Thịnh Thế Khói Lửa
Chương 209: Cẩm Y đổi chủ

Tiểu Cửu vui vẻ đồng ý gia nhập Long Môn Khách Điếm. Chính là, bắt đầu rời khỏi tầng 6 của Xuân Cung, trên đường đi, trong vòng một giờ, bọn họ gặp đến 3 nhóm địch nhân của Tiểu Cửu. Lúc này, Hỉ Ca rốt cục có điểm hối hận. Hình như cô vừa đào hố chôn chính mình thì phải.

Năm mới, tựa hồ trừ bỏ tham gia các hoạt động chào mừng của hệ thống thì không còn nhiệm vụ hay ho nào để làm nữa. Hỉ Ca đem toàn bộ hoạt động làm qua một lần, phát hiện, cầm cây búa đi đập quái vẫn là trò vui nhất. Bất quá, vận khí của cô không tốt. Ngọc phù mà cô thu thập được chỉ bằng một nửa của Tiểu Cửu. Hơn nữa, cô đã có hơn 20 chủng loại ngọc phù, nhưng số lượng của cùng một loại thì không có cái nào vượt quá 12. Hỉ Ca nổi giận rồi, quyết định không rời khỏi Xuân Cung cho đến khi nào lụm đủ số lượng mới thôi. Hỉ Ca mua một đống bánh bao, ý đồ nằm ổ ở trong này. Sau một ngày một đêm, Cuồng Vũ phái người qua lôi cổ cô về.

Nhân dịp năm mới, Long thành chuẩn bị tổ chức đại hội bán đấu giá. Thế mà bang chủ của Long Môn không lo chuẩn bị sản phẩm, lại tốn thời gian ở đây cầm búa đập quái hả? Đây là tội không thể tha.

Đại hội bán đấu giá lần này là do Cuồng Vũ cùng Thôn Nguyên Bảo phụ trách. Toàn bộ sản phẩm trưng bày sẽ do Long Môn đề ra. Thôn Nguyên Bảo lo chuyện quảng cáo và sắp xếp. Thời gian dự kiến là ngày 15. Thương nhân có rất nhiều ý tưởng, đặc biệt là loại gian thương như Thôn Nguyên Bảo lại càng có nhiều sáng kiến. Ngày 15 tháng Giêng là ngày mà trò chơi có hoạt động bắn pháo hoa. Thôn Nguyên Bảo đã đặc biệt chuẩn bị một màn bắn pháo hoa cực kỳ hoành tráng.

Từ bây giờ cho tới 15, thời gian rất eo hẹp. Tuy nói Long Môn có không ít đồ tốt trong kho hàng, nhưng chân chính đồ vật có thể khiến người ta rung động muốn chộp vào tay thì lại không có.

Lục Y vừa mới hoàn thành một đôi vũ hài (giày) cấp sử thi giành cho chức nghiệp vũ giả. Dĩ nhiên toàn bộ nguyên liệu đều lấy từ kho hàng của bang phái. Sau khi rao bán thành công, Lục Y sẽ lấy 50% số tiền, còn lại 50% vào ngân khố của bang phái. Vốn dĩ, Cuồng Vũ không muốn lấy phần tiền này, nhưng Lục Y kiên trì giữ vững lập trường, cuối cùng Hỉ Ca lấy quyền bang chủ ra đáp ứng, Long Môn thu về một nửa.

Cát Tường cũng gửi qua một món hàng cho Hỉ Ca rao bán. Là một khối triệu hoán thạch. Có thể triệu hoán phi hành tọa kỵ Ba Vĩ Hỏa Điểu (chim lửa ba đuôi???). Nếu là về sau, Ba Vĩ Hỏa Điểu không tính là thứ tốt. Bất quá, hiện tại thì nó là tọa kỵ đứng đầu trên bảng phi hành. Bởi vì, trên thế giới, người sở hữu phi hành tọa kỵ chưa tới con số 100. Phi hành tọa kỵ của Hỉ Ca đến nay còn chưa mọc cánh nữa kia. Haiz… cô đã quá tuyệt vọng với con heo mập kia rồi.

Về phần đan dược của Cô Tửu… Hỉ Ca chung quy vẫn có điểm lo lắng. Tuy nói Cô Tửu rất lợi hại nhưng đan dược của hắn luôn có vấn đề về công dụng, đặc biệt là cực phẩm đan dược. Hỉ Ca không mấy tin tưởng tên này có thể đưa ra thứ gì “tốt bình thường”. Nhưng Cuồng Vũ đã cam đoan, nhất định có thể moi ra từ chỗ Cô Tửu vài thứ tốt cho hội bán đấu giá. Vấn đề bây giờ là, từ thời điểm cuối năm đến giờ, Cô Tửu không hề thượng tuyến. Cuồng Vũ vẫn một mực cam đoan, cho dù Cô Tửu không thượng tuyến thì cô vẫn có cách tìm được hắn. Hỉ Ca trong lòng cười trộm. Hai người này hình như phát triển nhanh hơn cô tưởng tượng nha~

Vật phẩm trưng bày cho đại hội không hề ít. Nhưng dựa theo ý tưởng của Thôn Nguyên Bảo thì để có thể tạo tiếng vang cho đại hội, phải dựa vào tài nghệ của Hỉ Ca rồi. Nói đi nói lại vẫn là muốn Hỉ Ca tạo ra một kiện vũ khí. Truyền kỳ vũ khí không còn là vật hiếm lạ, cho nên chính là muốn một kiện sử thi vũ khí.

Khi Hỉ Ca thăng cấp đến tông sư thợ rèn, cô có thể lựa chọn muốn hay không muốn hiển thị tên người sáng tạo trên thanh vũ khí cô đúc ra. Cho nên, có rất nhiều truyền kỳ vũ khí đang lưu hành ngoài thị trường đều không có tên thợ rèn khắc trên đó, căn bản, rất ít người biết được vũ khí họ cầm trên tay là do Hỉ Ca rèn ra. Nghe nói, một khi thăng đến cấp đại tông sư, nếu lựa chọn hiển thị tên trên vũ khí, cái tên hiển thị sẽ lấp lánh ánh vàng đó. Hỉ Ca nhớ, mỗi lần sử dụng đan dược của Cô Tửu, phía trên mấy viên thuốc này đều lập lòe một cái tên có kim quang lóe lóe, nhìn cực kỳ quỷ dị.

Nói làm sao, hội đấu giá chính là thời cơ để tạo tiếng vang. Một bang phái sở hữu một đoàn đội ngoạn gia chức nghiệp cuộc sống mạnh mẽ mới chân chính là một đại bang hội.

Vì sự phồn hoa của bang phái, Hỉ Ca bị 5 cao tầng lãnh đạo của Long Môn áp giải đến tổng đàn của Thương Lan công hội. Dọc đường đi, Hỉ Ca vô cùng hối hận. Cô không nên nói cho Cuồng Vũ biết điều kiện đàm phán giữa cô và Thanh Lam. Nếu cô giúp Thanh Lam thăm dò Tử vong chi hải bản đồ, hắn sẽ đưa cô bản vẽ của cự kiếm cấp sử thi. Cuồng Vũ đúng là đồ độc ác~ Thanh Lam xem như có chữ tín, đồng ý giao ra bản vẽ trước, sau ngày 15 mới tới đòi người đi khai hoang. Học xong họa đồ, Hỉ Ca quăng nguyên một bảng liệt kê các loại tài liệu cho Thanh Lam, sau đó chạy mất.

Trở lại bang phái, Hỉ Ca còn chưa ngồi nóng đích đã thấy Lục Y nắm tay Huyết Sam lôi kéo vào tổng đàn. Vừa nhìn thấy Hỉ Ca, ánh mắt phẫn nộ của Lục Y mới giảm nhiệt, đi nhanh bước qua, lại phát hiện Huyết Sam lợi dụng thời cơ được thả tay liền muốn chuồn đi, Lục Y xoay người chỉ vào hắn hét lớn.

“Ngươi nếu không cùng bang chủ nói cho rõ ràng, về sau đừng nói ngươi quen biết ta!!!!”

Huyết Sam dừng lại, vẻ mặt khó xử: – “Lục Y, thật sự không quan hệ đến ta… ta…”

“Ngươi… ngươi… cái gì. Ngươi còn không nói. Ai luyện cấp với ngươi, ai bị người ta giết. Cho dù không phải lỗi của ngươi, nhưng ngươi cũng nên vì huynh đệ trong bang phái mà ngẫm nghĩ cho rõ ràng chứ. Đây không phải là chuyện cá nhân nữa rồi.” – Lục Y giận dữ hét lên.

“…” – Huyết Sam cúi đầu, không mở miệng, nhưng cũng không có ý muốn rời đi nữa.

“Lục Y, có chuyện gì xảy ra?” – Hỉ Ca mở miệng hỏi. Nghe qua, hình như Huyết Sam gặp phiền toái không ít.

“Từ hồi đầu năm tới giờ, ngày nào cũng có thích khách đến tìm hắn gây phiền toái. Rất nhiều thành viên trong bang tổ đội với hắn đều bị sát hại. Ban đầu còn chưa nghĩ ra vấn đề, nhưng sự việc càng ngày càng nghiêm trọng. Lần này, nếu không phải ta bắt gặp tại trận, ta còn không biết có chuyện như thế phát sinh.”

“Là Lâm Tuyết làm?” – Hỉ Ca nghĩ ngay tới đối tượng khả nghi đầu tiên. Này không thể trách cô, thực sự Lâm Tuyết để lại ấn tượng quá xấu. Ở giữa hai huynh đệ lại chơi trò một chân đạp hai thuyền, không muốn bỏ bên này cũng không muốn bỏ bên kia. Hơn nữa, lần trước Lâm Tuyết đã từng phát lệnh truy nã với Huyết Sam.

“Hẳn là không phải. Bất quá khẳng định là người của Cẩm Y.”

Hỉ Ca gật đầu, ngón tay vô thức gõ gõ lên mặt bàn: – “Nếu không phải Lâm Tuyết, như vậy, hành động này là có ý đồ khiêu khích cả bang phái chúng ta rồi?”

Niếp Lãng có ý gì đây? Hỉ Ca có chút nghi hoặc. Long Môn với Cẩm Y có thể nói là nước sông không phạm nước giếng. Hỉ Ca chỉ thu lưu 2 thành viên của bọn họ mà thôi. Đây không tính là tội ác tày trời gì đi? Không cần phải cố tình cắn xé lẫn nhau chứ? Hỉ Ca nghi ngờ đây không phải là ý tứ của Niếp Lãng. Cô quyết định nhắn tin qua cho Niếp Lãng, đáng tiếc anh ta không thượng tuyến. Sự việc có vẻ hơi phiền phức rồi.

Sau khi Lục Y và Huyết Sam rời đi, Hỉ Ca gọi cho Đạp Tuyết. Bất ngờ nhất là, Đạp Tuyết nói hắn hiện giờ chỉ là bang chúng bình thường, chuyện tình bên trong của Cẩm Y hắn đã không còn tư cách để biết nữa. Tắt thông tấn khí, Hỉ Ca nhịn không được thấy kỳ quái. Cho dù Cẩm Y quyết định tẩy trừ nhân số, không thể nào lại cách chức Đạp Tuyết chứ? Thực lực lẫn năng lực lãnh đạo của Đạp Tuyết đều không tồi. Hay là, bên trong Cẩm Y xảy ra chuyện gì?

“Cuồng Vũ, biết nội bộ Cẩm Y gần đây có xảy ra vấn đề gì không?” – Hỉ Ca không thể tự mình giải thích, liền đi tìm Cuồng Vũ hỏi thăm.

Lúc này, Cuồng Vũ đang ở phủ thành chủ xử lý công văn. Nghe Hỉ Ca hỏi, Cuồng Vũ mới chợt nhớ ra một cái tin đồn vừa mới xuất hiện hồi cuối tuần.

“Nghe đồn Sói Xám Ăn Cừu chuẩn bị rời khỏi trò chơi. Anh ta nhường chức bang chủ cho bạn gái.”

“Không chơi nữa? Thật hay giả?” – Hỉ Ca sững sốt. Niếp Lãng rời khỏi trò chơi? Đây đúng là tin tức giật gân.

“Chờ ta đi tra một chút. Mà chuyện này cùng với phiền toái Huyết Sam gặp gần đây có quan hệ đúng không?” – Cuồng Vũ hỏi. Mọi sự lớn nhỏ xảy ra trong bang chưa từng lọt khỏi tầm quan sát của Cuồng Vũ. Đối với chuyện này, Hỉ Ca không thể không phục phó bang chủ nhà cô nha.

“Đúng vậy. Nếu hiện tại bang chủ Cẩm Y không phải Sói Xám Ăn Cừu, ta nghĩ muốn liên hệ với người phụ trách của Cẩm Y. Để bọn họ biết chúng ta không phải là người dễ đối phó.”

“Được. Ta đi điều tra liền.”

Nửa giờ sau, Cuồng Vũ chứng thực tin tức. Cẩm Y đã đổi chủ. Bang chủ hiện tại của Cẩm Y tên gọi Hồng Hoa, nghe nói là bạn gái thực sự của Sói Xám Ăn Cừu. Hỉ Ca từ chối cho ý kiến. Cái loại nam nhân đào hoa như Niếp Lãng, bốn chữ “bạn gái thực sự” không biết tồn tại mấy ngày mấy tháng nữa. Vừa lúc, Hiểu Hiểu truyền tới tin tức, đám thích khách vẫn gây phiền toái cho Huyết Sam đúng là người của Cẩm Y. Nghe tới đây, Hỉ Ca có chút đứng ngồi không yên. Hỉ Ca không thích ngoại giao. Nếu có thể, cô tình nguyện tìm người đến thay thế. Đáng tiếc, hai vị phó bang chủ của Long Môn hiện giờ đều đang bận bù đầu bù cổ. Chỉ có một mình bang chủ côlà rảnh rang nhất.

Vì cái gì Long Môn không có 3 bang chủ a~ Hỉ Ca đứng ở cổng tổng đàn của Cẩm Y âm thầm gào thét trong lòng.

“Hỉ Ca, vấn đề kia, ngươi vẫn nhớ rõ chứ?” – A Li đứng kế bên kích động bóp bàn tay của Hỉ Ca.

Bang chủ Cẩm Y rời khỏi trò chơi. Phó bang chủ lên tiếp quản. Đây là tình yêu? Hay là đoạt quyền? Vấn đề kinh hoàng như này, nếu có thể mò mẫm ra, sau đó trở về viết báo, đảm bảo kiếm không ít tiền a~ A Li trong lòng gào thét. Hỉ Ca liếc mắt xem thường, lại đối với hành vi quăng A Li cho cô của Cuồng Vũ khinh bỉ một phen. Bởi vì lo sợ A Li đào ra bát quái của Cô Tửu và cô ta nên Cuồng Vũ mới ném người qua nơi này đi. A Li lá gan rất lớn. Duy nhất sau khi nhìn thấy Thất Tử giết người, kể từ đó mỗi lần gặp Thất Tử liền tìm cách đi đường vòng, ngoài ra, A Li chẳng sợ ai hết!!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương