Thịnh Thế Điềm Hôn: Cô Vợ Nhỏ Đừng Hòng Bỏ Trốn
-
Chương 25
Hoắc Vân Trì vừa về đến nhà thì thấy Tư Phong đang đứng ở ngoài tưới cây. Thấy hắn về, Tư Phong liền ra đón, ông khẽ cúi đầu chào. Hoắc Vân Trì phớt tay một cái rồi vào nhà, vừa vào thì thấy Hạ Tứ đang vắt chéo chân ngồi ở ghế uống café. Hoắc Vân Trì nhướn mày, đi lại chỗ hắn ngồi xuống.
“ Điều gì khiến cậu đến đây vào giờ này” Hoắc Vân Trì hỏi
Hạ Tứ đặt cốc café xuống, ngẩng đầu mỉm cười nhìn hắn: “ Lâu rồi không gặp, chả nhẽ có việc mới cần tới sao”
“ Cậu không bao giờ đến đây mà không có lí do” Hoắc Vân Trì nói.
“ Chuyện gì cũng không thể qua được mắt của cậu” Hạ Tứ cười
“ Nói đi, có chuyện gì” Hoắc Vân Trì hỏi
Hạ Tứ chau mày nhìn Hoắc Vân Trì nói “ Dạ Bắc chết rồi đúng không. Tại sao lại không để thông tin này lộ ra ngoài”
Hoắc Vân Trì ngạc nhiên không hiểu tại sao Hạ Tứ lại biết chuyện này, cậu ta quả thật rất nhạy bén với những chuyện xung đột như này. Hạ Tứ là một người bên ngoài nhìn có vẻ rất điềm đạm, nhưng thực ra cậu ta rất thâm hiểm và mưu mô. Chuyện xảy ra lần trước ở Tô gia, lúc đó Hoắc Vân Trì cũng có mặt ở đó, hắn được Hạ Tứ nhờ chặt tay cô gái xinh đẹp. Việc tàn bạo như vậy chỉ có Hạ Tứ mới có thể nghĩ ra còn Hoắc Vân Trì chính là người thực hiện nó.
Thanh Y ở trong phòng thấy đói, cô liền xuống tầng tìm đồ ăn. Vừa xuống đến nơi thì cô thấy cha nuôi của mình đã về nhà đang nói chuyện với người đàn ông khác. Tuy cái bụng đói nhưng cô phải gác tạm nó sang một bên, tiến đến chỗ Hoắc Vân Trì.
“ Cha nuôi, người về rồi ạ.” Thanh Y hỏi, cô không quan tâm người đang ngồi bên cạnh hắn mà nói tiếp: “ Cha nuôi ăn gì chưa”
Hoắc Vân Trì lạnh lùng trả lời: “Ăn rồi”
Hạ Tứ thấy Thanh Y không để ý đến mình bất giác nhướn mày nhìn về phía cô. Thanh Y không nói gì thêm, cô quay người lại đi vào phòng bếp.
Hạ Tứ quay sang Hoắc Vân Trì hỏi: “Đây là đứa con gái mà cậu nhận nuôi?”
Hoắc Vân Trì nghiêm mặt: “ Là con bé”
Hạ Tứ cười lớn: “ Cậu... thích cô bé đó chứ”
Hoắc Vân Trì sầm mặt: “ Đừng lo chuyện bao đồng, tôi chỉ nhận nuôi con bé theo vì Kiều nhi thôi”
“ Trì, cô bé này tuy có chút giống Thanh Kiều, tôi biết con bé không phải là thế thân, hy vọng cậu biết điều đó” Hạ Tứ nói.
Hoắc Vân Trì chàu mày nhìn thẳng vào Hạ Tứ nói: “Tôi biết rõ hơn ai hết”
Quay lại vấn đề trước Hạ Tứ nói thêm vài điều về Dạ Bắc, và chỉ ra vài thông tin về hắn. Hắn thường xuyên tới bar, lúc đó có quen một cô gái tên Dực Nhi, bọn họ rất thân thiết, qua lại với nhau rất nhiều lần. Nghe đến đây Hoắc Vân Trì chau mày, cô gái này chính là nữ nhân có tài bắn tỉa giỏi nhất ở Tử Dã. Hoắc Vân Trì liền cho người điều tra về cô gái Dực Nhi này, tìm kiếm nơi cô ta đang sinh sống.
“ Điều gì khiến cậu đến đây vào giờ này” Hoắc Vân Trì hỏi
Hạ Tứ đặt cốc café xuống, ngẩng đầu mỉm cười nhìn hắn: “ Lâu rồi không gặp, chả nhẽ có việc mới cần tới sao”
“ Cậu không bao giờ đến đây mà không có lí do” Hoắc Vân Trì nói.
“ Chuyện gì cũng không thể qua được mắt của cậu” Hạ Tứ cười
“ Nói đi, có chuyện gì” Hoắc Vân Trì hỏi
Hạ Tứ chau mày nhìn Hoắc Vân Trì nói “ Dạ Bắc chết rồi đúng không. Tại sao lại không để thông tin này lộ ra ngoài”
Hoắc Vân Trì ngạc nhiên không hiểu tại sao Hạ Tứ lại biết chuyện này, cậu ta quả thật rất nhạy bén với những chuyện xung đột như này. Hạ Tứ là một người bên ngoài nhìn có vẻ rất điềm đạm, nhưng thực ra cậu ta rất thâm hiểm và mưu mô. Chuyện xảy ra lần trước ở Tô gia, lúc đó Hoắc Vân Trì cũng có mặt ở đó, hắn được Hạ Tứ nhờ chặt tay cô gái xinh đẹp. Việc tàn bạo như vậy chỉ có Hạ Tứ mới có thể nghĩ ra còn Hoắc Vân Trì chính là người thực hiện nó.
Thanh Y ở trong phòng thấy đói, cô liền xuống tầng tìm đồ ăn. Vừa xuống đến nơi thì cô thấy cha nuôi của mình đã về nhà đang nói chuyện với người đàn ông khác. Tuy cái bụng đói nhưng cô phải gác tạm nó sang một bên, tiến đến chỗ Hoắc Vân Trì.
“ Cha nuôi, người về rồi ạ.” Thanh Y hỏi, cô không quan tâm người đang ngồi bên cạnh hắn mà nói tiếp: “ Cha nuôi ăn gì chưa”
Hoắc Vân Trì lạnh lùng trả lời: “Ăn rồi”
Hạ Tứ thấy Thanh Y không để ý đến mình bất giác nhướn mày nhìn về phía cô. Thanh Y không nói gì thêm, cô quay người lại đi vào phòng bếp.
Hạ Tứ quay sang Hoắc Vân Trì hỏi: “Đây là đứa con gái mà cậu nhận nuôi?”
Hoắc Vân Trì nghiêm mặt: “ Là con bé”
Hạ Tứ cười lớn: “ Cậu... thích cô bé đó chứ”
Hoắc Vân Trì sầm mặt: “ Đừng lo chuyện bao đồng, tôi chỉ nhận nuôi con bé theo vì Kiều nhi thôi”
“ Trì, cô bé này tuy có chút giống Thanh Kiều, tôi biết con bé không phải là thế thân, hy vọng cậu biết điều đó” Hạ Tứ nói.
Hoắc Vân Trì chàu mày nhìn thẳng vào Hạ Tứ nói: “Tôi biết rõ hơn ai hết”
Quay lại vấn đề trước Hạ Tứ nói thêm vài điều về Dạ Bắc, và chỉ ra vài thông tin về hắn. Hắn thường xuyên tới bar, lúc đó có quen một cô gái tên Dực Nhi, bọn họ rất thân thiết, qua lại với nhau rất nhiều lần. Nghe đến đây Hoắc Vân Trì chau mày, cô gái này chính là nữ nhân có tài bắn tỉa giỏi nhất ở Tử Dã. Hoắc Vân Trì liền cho người điều tra về cô gái Dực Nhi này, tìm kiếm nơi cô ta đang sinh sống.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook