Câu hiểu con không ai bằng cha rất có đạo lý, nhưng Lâm Phong cảm thấy ca ca nhất định cũng rất hiểu muội muội.

Liễu Triêu Nguyên tới rồi, hắn cản ở ngoài cửa thành của Bạch Nguyệt thành, Tứ sư tỷ phanh lại quá chậm, khi phát hiện ra hắn thì đã bị bao vây.

Ước chừng sáu cao thủ Nguyên Anh kỳ cửu phẩm, có ba người là của Tần quốc, ba người là của Chiến Thần điện.

Liễu Triêu Nguyên đang uống trà, hắn tùy thân mang theo một cái bàn, một bộ trà cụ, nước dùng là thanh tuyền thủy, pha là tiên linh trà, là hoàng thái tử của Tần quốc, hắn không chỉ uống trà ngon mà còn rất biết làm dáng.

- Tới rồi à!

Liễu Triêu Nguyên ôn nhu nói.

Liễu Tiếu Tiếu hoàn toàn bị bao vây, có nhiều cao thủ Nguyên Anh như vậy, nàng ta chạy được mới là lạ, dù có thêm lão Tứ cũng không đủ sức.

Trợn mắt lườm, vẻ mặt không phục nói:

- Ta không lấy chồng đâu.

Liễu Triêu Nguyên bất đắc dĩ nhìn nàng ta:

- Ta biết, đây cũng không phải là ý của phụ thân, nhưng là phụ thân bảo ta tới.

Ngay sau đó hắn hơi gật đầu với thủ hạ, giống như là đang trấn an tâm tư của mọi người, dường như muốn nói, yên tâm có ta ở đây rồi, nàng ta trốn không thoát đâu.

Nhưng sự thật không phải như vậy, ba cao thủ Nguyên Anh kỳ của Tần quốc giơ tay chém xuống, ba cái đầu người lập tức lăn lông lốc trên đất.

Ba người này có nằm mơ cũng không ngờ rằng, mấy huynh đệ Tần quốc vào khoảnh khắc trước đã hẹn nhau cùng tới Túy Hương lâu tìm mấy hoa hồng khôi vui vẻ một chút, sao giờ lại trở mặt không nhận người, quá đột nhiên, ngay cả giãy dụa cũng không làm được đã chết một cách không minh bạch.

Lâm Phong giật thót, thằng ôn này ác thật. Vừa nghĩ như vậy, Lâm Phong theo bản năng rụt đầu lại, hắn giống như vẫn luôn nhìn mình không thuận mắt.

Liễu Tiếu Tiếu cũng có chút giật mình, đại ca nhà mình lại giở trò gì thế?

Liễu Triêu Nguyên có chút cưng chiều xoa xoa đầu Nhị sư tỷ, Nhị sư tỷ hoảng sợ tới quên cả tránh né, hắn ôn nhu nói:

- Ta sẽ không để ngươi phải gả cho loại người như Vương Phong đâu, nếu để ngươi gả cho hắn, chẳng thà gả ngươi cho xú tiểu tử kia còn hơn, đây cũng là ý của phụ thân.

Trên thực tế hắn vốn cũng bị hạn chế tự do, thanh danh muội khống (mê em gái trừ em ruột) của hắn ở Tần quốc không mấy người không biết, nếu thực sự thả hắn ra, khẳng định sẽ khiến cho chuyện biến thành một vũng nước đục.

Nhưng quốc chủ Tần quốc Liễu Hành Thiên cũng không vui, nữ nhi của lão tử dựa vào cái gì mà để các ngươi làm chủ bắt nàng ta lấy chồng.

Tu vi của hắn tuy chỉ là Vạn Tượng kỳ, nhưng thân phận cực cao, lão tổ nhà mình đứng sau lưng ủng hộ, sử chút thủ đoạn để Liễu Triêu Nguyên chạy ra, muốn khuấy cho vũng nước đục này đã đục lại càng đục hơn.

Lâm Phong xem như đã hiểu rồi, đơn giản mà nói thì việc Nhị sư tỷ có lấy chồng hay không cũng đã rất phiền phức, bên trong Tần quốc chia làm hai phe phái, một là thế lực do một bộ phận trưởng lão chủ trương muốn Liễu Tiếu Tiếu lấy chồng, một thế lực là lấy Liễu Hành Thiên làm chủ không thì không muốn để Liễu Tiếu Tiếu lấy chồng.

Nhị sư tỷ chính là ưu tú như vậy, chẳng những bộ dạng xinh đẹp hơn người, tiền nhiều hơn người, ngay cả việc lấy chồng cũng rầm rộ như vậy.

- Đại cữu tử, ngươi đúng là tri âm của ta, Vương Phong đó có chỗ nào xứng với Nhị sư tỷ nhà ta chứ, việc này ta ủng hộ ngươi.

Lâm Phong giống như rất thân thiết nhiệt tình nói với Liễu Triêu Nguyên.

Vì người ta đối tốt với Nhị sư tỷ như vậy, nói thế nào thì cũng không thể kết thù, dứt khoát tươi cười xóa ân cừu thôi.

Liễu Triêu Nguyên lườm hắn một cái nói:

- Lão tử chỉ là lấy ví dụ mà thôi, ngươi đừng có thuận theo ta mà bò lên trên.

Lâm Phong cười khà khà nói:

- Ta biết, ta biết, đại cữu tử đừng nóng giận.

Liễu Triêu Nguyên không tức giận mới là lạ, giơ tay lên muốn đánh người, tu vi Nguyên Anh kỳ của hắn không phải là trang trí, nhưng Liễu Tiếu Tiếu lập tức trừng với hắn, đường đường là cao thủ Nguyên Anh kỳ lại phải nghẹn tới đỏ mặt, đành phải rụt tay về.

Không nhìn Lâm Phong nữa, lại nói với Liễu Tiếu Tiếu:

- Phụ hoàng đã an bài rồi, ta có một tòa nhà ở Bạch Nguyệt thành, ngươi theo ta vào trong trốn một thời gian.

Liễu Triêu Nguyên này tuy bất hảo, nhưng thuộc tính muội khống này lại rất ổn định, muốn hắn bán đứng Liễu Tiếu Tiếu, không bằng bảo hắn tự sát còn thoải mái hơn.

Bạch Nguyệt thành chỉ là một thành nhỏ, tòa nhà của Liễu Triêu Nguyên lại không nhỏ, so với phủ thành chủ còn lớn hơn gấp đôi, đây là giai cấp tư sản, so với hắn thì đúng là tức chết người.

Liễu Triêu Nguyên đi ở phía trước nói với Liễu Tiếu Tiếu như tranh công:

- Tiểu muội, ngươi cứ yên tâm, nơi này rất an toàn, có trận pháp che giấu tiền bối Độ Kiếp kỳ bày ra, người ngoài không thể tra xét tình huống bên trong, mà những người khác lại càng không dám xông vào nơi ở của ta.

Hắn là Thái tử Tần quốc, tương lai đã định trước sẽ trở thành quốc chủ, người bình thường đúng là không dám chọc vào hắn, giống như không ít người của Chiến Thần điện cũng phải nịnh bợ hắn.

Hắn vừa dứt lời, Không Hư Tử trưởng lão liền từ trong nhà đi ra, bộ dạng giống như chủ nhân lườm Liễu Tiếu Tiếu một cái, nói:

- Sao tới muộn thế, ta chờ ngươi đã nửa ngày rồi.

...

Không biết nói gì, triệt để nghẹn lời, bất kể là ai cũng đều có loại cảm giác này, Liễu Triêu Nguyên thì khó chịu giống như ăn phải cứt chuột, lúc trước vừa khệnh khạng, vừa quay lại đã bị người ta tát cho một cái.

Không Hư Tử trưởng lão tới rồi, nhưng mọi người lại không hề bất ngờ, dù sao cũng có nhị nữ ở trong đội ngũ.

Liễu Tiếu Tiếu có chút ủy khuất nói với Không Hư Tử trưởng lão:

- Trưởng lão, ta không muốn bị gả chồng.

Lâm Phong cũng hét lên:

- Đúng vậy, đúng vậy, trưởng lão ngươi cũng biết bộ dạng như gấu của tên Vương Phong đó, sao mà xứng với Nhị sư tỷ, huống chi có câu là nước phù sa không chảy ra ruộng ngoài, sau này Nhị sư tỷ thành thân ít nhất cũng phải chọn người trong chúng ta mới đúng, bằng không nàng ta lợi hại như vậy, gả ra ngoài thì chúng ta thiệt lắm.

Không Hư Tử híp mắt lại nhìn Lâm Phong:

- Nói như vậy, gả cho ngươi là không phải là rất thích hợp sao.

Lâm Phong xấu hổ gãi gãi đầu, cười nói:

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương