Thiên Kim Tưởng Môn
-
Chương 10: Chu Nhuận Nhuận ra chiêu
Editor: trang bubble ^^
"Phủ tướng quân cầu hôn, nói là Nhuận Nhuận, việc này không thể nào đâu?" Chu phủ, mấy phòng phu nhân thấy được Thượng Tiệp để người ta tới cửa cầu hôn, vốn tưởng rằng đề cập là nữ nhi của đại phòng Chu Kiều kiều. Ai ngờ quay đầu tuôn ra tin tức nói là lấy nữ nhi của Tam Phòng Chu Nhuận Nhuận, lần này toàn bộ kinh ngạc, bàn luận xôn xao nói: "Lần trước phu nhân Tướng quân tới phủ chúng ta, Kiều Kiều và Nhuận Nhuận các nàng đều đi ra gặp, phu nhân Tướng quân lại nói thật nhiều với Kiều Kiều. Huống chi, tư thái tướng mạo Kiều Kiều toàn bộ đặt ở chỗ đó, lúc này nói không phải là Kiều Kiều, lại là Nhuận Nhuận, chẳng lẽ nghe lầm à?"
Chu Kiều kiều là nữ nhi con vợ cả của đại phòng Chu phủ, người cũng như tên, sinh ra nũng nịu, lại bởi vì ba ca ca một tỷ tỷ phía trên đều đã kết hôn, còn lại một khuê nữ là nàng, phu nhân đại phòng tự nhiên nâng ở lòng bàn tay, yêu như trân bảo. Vốn tưởng rằng Thượng Tiệp nhìn trúng nhất định là nữ nhi của mình, không ngờ bà mai tới cửa cầu hôn, nói lại là Chu Nhuận Nhuận của Tam Phòng, trong lúc nhất thời nàng cũng không xoay chuyển được. Đợi đến bình tĩnh lại, không khỏi tức giận, ở trong phòng cắn răng nói: "Nhuận Nhuận lấy cái gì so với Kiều Kiều? Chỉ dáng vẻ heo kia của nàng sao xứng đến phủ tướng quân, không mất mặt của Chu phủ chúng ta."
Phu nhân đại phòng âm thầm tức giận thì phu nhân tam phòng cũng kéo Chu Nhuận Nhuận ở trong phòng nói: "Nữ nhi à nữ nhi, lần này cuối cùng đưa tay làm tan mây thấy ánh trăng rồi. Từ lúc con cập kê, đám thái thái đến phủ tới gặp, đều nói con mạnh khỏe có phúc, nhắc tới hôn sự lại không người trả lời, không công làm trễ nãi cho tới bây giờ. Nương nghĩ tới năm nay con cũng mười chín tuổi rồi, vì hôn sự của con thiếu chút nữa sầu bạc đầu, chỉ cầu thần bái phật ước nguyện, không ngờ hôm nay Phật tổ hiển linh, tới cửa cầu hôn lại là phủ tướng quân. Hôm nay Thái Bình Thịnh Thế, lại không cần ra trận, võ tướng chỉ ở trại lính điểm mão (thời xưa, vào khoảng từ 5 đến 7 giờ sáng điểm danh người đến làm việc), luyện tân binh một chút, cực kỳ thanh nhàn. Nghe được trên người ngũ gia Tưởng Hoa Tằng này treo là Phó tướng, nhàn rỗi ở phủ tướng quân dẫn theo một đám con cháu luyện võ, tính tình cực kỳ thật thà. Con gả cho hắn, cũng là cám ơn rối rít. Chỉ là dáng vẻ này của con, chỉ sợ Tưởng Hoa Tằng thấy sẽ chê, thừa dịp còn có thời gian, không bằng chúng ta suy nghĩ một chút biện pháp giảm một chút thịt trên thân thể. Nếu có thể gầy thêm mấy cân, nhìn cũng đẹp hơn chút."
Khi còn bé Chu Nhuận Nhuận mập mạp, tất cả mọi người cười nói lớn lên sẽ thành người như ý, ai ngờ càng lớn càng mập, lại là không gầy xuống. Chu Tam phu nhân cũng nghĩ tới rất nhiều biện pháp để cho nàng giảm cân, tính tình nàng lại sảng lãng, thích nói thích cười, có thể ăn có thể ngủ, chính là không gầy xuống được. Hôm nay không dễ dàng đính hôn với người, trong lòng cũng tự vui mừng, nghe được lời Chu Tam thái thái nói, cũng đồng ý bớt mập một chút. Có điều chuyện giảm cân này cũng không phải là lần đầu tiên, chỉ sợ giống như mấy lần trước tay trắng trở về như vậy thôi.
"Nương, thân thể này của con chính là gầy, cũng có hạn. Chủ yếu phải xem người kia có thể tiếp nhận con hay không?" Chu Nhuận Nhuận đã từ trong miệng đám thẩm thẩm biết được Tưởng Hoa Tằng võ nghệ cao cường không nói, sinh ra mắt to mày rậm, cao lớn uy mãnh, trái tim đã thầm động. Hôm nay nàng cũng rầu rỉ, chỉ sợ mình sinh ra quá béo, đối phương không thể chấp nhận.
"Nhuận Nhuận, nương nói cho con biết......" Chu Tam phu nhân nghĩ tới bệnh tình Tưởng lão phu nhân vô cùng nguy hiểm, Thượng Tiệp nhất định nóng lòng nghênh đón các nàng dâu qua cửa, mà không sợ nàng trở quẻ, hôm nay ngược lại sợ Tưởng Hoa Tằng không thích nữ nhi của mình, có lẽ suy nghĩ một phương pháp mới được. Lần này sẽ quyết tâm, cúi xuống nói thầm ở bên tai Chu Nhuận Nhuận vừa thông suốt, thấy được Chu Nhuận Nhuận ngay cả bên tai cũng đỏ, nhéo nhéo lỗ tai của nàng nói: "Mặc dù con mập chút, nhưng da trắng, thân thể mềm mại, đèn này vừa thổi, lại...... Đợi đến có con trai, mọi sự sẽ thanh thản rồi."
Tạm thời không nói Chu Tam phu nhân dạy con gái như thế nào, lại nói Tưởng lão phu nhân nghe được Thượng Tiệp đã định xuống nàng dâu Tứ Phòng, tự nhiên vui mừng, chỉ lấy đồ trang sức của mình ra nói: "Đến lúc đó uống trà của cháu dâu, có lẽ phải ra nặng tay, một người có phân lượng đồ trang sức." Bởi vì lựa ra vài món trân phẩm, chuẩn bị sẵn cho mấy vị cháu dâu. Thượng Tiệp thấy tâm tình Tưởng lão phu nhân hơi tốt hơn chút, bèn cười nói: "Mã cô nương các nàng cũng thôi, Chu cô nương thật đúng là cho phân lượng đồ trang sức lớn. Nếu không, con sợ đồ trang sức này đeo lên trên đầu nàng, một chút cũng không hiện ra đấy."
"Ha ha, nghe Tiểu Bạch lặng lẽ tới nói thầm với ta, nói gương mặt Chu cô nương này lớn như quạt lá cọ, việc này thật hay là giả?" Tưởng lão phu nhân nhớ tới Tưởng Bạch hình dung, không khỏi cười, "Phủ chúng ta đón dâu, từ trước đến giờ cưới thân thể tốt, tính tình tốt, tướng mạo là thứ yếu. Có điều quá béo, chỉ sợ Hoa Tằng không thích."
Thượng Tiệp nghe được hai chữ quạt lá cọ, lại suy nghĩ một chút mặt của Chu Nhuận Nhuận, không nhịn được cũng cười, "Tuy là Chu cô nương mập chút, nhưng mà thêu thùa cực tốt, tính tình không tồi. Một cái nữa, lão sư phụ trong miếu Tử Mẫu nói rồi, bát tự của nàng cực tốt, lại là Phúc Trạch kéo dài dầy người, vừa vặn xứng Hoa Tằng."
Tưởng lão phu nhân nghe được nói như thế, mới yên lòng.
Sau khi Thượng Tiệp mạnh mẽ vang dội định ra hôn sự cho bốn vị nhi tử, tiếp đó bèn sấm rền gió cuốn lựa chọn ngày, ở cùng một ngày nghênh vào Tứ Phòng nàng dâu cho bốn vị nhi tử.
Một ngày phủ tướng quân làm chuyện vui này, rầm rộ chưa bao giờ có. Đợi đến khi kiệu hoa dừng lại, hỉ nương đỡ bước tân nương từ trong kiệu ra, mặc dù mọi người không nhìn thấy tướng mạo tân nương, nhưng bằng giá y trên người các tân nương một cái lại một cái tinh xảo hoa lệ, không thể kìm được lớn tiếng hoan hô.
Tân lang ra ngoài đón tân nương thì vừa vặn cửa phủ lại tới một nhóm võ tướng cưỡi ngựa, nhất thời xuống ngựa đánh trống reo hò hô: "Đều là hội hợp gia đình, có chính là hơi sức, trực tiếp ôm đi vào là được, giảm bớt tân nương mệt mỏi. Để tân nương tử giữ lại chút hơi sức buổi tối dùng thôi!"
Bọn võ tướng nói chuyện luôn luôn không giữ mồm giữ miệng, đám người Tưởng Hoa Hoành nghe quen, cũng không để vào trong lòng, lần này nghe được bọn họ trêu ghẹo một câu tiếp một câu, lại không nhịn được nhìn coi tân nương tử.
Mã gia cô nương Trần gia cô nương yểu điệu thành như vậy, gió vừa thổi sẽ thổi bay các nàng, nào như Chu cô nương vững vàng như vậy! Hỉ nương Chu gia thấy được kiệu hoa trong phủ ba nhà khác dừng lại, hỉ nương đỡ tân nương tử xuống, tân nương tử một người nhỏ và khéo so với một người, không khỏi nói thầm ra. Lúc này đỡ Chu Nhuận Nhuận, thấy được Tưởng Hoa Tằng nhìn sang, lại là không tự chủ được dùng nửa người che khuất Chu Nhuận Nhuận. Che đầu có cái gì hay mà nhìn, đợi buổi tối vào động phòng ngươi lại đi nhìn đủ nhé!
Thời gian này tuy là Chu Nhuận Nhuận kiên quyết cố sức giảm cân, bất đắc dĩ thời gian quá ngắn, chỉ có một chút hiệu quả. Đến một ngày lên kiệu hoa này, Chu Tam phu nhân đã tìm kiếm một bộ băng ti giáp rất nhiều ngày cho Chu Nhuận Nhuận mặc vào, siết chặt lưới thịt béo trên người nàng, lại tỉ mỉ chuẩn bị giá y cho nàng thay, phủ lên khăn đội đầu đỏ. Dưới dáng vẻ vui mừng, Chu Nhuận Nhuận thoạt nhìn cũng có một ít yểu điệu.
Cho dù như thế, Chu Tam phu nhân vẫn chưa yên tâm, cố ý mời tới hỉ nương khổ người lớn nhất trong kinh thành, để cho nàng kèm ở bên cạnh Chu Nhuận Nhuận. Ở dưới sự tôn lên của hỉ nương, Chu Nhuận Nhuận không ngờ nhìn yểu điệu thêm ba phần.
Bởi vì băng ti giáp trên người buộc quá chặt, dọc theo đường đi Chu Nhuận Nhuận mồ hôi đầm đìa, một hồi kiệu hoa, gần như hơi cũng không kịp thở, đứng sau lưng ở hỉ nương lại có chút lảo đảo muốn ngã, hỉ nương xoay người lại chợt kéo, Chu Nhuận Nhuận vội dựa ở trên người hỉ nương, lúc này mới ổn định thân thể.
Tân khách quá nhiều, tiếng người huyên náo, ánh mặt trời lại chói người hoa mắt, Tưởng Hoa Tằng liếc nhìn qua, chỉ thấy một phần Chu phủ mời hỉ nương thật to. trang ## bubble Về phần tân nương tử sau lưng hỉ nương, xem ra mặc dù không yểu điệu như trong tưởng tượng của bản thân, nhưng vừa so sánh với hỉ nương, hình như rất là mảnh mai. Nhất thời nháy mắt mấy cái, còn đợi ngó kỹ nữa, hỉ nương đã sớm đưa lụa đỏ vào trong tay hắn, ý bảo hắn dắt tân nương tử vào cửa phủ.
Mắt thấy Tưởng Hoa Hoành Tưởng Hoa Ký đã dắt tân nương tử vào cửa phủ, Tưởng Hoa Tằng không để ý suy nghĩ nhiều, cũng vội dắt Chu Nhuận Nhuận đi vào.
Đêm đó, tân khách đều vui mừng, đám tân lang cũng đều bị chuốc say, Tưởng Hoa Tằng say lợi hại nhất. Mấy vị anh em đưa gả của Mã phủ chỉ che chở đám tỷ phu, hỗ trợ ngăn cản rượu. Anh em của Chu phủ trái lại tốt, không đỡ rượu không nói, còn giúp người rót rượu Tưởng Hoa Tằng, Tưởng Hoa Tằng uống tự nhiên còn nhiều hơn so với các tân lang khác. Lúc này mặc dù rót canh giải rượu, thân thể vẫn như nhũn ra, dưới ánh mắt say lờ đờ nhìn đồ tất cả đều là hai phần. Đợi đến cầm bình can vén khăn voan của Chu Nhuận Nhuận, nhìn lên xuống, lắc lư đầu: chẳng qua uống nhiều mấy chén, nhìn đồ xem thành hai phần không nói, lần này còn phóng to?
Hỉ nương được Chu Tam thái thái bí mật dặn bảo, đã sớm nhanh tay nhanh chân cầm lấy hai ly rượu, một ly đặt ở trong tay Chu Nhuận Nhuận, một ly đặt ở trong tay Tưởng Hoa Tằng. Trong miệng nói lời Cát Tường không ngừng, đợi đến thấy một đôi tân nhân uống rượu giao bôi, lúc này mới dẫn nha đầu đi xuống.
Đường cũng lạy rồi, khăn voan cũng vén rồi, tâm thần Chu Nhuận Nhuận hơi ổn định, nhếch khóe mắt dò xét Tưởng Hoa Tằng một cái. Thấy hắn quả nhiên tư thế oai hùng bừng bừng như các thẩm thẩm hình dung vậy, trái tim mừng thầm, lặng lẽ lấy ra một túi thơm từ trong lòng ngực mà Chu Tam phu nhân chuẩn bị xong nhét vào trên góc giường.
Tưởng Hoa Tằng đã sớm say đứng không vững, lúc này giầy cũng không kịp cởi, đã cắm đầu ngã quỵ ở trên giường, trong ánh trăng mờ, lại cảm thấy một đôi tay mềm ấm giúp mình cởi giày, lại cởi áo khoác, cách một lúc lại đỡ dậy mình dựa vào trên chân nàng, ngón tay nhẹ nhàng xoa ấn đầu của mình, dùng giọng vừa nhẹ vừa mềm hỏi: "Tướng công khá hơn một chút không?"
"Ừm!" Tưởng Hoa Tằng chỉ cảm thấy bắp đùi tân nương tử mềm nhũn kéo dài, dựa vào lại hết sức hưởng thụ, không tự chủ được đưa tay sờ sờ. Nhất thời cố gắng mở mắt, lại thấy bên trong tối đen, nến mừng không biết đã tắt từ lúc nào. Lúc này túi thơm ở góc giường tản mát ra một đợt lại một đợt mùi thơm, Tưởng Hoa Tằng hít một hơi, thân thể nóng ran một hồi, chợt lật người, ném người phía sau ở trên giường.
Vào đêm, túi thơm tỏa ra mùi thơm càng thêm nồng nặc, tuy hai người là lần đầu tiên, lại hết sức thoả thuê.
Chuyện nên làm đã làm toàn bộ, Chu Nhuận Nhuận vẫn là tâm thần thấp thỏm, trời vừa sáng thì đã tỉnh, đang định lặng lẽ xuống giường, lại thấy Tưởng Hoa Tằng xoay người một cái, mặt quay về phía mình mở mắt ra. Lúc này mặt đỏ như máu, chỉ hung hăng bấm bàn tay của mình, miệng nói: "Tướng công, chào buổi sáng!"
Tưởng Hoa Tằng: "Ngươi......"
Chu Nhuận Nhuận: "Xin tướng công yên tâm, ta là mập một chút, nhưng sẽ cố gắng giảm cân, giảm đến khi tướng công hài lòng mới thôi."
Tưởng Hoa Tằng: "Ngươi......"
Chu Nhuận Nhuận: "Lại xin tướng công rộng lượng, trừ mập chút, may vá xuống bếp vân vân, ta làm được tất cả, càng thêm thức thời hiểu rõ tình hình, ưu điểm rất nhiều."
Tưởng Hoa Tằng: "Ngươi......"
Chu Nhuận Nhuận: "Tướng công chỉ để ý gọi ta Nhuận Nhuận, không cần ngươi à ta ô sinh phần!"
Tưởng Hoa Tằng vừa mở mắt tuy là sợ hết hồn, nhưng cảm giác mất hồn trong đêm qua vẫn còn, tân nương tử ôm lấy thịt núc ních, mềm nhũn, cảm xúc tay cực tốt. Lúc này thấy mặc dù gương mặt nàng cực lớn, nhưng mà tóc đen như mực, cặp mắt trong trẻo, da trắng mịn, cũng có mấy phần vào được mắt. Nhất thời duỗi tay đi che ở ngoài miệng Chu Nhuận Nhuận, tiến tới nói: "Ta ngó kỹ chút, xem thử nàng phải giảm bao nhiêu cân mới thích hợp!"
Đến đây, một trái tim thấp thỏm của Chu Nhuận Nhuận hoàn toàn thả lại trong lòng.
"Phủ tướng quân cầu hôn, nói là Nhuận Nhuận, việc này không thể nào đâu?" Chu phủ, mấy phòng phu nhân thấy được Thượng Tiệp để người ta tới cửa cầu hôn, vốn tưởng rằng đề cập là nữ nhi của đại phòng Chu Kiều kiều. Ai ngờ quay đầu tuôn ra tin tức nói là lấy nữ nhi của Tam Phòng Chu Nhuận Nhuận, lần này toàn bộ kinh ngạc, bàn luận xôn xao nói: "Lần trước phu nhân Tướng quân tới phủ chúng ta, Kiều Kiều và Nhuận Nhuận các nàng đều đi ra gặp, phu nhân Tướng quân lại nói thật nhiều với Kiều Kiều. Huống chi, tư thái tướng mạo Kiều Kiều toàn bộ đặt ở chỗ đó, lúc này nói không phải là Kiều Kiều, lại là Nhuận Nhuận, chẳng lẽ nghe lầm à?"
Chu Kiều kiều là nữ nhi con vợ cả của đại phòng Chu phủ, người cũng như tên, sinh ra nũng nịu, lại bởi vì ba ca ca một tỷ tỷ phía trên đều đã kết hôn, còn lại một khuê nữ là nàng, phu nhân đại phòng tự nhiên nâng ở lòng bàn tay, yêu như trân bảo. Vốn tưởng rằng Thượng Tiệp nhìn trúng nhất định là nữ nhi của mình, không ngờ bà mai tới cửa cầu hôn, nói lại là Chu Nhuận Nhuận của Tam Phòng, trong lúc nhất thời nàng cũng không xoay chuyển được. Đợi đến bình tĩnh lại, không khỏi tức giận, ở trong phòng cắn răng nói: "Nhuận Nhuận lấy cái gì so với Kiều Kiều? Chỉ dáng vẻ heo kia của nàng sao xứng đến phủ tướng quân, không mất mặt của Chu phủ chúng ta."
Phu nhân đại phòng âm thầm tức giận thì phu nhân tam phòng cũng kéo Chu Nhuận Nhuận ở trong phòng nói: "Nữ nhi à nữ nhi, lần này cuối cùng đưa tay làm tan mây thấy ánh trăng rồi. Từ lúc con cập kê, đám thái thái đến phủ tới gặp, đều nói con mạnh khỏe có phúc, nhắc tới hôn sự lại không người trả lời, không công làm trễ nãi cho tới bây giờ. Nương nghĩ tới năm nay con cũng mười chín tuổi rồi, vì hôn sự của con thiếu chút nữa sầu bạc đầu, chỉ cầu thần bái phật ước nguyện, không ngờ hôm nay Phật tổ hiển linh, tới cửa cầu hôn lại là phủ tướng quân. Hôm nay Thái Bình Thịnh Thế, lại không cần ra trận, võ tướng chỉ ở trại lính điểm mão (thời xưa, vào khoảng từ 5 đến 7 giờ sáng điểm danh người đến làm việc), luyện tân binh một chút, cực kỳ thanh nhàn. Nghe được trên người ngũ gia Tưởng Hoa Tằng này treo là Phó tướng, nhàn rỗi ở phủ tướng quân dẫn theo một đám con cháu luyện võ, tính tình cực kỳ thật thà. Con gả cho hắn, cũng là cám ơn rối rít. Chỉ là dáng vẻ này của con, chỉ sợ Tưởng Hoa Tằng thấy sẽ chê, thừa dịp còn có thời gian, không bằng chúng ta suy nghĩ một chút biện pháp giảm một chút thịt trên thân thể. Nếu có thể gầy thêm mấy cân, nhìn cũng đẹp hơn chút."
Khi còn bé Chu Nhuận Nhuận mập mạp, tất cả mọi người cười nói lớn lên sẽ thành người như ý, ai ngờ càng lớn càng mập, lại là không gầy xuống. Chu Tam phu nhân cũng nghĩ tới rất nhiều biện pháp để cho nàng giảm cân, tính tình nàng lại sảng lãng, thích nói thích cười, có thể ăn có thể ngủ, chính là không gầy xuống được. Hôm nay không dễ dàng đính hôn với người, trong lòng cũng tự vui mừng, nghe được lời Chu Tam thái thái nói, cũng đồng ý bớt mập một chút. Có điều chuyện giảm cân này cũng không phải là lần đầu tiên, chỉ sợ giống như mấy lần trước tay trắng trở về như vậy thôi.
"Nương, thân thể này của con chính là gầy, cũng có hạn. Chủ yếu phải xem người kia có thể tiếp nhận con hay không?" Chu Nhuận Nhuận đã từ trong miệng đám thẩm thẩm biết được Tưởng Hoa Tằng võ nghệ cao cường không nói, sinh ra mắt to mày rậm, cao lớn uy mãnh, trái tim đã thầm động. Hôm nay nàng cũng rầu rỉ, chỉ sợ mình sinh ra quá béo, đối phương không thể chấp nhận.
"Nhuận Nhuận, nương nói cho con biết......" Chu Tam phu nhân nghĩ tới bệnh tình Tưởng lão phu nhân vô cùng nguy hiểm, Thượng Tiệp nhất định nóng lòng nghênh đón các nàng dâu qua cửa, mà không sợ nàng trở quẻ, hôm nay ngược lại sợ Tưởng Hoa Tằng không thích nữ nhi của mình, có lẽ suy nghĩ một phương pháp mới được. Lần này sẽ quyết tâm, cúi xuống nói thầm ở bên tai Chu Nhuận Nhuận vừa thông suốt, thấy được Chu Nhuận Nhuận ngay cả bên tai cũng đỏ, nhéo nhéo lỗ tai của nàng nói: "Mặc dù con mập chút, nhưng da trắng, thân thể mềm mại, đèn này vừa thổi, lại...... Đợi đến có con trai, mọi sự sẽ thanh thản rồi."
Tạm thời không nói Chu Tam phu nhân dạy con gái như thế nào, lại nói Tưởng lão phu nhân nghe được Thượng Tiệp đã định xuống nàng dâu Tứ Phòng, tự nhiên vui mừng, chỉ lấy đồ trang sức của mình ra nói: "Đến lúc đó uống trà của cháu dâu, có lẽ phải ra nặng tay, một người có phân lượng đồ trang sức." Bởi vì lựa ra vài món trân phẩm, chuẩn bị sẵn cho mấy vị cháu dâu. Thượng Tiệp thấy tâm tình Tưởng lão phu nhân hơi tốt hơn chút, bèn cười nói: "Mã cô nương các nàng cũng thôi, Chu cô nương thật đúng là cho phân lượng đồ trang sức lớn. Nếu không, con sợ đồ trang sức này đeo lên trên đầu nàng, một chút cũng không hiện ra đấy."
"Ha ha, nghe Tiểu Bạch lặng lẽ tới nói thầm với ta, nói gương mặt Chu cô nương này lớn như quạt lá cọ, việc này thật hay là giả?" Tưởng lão phu nhân nhớ tới Tưởng Bạch hình dung, không khỏi cười, "Phủ chúng ta đón dâu, từ trước đến giờ cưới thân thể tốt, tính tình tốt, tướng mạo là thứ yếu. Có điều quá béo, chỉ sợ Hoa Tằng không thích."
Thượng Tiệp nghe được hai chữ quạt lá cọ, lại suy nghĩ một chút mặt của Chu Nhuận Nhuận, không nhịn được cũng cười, "Tuy là Chu cô nương mập chút, nhưng mà thêu thùa cực tốt, tính tình không tồi. Một cái nữa, lão sư phụ trong miếu Tử Mẫu nói rồi, bát tự của nàng cực tốt, lại là Phúc Trạch kéo dài dầy người, vừa vặn xứng Hoa Tằng."
Tưởng lão phu nhân nghe được nói như thế, mới yên lòng.
Sau khi Thượng Tiệp mạnh mẽ vang dội định ra hôn sự cho bốn vị nhi tử, tiếp đó bèn sấm rền gió cuốn lựa chọn ngày, ở cùng một ngày nghênh vào Tứ Phòng nàng dâu cho bốn vị nhi tử.
Một ngày phủ tướng quân làm chuyện vui này, rầm rộ chưa bao giờ có. Đợi đến khi kiệu hoa dừng lại, hỉ nương đỡ bước tân nương từ trong kiệu ra, mặc dù mọi người không nhìn thấy tướng mạo tân nương, nhưng bằng giá y trên người các tân nương một cái lại một cái tinh xảo hoa lệ, không thể kìm được lớn tiếng hoan hô.
Tân lang ra ngoài đón tân nương thì vừa vặn cửa phủ lại tới một nhóm võ tướng cưỡi ngựa, nhất thời xuống ngựa đánh trống reo hò hô: "Đều là hội hợp gia đình, có chính là hơi sức, trực tiếp ôm đi vào là được, giảm bớt tân nương mệt mỏi. Để tân nương tử giữ lại chút hơi sức buổi tối dùng thôi!"
Bọn võ tướng nói chuyện luôn luôn không giữ mồm giữ miệng, đám người Tưởng Hoa Hoành nghe quen, cũng không để vào trong lòng, lần này nghe được bọn họ trêu ghẹo một câu tiếp một câu, lại không nhịn được nhìn coi tân nương tử.
Mã gia cô nương Trần gia cô nương yểu điệu thành như vậy, gió vừa thổi sẽ thổi bay các nàng, nào như Chu cô nương vững vàng như vậy! Hỉ nương Chu gia thấy được kiệu hoa trong phủ ba nhà khác dừng lại, hỉ nương đỡ tân nương tử xuống, tân nương tử một người nhỏ và khéo so với một người, không khỏi nói thầm ra. Lúc này đỡ Chu Nhuận Nhuận, thấy được Tưởng Hoa Tằng nhìn sang, lại là không tự chủ được dùng nửa người che khuất Chu Nhuận Nhuận. Che đầu có cái gì hay mà nhìn, đợi buổi tối vào động phòng ngươi lại đi nhìn đủ nhé!
Thời gian này tuy là Chu Nhuận Nhuận kiên quyết cố sức giảm cân, bất đắc dĩ thời gian quá ngắn, chỉ có một chút hiệu quả. Đến một ngày lên kiệu hoa này, Chu Tam phu nhân đã tìm kiếm một bộ băng ti giáp rất nhiều ngày cho Chu Nhuận Nhuận mặc vào, siết chặt lưới thịt béo trên người nàng, lại tỉ mỉ chuẩn bị giá y cho nàng thay, phủ lên khăn đội đầu đỏ. Dưới dáng vẻ vui mừng, Chu Nhuận Nhuận thoạt nhìn cũng có một ít yểu điệu.
Cho dù như thế, Chu Tam phu nhân vẫn chưa yên tâm, cố ý mời tới hỉ nương khổ người lớn nhất trong kinh thành, để cho nàng kèm ở bên cạnh Chu Nhuận Nhuận. Ở dưới sự tôn lên của hỉ nương, Chu Nhuận Nhuận không ngờ nhìn yểu điệu thêm ba phần.
Bởi vì băng ti giáp trên người buộc quá chặt, dọc theo đường đi Chu Nhuận Nhuận mồ hôi đầm đìa, một hồi kiệu hoa, gần như hơi cũng không kịp thở, đứng sau lưng ở hỉ nương lại có chút lảo đảo muốn ngã, hỉ nương xoay người lại chợt kéo, Chu Nhuận Nhuận vội dựa ở trên người hỉ nương, lúc này mới ổn định thân thể.
Tân khách quá nhiều, tiếng người huyên náo, ánh mặt trời lại chói người hoa mắt, Tưởng Hoa Tằng liếc nhìn qua, chỉ thấy một phần Chu phủ mời hỉ nương thật to. trang ## bubble Về phần tân nương tử sau lưng hỉ nương, xem ra mặc dù không yểu điệu như trong tưởng tượng của bản thân, nhưng vừa so sánh với hỉ nương, hình như rất là mảnh mai. Nhất thời nháy mắt mấy cái, còn đợi ngó kỹ nữa, hỉ nương đã sớm đưa lụa đỏ vào trong tay hắn, ý bảo hắn dắt tân nương tử vào cửa phủ.
Mắt thấy Tưởng Hoa Hoành Tưởng Hoa Ký đã dắt tân nương tử vào cửa phủ, Tưởng Hoa Tằng không để ý suy nghĩ nhiều, cũng vội dắt Chu Nhuận Nhuận đi vào.
Đêm đó, tân khách đều vui mừng, đám tân lang cũng đều bị chuốc say, Tưởng Hoa Tằng say lợi hại nhất. Mấy vị anh em đưa gả của Mã phủ chỉ che chở đám tỷ phu, hỗ trợ ngăn cản rượu. Anh em của Chu phủ trái lại tốt, không đỡ rượu không nói, còn giúp người rót rượu Tưởng Hoa Tằng, Tưởng Hoa Tằng uống tự nhiên còn nhiều hơn so với các tân lang khác. Lúc này mặc dù rót canh giải rượu, thân thể vẫn như nhũn ra, dưới ánh mắt say lờ đờ nhìn đồ tất cả đều là hai phần. Đợi đến cầm bình can vén khăn voan của Chu Nhuận Nhuận, nhìn lên xuống, lắc lư đầu: chẳng qua uống nhiều mấy chén, nhìn đồ xem thành hai phần không nói, lần này còn phóng to?
Hỉ nương được Chu Tam thái thái bí mật dặn bảo, đã sớm nhanh tay nhanh chân cầm lấy hai ly rượu, một ly đặt ở trong tay Chu Nhuận Nhuận, một ly đặt ở trong tay Tưởng Hoa Tằng. Trong miệng nói lời Cát Tường không ngừng, đợi đến thấy một đôi tân nhân uống rượu giao bôi, lúc này mới dẫn nha đầu đi xuống.
Đường cũng lạy rồi, khăn voan cũng vén rồi, tâm thần Chu Nhuận Nhuận hơi ổn định, nhếch khóe mắt dò xét Tưởng Hoa Tằng một cái. Thấy hắn quả nhiên tư thế oai hùng bừng bừng như các thẩm thẩm hình dung vậy, trái tim mừng thầm, lặng lẽ lấy ra một túi thơm từ trong lòng ngực mà Chu Tam phu nhân chuẩn bị xong nhét vào trên góc giường.
Tưởng Hoa Tằng đã sớm say đứng không vững, lúc này giầy cũng không kịp cởi, đã cắm đầu ngã quỵ ở trên giường, trong ánh trăng mờ, lại cảm thấy một đôi tay mềm ấm giúp mình cởi giày, lại cởi áo khoác, cách một lúc lại đỡ dậy mình dựa vào trên chân nàng, ngón tay nhẹ nhàng xoa ấn đầu của mình, dùng giọng vừa nhẹ vừa mềm hỏi: "Tướng công khá hơn một chút không?"
"Ừm!" Tưởng Hoa Tằng chỉ cảm thấy bắp đùi tân nương tử mềm nhũn kéo dài, dựa vào lại hết sức hưởng thụ, không tự chủ được đưa tay sờ sờ. Nhất thời cố gắng mở mắt, lại thấy bên trong tối đen, nến mừng không biết đã tắt từ lúc nào. Lúc này túi thơm ở góc giường tản mát ra một đợt lại một đợt mùi thơm, Tưởng Hoa Tằng hít một hơi, thân thể nóng ran một hồi, chợt lật người, ném người phía sau ở trên giường.
Vào đêm, túi thơm tỏa ra mùi thơm càng thêm nồng nặc, tuy hai người là lần đầu tiên, lại hết sức thoả thuê.
Chuyện nên làm đã làm toàn bộ, Chu Nhuận Nhuận vẫn là tâm thần thấp thỏm, trời vừa sáng thì đã tỉnh, đang định lặng lẽ xuống giường, lại thấy Tưởng Hoa Tằng xoay người một cái, mặt quay về phía mình mở mắt ra. Lúc này mặt đỏ như máu, chỉ hung hăng bấm bàn tay của mình, miệng nói: "Tướng công, chào buổi sáng!"
Tưởng Hoa Tằng: "Ngươi......"
Chu Nhuận Nhuận: "Xin tướng công yên tâm, ta là mập một chút, nhưng sẽ cố gắng giảm cân, giảm đến khi tướng công hài lòng mới thôi."
Tưởng Hoa Tằng: "Ngươi......"
Chu Nhuận Nhuận: "Lại xin tướng công rộng lượng, trừ mập chút, may vá xuống bếp vân vân, ta làm được tất cả, càng thêm thức thời hiểu rõ tình hình, ưu điểm rất nhiều."
Tưởng Hoa Tằng: "Ngươi......"
Chu Nhuận Nhuận: "Tướng công chỉ để ý gọi ta Nhuận Nhuận, không cần ngươi à ta ô sinh phần!"
Tưởng Hoa Tằng vừa mở mắt tuy là sợ hết hồn, nhưng cảm giác mất hồn trong đêm qua vẫn còn, tân nương tử ôm lấy thịt núc ních, mềm nhũn, cảm xúc tay cực tốt. Lúc này thấy mặc dù gương mặt nàng cực lớn, nhưng mà tóc đen như mực, cặp mắt trong trẻo, da trắng mịn, cũng có mấy phần vào được mắt. Nhất thời duỗi tay đi che ở ngoài miệng Chu Nhuận Nhuận, tiến tới nói: "Ta ngó kỹ chút, xem thử nàng phải giảm bao nhiêu cân mới thích hợp!"
Đến đây, một trái tim thấp thỏm của Chu Nhuận Nhuận hoàn toàn thả lại trong lòng.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook