Thiên Kinh Nhã Tiệp
-
4: Chúng Ta
Hắn bước vào căn hộ nơi hai người từng sống, căn nhà âm u không một ánh đèn khiến con người ta cảm thấy lạnh lẽo cùng cực."Anh về rồi.
"Đáp lại lời nó của hắn chỉ còn là tiếng mưa rơi nặng hạt ngoài cửa sổ."Lúc nãy tạnh mưa rồi sao lại mưa nữa nếu mưa như vậy Hình Thiên sẽ rất lạnh.
"Hắn vừa đi vừa lẩm bẩm trong miệng ánh mắt không ngừng tìm kiếm một thứ rất quan trọng nhưng lại bị mình đánh mất.
Hắn lặng lẽ đi vào phòng nhẹ nhàng nằm xuống thành tư thế bào thai.
Hắn nắm lấy ga giường nơi vẫn còn lưu lại chút mùi hương của cậu."Chắc em lạnh lắm anh cũng rất lạnh sao em lại không đến ôm anh như trước.
"Hắn nhìn ra ban công nơi cậu thích nhất lặng im chẳng nói gì nữa.
Hắn bước đến bàn làm việc cầm khung ảnh cậu thích nhất rồi đến chiếc tủ đầu giường cầm lấy một lọ nước sóng sánh."Em chờ anh một chút nhé.
Chỉ một chút thôi đừng chạy loạn, anh bây giờ liền đến tìm em.
"Hắn uống cạn lọ nước ấy rồi nằm xuống nhìn vào khoảng trống trên giường, tay nắm chặt khung ảnh không buông.
Hắn từ từ nhắm đôi mắt của mình lại mỉm cười nhẹ nhàng như nụ cười khi lần đầu tiên gặp cậu."Anh yêu em "Bây giờ hắn thực sự đã buông xuôi tất thảy để đến bên cậu.
Phía đầu tủ đã có sẵn lá thư tuyệt mệnh cùng cặp nhẫn hai người từng đeo lên tay đối phương.Trời vẫn mưa như đang tiếc thương cho số phận của cặp đôi ấy cũng đang rửa sạch những ý niệm còn vương lại để họ có thể ra đi một cách thanh thản.
Cùng nhau đến một thế giới tươi đẹp hơn, nơi đó có hai người sẽ được hạnh phúc bên nhau không điều gì có thể ngăn cản.Lúc đó hắn sẽ yêu thương cậu và bù đắp hết tất cả những đau khổ mà hắn cùng người nhà mình gây ra.
Trong di thư hắn để lại hắn chỉ muốn mình được chôn bên cạnh mộ của cậu không rời xa.
Hắn thật sự đã yêu cậu.Hôm sau bảng tin liền đưa tin đại thiếu gia của Tiệp gia tự tử tại nhà riêng.
Hôm ấy cũng là ngày tròn 5 năm hai người bên nhau..
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook