Thỏ Lười Chỉ Ăn Cỏ Quanh Hang
-
Chương 26: Pn1: Không chịu trách nhiệm
Tôi có thể nhớ đến lần gặp gỡ lãng mạn nhất, chính là em – một ly cà phê hất vào mặt tôi.
Ngày đó Tiểu Kiền đi đến quán cà phê vì đòi lẽ phải cho một nữ bằng hữu tên là Tuệ Tuệ, bởi vì nàng bị căn bã nam bắt cá hai tay.
Tuệ Tuệ biết, mỗi ngày vào lúc nghỉ trưa, bạn trai “bắt cá hai tay” của nàng đều sẽ đến nơi này uống cà phê, vì vậy liền để Tiểu Kiền sớm đến quán cà phê “Ôm cây đợi thỏ”. Tuệ Tuệ sợ bị cặn bã nam nhân ra, vì vậy chưa tiến vào, trốn trong bụi cỏ bên ngoài quán cà phê.
Hai người một ở ngoài, lẳng lặng đợi mục tiêu xuất hiện.
Đại khái sau mười phút, quán cà phê có bốn người đi vào, đồng thời điện thoại Tiểu Kiền nhận được tin nhắn của Tuệ Tuệ: Mục tiêu xuất hiện, chuẩn bị xuất kích!
Tiểu Kiền đáp: Chuẩn bị xong xuôi, đợi mệnh bất cứ lúc nào.
Bốn người kia ngồi xuống, từng người gọi một ly cà phê, vừa uống vừa tán gẫu.
Lúc này Tiểu Kiền lại nhận được tin nhắn của Tuệ Tuệ: Mặc đồ thể thao trắng, sát cửa sổ bên kia, không nên khách khí, ra tay thận trọng! Chính xác! Tàn nhẫn!
Ngày đó Tô Chiêm cùng bạn trai “bắt cá hai tay” của Tuệ Tuệ đến S đại tham gia trận bóng rổ, bởi vì buổi chiều còn có một cuộc tranh tài, nên không thay quần áo.
Vì vậy hai người bọn họ đều mặc đồ thể thao màu trắng, rất trùng hợp, lúc Tiểu Kiền chuẩn bị động thủ, cặn bã nam kia đứng dậy đi vệ sinh, vì vậy chuyện đương nhiên Tiểu Kiền đem Tô Chiêm trở thành cặn bã nam, đi tới, không nói hai lời, một ly cà phê hất lên mặt Tô Chiêm.
Tô Chiêm sững sờ, hai vị đồng học khác cũng sững sờ, cặn bã nam phòng rửa tay trở về cũng sững sờ.
Hất cà phê không đủ, còn tàn bạo mà mắng Tô Chiêm một tiếng “Cặn bã nam!”
Sau khi mắng xong, dương dương tự đắc lấy điện thoại di động ra, muốn cùng Tuệ Tuệ khoe khoang thành quả chiến đấu.
Chợt thấy Tuệ Tuệ vài giây trước gởi tới tin nhắn: Sai rồi, sai rồi, sai rồi! Không phải hắn a a a a a! Là người khác, là người khác a!
Tiểu Kiền ngẩng đầu nhìn người bị mình hất lộn, nhìn hai người khác, nhìn lại cặn bã nam đứng một bên ở đó.
Sửng sốt 3 giây, chạy đi, bỏ chạy!
Tiểu Kiền kéo Tuệ Tuệ như điện chạy trốn, bóng lưng bị cặn bã nam thấy được, hắn kinh ngạc nói: “Người kia là ai? Vì sao lại đi cùng bạn gái của tôi?”
Lúc này mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, đồng học khác cười nói: “Cậu cùng Tiểu Tam ám muội bị chính thất phát hiện chứ gì? Gọi người đến báo thù, có điều cậu số may, đi vệ sinh tránh thoát một kiếp, để Tô đội trưởng của chúng ta thay cậu hứng lấy”
“Xin lỗi xin lỗi Tô Chiêm tôi sai rồi, cậu đừng nóng giận, cà phê hôm nay tôi mời!” Cặn bã nam lập tức biến thành một bộ dạng mèo con, hai vị đồng học khác đều cẩn thận nhìn Tô Chiêm.
Ngoài dự liệu của mọi người, Tô Chiêm lại không hề tức giận, khóe môi còn có kéo xuống một ý cười không rõ.
“Đi tra một chút, hắn là ai”
Hai thành phố, không cùng trường, ban đầu hai người không liên quan, cũng bởi vì một trận bóng rổ, một ly cà phê thì có liên quan đến nhau.
Từ đây, chạy cũng không thoát rồi.
Ngày đó Tiểu Kiền đi đến quán cà phê vì đòi lẽ phải cho một nữ bằng hữu tên là Tuệ Tuệ, bởi vì nàng bị căn bã nam bắt cá hai tay.
Tuệ Tuệ biết, mỗi ngày vào lúc nghỉ trưa, bạn trai “bắt cá hai tay” của nàng đều sẽ đến nơi này uống cà phê, vì vậy liền để Tiểu Kiền sớm đến quán cà phê “Ôm cây đợi thỏ”. Tuệ Tuệ sợ bị cặn bã nam nhân ra, vì vậy chưa tiến vào, trốn trong bụi cỏ bên ngoài quán cà phê.
Hai người một ở ngoài, lẳng lặng đợi mục tiêu xuất hiện.
Đại khái sau mười phút, quán cà phê có bốn người đi vào, đồng thời điện thoại Tiểu Kiền nhận được tin nhắn của Tuệ Tuệ: Mục tiêu xuất hiện, chuẩn bị xuất kích!
Tiểu Kiền đáp: Chuẩn bị xong xuôi, đợi mệnh bất cứ lúc nào.
Bốn người kia ngồi xuống, từng người gọi một ly cà phê, vừa uống vừa tán gẫu.
Lúc này Tiểu Kiền lại nhận được tin nhắn của Tuệ Tuệ: Mặc đồ thể thao trắng, sát cửa sổ bên kia, không nên khách khí, ra tay thận trọng! Chính xác! Tàn nhẫn!
Ngày đó Tô Chiêm cùng bạn trai “bắt cá hai tay” của Tuệ Tuệ đến S đại tham gia trận bóng rổ, bởi vì buổi chiều còn có một cuộc tranh tài, nên không thay quần áo.
Vì vậy hai người bọn họ đều mặc đồ thể thao màu trắng, rất trùng hợp, lúc Tiểu Kiền chuẩn bị động thủ, cặn bã nam kia đứng dậy đi vệ sinh, vì vậy chuyện đương nhiên Tiểu Kiền đem Tô Chiêm trở thành cặn bã nam, đi tới, không nói hai lời, một ly cà phê hất lên mặt Tô Chiêm.
Tô Chiêm sững sờ, hai vị đồng học khác cũng sững sờ, cặn bã nam phòng rửa tay trở về cũng sững sờ.
Hất cà phê không đủ, còn tàn bạo mà mắng Tô Chiêm một tiếng “Cặn bã nam!”
Sau khi mắng xong, dương dương tự đắc lấy điện thoại di động ra, muốn cùng Tuệ Tuệ khoe khoang thành quả chiến đấu.
Chợt thấy Tuệ Tuệ vài giây trước gởi tới tin nhắn: Sai rồi, sai rồi, sai rồi! Không phải hắn a a a a a! Là người khác, là người khác a!
Tiểu Kiền ngẩng đầu nhìn người bị mình hất lộn, nhìn hai người khác, nhìn lại cặn bã nam đứng một bên ở đó.
Sửng sốt 3 giây, chạy đi, bỏ chạy!
Tiểu Kiền kéo Tuệ Tuệ như điện chạy trốn, bóng lưng bị cặn bã nam thấy được, hắn kinh ngạc nói: “Người kia là ai? Vì sao lại đi cùng bạn gái của tôi?”
Lúc này mọi người bỗng nhiên tỉnh ngộ, đồng học khác cười nói: “Cậu cùng Tiểu Tam ám muội bị chính thất phát hiện chứ gì? Gọi người đến báo thù, có điều cậu số may, đi vệ sinh tránh thoát một kiếp, để Tô đội trưởng của chúng ta thay cậu hứng lấy”
“Xin lỗi xin lỗi Tô Chiêm tôi sai rồi, cậu đừng nóng giận, cà phê hôm nay tôi mời!” Cặn bã nam lập tức biến thành một bộ dạng mèo con, hai vị đồng học khác đều cẩn thận nhìn Tô Chiêm.
Ngoài dự liệu của mọi người, Tô Chiêm lại không hề tức giận, khóe môi còn có kéo xuống một ý cười không rõ.
“Đi tra một chút, hắn là ai”
Hai thành phố, không cùng trường, ban đầu hai người không liên quan, cũng bởi vì một trận bóng rổ, một ly cà phê thì có liên quan đến nhau.
Từ đây, chạy cũng không thoát rồi.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook