Thịnh Thế Y Phi
-
Chương 32: Tạ Bội Hoàn
Hoàng gia tế tổ không có việc của nữ quyến, sáng sớm Nam Cung Mặc đã bị đưa đến biệt viện Yến vương phủ cùng Yến vương phi trò chuyện. Yến vương phi xuất thân danh môn, tính cách đoan trang, rộng lượng, đối với trượng phu thập phần xem trọng, tự nhiên đối với ngoại tôn duy nhất của Yến Vương cũng rất chu đáo. Cho dù là Nam Cung Mặc không thích những người lá mặt lá trái* như vậy nhưng cũng sẽ không bộc lộ sự phiền chán cùng lạnh nhạt ra bên ngoài. Đến thời điểm cần phải đến hành cung, hai người liền đứng dậy rời đi.
(*lá mặt lá trái: chỉ sự tráo trở, lật lọng, hay giả tạo gì đó... ở đây theo ta nghĩ Mặc tỷ chắc nói Yến Vương phi, cơ mà ta thấy bà ý tốt mà~)
Trong hành cung sớm đã có không ít nữ quyến các gia tộc cùng nữ quyến các vị quan chức bản địa theo từ Kim Lăng tới, vừa nhìn thấy Yến vương phi đến, đều dồn dập tiến lên hành lễ, đồng thời cũng nhìn nữ tử đi bên cạnh Yến vương phi. Chỉ thấy thiếu nữ kia một thân y phục bạch nguyệt, dung mạo tuyệt mỹ, khóe môi mỉm cười, giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Nếu không phải đã biết Yến vương cùng vương phi lần này không hề mang quận chúa tới đây, chỉ sợ họ liền đã cho rằng đây là một vị tiểu Quận chúa của Yến vương quý phủ.
"Tam tẩu, ngươi đã đến rồi." Một âm thanh lanh lảnh vang lên cắt đứt ngờ vực của mọi người, Nam Cung Mặc ngẩng đầu liền thấy một mỹ phụ trung niên, một thân hoa phục, dung mạo tinh xảo, đang bước nhanh tới, hướng về Yến vương phi cười duyên nói. Yến vương phi mỉm cười gật đầu, "Để đệ muội đợi lâu." Hiển nhiên nữ tử này chính là Chu Vương Phi.
Chu Vương Phi nhẹ nhàng đánh giá Nam Cung Mặc đang đứng bên người Yến vương phi, mắt phượng khẽ hất cười nói: "Vị này chính là Đại tiểu thư của Nam Cung gia sao?"
Nam Cung Mặc tiến lên một bước, khẽ nhún gối hành lễ, "Nam Cung Mặc gặp Chu Vương Phi."
"Khá lắm, rất thông minh." Chu Vương Phi che miệng cười nói: "Quân Mạch quả nhiên là hài tử có phúc, Tam ca cùng Lục đệ lần này hẳn là yên tâm đi." Lời này của Chu Vương Phi vừa nói ra, mọi người liền biết rõ thân phận Nam Cung Mặc. Trong lúc nhất thời nhìn về phía Nam Cung Mặc, ánh mắt trở nên càng phức tạp, có kinh ngạc, cũng có cả tiếc hận cho tương lai vận mạng của nàng, tự nhiên cũng không thiếu được có chút hả hê. Chỉ là, thân phận thiên kim của Sở quốc công dù có như thế nào thì vẫn làm cho đại đa số các nữ quyến kiêng dè không thôi.
Yến vương phi kéo tay Nam Cung Mặc cười nói: "Đương nhiên là vậy rồi, Vương gia chúng ta đối với đứa nhỏ này cũng là khen không dứt miệng đây, thường nói rằng phụ hoàng từ ái đã tìm cho Quân Mạch một thê tử tốt."
Đối với lời khích lệ của Yến vương phi, Nam Cung Mặc cũng thuận thế hợp tác, bày ra dáng dấp ngượng ngùng, khiến Chu Vương Phi cười thật sảng khoái.
Hoàng đế bệ hạ đương nhiên sẽ không có thời gian mà đánh giá Nam Cung Mặc có phải là một thê tử tốt hay không, nhưng nếu hai bên đối việc kết hôn này đều hết sức hài lòng thì tự nhiên là muốn cảm tạ hoàng đế anh minh cùng từ ái, đã tạo ra một đoạn lương duyên. Nghe xong lời này của Yến vương phi, những người ở đây đều nhìn về phía Nam Cung Mặc, ánh mắt càng nhiều hơn mấy phần suy nghĩ sâu sắc cùng thận trọng. Hiển nhiên, Yến vương điện hạ đối với thê tử của ngoại tôn mình là phi thường hài lòng. Mọi người đều biết, tính cách cùng tác phong làm việc của Yến vương điện hạ vô cùng nghiêm túc, muốn làm hắn vui lòng, quả nhiên là so với lấy lòng thái tử điện hạ còn khó hơn nhiều. Yến vương điện hạ mười chín tuổi đã ra canh giữ U Châu, hàng năm chống trả thế lực còn sót lại của Bắc Nguyên, chiến công tại trong nhóm hoàng tử xem như là đứng đầu. U Châu U Vân được phòng vệ càng là chắc chắn, vì vậy giang sơn Đại Hạ mới được an bình. Vì vậy, so với mấy vị đại thần ở trong triều kia, vị huynh đệ ở xa trấn U Châu, tay nắm trọng binh, Yến vương điện hạ, mới là người mà thái tử điện hạ cần lôi kéo nhất bây giờ.
Bởi vậy, Đại tiểu thư Nam Cung gia đã có Yến vương điện hạ làm chỗ dựa, bất kể là ai cũng phải kiêng dè mấy phần.
Yến vương phi trước mặt bọn họ nói như vậy tự nhiên cũng là có ý định lót đường cho Nam Cung Mặc, nhìn lướt qua vẻ mặt khác nhau của mọi người, nàng mỉm cười vỗ tay Nam Cung Mặc nói: "Những người đứng tuổi như chúng ta nói chuyện sẽ làm các tiểu cô nương như ngươi nghe thấy nhàm chán, Mặc nhi cùng những cô nương này ra ngoài tâm sự đi. Các ngươi tuổi gần nhau, cũng có thể thoải mái làm quen trên đường đi."
Yến vương phi ném ra cành ô-liu, không tiếp chính là kẻ ngu si.
Một thiếu nữ lục y nhanh chân bước ra, cười nói: "Đa tạ vương phi, lần đầu gặp mặt Nam Cung tiểu thư, chúng ta cũng muốn nói chuyện một phen."
Yến vương phi mỉm cười đánh giá thiếu nữ kia một chút, cười nói: "Đây là... Tam tiểu thư Tạ gia? Bản phi vẫn là hai năm trước mới gặp ngươi một lần, bây giờ cũng đã trở thành một đại cô nương rồi a."
Bên cạnh một cái nữ quyến cười nói: "Chính là nhà chúng ta Tam nha đầu, Vương Phi có thể nhớ tới nàng là phúc phận của nàng. Còn không bái kiến Vương Phi."
"Tạ Bội Hoàn gặp Vương Phi."
"Hài tử ngoan, các ngươi ra ngoài dạo đi." Yến vương phi cười nói. Lục y thiếu nữ nhẹ nhàng cúi đầu, kéo Nam Cung Mặc ra cửa. Những cô nương khác cũng chỉ chầm chậm mà theo ra ngoài, trong lòng thầm hận Tạ Bội Hoàn đã giành trước một bước.
"Tam tẩu đối với Nam Cung tiểu thư đúng là thật tốt." Trong đại sảnh, Chu Vương Phi cười nói.
Yến vương phi nói: "Vương gia chỉ có một tiểu ngoại tôn là Quân Mạch, huống hồ Nam Cung cô nương lại là một tiểu hài tử thông minh hiếm thấy, ta ngược lại cảm thấy rất thích."
Nghe xong lời nói của Yến vương phi, trong lòng mọi người đều dồn dập cân nhắc: Vị Đại tiểu thư của Nam Cung gia này từ trước chỉ nghe mọi người nói qua, nhưng hiếm có người từng thấy. Đại đa số mọi người đều đoán được là Nhị tiểu thư, Nam Cung Thù không chịu gả cho Vệ Quân Mạch nên mới nhớ tới còn có một trưởng nữ là Nam Cung Mặc, chỉ là bây giờ xem ra Yến vương phủ tựa hồ cũng không hề tức giận mà ngược lại là đối với vị Đại tiểu thư của Nam Cung này hết sức hài lòng? Xem ra vị đại tiểu thư này xác thực không phải là một nhân vật đơn giản.
"Ta cũng cảm thấy Đại tiểu thư so với Nhị tiểu thư thích hợp với Quân Mạch hơn. Trường Bình chỉ có một tiểu nhi tử là Quân Mạch, thân phận Đại tiểu thư của Nam Cung gia mới xứng, Nhị tiểu thư rốt cuộc là chênh lệch một ít."
Yến vương phi nhàn nhạt liếc Chu Vương Phi một cái, nói: "Đệ muội nói gì vậy, người được phụ hoàng chỉ hôn cho Quân Mạch nguyên bản chính là Đại tiểu thư Nam Cung gia, chẳng lẽ, còn có thể khiến Quân Mạch phải uỷ khuất lấy một thứ nữ hay sao?" Ý tứ, ý chỉ bệ hạ vừa xuống chính là Nam Cung Mặc, căn bản không có chuyện gì liên quan đến Nam Cung Thù. Về phần nghĩ xấu người khác, tốt nhất chính mình nên quên đi. Bệ hạ tự nhiên là sẽ không sai, vì lẽ đó sai chỉ có thể là do người khác lĩnh hội sai ý chỉ của bệ hạ. Về phần Nam Cung Thù, nói là thứ nữ, nhưng sẽ thật sự nguyện ý tay không đi làm đương gia Thiếu phu nhân? Xem phân thượng của Nam Cung Hoài, thứ tử không có quyền thừa kế còn tạm được.
Ra khỏi đại sảnh, một đám cô nương liền đi tới hoa viên. Nam Cung Mặc tùy ý để Tạ Bội Hoàn kéo mình đi, một bộ mặt thản nhiên quan sát thiếu nữ trước mắt. Tạ Bội Hoàn không phải là nữ tử xinh đẹp nhất ở đây, cũng không ăn mặc giống những nữ tử hào hoa phú quý, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy hết sức vừa mắt. Phát hiện ánh mắt đánh giá của Nam Cung Mặc, Tạ Bội Hoàn mỉm cười nháy mắt một cái, thấp giọng nói: "Chúng ta đi mau."
Nam Cung Mặc nhíu mày, thuận theo nàng mà chạy về phía trước. Nàng cũng không hy vọng sẽ kết giao tình cùng với nhiều người. Dù sao một vị Đại tiểu thư của Nam Cung gia chưa bao giờ xuất hiện tại thành Kim Lăng, một cô nương bị chỉ hôn cho vị Tĩnh Giang Quận Vương thế tử không có một chút tiền đồ nào, lại cần Yến vương phi trước mặt cho mình mặt mũi, chắc hẳn sẽ có ít người thành tâm muốn kết giao.
Quả nhiên, đợi khi hai người đi đến một góc của hoa viên, phía sau cũng chỉ còn không quá hai, ba người.
Tạ Bội Hoàn nhìn phía sau một chút, cười nói: "Vừa muốn tại trước mặt của Yến vương phi mà xuất hiện, cũng lại bận tâm đến bộ mặt của mình, nên do dự có nên... Hì hì, làm các nàng tức chết hay không."
Nam Cung Mặc có chút buồn cười mà nhìn nàng nói: "Vậy ngươi vẫn làm là có ý gì?"
Tạ Bội Hoàn nói: "Ta đương nhiên là muốn xuất hiện trước mặt của Yến vương phi trước, thuận tiện làm các nàng tức chết. Mặt khác, ta cảm thấy ngươi cùng những người khác không giống nhau."
"Ta cũng cảm thấy ngươi không giống họ, ta là Nam Cung Mặc, hân hạnh làm quen."
Tạ Bội Hoàn mỉm cười, "Ta là Tạ Bội Hoàn, Tam tiểu thư Tạ gia."
(*lá mặt lá trái: chỉ sự tráo trở, lật lọng, hay giả tạo gì đó... ở đây theo ta nghĩ Mặc tỷ chắc nói Yến Vương phi, cơ mà ta thấy bà ý tốt mà~)
Trong hành cung sớm đã có không ít nữ quyến các gia tộc cùng nữ quyến các vị quan chức bản địa theo từ Kim Lăng tới, vừa nhìn thấy Yến vương phi đến, đều dồn dập tiến lên hành lễ, đồng thời cũng nhìn nữ tử đi bên cạnh Yến vương phi. Chỉ thấy thiếu nữ kia một thân y phục bạch nguyệt, dung mạo tuyệt mỹ, khóe môi mỉm cười, giống như tiên nữ bước ra từ trong tranh. Nếu không phải đã biết Yến vương cùng vương phi lần này không hề mang quận chúa tới đây, chỉ sợ họ liền đã cho rằng đây là một vị tiểu Quận chúa của Yến vương quý phủ.
"Tam tẩu, ngươi đã đến rồi." Một âm thanh lanh lảnh vang lên cắt đứt ngờ vực của mọi người, Nam Cung Mặc ngẩng đầu liền thấy một mỹ phụ trung niên, một thân hoa phục, dung mạo tinh xảo, đang bước nhanh tới, hướng về Yến vương phi cười duyên nói. Yến vương phi mỉm cười gật đầu, "Để đệ muội đợi lâu." Hiển nhiên nữ tử này chính là Chu Vương Phi.
Chu Vương Phi nhẹ nhàng đánh giá Nam Cung Mặc đang đứng bên người Yến vương phi, mắt phượng khẽ hất cười nói: "Vị này chính là Đại tiểu thư của Nam Cung gia sao?"
Nam Cung Mặc tiến lên một bước, khẽ nhún gối hành lễ, "Nam Cung Mặc gặp Chu Vương Phi."
"Khá lắm, rất thông minh." Chu Vương Phi che miệng cười nói: "Quân Mạch quả nhiên là hài tử có phúc, Tam ca cùng Lục đệ lần này hẳn là yên tâm đi." Lời này của Chu Vương Phi vừa nói ra, mọi người liền biết rõ thân phận Nam Cung Mặc. Trong lúc nhất thời nhìn về phía Nam Cung Mặc, ánh mắt trở nên càng phức tạp, có kinh ngạc, cũng có cả tiếc hận cho tương lai vận mạng của nàng, tự nhiên cũng không thiếu được có chút hả hê. Chỉ là, thân phận thiên kim của Sở quốc công dù có như thế nào thì vẫn làm cho đại đa số các nữ quyến kiêng dè không thôi.
Yến vương phi kéo tay Nam Cung Mặc cười nói: "Đương nhiên là vậy rồi, Vương gia chúng ta đối với đứa nhỏ này cũng là khen không dứt miệng đây, thường nói rằng phụ hoàng từ ái đã tìm cho Quân Mạch một thê tử tốt."
Đối với lời khích lệ của Yến vương phi, Nam Cung Mặc cũng thuận thế hợp tác, bày ra dáng dấp ngượng ngùng, khiến Chu Vương Phi cười thật sảng khoái.
Hoàng đế bệ hạ đương nhiên sẽ không có thời gian mà đánh giá Nam Cung Mặc có phải là một thê tử tốt hay không, nhưng nếu hai bên đối việc kết hôn này đều hết sức hài lòng thì tự nhiên là muốn cảm tạ hoàng đế anh minh cùng từ ái, đã tạo ra một đoạn lương duyên. Nghe xong lời này của Yến vương phi, những người ở đây đều nhìn về phía Nam Cung Mặc, ánh mắt càng nhiều hơn mấy phần suy nghĩ sâu sắc cùng thận trọng. Hiển nhiên, Yến vương điện hạ đối với thê tử của ngoại tôn mình là phi thường hài lòng. Mọi người đều biết, tính cách cùng tác phong làm việc của Yến vương điện hạ vô cùng nghiêm túc, muốn làm hắn vui lòng, quả nhiên là so với lấy lòng thái tử điện hạ còn khó hơn nhiều. Yến vương điện hạ mười chín tuổi đã ra canh giữ U Châu, hàng năm chống trả thế lực còn sót lại của Bắc Nguyên, chiến công tại trong nhóm hoàng tử xem như là đứng đầu. U Châu U Vân được phòng vệ càng là chắc chắn, vì vậy giang sơn Đại Hạ mới được an bình. Vì vậy, so với mấy vị đại thần ở trong triều kia, vị huynh đệ ở xa trấn U Châu, tay nắm trọng binh, Yến vương điện hạ, mới là người mà thái tử điện hạ cần lôi kéo nhất bây giờ.
Bởi vậy, Đại tiểu thư Nam Cung gia đã có Yến vương điện hạ làm chỗ dựa, bất kể là ai cũng phải kiêng dè mấy phần.
Yến vương phi trước mặt bọn họ nói như vậy tự nhiên cũng là có ý định lót đường cho Nam Cung Mặc, nhìn lướt qua vẻ mặt khác nhau của mọi người, nàng mỉm cười vỗ tay Nam Cung Mặc nói: "Những người đứng tuổi như chúng ta nói chuyện sẽ làm các tiểu cô nương như ngươi nghe thấy nhàm chán, Mặc nhi cùng những cô nương này ra ngoài tâm sự đi. Các ngươi tuổi gần nhau, cũng có thể thoải mái làm quen trên đường đi."
Yến vương phi ném ra cành ô-liu, không tiếp chính là kẻ ngu si.
Một thiếu nữ lục y nhanh chân bước ra, cười nói: "Đa tạ vương phi, lần đầu gặp mặt Nam Cung tiểu thư, chúng ta cũng muốn nói chuyện một phen."
Yến vương phi mỉm cười đánh giá thiếu nữ kia một chút, cười nói: "Đây là... Tam tiểu thư Tạ gia? Bản phi vẫn là hai năm trước mới gặp ngươi một lần, bây giờ cũng đã trở thành một đại cô nương rồi a."
Bên cạnh một cái nữ quyến cười nói: "Chính là nhà chúng ta Tam nha đầu, Vương Phi có thể nhớ tới nàng là phúc phận của nàng. Còn không bái kiến Vương Phi."
"Tạ Bội Hoàn gặp Vương Phi."
"Hài tử ngoan, các ngươi ra ngoài dạo đi." Yến vương phi cười nói. Lục y thiếu nữ nhẹ nhàng cúi đầu, kéo Nam Cung Mặc ra cửa. Những cô nương khác cũng chỉ chầm chậm mà theo ra ngoài, trong lòng thầm hận Tạ Bội Hoàn đã giành trước một bước.
"Tam tẩu đối với Nam Cung tiểu thư đúng là thật tốt." Trong đại sảnh, Chu Vương Phi cười nói.
Yến vương phi nói: "Vương gia chỉ có một tiểu ngoại tôn là Quân Mạch, huống hồ Nam Cung cô nương lại là một tiểu hài tử thông minh hiếm thấy, ta ngược lại cảm thấy rất thích."
Nghe xong lời nói của Yến vương phi, trong lòng mọi người đều dồn dập cân nhắc: Vị Đại tiểu thư của Nam Cung gia này từ trước chỉ nghe mọi người nói qua, nhưng hiếm có người từng thấy. Đại đa số mọi người đều đoán được là Nhị tiểu thư, Nam Cung Thù không chịu gả cho Vệ Quân Mạch nên mới nhớ tới còn có một trưởng nữ là Nam Cung Mặc, chỉ là bây giờ xem ra Yến vương phủ tựa hồ cũng không hề tức giận mà ngược lại là đối với vị Đại tiểu thư của Nam Cung này hết sức hài lòng? Xem ra vị đại tiểu thư này xác thực không phải là một nhân vật đơn giản.
"Ta cũng cảm thấy Đại tiểu thư so với Nhị tiểu thư thích hợp với Quân Mạch hơn. Trường Bình chỉ có một tiểu nhi tử là Quân Mạch, thân phận Đại tiểu thư của Nam Cung gia mới xứng, Nhị tiểu thư rốt cuộc là chênh lệch một ít."
Yến vương phi nhàn nhạt liếc Chu Vương Phi một cái, nói: "Đệ muội nói gì vậy, người được phụ hoàng chỉ hôn cho Quân Mạch nguyên bản chính là Đại tiểu thư Nam Cung gia, chẳng lẽ, còn có thể khiến Quân Mạch phải uỷ khuất lấy một thứ nữ hay sao?" Ý tứ, ý chỉ bệ hạ vừa xuống chính là Nam Cung Mặc, căn bản không có chuyện gì liên quan đến Nam Cung Thù. Về phần nghĩ xấu người khác, tốt nhất chính mình nên quên đi. Bệ hạ tự nhiên là sẽ không sai, vì lẽ đó sai chỉ có thể là do người khác lĩnh hội sai ý chỉ của bệ hạ. Về phần Nam Cung Thù, nói là thứ nữ, nhưng sẽ thật sự nguyện ý tay không đi làm đương gia Thiếu phu nhân? Xem phân thượng của Nam Cung Hoài, thứ tử không có quyền thừa kế còn tạm được.
Ra khỏi đại sảnh, một đám cô nương liền đi tới hoa viên. Nam Cung Mặc tùy ý để Tạ Bội Hoàn kéo mình đi, một bộ mặt thản nhiên quan sát thiếu nữ trước mắt. Tạ Bội Hoàn không phải là nữ tử xinh đẹp nhất ở đây, cũng không ăn mặc giống những nữ tử hào hoa phú quý, nhưng lại làm cho người khác cảm thấy hết sức vừa mắt. Phát hiện ánh mắt đánh giá của Nam Cung Mặc, Tạ Bội Hoàn mỉm cười nháy mắt một cái, thấp giọng nói: "Chúng ta đi mau."
Nam Cung Mặc nhíu mày, thuận theo nàng mà chạy về phía trước. Nàng cũng không hy vọng sẽ kết giao tình cùng với nhiều người. Dù sao một vị Đại tiểu thư của Nam Cung gia chưa bao giờ xuất hiện tại thành Kim Lăng, một cô nương bị chỉ hôn cho vị Tĩnh Giang Quận Vương thế tử không có một chút tiền đồ nào, lại cần Yến vương phi trước mặt cho mình mặt mũi, chắc hẳn sẽ có ít người thành tâm muốn kết giao.
Quả nhiên, đợi khi hai người đi đến một góc của hoa viên, phía sau cũng chỉ còn không quá hai, ba người.
Tạ Bội Hoàn nhìn phía sau một chút, cười nói: "Vừa muốn tại trước mặt của Yến vương phi mà xuất hiện, cũng lại bận tâm đến bộ mặt của mình, nên do dự có nên... Hì hì, làm các nàng tức chết hay không."
Nam Cung Mặc có chút buồn cười mà nhìn nàng nói: "Vậy ngươi vẫn làm là có ý gì?"
Tạ Bội Hoàn nói: "Ta đương nhiên là muốn xuất hiện trước mặt của Yến vương phi trước, thuận tiện làm các nàng tức chết. Mặt khác, ta cảm thấy ngươi cùng những người khác không giống nhau."
"Ta cũng cảm thấy ngươi không giống họ, ta là Nam Cung Mặc, hân hạnh làm quen."
Tạ Bội Hoàn mỉm cười, "Ta là Tạ Bội Hoàn, Tam tiểu thư Tạ gia."
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook