Thời Gian Tu Tiên Với Sư Tỷ
-
Chương 106
Lâm Phong có chút cưng chiều nhìn nàng nói:
- Có, có, có, huynh để giành cho các muội rất nhiều!
Loại linh quả có thể tăng lên cảnh giới nhỏ cho Linh Đài kỳ, ở Tu Chân giới rất nhiều, nhưng Trúc Cơ kỳ thì tương đối thưa thớt, Kim Đan kỳ càng lác đác không có mấy, tu vi càng cao, ngoại vật có khả năng trợ giúp càng ít.
Hơn nữa dùng đan dược linh quả, rất dễ dàng tạo thành căn cơ bất ổn, đệ tử của các đại giáo, hoặc tu sĩ tự xưng thiên tài, bình thường sẽ không lựa chọn phương thức đột phá này.
Nhưng hai tiểu la lỵ mặc kệ, biết đánh nhau hay không chỉ là phụ, dù sao chỉ cần các nàng có cảnh giới ở đó, liền đủ lắc lư rồi.
Lâm Phong lại lấy ra hai trái đưa tới, Liễu Tiếu Tiếu nhìn thấy, khóe mắt có chút co rút, mặc dù những trái này này chỉ có tác dụng với Linh Đài kỳ, nhưng cũng cực kì trân quý, thật không biết vương bát đản này lấy được ở chỗ nào.
Đây đều là thu hoạch trong hành trình đi Vạn Ma Quật, mặc dù trân quý, nhưng không chịu nổi người đông thế mạnh nha, mấy đảo lớn của U Minh Hải cộng lại, gom góp mười mấy quả cũng không phải việc khó.
- Được rồi, tiểu nha đầu tham lam, quả này trước không cho phép ăn, sau khi các ngươi luyện hóa linh lực trong cơ thể xong mới được ăn biết chưa, lão nương xem như phục các ngươi, ngươi xem linh thú nhà ai có thể giống như các ngươi không.
Liễu Tiếu Tiếu có chút bất đắc dĩ, vội vàng dặn dò.
Một linh quả liền đủ các nàng tăng lên một cảnh giới, dù sao các nàng không truy cầu chiến lực mạnh nhất, nhưng dầu gì cũng không thể lãng phí nha.
Nghe Nhị sư tỷ nói, Dạ Nhi có chút không cao hứng quệt miệng, quả đến miệng lại không cách nào ăn.
Nguyệt Nhi kéo nàng qua, khuyên bảo vài câu, sau đó hai người mới tiến vào phượng xa của Nhị sư tỷ, luyện hóa linh lực trong cơ thể.
Mặc dù nơi này đã không có nguy hiểm gì, nhưng tu vi của các nàng quá thấp, vạn nhất xảy ra ngoài ý muốn sẽ không tốt, phượng xa của Nhị sư tỷ có trận pháp phòng ngự, còn rất an toàn.
Lâm Phong thì nói sự tình giao dịch cho Nhị sư tỷ, Liễu Tiếu Tiếu hỏi ngược lại:
- Nội dung giao dịch ngươi tuyệt đối không ăn thiệt thòi, ta lo lắng chính là Thanh Huyền Kiếm thật có tác dụng hay không?
Lâm Phong rất tự tin vỗ vỗ Thanh Huyền Kiếm, nó cực kỳ ra sức, còn chưa làm mình thất vọng qua.
Liễu Tiếu Tiếu suy nghĩ nói:
- Vậy được, ta đi đàm phán điều kiện, chuyến này ta đi với ngươi, tranh đấu sẽ giảm không ít.
Trên người nàng mang theo tín vật của thập đại đảo, cộng thêm thân phận của nàng, người bình thường không ai dám chọc, xem như thần tử thánh nữ cũng phải ước lượng một chút.
- Bất quá lão Tam có hậu trường Kiếp Tiên cửu phẩm, việc này vượt qua dự kiến của ta, khó trách nàng nhảy nhót tưng bừng như vậy.
Sự tình liên quan tới chân truyền thứ ba, Liễu Tiếu Tiếu cũng rất kinh ngạc.
Lâm Phong bất đắc dĩ nói:
- Nếu không phải nguy cơ sinh tử, không chừng vị đại lão kia còn giấu rất sâu, may mắn người ta không so đo, nhưng về sau làm sao xử lý đây?
Liễu Tiếu Tiếu lườm hắn một cái nói:
- Tiểu hài tử và bạn đồng lứa đánh nhau, ngươi có mặt mũi xoắn tay áo tham gia sao? Nên xử lý như thế nào thì cứ xử lý như thế ấy, ngươi cất kỹ lệnh bài kia, đây chính cơ hội duy nhất để tìm được nàng, đến lúc đó ta đi với ngươi một chuyến.
Lâm Phong gật đầu, trên người có một lệnh bài, là sau khi giao dịch với lão Tam thu được, có thể dùng cái này tìm kiếm Bách Huyễn Phong, sự tình Diệp Thi để cho người ta lo lắng, nhất định phải đi một chuyến, Bảo Hồ Lô cũng phải đòi trở về.
Liễu Tiếu Tiếu đi tìm người Bình Đẳng Đảo thương lượng, sau một phen ép giá trả giá, nàng mới hài lòng trở về.
Lâm Phong hiếu kỳ nói:
- Nhị sư tỷ, thu hoạch như thế nào?
Liễu Tiếu Tiếu cao hứng nói:
- Không tính Huyền Hoàng Bảo Lục, đan dược linh thạch vật liệu gia tăng gấp ba, còn có rất nhiều đồ vật ngày bình thường ta đỏ mắt, thuận tiện mượn truyền tống trận của Bình Đẳng Đảo trở về Tần quốc.
Lâm Phong không khỏi thương tâm thay Cừu Hải, đồ vật Nhị sư tỷ đỏ mắt, tuyệt đối sẽ không tiện nghi nha, lần này thật đúng là xuất huyết.
Cuối cùng quyết định, do Cừu Hải mang theo tám vị Kim Đan cửu phẩm khiêng quan tài tiến vào, không thể coi thường tám vị cao thủ này, đều là Nguyên Anh kỳ áp chế cảnh giới tiến đến, phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Nhưng lão tổ đối với bọn hắn mà nói càng quan trọng hơn, Nguyên Anh kỳ áp chế cảnh giới tiến vào, mặc dù chỉ có thể vận dụng tu vi Kim Đan kỳ, nhưng lại có rất nhiều kinh nghiệm và thủ đoạn thần dị, để cho người ta không thể phỏng đoán.
Lâm Phong và Liễu Tiếu Tiếu đồng hành, Lâm Nhược Vũ phải chiếu cố Nguyệt Nhi và Dạ Nhi, nên không có đi theo, cùng người Bình Đẳng Đảo đợi chung một chỗ.
Đám người Cừu Hải khiêng quan tài, tiến về phía trung tâm, lão bất tử kia cho Lâm Phong và Liễu Tiếu Tiếu ngồi ở trên quan tài, hưởng thụ đãi ngộ cực cao.
Trên đường đi, từng đạo thần niệm quét tới, cuối cùng Lâm Phong đã biết vì sao Bình Đẳng Đảo phải bỏ ra cái giá lớn như vậy, nhân duyên của lão bất tử này quá kém, người cùng đi lần này, có bảy tám cái thù hằn với hắn.
Thần niệm đảo qua, nhìn nhìn Liễu Tiếu Tiếu, cuối cùng thở dài, từ bỏ dự định động thủ.
Song phương trước sau tiến vào Vạn Ma Quật, vừa tiến vào, sương mù quỷ dị quấn quanh tới, Lâm Phong vỗ Thanh Huyền Kiếm bên hông, nói khẽ:
- Bằng hữu, ra sức chút!
- Có, có, có, huynh để giành cho các muội rất nhiều!
Loại linh quả có thể tăng lên cảnh giới nhỏ cho Linh Đài kỳ, ở Tu Chân giới rất nhiều, nhưng Trúc Cơ kỳ thì tương đối thưa thớt, Kim Đan kỳ càng lác đác không có mấy, tu vi càng cao, ngoại vật có khả năng trợ giúp càng ít.
Hơn nữa dùng đan dược linh quả, rất dễ dàng tạo thành căn cơ bất ổn, đệ tử của các đại giáo, hoặc tu sĩ tự xưng thiên tài, bình thường sẽ không lựa chọn phương thức đột phá này.
Nhưng hai tiểu la lỵ mặc kệ, biết đánh nhau hay không chỉ là phụ, dù sao chỉ cần các nàng có cảnh giới ở đó, liền đủ lắc lư rồi.
Lâm Phong lại lấy ra hai trái đưa tới, Liễu Tiếu Tiếu nhìn thấy, khóe mắt có chút co rút, mặc dù những trái này này chỉ có tác dụng với Linh Đài kỳ, nhưng cũng cực kì trân quý, thật không biết vương bát đản này lấy được ở chỗ nào.
Đây đều là thu hoạch trong hành trình đi Vạn Ma Quật, mặc dù trân quý, nhưng không chịu nổi người đông thế mạnh nha, mấy đảo lớn của U Minh Hải cộng lại, gom góp mười mấy quả cũng không phải việc khó.
- Được rồi, tiểu nha đầu tham lam, quả này trước không cho phép ăn, sau khi các ngươi luyện hóa linh lực trong cơ thể xong mới được ăn biết chưa, lão nương xem như phục các ngươi, ngươi xem linh thú nhà ai có thể giống như các ngươi không.
Liễu Tiếu Tiếu có chút bất đắc dĩ, vội vàng dặn dò.
Một linh quả liền đủ các nàng tăng lên một cảnh giới, dù sao các nàng không truy cầu chiến lực mạnh nhất, nhưng dầu gì cũng không thể lãng phí nha.
Nghe Nhị sư tỷ nói, Dạ Nhi có chút không cao hứng quệt miệng, quả đến miệng lại không cách nào ăn.
Nguyệt Nhi kéo nàng qua, khuyên bảo vài câu, sau đó hai người mới tiến vào phượng xa của Nhị sư tỷ, luyện hóa linh lực trong cơ thể.
Mặc dù nơi này đã không có nguy hiểm gì, nhưng tu vi của các nàng quá thấp, vạn nhất xảy ra ngoài ý muốn sẽ không tốt, phượng xa của Nhị sư tỷ có trận pháp phòng ngự, còn rất an toàn.
Lâm Phong thì nói sự tình giao dịch cho Nhị sư tỷ, Liễu Tiếu Tiếu hỏi ngược lại:
- Nội dung giao dịch ngươi tuyệt đối không ăn thiệt thòi, ta lo lắng chính là Thanh Huyền Kiếm thật có tác dụng hay không?
Lâm Phong rất tự tin vỗ vỗ Thanh Huyền Kiếm, nó cực kỳ ra sức, còn chưa làm mình thất vọng qua.
Liễu Tiếu Tiếu suy nghĩ nói:
- Vậy được, ta đi đàm phán điều kiện, chuyến này ta đi với ngươi, tranh đấu sẽ giảm không ít.
Trên người nàng mang theo tín vật của thập đại đảo, cộng thêm thân phận của nàng, người bình thường không ai dám chọc, xem như thần tử thánh nữ cũng phải ước lượng một chút.
- Bất quá lão Tam có hậu trường Kiếp Tiên cửu phẩm, việc này vượt qua dự kiến của ta, khó trách nàng nhảy nhót tưng bừng như vậy.
Sự tình liên quan tới chân truyền thứ ba, Liễu Tiếu Tiếu cũng rất kinh ngạc.
Lâm Phong bất đắc dĩ nói:
- Nếu không phải nguy cơ sinh tử, không chừng vị đại lão kia còn giấu rất sâu, may mắn người ta không so đo, nhưng về sau làm sao xử lý đây?
Liễu Tiếu Tiếu lườm hắn một cái nói:
- Tiểu hài tử và bạn đồng lứa đánh nhau, ngươi có mặt mũi xoắn tay áo tham gia sao? Nên xử lý như thế nào thì cứ xử lý như thế ấy, ngươi cất kỹ lệnh bài kia, đây chính cơ hội duy nhất để tìm được nàng, đến lúc đó ta đi với ngươi một chuyến.
Lâm Phong gật đầu, trên người có một lệnh bài, là sau khi giao dịch với lão Tam thu được, có thể dùng cái này tìm kiếm Bách Huyễn Phong, sự tình Diệp Thi để cho người ta lo lắng, nhất định phải đi một chuyến, Bảo Hồ Lô cũng phải đòi trở về.
Liễu Tiếu Tiếu đi tìm người Bình Đẳng Đảo thương lượng, sau một phen ép giá trả giá, nàng mới hài lòng trở về.
Lâm Phong hiếu kỳ nói:
- Nhị sư tỷ, thu hoạch như thế nào?
Liễu Tiếu Tiếu cao hứng nói:
- Không tính Huyền Hoàng Bảo Lục, đan dược linh thạch vật liệu gia tăng gấp ba, còn có rất nhiều đồ vật ngày bình thường ta đỏ mắt, thuận tiện mượn truyền tống trận của Bình Đẳng Đảo trở về Tần quốc.
Lâm Phong không khỏi thương tâm thay Cừu Hải, đồ vật Nhị sư tỷ đỏ mắt, tuyệt đối sẽ không tiện nghi nha, lần này thật đúng là xuất huyết.
Cuối cùng quyết định, do Cừu Hải mang theo tám vị Kim Đan cửu phẩm khiêng quan tài tiến vào, không thể coi thường tám vị cao thủ này, đều là Nguyên Anh kỳ áp chế cảnh giới tiến đến, phải bỏ ra cái giá rất lớn.
Nhưng lão tổ đối với bọn hắn mà nói càng quan trọng hơn, Nguyên Anh kỳ áp chế cảnh giới tiến vào, mặc dù chỉ có thể vận dụng tu vi Kim Đan kỳ, nhưng lại có rất nhiều kinh nghiệm và thủ đoạn thần dị, để cho người ta không thể phỏng đoán.
Lâm Phong và Liễu Tiếu Tiếu đồng hành, Lâm Nhược Vũ phải chiếu cố Nguyệt Nhi và Dạ Nhi, nên không có đi theo, cùng người Bình Đẳng Đảo đợi chung một chỗ.
Đám người Cừu Hải khiêng quan tài, tiến về phía trung tâm, lão bất tử kia cho Lâm Phong và Liễu Tiếu Tiếu ngồi ở trên quan tài, hưởng thụ đãi ngộ cực cao.
Trên đường đi, từng đạo thần niệm quét tới, cuối cùng Lâm Phong đã biết vì sao Bình Đẳng Đảo phải bỏ ra cái giá lớn như vậy, nhân duyên của lão bất tử này quá kém, người cùng đi lần này, có bảy tám cái thù hằn với hắn.
Thần niệm đảo qua, nhìn nhìn Liễu Tiếu Tiếu, cuối cùng thở dài, từ bỏ dự định động thủ.
Song phương trước sau tiến vào Vạn Ma Quật, vừa tiến vào, sương mù quỷ dị quấn quanh tới, Lâm Phong vỗ Thanh Huyền Kiếm bên hông, nói khẽ:
- Bằng hữu, ra sức chút!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook