Thiên Y Độc Ma , Tung Hoành Thiên Hạ
-
Chương 3: Sống lại
Kẹo hồ lô,kẹo hồ lô.
- Cải xanh đây, một bó chỉ ba văn tiền.
- Màn thầu nóng hổi ,mới ra lò đây!
Đường phố tấp nập, sầm uất kẻ đi người đến vô cùng nhộn nhịp.Tại ngã ba của góc phố, trong một con hẻm nhỏ ít người lui tới.Một tiểu nữ hài tầm năm đến sáu tuổi,vừa nhìn vải vóc trên người liền biết là kẻ bần cùng chứ chẳng phải kẻ giàu sang trong giới thượng lưu.
Y phục rách rưới muốn không còn chỗ để vá,một đầu tóc rối.Bụi bậm bám đầy mặt chẳng nhìn rõ ngũ quan, chỉ mới một khắc trước còn nằm yên bất động bây giờ đã có dấu hiệu tỉnh lại.
- Ưm! - Vừa khẽ cử động, thì toàn thân liền truyền đến từng trận đau nhức.Mắt khẽ mở, " Thân thể này hẳn là chưa trưởng thành,suy dinh dưỡng trầm trọng.Dựa theo dấu tích nguyên nhân đoán chừng là bị hành hung dẫn đến tử vong."
Nếu là lúc trước kẻ nào đánh đập thân xác này thế nào nàng không quan tâm ,nhưng hiện tại nàng là chủ nhân thân thể này.Mà đã là kẻ đắc tội với nàng thì chỉ có một kết cuộc " chết ".
Bỗng nhiên cảm giác xúc cảm nơi cánh tay hơi lạnh,nhìn lại thì ra là Bạch Bạch.Mặc dù nó đang quấn chặt cổ tay nàng nhưng hai mắt lại nhắm nghiền xem ra là còn đang ngủ đi.Thoáng nhìn xung quanh, đột nhiên bên phải nàng xuất hiện một cái hộp màu trắng.Tựa như hộp y tế nhưng lại có bề ngang rộng và cao hơn.
" Không tệ, lão diêm vương này cũng biết giữ chữ tín." Hồi sinh lại Bạch Bạch, ngay cả" tiểu bạch" cũng mang đến.Tại thế giới cũ, những người biết đến nàng đều biết khi "Angel" hành xử tại bệnh viện ,bên mình luôn mang theo một chiếc hộp màu trắng.Nhưng không ai biết được, bên trong là thứ gì.
Nàng gọi cái hộp này là "Tiểu Bạch" , là "phụ tá" cũng như là" trợ thủ" đắc lực của nàng.Bên trong gồm có ba ngăn,ngăn trên cùng chứa hai bộ châm cứu một bộ cứu người ,một bộ giết người và đương nhiên cấu tạo cấu trúc của các cây trâm hoàn toàn khác nhau.Châm dùng chữa trị thì tương tựa như châm cứu thường chỉ là chất liệu tốt hơn mà thôi! Còn bộ còn lại thì hình dáng nhỏ hơn nhiều lần gần như sợi lông trâu.
Ngăn thứ hai là tổng hợp dụng cụ phẫu thuật của nàng dao mổ, kim tiêm,...Ngăn thứ ba chứa thuốc, bên trái là thuốc độc do nàng tự chế , bên phải là thuốc viên cùng thuốc gây mê.Đừng bao giờ thắc mắc ,vì sao nàng không làm ra giải dược? Vì quy tắc của Độc Vương nàng : nếu đã làm ra độc dược thì hà tấc phải có giải dược.
- Lão đại, xem ra nó hình như chưa chết!
- Con A Ngốc này đã đánh vậy mà lại còn sống, đúng là yêu quái.
- Đúng đó, đúng đó hôm trước bọn mình đánh nó liên tiếp mấy trận liền.Vậy mà đến hôm sau chẳng thấy vết thương nào cả.
Trông bộ dạng những kẻ mới đến thì chắc hẳn là khất cái đi, khoảng mười một đến mười lăm tuổi hẳn là không sai biệt lắm. " A Ngốc " mà bọn chúng đang nói đến chắc hẳn là ta.Yêu quái? Vết thương tự biến mất?Xem ra ta đoán không sai.
Nhìn sắc mặt lão diêm vương kia trước khi đi có cái gì không đúng lắm, thì ra thân thể này có điều bí mật.Lại thêm ta chỉ nói xuất thân không được quá rắc rối như quý tộc hay nhà quan lại để không bị quản chế mà thôi! Thế mà lão đầu kia lại " ban" cho ta cái thân phận khất cái này,đúng là quá mức tự do đi...
Nàng đang rủa thầm lão đầu kia thì phía trước lại quát lên:
- Con a đầu này hôm nay lại dám trừng mắt nhìn ta, đúng là gan trời mà!Hôm nay ta sẽ cho tạp chủng ngươi biết thế nào là lợi hại.Các ngươi còn đứng đó làm gì?Lên hết cho ta - Chưa đợi tên cầm đầu dứt câu.
- Ngươi,nói lại lần nữa.Ai là tạp chủng? - Bầu không khí bỗng nhiên thay đổi,xung quanh tràn ngập sát khí .Tiếng nói non nớt nhưng chẳng có chút rụt rè sợ hại ngày thường trái lại chẳng có chút gì là cảm xúc.Lạnh lẽo âm u tựa địa ngục.
Tên khất cái kia cũng nhận ra bất thường ở nàng, dường như không giống chút nào là A Ngốc trước đây. Yếu đuối, nhu nhược khi bị đánh chỉ biết khóc lóc.Nhưng suy nghĩ lại, bọn hắn thế đông người mạnh mắc gì phải sợ hãi một tiểu nha đầu còn chưa dứt sữa,lại là một thân một mình.Nghĩ thế nên hắn lấy lại can đảm:
- Ta...ta nói ngươi đó thì sao nào?Đồ tạp chủng, đồ yêu ma quỷ quái.
Vừa dứt lời thì hắn thấy toàn thân cứng đờ, không thể cử động.Ngay cả nói cũng chẳng nên lời nhưng không phải chỉ có hắn ngay cả đám lâu la đằng sau cũng gặp phải tình trạng tương tự.
Nàng xuất thân từ cô nhi viện, dám nói nàng là tạp chủng chẳng khác nào rắc muối vào vết thương.Chẳng lẽ nàng muốn làm cô nhi lắm sao,muốn bản thân không phụ không mẫu, Không thân không thích.Sống lại lần nữa vẫn là cô nhi, dù không đưa ra điều kiện khi tái sinh nhưng trong lòng nàng vẫn thầm hi vọng khi sống lại sẽ có người thân có một cuộc sống như người bình thường.Nói nàng lãnh huyết,nàng hận thế gian vô tình.
Sở trường hàng đầu của nàng là y thuật cùng độc thuật kế tiếp là tốc độ và ám khí.Đã là thiên tài y học thì việc am hiểu các huyệt vị trên cơ thể người là chuyện thường, ngay cả việc điểm huyệt đạo cùng huyệt câm cũng không thể làm khó.
Nhưng việc điểm huyệt một người với việc điểm nhiều người trong thời gian sê dịch nhau không nhiều lại là một chuyện khác.Nếu không có ba đầu sáu tay thì là phân thân, nhưng với nàng thì chỉ cần thân thủ nhanh nhẹn.
- Từ trước đến giờ chưa từng có kẻ nào nói ta là tạp chủng mà còn sống xót trở về.
Bọn khất cái vừa nhìn đến ánh mắt của nàng, không khỏi từ kinh ngạc chuyển sang hoảng hốt.Trong lòng không tự chủ run rẩy ,xuất hiện một cỗ bất an.
" Răng rắc...răng rắc" từng tiếng khớp xương bị bẻ gãy vang lên nhưng không hề có một tiếng la hét nào.Chỉ thấy bọn khất cài vì đau đớn quá độ mà lần lượt ngã xuống.Nhưng đã đắc tội với nàng thì làm có chuyện gì dễ dàng nhu vậy, tay khẽ mỡ "Tiểu Bạch" duy chuyển đến ngăn thứ ba.
Một lát sau vẫn là khung cảnh tại góc đường như cũ nhưng kẻ nằm đó không còn là tiểu oa nhi nhỏ nhắn mà là tám,chín tên thiếu niên nằm la liệt.Tay chân đều bị bẽ gảy,toàn thân run rẩy trên da tràn đầy mẫn đỏ.
Thứ mà bọn chúng "nếm thử" không gì khác chính là độc phấn, khi trúng phải trên da sẽ nổi đầy mẫn đỏ cảm giác như hàng vạn con kiến không ngừng bò trên cơ thể.Châm chích,ngứa ngáy khó chịu vô cùng.
Nhưng nàng đã đánh gãy tứ chi của chúng thì không có chuyện gải chảy máu đến da thịt lẫn lộn mà chết.Mà là chịu hành hạ thể xác ba ngày ba đêm, đến lúc đó thì đã gần hết thuốc chữa thêm nữa gia cảnh bọn chúng lại là khất cái thì lấy ai mà chăm sóc.Không vì độc nàng hại chết thì cũng đói hay đỗ bệnh mà đi xuống hoàng tuyền.
Bỏ qua chuyện xúc phạm nàng thì trước đó không phải vì chúng mà thân thể này đi đời nhà ma đi.Thân xác này chỉ mới mấy tuổi đầu nếu là hiện đại thì còn chưa vào cấp một nữa là, vậy mà phải đi ăn xin nơi đầu đường xó chợ.
Chừng tuổi ấy thì đắc tội gì với bọn khất cái kia,nếu chỉ tại việc vết thương tự phục hồi thì chẳng hại chết gì bọn họ.không phải nàng am hiểu y học thì phỏng chừng giờ đây đã chết một lần nữa.
Người không vì mình trời chu đất diệc,nàng cũng không phải dạng lương thiện hay thánh mẫu gì!Kẻ đã gây thù chuốc oán với nàng thì phải trả một cái giá đắt.
- Cải xanh đây, một bó chỉ ba văn tiền.
- Màn thầu nóng hổi ,mới ra lò đây!
Đường phố tấp nập, sầm uất kẻ đi người đến vô cùng nhộn nhịp.Tại ngã ba của góc phố, trong một con hẻm nhỏ ít người lui tới.Một tiểu nữ hài tầm năm đến sáu tuổi,vừa nhìn vải vóc trên người liền biết là kẻ bần cùng chứ chẳng phải kẻ giàu sang trong giới thượng lưu.
Y phục rách rưới muốn không còn chỗ để vá,một đầu tóc rối.Bụi bậm bám đầy mặt chẳng nhìn rõ ngũ quan, chỉ mới một khắc trước còn nằm yên bất động bây giờ đã có dấu hiệu tỉnh lại.
- Ưm! - Vừa khẽ cử động, thì toàn thân liền truyền đến từng trận đau nhức.Mắt khẽ mở, " Thân thể này hẳn là chưa trưởng thành,suy dinh dưỡng trầm trọng.Dựa theo dấu tích nguyên nhân đoán chừng là bị hành hung dẫn đến tử vong."
Nếu là lúc trước kẻ nào đánh đập thân xác này thế nào nàng không quan tâm ,nhưng hiện tại nàng là chủ nhân thân thể này.Mà đã là kẻ đắc tội với nàng thì chỉ có một kết cuộc " chết ".
Bỗng nhiên cảm giác xúc cảm nơi cánh tay hơi lạnh,nhìn lại thì ra là Bạch Bạch.Mặc dù nó đang quấn chặt cổ tay nàng nhưng hai mắt lại nhắm nghiền xem ra là còn đang ngủ đi.Thoáng nhìn xung quanh, đột nhiên bên phải nàng xuất hiện một cái hộp màu trắng.Tựa như hộp y tế nhưng lại có bề ngang rộng và cao hơn.
" Không tệ, lão diêm vương này cũng biết giữ chữ tín." Hồi sinh lại Bạch Bạch, ngay cả" tiểu bạch" cũng mang đến.Tại thế giới cũ, những người biết đến nàng đều biết khi "Angel" hành xử tại bệnh viện ,bên mình luôn mang theo một chiếc hộp màu trắng.Nhưng không ai biết được, bên trong là thứ gì.
Nàng gọi cái hộp này là "Tiểu Bạch" , là "phụ tá" cũng như là" trợ thủ" đắc lực của nàng.Bên trong gồm có ba ngăn,ngăn trên cùng chứa hai bộ châm cứu một bộ cứu người ,một bộ giết người và đương nhiên cấu tạo cấu trúc của các cây trâm hoàn toàn khác nhau.Châm dùng chữa trị thì tương tựa như châm cứu thường chỉ là chất liệu tốt hơn mà thôi! Còn bộ còn lại thì hình dáng nhỏ hơn nhiều lần gần như sợi lông trâu.
Ngăn thứ hai là tổng hợp dụng cụ phẫu thuật của nàng dao mổ, kim tiêm,...Ngăn thứ ba chứa thuốc, bên trái là thuốc độc do nàng tự chế , bên phải là thuốc viên cùng thuốc gây mê.Đừng bao giờ thắc mắc ,vì sao nàng không làm ra giải dược? Vì quy tắc của Độc Vương nàng : nếu đã làm ra độc dược thì hà tấc phải có giải dược.
- Lão đại, xem ra nó hình như chưa chết!
- Con A Ngốc này đã đánh vậy mà lại còn sống, đúng là yêu quái.
- Đúng đó, đúng đó hôm trước bọn mình đánh nó liên tiếp mấy trận liền.Vậy mà đến hôm sau chẳng thấy vết thương nào cả.
Trông bộ dạng những kẻ mới đến thì chắc hẳn là khất cái đi, khoảng mười một đến mười lăm tuổi hẳn là không sai biệt lắm. " A Ngốc " mà bọn chúng đang nói đến chắc hẳn là ta.Yêu quái? Vết thương tự biến mất?Xem ra ta đoán không sai.
Nhìn sắc mặt lão diêm vương kia trước khi đi có cái gì không đúng lắm, thì ra thân thể này có điều bí mật.Lại thêm ta chỉ nói xuất thân không được quá rắc rối như quý tộc hay nhà quan lại để không bị quản chế mà thôi! Thế mà lão đầu kia lại " ban" cho ta cái thân phận khất cái này,đúng là quá mức tự do đi...
Nàng đang rủa thầm lão đầu kia thì phía trước lại quát lên:
- Con a đầu này hôm nay lại dám trừng mắt nhìn ta, đúng là gan trời mà!Hôm nay ta sẽ cho tạp chủng ngươi biết thế nào là lợi hại.Các ngươi còn đứng đó làm gì?Lên hết cho ta - Chưa đợi tên cầm đầu dứt câu.
- Ngươi,nói lại lần nữa.Ai là tạp chủng? - Bầu không khí bỗng nhiên thay đổi,xung quanh tràn ngập sát khí .Tiếng nói non nớt nhưng chẳng có chút rụt rè sợ hại ngày thường trái lại chẳng có chút gì là cảm xúc.Lạnh lẽo âm u tựa địa ngục.
Tên khất cái kia cũng nhận ra bất thường ở nàng, dường như không giống chút nào là A Ngốc trước đây. Yếu đuối, nhu nhược khi bị đánh chỉ biết khóc lóc.Nhưng suy nghĩ lại, bọn hắn thế đông người mạnh mắc gì phải sợ hãi một tiểu nha đầu còn chưa dứt sữa,lại là một thân một mình.Nghĩ thế nên hắn lấy lại can đảm:
- Ta...ta nói ngươi đó thì sao nào?Đồ tạp chủng, đồ yêu ma quỷ quái.
Vừa dứt lời thì hắn thấy toàn thân cứng đờ, không thể cử động.Ngay cả nói cũng chẳng nên lời nhưng không phải chỉ có hắn ngay cả đám lâu la đằng sau cũng gặp phải tình trạng tương tự.
Nàng xuất thân từ cô nhi viện, dám nói nàng là tạp chủng chẳng khác nào rắc muối vào vết thương.Chẳng lẽ nàng muốn làm cô nhi lắm sao,muốn bản thân không phụ không mẫu, Không thân không thích.Sống lại lần nữa vẫn là cô nhi, dù không đưa ra điều kiện khi tái sinh nhưng trong lòng nàng vẫn thầm hi vọng khi sống lại sẽ có người thân có một cuộc sống như người bình thường.Nói nàng lãnh huyết,nàng hận thế gian vô tình.
Sở trường hàng đầu của nàng là y thuật cùng độc thuật kế tiếp là tốc độ và ám khí.Đã là thiên tài y học thì việc am hiểu các huyệt vị trên cơ thể người là chuyện thường, ngay cả việc điểm huyệt đạo cùng huyệt câm cũng không thể làm khó.
Nhưng việc điểm huyệt một người với việc điểm nhiều người trong thời gian sê dịch nhau không nhiều lại là một chuyện khác.Nếu không có ba đầu sáu tay thì là phân thân, nhưng với nàng thì chỉ cần thân thủ nhanh nhẹn.
- Từ trước đến giờ chưa từng có kẻ nào nói ta là tạp chủng mà còn sống xót trở về.
Bọn khất cái vừa nhìn đến ánh mắt của nàng, không khỏi từ kinh ngạc chuyển sang hoảng hốt.Trong lòng không tự chủ run rẩy ,xuất hiện một cỗ bất an.
" Răng rắc...răng rắc" từng tiếng khớp xương bị bẻ gãy vang lên nhưng không hề có một tiếng la hét nào.Chỉ thấy bọn khất cài vì đau đớn quá độ mà lần lượt ngã xuống.Nhưng đã đắc tội với nàng thì làm có chuyện gì dễ dàng nhu vậy, tay khẽ mỡ "Tiểu Bạch" duy chuyển đến ngăn thứ ba.
Một lát sau vẫn là khung cảnh tại góc đường như cũ nhưng kẻ nằm đó không còn là tiểu oa nhi nhỏ nhắn mà là tám,chín tên thiếu niên nằm la liệt.Tay chân đều bị bẽ gảy,toàn thân run rẩy trên da tràn đầy mẫn đỏ.
Thứ mà bọn chúng "nếm thử" không gì khác chính là độc phấn, khi trúng phải trên da sẽ nổi đầy mẫn đỏ cảm giác như hàng vạn con kiến không ngừng bò trên cơ thể.Châm chích,ngứa ngáy khó chịu vô cùng.
Nhưng nàng đã đánh gãy tứ chi của chúng thì không có chuyện gải chảy máu đến da thịt lẫn lộn mà chết.Mà là chịu hành hạ thể xác ba ngày ba đêm, đến lúc đó thì đã gần hết thuốc chữa thêm nữa gia cảnh bọn chúng lại là khất cái thì lấy ai mà chăm sóc.Không vì độc nàng hại chết thì cũng đói hay đỗ bệnh mà đi xuống hoàng tuyền.
Bỏ qua chuyện xúc phạm nàng thì trước đó không phải vì chúng mà thân thể này đi đời nhà ma đi.Thân xác này chỉ mới mấy tuổi đầu nếu là hiện đại thì còn chưa vào cấp một nữa là, vậy mà phải đi ăn xin nơi đầu đường xó chợ.
Chừng tuổi ấy thì đắc tội gì với bọn khất cái kia,nếu chỉ tại việc vết thương tự phục hồi thì chẳng hại chết gì bọn họ.không phải nàng am hiểu y học thì phỏng chừng giờ đây đã chết một lần nữa.
Người không vì mình trời chu đất diệc,nàng cũng không phải dạng lương thiện hay thánh mẫu gì!Kẻ đã gây thù chuốc oán với nàng thì phải trả một cái giá đắt.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook