Lâm Nhược Vũ nhướng mày nói:

- Ngươi không sợ vạn nhất tam tỷ đổi ý, lại ra tay với ngươi sao?

Lâm Phong kinh ngạc, những ngày này có hai sư tỷ hộ giá, đã sắp quên sự tình này, lão Tam vốn là hồ ly, ban đầu ở dưới tình huống đó, cũng không quên âm mình một cái, trời mới biết nàng nói chuyện có giữ lời hay không.

Suy nghĩ một chút, lúc này Lâm Phong mới gật đầu đồng ý, Dạ nhi hoan hô, thân thể nhỏ nhắn bay tới, hai tay ôm lấy cổ Lâm Phong, xoay tròn chuyển tới phía sau, dán ở trên lưng hắn không chịu xuống, nghịch ngợm nói:

- Phong ca ca, huynh cõng muội ra ngoài đi, Dạ nhi đau chân!

Khóe miệng Lâm Phong co giật, cái này là học ai nha, Nguyệt nhi thì tương đối nhu thuận, không giống quỷ gây sự này, đi ở bên phải, duỗi tay nắm lấy tay hắn.

Cứ như vậy, Lâm Phong cõng một cái, nắm một cái, đằng sau đi theo một cái ra đại viện, chuẩn bị đi dạo Bình Đẳng Đảo một vòng.

Trên Bình Đẳng Đảo rất phồn hoa, linh khí cũng không phải địa phương như Hắc Thạch Thành có thể so sánh.

Những ngày này Lâm Phong cũng không nhàn rỗi, đã từng vụng trộm kéo Cừu Vũ, bảo nàng tìm vài người theo mình đi Hắc Thạch Thành, nện Đấu Trường ngày đó khi dễ mình kia.

Nhưng Cừu Vũ quay đầu liền báo cáo Liễu Tiếu Tiếu, nhu thuận giống như tiểu tỳ nữ, thật không biết Liễu Tiếu Tiếu điều giáo như thế nào.

Sau khi Liễu Tiếu Tiếu biết, lại cùng Lâm Nhược Vũ, Lâm Phong, ba người tùy tiện giết qua, lật tung cả Đấu Trường.

Dùng Liễu Tiếu Tiếu nói, thất mạch đồng khí liên chi, đánh nhau cùng tiến lên, bị đánh cùng nhau chịu.

Thành trấn của tu sĩ không giống thành trấn của phàm nhân, cũng có người ở bên đường dựng quán bá hàng, nhưng bán đều là mặt hàng hiếm lạ, hoặc tài nguyên tu luyện.

Điểm này đối với Nguyệt Nhi và Dạ nhi có lực hấp dẫn rất lớn, ngay cả Tứ sư tỷ cũng là khách quen, nàng chọn trúng mấy vật phẩm trang sức, không có công hiệu gì, chỉ là dùng một loại ngũ sắc thạch điêu khắc thành, nhìn rất đẹp.

Nguyệt nhi và Dạ nhi không giống, số lượng linh thạch của hai nàng, ngay cả Kim Đan kỳ nhìn thấy cũng muốn nhảy lên cướp đoạt, ra đường thấy cái gì thích là mua.

Nhưng mua đều không phải vật quý giá, bình thường mấy viên linh thạch nhất phẩm là có thể mua được.

Linh thạch tổng cộng chia làm cửu phẩm, nhất phẩm đến tứ phẩm đa số là dùng giao dịch ở trên phố, bởi vì những vật phẩm này không tính quá đắt, ngũ phẩm đến thất phẩm thì dùng nhiều ở cửa hàng cao cấp và phòng đấu giá.

Đặc biệt là phòng đấu giá, quy củ cực nghiêm, đấu giá đồ vật bình thường đều lấy linh thạch ngũ phẩm làm giá khởi điểm.

Về phần linh thạch bát phẩm và linh thạch cửu phẩm, kia đã không phải tiền tài đem ra sử dụng, mà là một loại vật tư, giống như trận đạo của Tứ sư tỷ, bình thường đều dùng linh thạch ngũ phẩm trở lên vận chuyển, nhưng muốn vận chuyển đại trận, thì nhất định phải dùng bát phẩm, cửu phẩm mới được.

- Mau nhìn, Phong ca ca, kia là Thiên Phong Đường!

Dạ nhi ghé vào trên lưng Lâm Phong, tầm mắt cũng khoáng đạt hơn rất nhiều.

Vị trí của Thiên Phong Đường ở khu vực hoàng kim, chỗ giao thông trọng yếu, dòng người lui tới cực kì khổng lồ, những ngày gần đây, danh khí của Thiên Phong Đường đã sớm lan xa.

Vốn không đến mức nhanh như vậy, nhưng phong cách quảng cáo của Liễu Tiếu Tiếu quá bá đạo, bảo Cừu gia phái người đi xếp hàng, bảy tám đội ngũ mỗi ngày xếp ở trước cổng, muốn không nổi tiếng cũng không được.

Người đều có tính bát quái, tu sĩ cũng không ngoại lệ, người hiếu kì sẽ đi hỏi thăm xếp hàng làm gì!

- Điểm tâm của tiệm này cực kỳ ngon, hơn nữa đều là trước kia chưa ăn qua, ta ăn một lần liền không quên được, nên tới xếp hàng mua tiếp.

Tu sĩ đều có thọ nguyên rất dài, sống thành tinh, để bọn hắn đóng vai loại nhân vật này, có thể nói hạ bút thành văn, ngay cả ma quỷ nếu lớ ngớ nhảy vào, cũng sẽ bị lừa không còn quần lót.

Đồ vật của Thiên Phong Đường, mọi người đều ăn nhiều, thậm chí có nhiều thứ Thiên Phong Đường không có, hai tiểu la lỵ cũng ăn qua không ít, tự nhiên không có ý định đi vào.

Chỉ hiếu kì bảy tám đội ngũ ở trước cửa, thậm chí còn có thành vệ quân duy trì trật tự, miễn cho ảnh hưởng giao thông.

Sát vách Thiên Phong Đường là một cửa hàng danh tiếng lâu năm, tên Liễu Hương Trai, nghe cái danh tự này, khóe miệng Lâm Phong không khỏi co giật, sẽ nghĩ tới thân ảnh của Nhị sư tỷ.

- Tứ sư tỷ, đây là?

Lâm Phong có chút hiếu kỳ hỏi.

Lâm Nhược Vũ đáp:

- Cửa hàng của Nhị tỷ, trước mắt mở còn nhiều hơn Thiên Phong Đường của ngươi, nếu không ngươi cho rằng tiền của nàng là gió thổi tới sao?

Cái này để cho người rất kinh ngạc, Lâm Phong còn tưởng Nhị sư tỷ nhà mình gặm ngân khố Tần quốc, không nghĩ rằng người ta đã sớm tự lập, chủ động tài chính.

Nghĩ kỹ cũng đúng, khó trách nàng quen thuộc kinh doanh như vậy, các loại thủ pháp hạ bút thành văn, chỉ là sinh sai thế giới, nếu ở địa cầu, nhất định sẽ thành CEO của một tập đoàn quốc tế.

Liễu Hương Trai chủ yếu bán trận pháp, pháp bảo và đan dược, đều là mặt hàng cấp cao, người bình thường chỉ có thể nhìn, căn bản tiêu phí không nổi, cho nên khách không nhiều, nhưng chỉ cần làm được một sinh ý, lợi nhuận tuyệt đối vượt qua Thiên Phong Đường mấy trăm lần.

Sau khi mọi người vào cửa, sẽ có nữ tu đi lên hỏi thăm chào hàng, phục vụ cực kỳ tri kỷ, hơn nữa tư sắc không kém, để cho người ta có loại cảm giác cảnh đẹp ý vui.

- Nghe nói đây là linh cảm ngươi cho, tú sắc khả xan, nghe Nhị tỷ nói, từ lúc đổi nữ tu, hiệu suất bán hàng tăng cao mấy lần.

Lâm Nhược Vũ thản nhiên nói.

Cái này làm Lâm Phong có chút xấu hổ, cũng không đáp lời, hiếu kì đánh giá bốn phía.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương