Tần Chung Dục nhìn Diệp Huyên Thành nói: “Có thể làm kiểm tra đều đã làm, cũng không kiểm tra ra thân thể cậu ấy có vấn đề gì, hơn nữa từ kết quả kiểm tra này thấy được thân thể cậu ấy vẫn rất khỏe mạnh.”
Diệp Huyên Thành nhắm mắt lại, yên lặng thở phào nhẹ nhõm ở trong lòng, sau đó lại hỏi: “Vậy tại sao em ấy lại đột nhiên choáng váng đầu rồi té ngã, còn hôn mê ngắn nữa, nguyên nhân là sao vậy?”
“Trải qua đo lượng đường máu, cậu ấy không có tuột huyết áp, não bộ cũng đã kiểm tra rồi, không có phát hiện ra vấn đề gì hết.” Tần Chung Dục nghiêm túc suy nghĩ nói: “Trước kia, phần đầu cậu ấy có bị tổn thương lần nào chưa? Hoặc là bị kích thích bởi một chuyện nào đó?”
Diệp Huyên Thành sửng sốt một chút, nhìn mặt Khâu Hàn nói: “Thời điểm bà ngoại em ấy qua đời, em ấy đã chịu đả kích rất lớn, bệnh nặng một hồi sau đó quên mất một số việc.”
“Nói không chừng có liên quan đến việc này đó, hẳn là cậu ấy mất trí nhớ có chọn lọc nhưng mà việc này thuộc về phương diện tâm lý, cậu có thể dẫn cậu ấy đến khoa tinh thần tìm bác sĩ để cố vấn.” Tần Chung Dục kiến nghị cho Diệp Huyên Thành.

Diệp Huyên Thành nói: “Được, cảm ơn nhé, cậu vất vả rồi.”
“Không cần khách khí như vậy.” Tần Chung dục nói: “Tớ đây đi trước đây.”
Diệp Huyên Thành vẫn luôn thủ bên cạnh Khâu Hàn, chờ Khâu Hàn hết thuốc tê rồi tỉnh lại.

Khâu Hàn mở mắt ra, thấy Diệp Huyên Thành ngồi ở mép giường thì kêu lên: “Chú.”
“Tỉnh?” Diệp Huyên Thành nhìn cậu hỏi: “Có cảm thấy chỗ nào không thoải mái hay không?”
Khâu Hàn chống thân thể ngồi dậy, nói: “Có một chút đau đầu, còn lại đều tốt ạ, không có gì không thoải mái hết.

Kết quả sao rồi? Bác sĩ nói như thế nào?”
Diệp Huyên Thành nói: “Bác sĩ nói, cháu không sao hết, thân thể rất khỏe mạnh.”

Khâu Hàn nhẹ nhàng thở phào, kỳ thật trong lòng cậu cũng rất sợ hãi, sau đó lại nghi hoặc nói: “Vậy vì sao cháu lại đột nhiên bị choáng váng đầu? Chẳng lẽ là bởi vì trong khoảng thời gian này cháu uống rượu quá nhiều?”
“Có khả năng lắm, vì thế cho nên từ hôm nay trở đi, trừ bỏ thời điểm ủ rượu có thể uống thử thì thời gian khác đều không được uống.” Diệp Huyên Thành nghiêm túc nói.

Khâu Hàn cúi đầu, nhỏ giọng nói: “Cháu biết rồi, về sau cháu sẽ chú ý.”
Trong lòng Khâu Hàn bất đắc dĩ nghĩ, sao mà mình khổ vậy nè chời, Khâu gia dựa vào ủ rượu để làm giàu, làm người thừa kế Khâu gia đồng thời nắm giữ Khâu gia sáu phương lại có một thân thể không thể uống rượu, có phải ông trời đang trêu đùa tui đấy không.

Diệp Huyên Thành đứng dậy đi lấy áo khốac cho Khâu Hàn, đi đến mép giường giúp cậu mặc vào, nhìn cậu nói: “Đi thôi, chú đưa cháu trở về.”
Khâu Hàn gật đầu, đi xuống giường, bị Diệp Huyên Thành ôm vào trong ngực đi ra ngoài.

Diệp Huyên Thành chuẩn bị kêu người đi tìm một vị bác sĩ tâm lý có tiếng tới làm cố vấn cho Khâu Hàn nhưng trước đó, y quyết định không nói chuyện này cho Khâu Hàn, miễn cho cậu nghĩ nhiều, trong lòng sẽ có cảm xúc mâu thuẫn.

Diệp Huyên Thành đưa Khâu Hàn về đến Khâu Gia Tửu phường.

Khâu Hàn trở lại phòng, dựa ngồi vào giường nhìn về phía Diệp Huyên Thành nói: “Chú Tư, cảm ơn chú hôm nay đưa cháu đến bệnh viện làm kiểm tra, có một việc, cháu muốn nhờ chú…….”
Diệp Huyên Thành ngồi xuống, nhìn cậu hỏi: “Việc gì?”
Khâu Hàn cúi đầu trầm mặc trong chốc lát, cuối cùng vẫn cố nén cảm giác khó chịu trong lòng nói: “Về sau, chú vẫn là đừng quan tâm cháu như vậy nữa, cũng đừng đối tốt với cháu.

Tuy rằng, trong lòng cháu vẫn rất cảm ơn chú nhưng cháu cảm thấy, cháu vẫn nên làm quen cách sống tự dựa vào bản thân, không nên cố gắng ỷ lại vào người khác..”
“Đây là lời trong lòng cháu sao?” Diệp Huyên Thành hỏi.

“……” Khâu Hàn trộm hít sâu một hơi nói: “Đúng vậy.”
“Được.” Diệp Huyên Thành lập tức nói: “Chú đồng ý.”
Khâu Hàn nhìn về phía Diệp Huyên Thành sửng sốt một chút, rõ ràng là yêu cầu chính miệng cậu nói ra nhưng mà cậu thật sự không nghĩ tới, y sẽ không chút do dự nào liền đồng ý rồi, ngay cả câu khách sáo giả dối cũng không có nữa, trong lòng cậu cảm thấy vô cùng ủy khuất, chú thúi!!!!
Diệp Huyên Thành nhìn ánh mắt ủy khuất của Khâu Hàn mà nói: “Mặc kệ trước kia hay là hiện tại, chỉ cần là yêu cầu cháu đưa ra, chú sẽ không cự tuyệt.”
Khâu Hàn cắn miệng mình, có chút giận dỗi hỏi: “Vậy khi nào chú sẽ cùng Hứa Vân Kỳ kết hôn?”
Diệp Huyên Thành nói: “Cháu quan tâm cái này để làm gì?”
“Thì cháu tò mò, cho nên tùy tiện hỏi thôi." Khâu Hàn đem mặt chuyển sang hướng bên kia: “Chú không trả lời thì thôi.”
“Chờ tới thời điểm chú muốn kết hôn, khẳng định cháu sẽ biết thôi.” Diệp Huyên Thành đứng dậy cầm một cái thảm mỏng đi qua, đắp lên đùi Khâu Hàn.

Khâu Hàn nghe được lời Diệp Huyên Thành nói, trong lòng đau đớn, tay khống chế không được mà bóp chặt, móng tay bấu vào trong lòng bàn tay.

Diệp Huyên Thành giúp Khâu Hàn che thảm, ngồi xổm trước mặt cậu, nhìn cậu hỏi: “Muốn ăn chút gì không?”
“Không đói bụng, không muốn ăn.” Khâu Hàn quay mặt qua bên cạnh nói.

“Còn có cái gì muốn nói với chú sao?” Diệp Huyên Thành lại hỏi.

“Không có gì hết.” Mũi Khâu Hàn có chút cay, cố nén cảm giác muốn khóc lại.

“Khi còn nhỏ đáng yêu bao nhiêu, hiện tại tính tình biệt nữu bấy nhiêu.” Diệp Huyên Thành có chút bất đắc dĩ nói.

“Vậy chú liền đi tìm cái người mà hiện tại chú cảm thấy đáng yêu ấy, ở lại đây làm gì!” Khâu Hàn nói nói, nước mắt liền rơi xuống, chú thúiii!!!!
“Khóc cái gì?” Diệp Huyên Thành giơ tay lau sạch nước mắt giúp cậu
“Cháu không có khóc.” Khâu Hàn đẩy tay y ra, dùng sức lau nước mắt phủ nhận nói: “Là đôi mắt không thoải mái.”
Diệp Huyên Thành đứng dậy ngồi bên cạnh cậu, ôm cậu vào trong lòng ngực, nắm cằm cậu hôn lấy.

.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1.

Phu Nhân Của Ông Trùm Mafia
2.


Ái Thật Lâu Bằng Hữu
3.

Bá Đạo Tổng Tài Chi Sủng Kiều Thê
4.

Hoàng Hôn
=====================================
Khâu Hàn giơ tay muốn đẩy y ra nhưng lại đẩy không được, chỉ có thể tùy ý để y ôm mình, nụ hôn càng ngày càng sâu, chờ sau khi kết thúc nụ hôn này, cậu mới nhỏ giọng phản kích nói: “Trước kia chú tốt bao nhiêu, hiện tại lại thúi tha bấy nhiêu.”
Diệp Huyên Thành lại ôm chặt cậu hơn nữa, nhẹ nhàng vuốt ve cậu.

“Có một việc cháu muốn xác nhận với chú một chút.” Khâu Hàn ngửa đầu nhìn nói: “Chú sẽ cùng Hứa Vân Kỳ kết giao sao? Nếu như chú vừa hẹn hò với hắn, lại vừa ôm cháu, hôn cháu như vậy, cháu sẽ hận chết chú.”
- -----------------------------------------------------
Editor: Ngọt quá hổng quen á chời..

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương