Thiên Tài Tướng Sư
-
Chương 903: Siêu năng lực
- Đây là nó đang hút nạp linh khí?
Trong đầu Diệp Thiên toát ra ý niệm này, so với không khí vẩn đục dưới mặt đất thì không khỉ trên bầu trời nhiều linh khí hơn, biểu hiện lúc này của Thôi bối đồ không giống như bình thường, nó tham lam hấp thu linh khí.
Nhập linh khí thiên địa tuôn ra, vốn dĩ màu của quyển sách kia ố vàng nhưng màu vàng cũ đã bị diệt hết lộ ra một màu ngà voi trắng bóng, trên đó còn lộ ra một tấm đồ án, cũng không biết là che kín lúc nào mà không nhìn thấy.
- Diệp tiên sinh, không được, tình hình khẩn cấp, tôi phải hạ cánh ngay!
Lúc Diệp Thiên đang quan sát Thôi lưng đồ biến hóa, tiếng của điều khiển viên lại vang lên, tuy động cơ không bị hỏng nhưng với kinh nghiệm của ông ta thủy tinh bị phá trên độ cao ngàn mét e là chỉ trong 3 phút người sống sẽ biến thành kem mất.
- Tiếp tục lái, đây là mệnh lệnh, đến sân bay Thụy Sĩ kiểm tra máy bay sau!
Tiếng của Diệp Thiên như chuông vang bên tai người điều khiến, còn không thể làm trái, nhìn số đo trên đồng hò cách Thụy Sĩ cũng chỉ còn hơn 10 phút phi hành, người điều khiển từ từ hạ thấp độ cao bắ đầu liên hệ với sân bay quốc tế thụy sĩ để làm thủ tục hạ cánh.
Máy bay từ từ hạ cánh gió trong buồng phi cơ cũng giảm đi, còn Thôi bối đồ hấp thụ linh khí cũng chậm lại.
Hơn mời phút trôi qua, trong cái máy bay như bị cướp sạch hạ cánh xuống sân bay của Thụy Sĩ, lúc đo cái hấp lực khủng bố của Thôi bối đồ cũng biến mất.
- Này, sao đồ án không thấy đâu... Đây là Thôi bối đồ sao?
Diệp Thiên xông về phía trước sau khi cầm Thôi bối đồ mới phát hiện, hơn 10 trang sách hợp lại với nhau, một nửa quyển chỉ còn lại có 3 chương phi kim không phải trang màu trắng nữa mà là một màu tối sầm ở dưới còn hé ra chất liệu gỗ trên mặt còn có vết máu như chữ chết vậy.
- Ối, đây là chuyện gì vậy?
Diệp Thiên nhìn chằm chằm vào chữ Tử trong đầu liền mê muội, nguyên thần của hắn cũng bị chữ đó lôi ra, Diệp Thiên vội vàng nhìn rồi cũng sợ không dám nhìn nó nữa.
Bất chấp là nghiên cứu cẩn thận, Diệp Thiên thu nhỏ Thôi bối đồ lại trong lòng bàn tay, để vào trong lòng vì trong sân bay có cảnh sát, mấy chiếc xe phòng chữa cháy đang chạy về phía đường bay.
- Diệp tiên sinh, ngài không sao chứ?
Người điều khiển phía sau cánh cửa, nhìn thấy đống hỗn độn trong cabin vẻ mặt như không thể tưởng tượng nổi nhìn lên bọn Diệp Thiên.
Người điều khiển này kinh nghiệm phong phú, hơn 10 phút thủy tinh trong cabin bị nghiền nát, cho dù là hai người này không sợ chết cóng nhưng cũng sắp thành kem, thấy hai người khỏe như vâm đầu óc của anh ta cũng hỗn loạn cả lên.
- Chúng tôi không sao, mấy ngày này anh đem máy bay đi sửa cho tốt đi.
Diệp Thiên kéo cửa thoát hiểm rồi nhảy xuống, hắn thấy một chiếc xe màu đen đậu dưới máy bay, đi từ xe ra là một vị quan quân ăn mặc kiểu Trung Quốc.
- Diệp tiên sinh, tôi tới đón ngài, có chuyện gì xảy ra ngoài ý muốn sao?
Diệp Thiên đoán không sai, người sĩ quan kia nhận được tin tức đến đón hắn ngụ ở võ quán của Đại sứ quán ở Thụy Sỹ.
- Không có gì, máy bay có chút trục trặc.
Diệp Thiên thuận miệng đáp, hắn như có xung đột với máy bay vậy, mỗi lần bay đều có phát sinh vấn đề.
- Nhỏ... Vấn đề nhỏ?
Người thanh niên có thượng quân hàm thượng tá, suýt nữa đã bị vả vào mồm, chỉnh chỗ trật khớp của cabin thủy tinh đã hoàn toàn bị nghiền nát, vậy mà gọi là vấn đề nhỏ.
- Quả nhiên là quái vật, sao lại có thể nghiền nát được thủy tinh?
Võ Quân biết chuyện đại hội dị năng giả ở Thụy Sĩ, bản thân y cũng có chút siêu năng lực nhưng cũng chỉ coi như cầm cái đại chùy, chứ với lực của y hoàn toàn không thể đập nát toàn bộ cửa sổ trong cabin được.
Thì ra là đối với đại biểu các quốc gia tham gia vào đại hội dị năng lần này Võ Quan có chút bất mãn với Diệp Thiên. Nhưng thấy tình hình trước mắt làm sao y có thể nghi ngờ vào năng lực của Diệp Thiên? Có thể đập nát cửa thủy tinh trong cabin mà vẫn bình yên vô sự thì chính là khả năng phi thường của người có dị năng.
Nếu như Diệp Thiên biết được suy nghĩ của người quân nhân này thì nhất định hắn sẽ hô to sự oan uổng của mình. Rảnh rỗi đi phá cửa thủy tinh chơi sao? Kẻ đầu sỏ gây nên chuyện này chính là Thôi bối đồ.
- Đi thôi, đi trước rồi nói sau.
Thấy xung quanh ngày càng nhiều người, Diệp Thiên mở cửa chui vào xe của đối phương, thoáng nhìn hắn chọn ngội ghế gần tài xế và nói:
- Anh tên là gì?
Vừa rồi Diệp Thiên đều tập trung chú ý vào Thôi bối đồ, cho đến giờ hắn mới phát hiện thì ra đến đón mình là vị Võ Quan này, xem ra cũng không hiểu về năng lượng này so với Trang Duệ mấy ngày trước còn có vẻ không bằng.
- Diệp tiên sinh, tôi tên là Cố Đại Quân, ngài cứ gọi tôi là Đại Quân là được rồi.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Cố Đại Quân thoáng nhìn qua lái xe nói:
- Quay về Đại sứ quán, tôi sẽ tiếp tục báo cáo với ngài về chuyện giao lưu. Truyện Tiên Hiệp - Truyện FULL
Lần đại hội dị năng giả này tiến hành giao lưu ở Thụy Sĩ là một chuyện được giữ bí mật cao. Các Đại sứ quán trong nước Thụy Sĩ ngoài những người có siêu năng lực vốn là còn muốn thay Diệp Thiên cũng chỉ có Đại sứ quán là biết chuyện này. Tài xế chính là người bình thường làm việc cho Lãnh sự quán, Cố Đại Quân cũng không muốn cho anh ta nghe thấy cuộc đối thoại này.
- Diệp tiên sinh, Thụy Sĩ là một nơi rất đẹp, có dãy núi Alps hùng vĩ bao quanh, đây cũng là nơi có người nhập cư vào Châu Âu nhiều nhất nhưng ngài tới không đúng lúc rồi nếu không có thể đưa ngài lên núi trượt tuyết.
Có giấy phép ngoại giao ô tô chạy nhanh ra sân bay, chạy thông suốt một đường. Cố Đại Quân giới thiệu về Thụy Sĩ cho Diệp Thiên, thực ra không cần ông ta nói Diệp Thiên cũng cảm thấy không giống, từ sau khi hắn đến Châu Âu đã phát hiện ra ô nhiễm công nghiệp ở đây so với trong nước thấp hơn rất nhiều.
Dù là ở Luân Đôn hay bây giờ đang ở Zurich đều không nhìn thấy những ống khói đen sì, cho dù không phải là quốc gia ven biển, không có đường bờ biển xinh đẹp nhưng không khí của Zurich vẫn trong xanh như một khối ngọc bích vậy, vô cùng mỹ lệ.
Sau khi vào trung tâm Zurich, đập vào mắt nhiều nhất là những kiến trúc về giáo đường, bảo tàng mỹ thuật, phần lớn đều theo phong cách La Mã cổ. Theo như ngôn ngữ của các nước Thụy Sĩ, Đức, Pháp và Italia cũng có thể thấy được có một sự dung hợp về quốc gia dân tộc.
Đương nhiên, Thụy Sĩ nổi tiếng nhất vẫn là về ngân hàng và công nghệ đồng hồ. Đồng hồ của Thụy Sĩ đã nổi tiếng Thế giới chiếm tới 40% tổng sản lượng đồng hồ của toàn bộ Thế giới, toàn bộ những hãng đồng hồ nổit tiếng đều được sinh ra ở nước này. Đồng hồ trên tay của Diệp Thiên cũng chính là của Thụy Sĩ sản xuất, giá cả cũng cực kì đắt.
Còn về nhần hàng Thụy Sĩ được ca ngợi là Quốc gia tài chính, ngân hàng của nước này được cho là những ngân hàng an toàn nhất thế giới.
Ở các quốc gia khác tuyệt đại đa số các ngân hàng đều có điều tra viên đến điều tra về người gửi tiền và các loại giấy tờ liên quan nhưng ngân hàng Thụy Sĩ thì không. Trong 3 thế kỉ gần đây, các ngân hàng Thụy Sĩ luôn kiên trì giữ bí mật vĩnh viễn cho người đến gửi tiền vào ngân hàng của họ.
Phương sách này đã khiến cho các công ty lớn trên thế giới đều mở tài khoản tại các ngân hàng của Thụy Sĩ. Chi phiếu của họ cũng là những chi phiếu thông dụng trên toàn quốc tế. Tống Vy Lan để cho Diệp Thiên mấy tỉ đô la kia cũng là để trong một ngân hàng có lịch sử 200 năm tại Zurich.
Hơn nửa tiếng sau, xe đã đi vào Đại sứ quán ẩn trong tán cây xanh, nhìn quang cảnh xung quanh, Diệp Thiên không nhịn được thở dài:
- Cuốc sống trong đây quả là không tồi.
Nếu không phải là mấy cô cô sống cả đời trong Kinh Thành thì Diệp Thiên đã sớm dọn ra ở ngoài. Không khí ở Kinh Thành ô nhiễm mỗi năm một hại, đối với người già lại càng không có lợi. Cho dù là Diệp Thiên giúp bọn họ điều dưỡng nhưng chỉ e là cũng làm giảm tuổi thọ của họ ít nhất xuống 10 năm.
- Đúng vậy, ở trong này có ngốc cũng không muốn về nước.
Sau khi nghe Diệp Thiên nói, Cố Đại Quân cười:
- Diệp tiên sinh, tòa nhà bên này để cho hai ngài nghỉ ngơi. Hằng ngày sẽ có nhân viên đến dọn dẹp. Đúng rồi, hôm nay trong Đại Sử nói có hoạt động, ông ấy nói buổi tối sẽ tổ chức tiệc tiếp đón.
Thực ra những chuyện Đại Sử biết còn không nhiểu bằng Cố Đại Quân nhưng một vị lãnh đạo trong nước đã gọi điện đến dặn dò là phải đặc biệt tiếp đãi Diệp Thiên chu đáo, nếu không phải vì công việc bân rộn thì ông ta cũng phải đi cùng Cố Đại Quân dến đón hắn.
Thấy tường đỏ phong cách Châu Âu, Diệp Thiên lắc đầu nói:
- Yến tiệc thì không cần, lão Cố vào đây tôi hỏi chút chuyện.
- Vâng, Diệp tiên sinh, có chút tài liệu mời ngài thẩm duyệt.
Cố Đại Quân gật đầu đi cùng Diệp Thiên và Chu Khiếu Thiên vào tiểu lầu. Sau khi ngồi xuống ghế salon ông ta mở cái cặp mang theo ra lấy tập công văn đưa cho Diệp Thiên.
- Những cái này không có gì để xem.
Diệp Thiên tiện tay để tập văn kiện kia lên bàn, có chút tò mò hỏi:
- Lão Cố, bên trong có năng lực đặc biệt, không biết ông có năng lực gì vượt qua người thường đây?
Lúc chưa đến, thì rất nhiều người mãi mãi cũng không hể phát hiện ra. Khi bọn họ nhân thức được thế giới bên ngoài, còn có chuyện nhiều người không biết. Diệp Thiên cũng như thế nếu như hắn không vào Tiên Thiên cho dù là có mặt đối mặt với Cố Đại Quân cũng khó mà biết được trong cơ thể ông ta có một bí mật.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook