Thiên Tài Yểu Mệnh
Chapter Chương 20: Công Khai Tỷ Võ. (1)

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Chương 20: Công Khai Tỷ Võ. (1)

Nhân Kiếm Hợp Nhất là cảnh giới cảm nhận được từng cơn gió thoảng qua lưỡi kiếm. Giờ đây, cảm giác ấy vẫn còn nguyên vẹn.

Kiếm chiêu của Thanh Minh, thứ mà mắt thường không thể thấy rõ, lại có thể cảm nhận được bằng tâm kiếm.

Nội công lực, chân khí thật huyền diệu.

Không cần tận mắt chứng kiến, cũng chẳng cần da thịt cảm nhận, vẫn có thể thấy được cảnh giới đăng phong tạo cực.

- Bản chất của chân khí chính là đại tự nhiên. Thuận theo tự nhiên mà dẫn dắt, chẳng phải đã đủ rồi sao?

Cảm giác lạnh lẽo từ chuôi Nhập Hoàng Kiếm dần chuyển sang ấm áp.

Chân khí dâng trào từ khắp cơ thể, tuân theo khẩu quyết Ma Quang Quyết, bắt đầu lan tỏa ra ngoài.

Nhẹ nhàng như làn gió thoảng qua.

Bên cạnh đống gạch vụn, Trịnh Liên Thần mường tượng ra một tòa tháp khác đang sừng sững đứng đó, cùng với làn gió nhẹ.

Chỉ cần liếc nhìn những khe hở của tháp gạch, một hình ảnh bán trong suốt hiện ra trong tâm trí.

Cần phải dùng lực bao nhiêu, góc độ ra sao, đánh vào vị trí nào.

Lực, hoàn cảnh, mục tiêu, tam hợp làm một, tạo thành một quỹ tích. Người ta gọi đó là ‘đấu lộ’.

Hơi thở lắng xuống.

Tay phải nắm lấy Nhập Hoàng Kiếm còn trong vỏ, từ từ nâng lên.

Không hề vận dụng một chút nội công nào để tăng cường sức mạnh thân thể.

Chỉ thuận theo nhất thức của Ma Quang Quyết mà nhẹ nhàng vung kiếm.

Trong khoảnh khắc, thế giới như mất đi sắc màu trong tâm thức.

Khởi nguồn từ đại hung cơ, luồng nội lực cuồn cuộn như xoắn tít lại, chuyển vận qua tam giác cơ, thượng hoàn cơ, rồi hội tụ tại tổng chỉ khuất cơ, tôi luyện thành một luồng kiếm khí sắc bén. Chớp mắt, kiếm khí ấy hóa thành một đạo kiếm quang rực rỡ, xé gió lao thẳng về phía tòa tháp.

Ngay trước khi va chạm, các khớp xương trên cơ thể lập tức được cố định. Thời khắc hoàn hảo nhất, cú đánh mạnh mẽ nhất.

Tách! ẦM! ẦM!

Đống gạch vụn đổ sụp xuống, giống hệt như đống gạch mà Mã Chân vừa phá hủy bên cạnh.

Ma Quang Quyết đã thành. Giờ chỉ còn cần tôi luyện trong thực chiến.

Trịnh Liên Thần cố gắng kìm nén sự phấn khích trong lòng.

Hắn tra kiếm vào vỏ, liếc nhìn Mã Chân. Vẻ mặt hắn ta còn kinh ngạc hơn cả lúc tỉ võ với Thanh Minh. Điều này chẳng còn gì lạ lẫm nữa.

- Đây ... là ...

- Xem ra ta cần phải tích lũy thêm kinh nghiệm thực chiến. Muốn thi triển Ma Quang Quyết trong khoảnh khắc sinh tử, chỉ khổ luyện bình thường thôi thì e là chưa đủ.

- ...

- Giờ ta mới hiểu được thế nào là khắc cốt ghi tâm. Ta đã học được rất nhiều.

Mã Chân được coi là kẻ mạnh nhất trong Thập Thất Đại của Thần Kiếm Đoàn.

Hắn im lặng hồi lâu.

- Tên đó ... kỳ lạ thật.

Một cao thủ Ma Quang Dực lẩm bẩm.

Hắn mặc y phục màu xanh, hai vai và lưng thêu chữ ‘Hoang’ của Nhập Hoàng Thành.

Tất cả những người ở đây đều mặc y phục như vậy.

Mười lăm võ nhân đang ngồi uống rượu trong một tửu lâu sang trọng. Vẻ mặt họ tỏ ra đã hiểu.

Chẳng còn ai khác ngoài thiếu niên đang là chủ đề bàn tán sôi nổi trong Ma Quang Dực gần đây.

- Ta cũng nghe nhiều người nói vậy. Cho đến khi tới đây.

- Nghe nói là kỳ tài tuyệt thế à? Chuyện thường thôi.

- Vào Nhập Hoàng Thành mà chưa từng nghe ai gọi là kỳ tài thì có mấy người chứ?

- Ta lớn lên ở Nhập Hoàng Thành nên không rõ lắm.

Lời qua tiếng lại, thoang thoảng mùi rượu nồng.

Đây là một trong những tửu lâu nổi tiếng nhất ở Dương Dương, nơi luôn tấp nập người qua kẻ lại nhờ sự hiện diện của Nhập Hoàng Thành.

Trong lúc vui vẻ, chẳng ai vận công ép rượu ra ngoài.

Những kẻ chỉ biết khổ luyện thì đã chẳng đến đây rồi.

Cao thủ Ma Quang Dực lúc nãy lại lên tiếng:

- Phải đấy. ‘Tên đó kỳ lạ thật’, đó là câu mà những kẻ tầm thường hay nói về thiên tài, kỳ tài.

- Đúng vậy. Đến đây rồi thì cũng trở nên bình thường thôi. Nghĩ lại thì cũng chẳng hay ho gì.

Một tên mặt đỏ tía ngồi đối diện cười hềnh hệch, nốc cạn chén rượu rồi tiếp lời:

- Nhưng mà, đối với chúng ta thì hắn vẫn kỳ lạ, phải không?

Các cao thủ cười phá lên.

- Có ai thấy Đại Chủ từng có vẻ mặt như vậy chưa?

- Nghe nói hắn đã sử dụng Ma Quang Quyết rất thành thạo rồi.

- Nhìn cách hắn vung kiếm là biết ngay. Phong thái hoàn toàn khác hẳn. Lúc tỉ võ với Thanh Minh, hắn như con mãnh thú mồ côi cha mẹ.

- Thật không thể tin nổi.

Đang mải mê bàn tán về thiếu niên vắng mặt, một thanh niên trẻ tuổi lên tiếng:

- Ta lại thích tính tình của tiểu tử Thiểm Nghệ đó. Không hề kiêu ngạo. Với tài năng như vậy mà.

- Đôi khi lại ngây ngô đến khó tin. Đợi đến khi hắn trải qua một nhiệm vụ lớn thì sẽ lộ rõ bản chất thôi.

- Dù sao thì với tư chất như vậy, chắc chắn Thành Chủ cũng đã để mắt tới rồi nhỉ?

- Lần cuối ở Nhập Hoàng Thí, hẳn là đã gặp Thành Chủ rồi. Với nhãn lực của ngài ấy thì chắc chắn đã nhìn thấu. Có lẽ ngài ấy đã có sắp xếp gì đó rồi.

- Nếu không có vấn đề gì, sau này khi nhắc đến Nhập Hoàng Thành, người đời sẽ nghĩ ngay đến hắn ta. Chẳng mấy chốc sẽ thăng từ Bạch Y lên Thanh Y thôi.

- Cũng có thể. Nếu hắn còn sống.

Vài cao thủ gật gù.

- Nhưng mà ... lời bọn chúng nói thật nực cười.

Một võ nhân Ma Quang Dực quay đầu về phía bức tường, nói.

Một nữ nhân bên cạnh cười khẩy, khí thế bừng bừng.

- Chắc là ghen tị thôi. Nghe nói bọn chúng làm ầm ĩ lên, bắt ép Đại Chủ phải mang về cho được Thiểm Nghệ hoặc Bạch Kỳ Lân, vậy mà cuối cùng lại trắng tay.

Tiếng cười vang lên ồn ào.

Cùng lúc đó.

- ẦM!

Bức tường bên cạnh vỡ tan.

Mảnh vỡ bắn ra tứ phía như thể phát nổ kèm theo chân khí. Các cao thủ Ma Quang Dực dùng đũa hoặc chén rượu hất chúng đi.

Họ cười khẩy, dường như chuyện này đã xảy ra không ít lần, động tác ung dung, chứa đựng võ học tinh thâm.

- Xin lỗi đã làm phiền cuộc vui của các vị cao thủ Ma Quang Dực.

Những kẻ vừa xông vào cũng mặc Thanh Y của Nhập Hoàng Thành.

Một tên bước ra nói, nhưng y phục trên người hắn lại phấp phới.

Hắn đang vận công, khí thế dâng trào.

- Biết rồi thì mau cút đi. Chúng ta đang hứng chí đấy. Tiểu đệ của chúng ta có tư chất hơn người lắm.

Nữ nhân lúc nãy cười nói, giọng điệu mỉa mai.

Khuôn mặt xinh đẹp, đôi mắt lạnh lùng ánh lên vẻ cười cợt.

Rõ ràng là đang khiêu khích. Dù là ai, không muốn gây sự cũng phải rút kiếm.

- Nhất Liên Kiếm Mai. Ngươi muốn gây sự à?

- Ta còn tưởng các ngươi muốn gây sự trước chứ. Tư chất tốt đến đâu thì ở Ma Quang Dực cũng chỉ có vậy? Đây chẳng phải là đang khiêu khích sao? Ngồi bên cạnh mà dám nói xấu sau lưng chúng ta.

Giọng nói của nàng càng lúc càng sắc bén.

Khí thế cũng tăng dần theo từng câu chữ.

Cuối cùng, nàng không nhịn được nữa, đứng phắt dậy, trừng mắt nhìn đám người của Thương Thiên Đại.

- Rút kiếm ra. Để ta xem Thập Bát Thức Thanh Thiên Kiếm Pháp của các ngươi lợi hại đến đâu.

- Nhất Liên Kiếm Mai Bạch Mị Ly! Giữ mồm giữ miệng!

- Ngươi là cái thá gì mà ra lệnh cho ta? Mười chiêu, ta sẽ đánh bại ngươi!

Không lâu sau đó, tửu lâu đệ nhất Dương Dương biến thành một bãi chiến trường.

* * *

[Nếu bạn phát hiện bất kỳ chỗ nào không ổn về bản dịch này thì hãy để lại lời bình dưới khung comment. Sự hài lòng của bạn chính là sự thành công của chúng tôi.]

 

Hiện tại đã thay đổi tài khoản ACB, anh em vui lòng không ck vào tk cũ nữa để tránh mất tiền oan nha!!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương