Xem xong video hắn để điện thoại xuống, đi đến phòng Thanh Y. Hắn khẽ mở cửa, thấy cô bé đang chơi với đống đồ chơi. Thấy có tiếng động, Thanh Y quay lại thấy Hoắc Vân Trì, cô đang cười nhìn thấy hắn nụ cười bị dập tắt đi. Hắn đi đến lại gần cô.
" Sao không chơi nữa" Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô
" Con....con vẫn đang chơi mà" Thanh Y cố gắng cười gượng
" Cha nuôi tìm con có việc gì ạ" Thanh Y hỏi
" Không có gì. Tuần sau ta sẽ không có ở nhà. Tuyệt đối không được nghịch ngợm. Không được chạy vào các phòng, đặc biệt là phòng của ta. Con biết chưa" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói
Thanh Y gật đầu, cô mỉm cười với hắn. Hoắc Vân Trì nhìn cô rồi đóng cửa lại. Hắn đi rồi tự dưng cô có chút buồn ngủ, liền trèo lên chiếc giường to kia nằm xuống ngủ. Trong giấc mơ, cô lại nhìn thấy người chị của mình. Chị ấy vẫn xinh đẹp nhường nào. Thanh Y thấy chị liền chạy đến ôm lấy cô chị.
" Chị Kiều, em rất nhớ chị." Thanh Y nói mớ
" Ngoan ngoãn nghe lời anh ấy nhé. Chị sẽ luôn theo dõi em. Em gái yêu của chị" Thanh Kiều nói
Hình ảnh của Thanh Kiều ngày càng mờ đi, Thanh Y giật mình tỉnh dậy. Cô lau mồ hôi trên người đi, để tâm trạng thoái cô ra ngoài ngắm những bông hoa Tigon trắng tuyệt đẹp kia.
Thời gian trôi đi nhanh, hôm nay đã là cuối tuần. Thanh Y đang chơi trong phòng. * Cốc.....Cốc....Tiếng gõ cửa vang lên. Cánh cửa mở ra, bước vào là bác quản gia.
" Tiểu thư, Hoắc thiếu gia bây giờ phải đi công tác mấy ngày cô có muốn tiễn cha nuôi không" Tư Phong nhẹ nhàng hỏi
" Vâng. Cháu chuẩn bị rồi xuống ngay" Thanh Y nói
Cô bé vội chải lại đầu tóc, mặc lại y phục ngay ngắn. Đóng cửa phòng lại cùng bác quản gia đi xuống nhà. Ra đến cửa cô thấy hắn đứng trước xe, có vẻ hắn đang đợi cô tiễn. Thấy cô ra rồi vẫy tay chào, Hoắc Vân Trì mới vào xe.
" Cha nuôi, người sớm về ạ" Thanh Y vẫy tay rồi nói to
Hoắc Vân Trì ngồi trên xe khẽ nhếch miệng cười. Hắn thò tay ra ngoài cửa rồi vẫy lại, nhanh chóng cho xe đi. Thanh Y nhìn theo chiếc xe của hắn, đang định đi vào nhà thì nữ hầu gọi cô. Nữ hầu đưa cho cô một bức thư. Thanh Y đi vào nhà rồi lên phòng đóng cửa lại, mở bức thư ra. Trong thư viết " Y Y là anh Duật Ngôn nè. Em chuyển đến nhà mới vui chứ. Có một tin vui muốn kể cho em nghe, sau khi em đi thì có một gia đình đã nhận nuôi anh. Họ đối xử với anh tốt lắm. Em sống vui ở đó thì đừng quên anh nha. Mong sớm có ngày gặp được em. Kí tên: Lăng Duật Ngôn". Đọc xong bức thư cô mỉm cười, nhớ lại thì hồi còn ở trong cô nhiên viện thì chỉ có Lăng Duật Ngôn là luôn chơi với cô.
" Sao không chơi nữa" Ánh mắt lạnh lùng nhìn chằm chằm vào cô
" Con....con vẫn đang chơi mà" Thanh Y cố gắng cười gượng
" Cha nuôi tìm con có việc gì ạ" Thanh Y hỏi
" Không có gì. Tuần sau ta sẽ không có ở nhà. Tuyệt đối không được nghịch ngợm. Không được chạy vào các phòng, đặc biệt là phòng của ta. Con biết chưa" Hoắc Vân Trì lạnh lùng nói
Thanh Y gật đầu, cô mỉm cười với hắn. Hoắc Vân Trì nhìn cô rồi đóng cửa lại. Hắn đi rồi tự dưng cô có chút buồn ngủ, liền trèo lên chiếc giường to kia nằm xuống ngủ. Trong giấc mơ, cô lại nhìn thấy người chị của mình. Chị ấy vẫn xinh đẹp nhường nào. Thanh Y thấy chị liền chạy đến ôm lấy cô chị.
" Chị Kiều, em rất nhớ chị." Thanh Y nói mớ
" Ngoan ngoãn nghe lời anh ấy nhé. Chị sẽ luôn theo dõi em. Em gái yêu của chị" Thanh Kiều nói
Hình ảnh của Thanh Kiều ngày càng mờ đi, Thanh Y giật mình tỉnh dậy. Cô lau mồ hôi trên người đi, để tâm trạng thoái cô ra ngoài ngắm những bông hoa Tigon trắng tuyệt đẹp kia.
Thời gian trôi đi nhanh, hôm nay đã là cuối tuần. Thanh Y đang chơi trong phòng. * Cốc.....Cốc....Tiếng gõ cửa vang lên. Cánh cửa mở ra, bước vào là bác quản gia.
" Tiểu thư, Hoắc thiếu gia bây giờ phải đi công tác mấy ngày cô có muốn tiễn cha nuôi không" Tư Phong nhẹ nhàng hỏi
" Vâng. Cháu chuẩn bị rồi xuống ngay" Thanh Y nói
Cô bé vội chải lại đầu tóc, mặc lại y phục ngay ngắn. Đóng cửa phòng lại cùng bác quản gia đi xuống nhà. Ra đến cửa cô thấy hắn đứng trước xe, có vẻ hắn đang đợi cô tiễn. Thấy cô ra rồi vẫy tay chào, Hoắc Vân Trì mới vào xe.
" Cha nuôi, người sớm về ạ" Thanh Y vẫy tay rồi nói to
Hoắc Vân Trì ngồi trên xe khẽ nhếch miệng cười. Hắn thò tay ra ngoài cửa rồi vẫy lại, nhanh chóng cho xe đi. Thanh Y nhìn theo chiếc xe của hắn, đang định đi vào nhà thì nữ hầu gọi cô. Nữ hầu đưa cho cô một bức thư. Thanh Y đi vào nhà rồi lên phòng đóng cửa lại, mở bức thư ra. Trong thư viết " Y Y là anh Duật Ngôn nè. Em chuyển đến nhà mới vui chứ. Có một tin vui muốn kể cho em nghe, sau khi em đi thì có một gia đình đã nhận nuôi anh. Họ đối xử với anh tốt lắm. Em sống vui ở đó thì đừng quên anh nha. Mong sớm có ngày gặp được em. Kí tên: Lăng Duật Ngôn". Đọc xong bức thư cô mỉm cười, nhớ lại thì hồi còn ở trong cô nhiên viện thì chỉ có Lăng Duật Ngôn là luôn chơi với cô.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook