Không muốn lãng phí, Quý Dạng bắt đầu suy nghĩ việc mua thêm đồ.
Không phải để đoạt tài nguyên sinh tồn, mà là những thứ không ai muốn trong điều kiện cực lạnh, như các loại kim loại, pha lê, xi măng, vôi, gạch, máy tính, điện thoại… Tất cả những thứ này đều được kéo vào không gian để cất giữ.
Sau này chắc chắn sẽ có lúc cần dùng đến!
Dĩ nhiên đó là kế hoạch cho sau này, hiện tại nàng cần tập trung vào công việc may vá.
Vào ngày mùng một Tết, tuyết lớn không ngừng rơi.
Đến nửa đêm, tuyết trở nên dày đặc hơn, có thể gọi là bão tuyết.
Những bông tuyết dày đặc như lông ngỗng từ không trung rơi xuống, nhanh chóng tích tụ trên mặt đất.
Đến mùng hai Tết, mọi người kinh ngạc phát hiện tuyết đã dày đến tận cẳng chân!
Đây là lần đầu tiên trong mười mấy năm tuyết rơi dày đến như vậy.
Vì thế mọi người càng thêm phấn khởi.
Khi Quý Dạng luyện tập, nàng dành chút thời gian để xem điện thoại, các mạng xã hội và các ứng dụng đều đầy ắp thông tin về trận bão tuyết lớn này.
Hầu như ai cũng ra ngoài chơi ném tuyết.
Có người trang bị đầy đủ, tìm được cái sườn núi lớn để trượt tuyết, khiến nhiều người cực kỳ hâm mộ và bình luận.
Nhưng rất nhanh có người nhận thấy điều không đúng.
Tại sao khắp cả nước đều có tuyết lớn như vậy? Hơn nữa tuyết không ngừng rơi, làm sao họ có thể ra ngoài? Kỳ nghỉ Tết Âm Lịch sắp kết thúc, nếu họ không thể quay lại làm việc, sẽ không có tiền! Khoản vay mua nhà, tiền xe, phí nuôi con đều không thể ngừng.
Tin tức xấu đến nhanh chóng, có người lo sợ không thể lái xe về đi làm.
Vào trưa cùng ngày, các sân bay lớn và tàu cao tốc đều thông báo, ban đầu chỉ là hoãn hành trình, sau đó có khả năng sẽ hủy bỏ.
Thông báo này như một quả bom làm náo loạn cả hồ nước, gây nên sự hoảng loạn.
Những người làm công bắt đầu tìm cách, liệu có biện pháp nào không? Tuyết lớn như vậy, thậm chí xe cũng không dám đi.
Đường tuyết trơn, xe không thể di chuyển xa.
Có người không tin điều đó, vẫn cố gắng lên đường, nhưng không lâu sau, xe bị kẹt giữa đường hoặc đụng phải xe khác.
Còn có những người xui xẻo hơn, ngay từ ngày mùng một đã gặp tai nạn giao thông liên hoàn do tuyết, kẹt lại cho đến bây giờ, vượt qua 24 giờ.
Vừa nhìn thấy, giá tiền ship cho cơm hộp đã tăng lên đến 50-60 nghìn đồng, nhiều người lên mạng than phiền, nhưng lập tức bị phản bác bằng ảnh chụp.
Những hình ảnh cho thấy các xe điện không thể chạy được, nhiều người phải chạy bộ để giao cơm.
Những người than phiền ngượng ngùng, chỉ có thể bất đắc dĩ lựa chọn mua rau tự nấu cơm.
Ngày thứ ba, tuyết lớn vẫn tiếp tục rơi.
Ngoài những lúc tuyết tạm thời giảm bớt, khi mọi người vừa hy vọng tuyết sẽ dừng, nó lại tiếp tục rơi nặng hơn, không có dấu hiệu dừng lại.
Dự báo thời tiết ba ngày ban đầu đã biến thành bão tuyết kéo dài, giao diện dự báo thời tiết không hiển thị bất kỳ khả năng thời tiết khác.
Cảnh báo thời tiết xấu nối tiếp nhau đến, ngôn từ càng lúc càng nghiêm trọng hơn, nhiệt độ cũng âm thầm giảm xuống, khiến nhiều người kêu cứu vì ống nước trong nhà bị đóng băng, nước bị cắt.
Nhưng lúc này, ai có thể giúp đỡ? Mọi người đều phải tự lo cho mình, hoặc tự ra ngoài mua nước, hoặc phải bỏ tiền lớn để mua cơm hộp có kèm nước.
Tình hình ngày càng khó khăn khiến mọi người trên mạng hoang mang.
Tiếng nói trên mạng ngày càng hỗn loạn, từ than phiền thời tiết đến trách cứ chính phủ, hỏi tại sao không dọn tuyết? Tại sao không toàn lực giải quyết?! Tiền thuế đóng để làm gì?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook