏa nhiễm thói quen xấu của Liễu Tiếu Tiếu, ngươi càng tranh cãi với hắn, hắn sẽ càng lắm mồm, số mệnh không tốt rơi vào trong tay hắn, chỉ có thể nhận mệnh.
- Cừu Vũ muội muội, ngươi khỏe không, chúng ta lại gặp mặt!
Lâm Phong thu hồi trận pháp, cái đồ chơi này về sau còn có thể lợi dụng.
Đồng thời mở trói cho Cừu Vũ, thay đổi phương pháp trói mai rùa, tự nhủ:
- Thế nào? Phương pháp trói này thoải mái không.
Hai mắt Cừu Vũ phun lửa, nhưng không phải đối với Lâm Phong, mà là đối với chân truyền thứ ba.
Nữ nhân này không phân tốt xấu, một phát bắt được nàng, giam cầm tu vi, trói bỏ ở nơi này, trong núi có tẩu thú khắp nơi, vận khí không tốt tám thành sẽ bị sói hoang tha mất.
Chân truyền thứ ba khinh thường liếc nhìn nàng một cái, nữ nhân này không giết được, là nàng cố ý lưu lại, vì có tác dụng lớn, nếu không đã sớm một mạng ô hô, há sẽ cho nàng sống đến bây giờ.
Cừu Vũ làm bộ muốn xông lên liều mạng, Lâm Phong vội vàng giật hai nữ nhân ra, lẩm bẩm nói:
- Được rồi, được rồi, đều là châu chấu trên một dây, nhảy loạn làm gì, nơi này tiểu gia đã ở chán, nhanh ra ngoài đi.
Cừu Vũ tỉnh táo lại, Lâm Phong cũng không phải cứu tinh nha, vị này cũng là tồn tại cực kì phiền phức.
Sau khi tỉnh táo lại, mới phát hiện phương pháp trói trên người mình, cả dáng người phát huy vô cùng tinh tế, làm gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Nhưng nhìn chân truyền thứ ba cũng như vậy, nàng mới thở phào, cũng không có cãi lại, nàng ở trong tay Lâm Phong làm tù binh một đoạn thời gian, biết tính tình của hắn.
- Lưu ở Bách Huyễn Phong, ngày khác ngươi đến Bách Huyễn Phong một chuyến, ta sẽ trả lại ngươi!
Lâm Phong trợn mắt, cho rằng mình không dám đi sao, tiểu gia chẳng những đi, còn phải mang theo Đại sư tỷ và Nhị sư tỷ đi cùng, chả lẽ lại sợ ngươi.
Chỉnh lý xong thu hoạch, lúc này mới bắt đầu vơ vét ở trên người chân truyền thứ ba, nàng có tới hai cái Túi Càn Khôn, một cái của Ngạo Thiên, một cái là của nàng.
Chân truyền thứ ba là người có thể tùy ý tiến vào bảo khố của Nhị sư tỷ, tương đương với Nhị sư tỷ giàu bao nhiêu, nàng sẽ giàu bấy nhiêu, mặc dù Túi Càn Khôn chỉ là nàng tạm thời dùng, nhưng bên trong đồ tốt cũng không ít, Ngạo Thiên so sánh với nàng, quả thực giống như ăn mày.
Lâm Phong chiếm hai cái Túi Càn Khôn làm của riêng, treo ở bên hông, nhưng lại thấy bất tiện, quá nhiều túi rồi.
Nghĩ đến đây, Lâm Phong bắt đầu thanh lý đồ vật, mấy cái không quan trọng thì treo ở bên hông chân truyền thứ ba.
- Đúng rồi, ngươi tên gì!
Lâm Phong chợt nhớ tới sự tình này, tựa hồ ngay cả Đại sư tỷ Nhị sư tỷ cũng không biết danh tự của nàng.
Chân truyền thứ ba hừ lạnh nói:
- Ta không cần thiết nói cho ngươi!
- Cũng được, vậy gọi lão Tam đi!
Lâm Phong thuận miệng đáp, sau đó tiếp tục nói:
- Cũng đừng nói ta đoạt đồ vật của ngươi, ngươi nhìn, ta đã trả lại túi cho ngươi rồi đấy.
Chân truyền thứ ba như muốn thổ huyết, lão Tam là cái quỷ gì, luận tuổi tác, luận bối phận, luận thực lực, mình đều vung hắn mấy con phố, hắn cũng có mặt mũi xưng hô như vậy.
Còn nói không tính giật đồ, trong túi chỉ có mấy viên đan dược mà thôi, con hàng này thật quá tiện.
- Ngươi hài lòng chưa, hài lòng thì thả ta xuống, đổi phương pháp trói cho ta!
Chân truyền thứ ba bất đắc dĩ nói.
Lâm Phong nhìn nàng, lúc này mới buông Khốn Tiên Tác treo ở trên cây xuống, nhưng vẫn chần chờ nói:
- Phương pháp trói này rất thoải mái dễ chịu, mấu chốt là có thể để cho ta an tâm, ta sẽ không đổi, ai bảo ngươi nhiều tiền án chi!
Chân truyền thứ ba không thể làm gì, chỉ có thể hít một hơi, nhìn qua một bên khác, suy nghĩ nếu có cơ hội, tuyệt đối không thể để tiểu tử này chết quá sảng khoái, nhất định phải hành hạ đến hắn muốn sống không được, muốn chết không xong.
- Lão Tam, ngươi dẫn đường đi!
Lâm Phong kéo Khốn Tiên Tác dặn dò.
Hai tay của chân truyền thứ ba bị trói chặt, đầu kia thì bị Lâm Phong dắt ở trong tay.
Vì không thể phi hành, hai người đi hơn nửa canh giờ, mới tới địa phương chân truyền thứ ba muốn đi.
Nhìn thấy người trước mắt, Lâm Phong cảm thán nói:
- Khó trách mấy cao thủ Kim Đan kỳ kia tìm khắp nơi cũng không tìm được, nguyên lai là bị lão Tam giấu diếm!
Người này Lâm Phong cũng coi như quen biết, là Cừu sư tỷ trong chín tù binh, giờ phút này bị chân truyền thứ ba nhét vải vào miệng, cả người quấn như cái bánh chưng, xung quanh còn có trận pháp che giấu khí tức.
Trên đường đi Lâm Phong cứ lão Tam, lão Tam réo liên tục, chân truyền thứ ba lại không có ý nói cho hắn biết danh tự, vì vậy xem như gián tiếp thừa nhận cái tên này.
- Chậc chậc, thủ pháp trói này quá tệ, ngươi nhìn người ta, sắc mặt trướng hồng, đây là bộ dáng khí huyết vận hành không được nha.
Lâm Phong gật gù nói.
Chân truyền thứ ba thật muốn nhảy lên đạp hắn một cước, có thể so sánh sao? Phương pháp trói của tiểu tặc này quá khốn kiếp, mặc dù xác thực như hắn nói, khí huyết sẽ vận hành tự nhiên, nhưng vô luận Kim Đan kỳ nào, cũng chịu không được loại phương pháp trói kia nha.
Nàng không thèm để ý Lâm Phong, dù sao đây chính là một gia hỏa nhiễm thói quen xấu của Liễu Tiếu Tiếu, ngươi càng tranh cãi với hắn, hắn sẽ càng lắm mồm, số mệnh không tốt rơi vào trong tay hắn, chỉ có thể nhận mệnh.
- Cừu Vũ muội muội, ngươi khỏe không, chúng ta lại gặp mặt!
Lâm Phong thu hồi trận pháp, cái đồ chơi này về sau còn có thể lợi dụng.
Đồng thời mở trói cho Cừu Vũ, thay đổi phương pháp trói mai rùa, tự nhủ:
- Thế nào? Phương pháp trói này thoải mái không.
Hai mắt Cừu Vũ phun lửa, nhưng không phải đối với Lâm Phong, mà là đối với chân truyền thứ ba.
Nữ nhân này không phân tốt xấu, một phát bắt được nàng, giam cầm tu vi, trói bỏ ở nơi này, trong núi có tẩu thú khắp nơi, vận khí không tốt tám thành sẽ bị sói hoang tha mất.
Chân truyền thứ ba khinh thường liếc nhìn nàng một cái, nữ nhân này không giết được, là nàng cố ý lưu lại, vì có tác dụng lớn, nếu không đã sớm một mạng ô hô, há sẽ cho nàng sống đến bây giờ.
Cừu Vũ làm bộ muốn xông lên liều mạng, Lâm Phong vội vàng giật hai nữ nhân ra, lẩm bẩm nói:
- Được rồi, được rồi, đều là châu chấu trên một dây, nhảy loạn làm gì, nơi này tiểu gia đã ở chán, nhanh ra ngoài đi.
Cừu Vũ tỉnh táo lại, Lâm Phong cũng không phải cứu tinh nha, vị này cũng là tồn tại cực kì phiền phức.
Sau khi tỉnh táo lại, mới phát hiện phương pháp trói trên người mình, cả dáng người phát huy vô cùng tinh tế, làm gương mặt xinh đẹp đỏ bừng.
Nhưng nhìn chân truyền thứ ba cũng như vậy, nàng mới thở phào, cũng không có cãi lại, nàng ở trong tay Lâm Phong làm tù binh một đoạn thời gian, biết tính tình của hắn.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook