Thiên Tài Bảo Bảo, Mẫu Thân Thần Y
-
Chương 7: Mặt người dạ thú
Lam Dịch Dịch vô cùng tức giận quát, ánh mắt nhìn thiếu nữ như xem kẻ thù, mỹ vị đùi gà của hắn cứ như vậy không còn.
Lam Tử Duyệt và Lam Thành Thành biết trình độ Lam Dịch Dịch thích ăn đùi gà, ngày hôm nay thiếu nữ này chắc chắn là chịu không nổi rồi.
Hai mẹ con không có nói cái gì, liếc mắt nhìn Dịch Dịch sau đó tục ăn bữa tối của mình, tất cả sự tình Lam Dịch Dịch sẽ giải quyết.
“Tiểu tử thúi, ngươi nói ai xấu xí?” Bị trước mặt nhiều người như vậy gọi xấu xí, nữ nhân này càng nổi trận lôi đình.
“Xú nữ nhân, ngươi gọi ai tiểu tử thúi?” Lam Dịch Dịch cũng lớn tiếng rống, hình dáng nho nhỏ đứng ở trên ghế, ánh mắt nhìn thẳng thiếu nữ, cãi nhau đối với Lam Dịch Dịch hắn mà nói, đó là dễ như trở bàn tay, một nữ nhân xấu xí nuông chiều như vậy, chỉ cần một mình hắn ra tay là được rồi, làm sao cần phải ca ca và mẫu thân ra tay.
“Tiểu tử thúi, ngươi… Lam Mân Côi, ngươi dậy dỗ con của mình như thế sao?” Thiếu nữ biết cùng một cái hiếu tử nói không được, ánh mắt liền chuyển về phía Lam Tử Duyệt.
Lam Tử Duyệt mắt điếc tai ngơ, tiếp tục ăn đồ của chính mình.
“Người xấu xí, ngươi còn chưa đủ tư cách cùng mẫu thân của ta nói chuyện, mẫu thân của ta dạy dỗ ta rất tốt, chỉ có mẫu thân ngươi chưa hề dạy ngươi, mẫu thân ngươi không có nói cho ngươi biết, ra ngoài phải có lễ phép sao? Mẫu thân của ta nói, ra ngoài phải có lễ phép, trước khi vào cửa cần phải gõ cửa, thấy người lớn tuổi hơn mình phải gọi là ca ca, tỷ tỷ, thúc thúc, a di, a công a bà, là ngươi đá cửa chúng ta trước, lại doạ khiến đùi gà của ta rơi mất, hiện tại lại tới khi dễ cô nhi quả mẫu chúng ta, bắt nạt ta một cái hiếu tử, các vị thúc thúc ở cửa ra vào, a di, tỷ tỷ, các ca ca, các ngươi thấy Dịch Dịch nói đúng không vậy!” Lam Dịch Dịch nói có nề nếp, chu cái miệng nhỏ lại, đôi mắt nhỏ xinh đẹp nháy mắt, vô cùng khả ái, ngữ khí có lễ phép khiến người đứng ở cửa ra vào cảm thấy hiểu chuyện hơn thiếu nữ kia.
Lam Tử Duyệt hơi nhếch môi, trò vui mới chỉ khởi động, trò hay còn đằng sau? Dịch Dịch nhà nàng không phải chỉ đơn giản là đuổi đi như vậy.
“Đúng vậy! Đúng! Các ngươi nhìn,một hiếu tử hiểu được đạo lý, nàng một người trưởng thành mà không hiểu, cứ như vậy đá văng cửa phòng người ta, hù đến gia đình người ta không nói, lại còn bắt nạt cô nhi quả mẫu người ta, nhìn cách ăn mặc cũng không đến nỗi, hóa là mặt người dạ thú!”
“Đúng vậy! Nhìn đứa bé kia, là sinh đôi, đáng yêu làm sao! Làm sao nhẫn tâm đi khi dễ bọn họ đây? Người nào….!”
Người ở cửa ra vào bắt đầu thảo luận ầm ỹ.
Thiếu nữ kia nhìn người vây xem chung quanh, trên mặt lúc trắng lúc xanh, ngày hôm nay nàng sao lại bại trong tay tiểu tử này đây?
“Các ngươi, ngươi… Hừ, đều đi ra, liên quan quái gì đến các người? Đi, đi, đuổi bọn họ…” Thiếu nữ rống giận, chưa từng có người nào ném hết mặt mũi nàng như thế.
“Dạ, chủ nhân.” Sau lời thiếu nữ nói là hai tùy tùng đi tới cửa, nhìn mọi người, “Đều đi hết đi! Nơi này không còn chuyện gì của các ngươi?”
“Chúng ta chính là không đi, các ngươi có thể làm gì được chúng ta?” Mọi người bất bình dùm lên tiếng nói.
“Đúng vậy! Các ngươi có thể làm gì được chúng ta! Sự tình bất bình, có người quản, đường có gạch chắn có xẻng xúc, ngày hôm nay chúng ta chính là không đi.”
“Các ngươi… Chủ nhân, chuyện này....” Nhìn thái độ mọi người vây xem, hai tùy tùng cũng không có cách nào.
“Hừ!” Thiếu nữ tức giận dậm chân.
Lam Thành Thành ngẩng đầu nhìn Lam Dịch Dịch cười, nữ nhân này cứ như vậy liền bị thua trận rồi, trò hay mới bắt đầu, Lam Dịch Dịch không phải là người dễ từ bỏ ý đồ.
“Các vị thúc thúc a di, ca ca tỷ tỷ, nếu các ngươi đi như vậy, nàng sẽ khi dễ cô nhi quả mẫu chúng ta thì làm sao bây giờ? Các ngươi nhìn dáng vẻ nàng ngạo mạn liền biết rồi! Nàng sẽ không từ bỏ ý đồ, còn có, thời điểm nàng đá cửa dọa ta làm đùi gà của ta rơi mất, có phải lên bồi thường đùi gà cho chúng ta hay không? Còn có, cú đá này của nàng, dọa ta sợ chết khiếp, ta sợ sau này,mỗi buổi tối đi ngủ sẽ gặp ác mộng, vì lẽ đó, còn phải bồi thường phí tổn thất tinh thần chúng ta.”
Lam Tử Duyệt và Lam Thành Thành biết trình độ Lam Dịch Dịch thích ăn đùi gà, ngày hôm nay thiếu nữ này chắc chắn là chịu không nổi rồi.
Hai mẹ con không có nói cái gì, liếc mắt nhìn Dịch Dịch sau đó tục ăn bữa tối của mình, tất cả sự tình Lam Dịch Dịch sẽ giải quyết.
“Tiểu tử thúi, ngươi nói ai xấu xí?” Bị trước mặt nhiều người như vậy gọi xấu xí, nữ nhân này càng nổi trận lôi đình.
“Xú nữ nhân, ngươi gọi ai tiểu tử thúi?” Lam Dịch Dịch cũng lớn tiếng rống, hình dáng nho nhỏ đứng ở trên ghế, ánh mắt nhìn thẳng thiếu nữ, cãi nhau đối với Lam Dịch Dịch hắn mà nói, đó là dễ như trở bàn tay, một nữ nhân xấu xí nuông chiều như vậy, chỉ cần một mình hắn ra tay là được rồi, làm sao cần phải ca ca và mẫu thân ra tay.
“Tiểu tử thúi, ngươi… Lam Mân Côi, ngươi dậy dỗ con của mình như thế sao?” Thiếu nữ biết cùng một cái hiếu tử nói không được, ánh mắt liền chuyển về phía Lam Tử Duyệt.
Lam Tử Duyệt mắt điếc tai ngơ, tiếp tục ăn đồ của chính mình.
“Người xấu xí, ngươi còn chưa đủ tư cách cùng mẫu thân của ta nói chuyện, mẫu thân của ta dạy dỗ ta rất tốt, chỉ có mẫu thân ngươi chưa hề dạy ngươi, mẫu thân ngươi không có nói cho ngươi biết, ra ngoài phải có lễ phép sao? Mẫu thân của ta nói, ra ngoài phải có lễ phép, trước khi vào cửa cần phải gõ cửa, thấy người lớn tuổi hơn mình phải gọi là ca ca, tỷ tỷ, thúc thúc, a di, a công a bà, là ngươi đá cửa chúng ta trước, lại doạ khiến đùi gà của ta rơi mất, hiện tại lại tới khi dễ cô nhi quả mẫu chúng ta, bắt nạt ta một cái hiếu tử, các vị thúc thúc ở cửa ra vào, a di, tỷ tỷ, các ca ca, các ngươi thấy Dịch Dịch nói đúng không vậy!” Lam Dịch Dịch nói có nề nếp, chu cái miệng nhỏ lại, đôi mắt nhỏ xinh đẹp nháy mắt, vô cùng khả ái, ngữ khí có lễ phép khiến người đứng ở cửa ra vào cảm thấy hiểu chuyện hơn thiếu nữ kia.
Lam Tử Duyệt hơi nhếch môi, trò vui mới chỉ khởi động, trò hay còn đằng sau? Dịch Dịch nhà nàng không phải chỉ đơn giản là đuổi đi như vậy.
“Đúng vậy! Đúng! Các ngươi nhìn,một hiếu tử hiểu được đạo lý, nàng một người trưởng thành mà không hiểu, cứ như vậy đá văng cửa phòng người ta, hù đến gia đình người ta không nói, lại còn bắt nạt cô nhi quả mẫu người ta, nhìn cách ăn mặc cũng không đến nỗi, hóa là mặt người dạ thú!”
“Đúng vậy! Nhìn đứa bé kia, là sinh đôi, đáng yêu làm sao! Làm sao nhẫn tâm đi khi dễ bọn họ đây? Người nào….!”
Người ở cửa ra vào bắt đầu thảo luận ầm ỹ.
Thiếu nữ kia nhìn người vây xem chung quanh, trên mặt lúc trắng lúc xanh, ngày hôm nay nàng sao lại bại trong tay tiểu tử này đây?
“Các ngươi, ngươi… Hừ, đều đi ra, liên quan quái gì đến các người? Đi, đi, đuổi bọn họ…” Thiếu nữ rống giận, chưa từng có người nào ném hết mặt mũi nàng như thế.
“Dạ, chủ nhân.” Sau lời thiếu nữ nói là hai tùy tùng đi tới cửa, nhìn mọi người, “Đều đi hết đi! Nơi này không còn chuyện gì của các ngươi?”
“Chúng ta chính là không đi, các ngươi có thể làm gì được chúng ta?” Mọi người bất bình dùm lên tiếng nói.
“Đúng vậy! Các ngươi có thể làm gì được chúng ta! Sự tình bất bình, có người quản, đường có gạch chắn có xẻng xúc, ngày hôm nay chúng ta chính là không đi.”
“Các ngươi… Chủ nhân, chuyện này....” Nhìn thái độ mọi người vây xem, hai tùy tùng cũng không có cách nào.
“Hừ!” Thiếu nữ tức giận dậm chân.
Lam Thành Thành ngẩng đầu nhìn Lam Dịch Dịch cười, nữ nhân này cứ như vậy liền bị thua trận rồi, trò hay mới bắt đầu, Lam Dịch Dịch không phải là người dễ từ bỏ ý đồ.
“Các vị thúc thúc a di, ca ca tỷ tỷ, nếu các ngươi đi như vậy, nàng sẽ khi dễ cô nhi quả mẫu chúng ta thì làm sao bây giờ? Các ngươi nhìn dáng vẻ nàng ngạo mạn liền biết rồi! Nàng sẽ không từ bỏ ý đồ, còn có, thời điểm nàng đá cửa dọa ta làm đùi gà của ta rơi mất, có phải lên bồi thường đùi gà cho chúng ta hay không? Còn có, cú đá này của nàng, dọa ta sợ chết khiếp, ta sợ sau này,mỗi buổi tối đi ngủ sẽ gặp ác mộng, vì lẽ đó, còn phải bồi thường phí tổn thất tinh thần chúng ta.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook