Thiên Giáng Đại Vận
-
Chương 211-1: Thông báo (1)
Dọc đường, Đại Ngưu khổ sở ngồi trên xe soái, Chu đại quan nhân dạy gã từng chữ như làm thơ.
- Cáp yêu dấu... Từ khi không có tin tức của nàng, Đại Ngưu ta trà không uống cơm không ăn, nếu nàng có chuyện gì, Đại Ngưu ta nhất định sẽ đi theo nàng! Đọc! Chu đại quan nhân cầm gậy chỉ vào Đại Ngưu nói.
- Cáp yêu dấu... từ khi không có nàng... Đại Ngưu ta...
- Mẹ nó lại sai rồi, cái gì mà "không có nàng"... là "không có tin tức của nàng"... Lăp lai! Dứt lời, Chu Thiên Giáng liền gơ gậy xuống.
- Đại nhân, tôi nói như vậy, Đậu Cáp có đánh tôi không?
- Mẹ nó, ngươi học không được ta đánh chết ngươi trước!
Đại Ngưu bị dọa đến rụt cổ, khẩn trương lầm bầm: - Cáp yêu dấu... từ không có tin tức của nàng... Đại Ngưu ta muốn không trà muốn ăn cơm... sau đó... sau đó là gì nữa?
- Mẹ ta ơi... ngươi cố ý chọc ta tức chết phải không... Lăp lai!
Chu Thiên Giáng tức muốn lộn ruột, dạy Đại Ngưu nói những lời ngon tiếng ngọt hết lần này đến lần khác. Từ biểu cảm đến lời nói, nhìn thấy người nào thì nói lời ấy. Địa vị của gia tộc Da Luật Tát Khắc ở Ương Kim trong tộc không thấp, những lời này không phải nói cho Da Luật Đậu Cáp nghe, mà là nói cho cha và ông nội của nàng nghe.
Chu Thiên Giáng biết Ương Kim tộc đã thua về mặt quân sự. Nếu như có thể lôi kéo được gia tộc chưởng quản tiền tài và quyền lực này, không những có thể yên tâm về tính mạng của mình, mà việc hoà đàm cũng có thể bảo đảm.
Trong Vương Đô thành, hai ngày nay Thiên Thanh Vương Da Luật Sát cực kỳ tức giận. Đại Thống Soái binh mã Da Luật Phàm tự mình dẫn năm vạn tinh nhuệ tập kích bất ngờ đại quân Ô Tộc, kết quả chỉ có chừng hai vạn người lác đác chạy thoát về.
Thất bại này có thể nói là bại triệt để, đến Da Luật Phàm luôn tự cho mình là bất phàm cũng bị đánh tối tăm mặt mũi. Đêm đó, Da Luật Phàm sẽ không nhận trách nhiệm về mình mà đổ toàn bộ lên đầu đại quân Tạp Sắt thành. Tướng sĩ trong tộc chết nhiều như vậy, người nhà của họ cũng sẽ không chấp nhận, chắc chắn sẽ yêu cầu trừng phạt kẻ phạm lỗi trong chiến tranh. Nơi này khác với triều Đại Phong, Ương Kim tộc nhân có thể thông qua hội Nguyên lão truyền đạt sự phẫn nộ của mình. Đừng tưởng Da Luật Phàm có địa vị cao ở trong tộc, song đối mặt với nghi ngờ của hội Nguyên lão, y cũng chạy không thoát vận mệnh bị trừng phạt. Cho nên Da Luật Phàm nhất định phải tìm một kẻ chết thay.
Trong hoàng cung, đối mặt với nghi ngờ của hội Nguyên lão, Da Luật Phàm đau khổ kể lể uất ức của mình. Khi Da Luật Phàm tức giận kể lể, y chỉ trích thống lĩnh Vu Đan không hề tiếp quản đại quyền binh mã Tạp Sắt thành, khiến đại quân Tạp Sắt thành không dựa theo kế hoạch xuất binh giáp kích trước sau, cho nên dẫn đến hậu quả như vậy.
Tuy Da Luật Sát và các nguyên lão không quá tin tưởng Da Luật Phàm, nhưng Tạp Sắt thành không có tin tức gì truyền đến, mọi người chỉ có thể tạm thời tin là Chu Thiên Giáng làm cho toàn cục thất bại. Dưới sự xúi giục của Da Luật Phàm, các nguyên lão đau buồn phẫn nộ, họ yêu cầu Da Luật Sát khẩn trương bí mật phái người tiếp quản Tạp Sắt thành, bắt luôn tên đầu sỏ Chu Thiên Giáng kia.
Nếu phái người đến Tạp Sắt thành tiếp quản phòng ngự, bất ngờ bắt Chu Thiên Giáng, lựa chọn tốt nhất chính là Da Luật Đậu Cáp. Bởi vì lúc ấy Da Luật Đậu Cáp cầm vương lệnh trong tay, giúp Chu Thiên Giáng quản lý đại quyền binh mã Tạp Sắt thành. Nếu phái những người khác đi, Chu Thiên Giáng nhất định sẽ đề phòng, hơn nữa tướng sĩ Ương Kim tộc trong Tạp Sắt thành có lẽ bị Chu Thiên Giáng ép buộc nên không dám tạo phản. Đừng tưởng họ đều là Ương Kim tộc nhân, nhưng quân lệnh như núi, đặc biệt là phòng thủ ngoài thành, theo quy tắc chỉ nghe quân lệnh của chủ soái thủ thành. Lần trước, nếu Chu Thiên Giáng không ngăn cản truy sát của đại quân Chiêm Linh, Da Luật Đậu Cáp sẽ thừa dịp các tướng sĩ Tạp Sắt thành vẫn chưa hoàn hồn mà bắt Da Luật Bình, cũng sẽ không dễ dàng tiếp quản phòng ngự như vậy. Do đó, chỉ khi Da Luật Đậu Cáp ra mặt thì mới có thể giành được sự tín nhiệm của quan binh Tạp Sắt thành.
Da Luật Sát sai người đến hậu cung mời Da Luật Đậu Cáp bị giam lỏng ra. Hiện giờ phòng ngự ở vương thành rất mỏng, Da Luật Sát chuẩn bị triệu hồi đại quân Tạp Sắt thành cùng đóng ở vương thành. Có thể kéo về chi binh mã này hay không, phải xem cách Da Luật Đậu Cáp tiếp quản Tạp Sắt thành rồi.
Thời gian qua Da Luật Đậu Cáp gầy đi nhiều, song cô vẫn như núi thịt núc ních đi tới đại điện thảo luận chính sự.
- Chất nữ Da Luật Đậu Cáp, bái kiến tộc Vương! Da Luật Đậu Cáp nói xong, bèn quỳ phịch xuống đất bái lạy.
Không ít nguyên lão trong tộc nhìn Da Luật Đậu Cáp, cực kỳ lo lắng liệu cái quỳ này có tạo thành lỗ hổng trên mặt đất hay không.
- Viên Viên chất nữ không cần đa lễ, đứng lên đi! Da Luật Sát đưa tay ra hiệu cho cô đứng dậy.
Da Luật Đậu Cáp lúc này mới đứng lên, lại thi lễ với bề trên ở hai bên. Xong xuôi trình tự cần thiết, Da Luật Đậu Cáp đứng trong điện nhìn Da Luật Sát, không biết vị Vương thúc này gọi mình tới có chuyện gì.
- Viên Viên chất nữ, ngày trước Da Luật Phàm thúc thúc của cháu suất lĩnh đại quân chiến đấu với Ô Tộc, kết quả... tộc ta đã thua! Da Luật Sát nói xong, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Da Luật Đậu Cáp kinh ngạc, cô lập tức nghĩ ngay đến đại quân Tạp Sắt thành, có khi nào toàn quân bị diệt? Da Luật Phàm tự mình dẫn đại quân, nhất định sẽ bảo Tạp Sắt thành phối hợp. Với chủ trương trước giờ của Da Luật Phàm, Da Luật Đậu Cáp đoán y sẽ dùng sinh mạng tướng sĩ Tạp Sắt thành để bảo đảm thắng lợi của mình. Nếu thất bại, tổn thất lớn nhất trong lòng Da Luật Đậu Cáp chắc hẳn là đại quân Tạp Sắt thành mới đúng.
- Vương thúc, phía Tạp Sắt thành... tình hình thế nào rồi? Da Luật Đậu Cáp cẩn thận hỏi.
Da Luật Sát thở dài, nhìn qua Da Luật Phàm bên cạnh. Da Luật Phàm lập tức lên tiếng: - Viên Viên chất nữ, tộc ta lần này đại bại, nguyên nhân mấu chốt chính là tướng sĩ Tạp Sắt thành mặc kệ soái lệnh, không đánh bất ngờ đại doanh quân địch ngay chính diện. Cho nên lần này Vương huynh cùng các nguyên lão nhất trí quyết định, phái cháu đến Tạp Sắt thành tiếp quản phòng ngự trong thành, truy nã đám người dị tộc Chu Thiên Giáng. Nếu bọn hắn không ngăn cản, bổn soái tin tộc ta chắc chắn giết Ô Tộc không còn mảnh giáp. Xem ra thống lĩnh Vu Đan đã bị Chu Thiên Giáng giam lỏng, hy vọng Viên Viên chất nữ có thể ra mặt ngăn cơn sóng dữ cho tộc ta.
Da Luật Đậu Cáp vừa nghe đại quân Tạp Sắt thành không hề gì, trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Không hiểu vì sao trong khoảng thời gian tiếp xúc với bọn Chu Thiên Giáng, Da Luật Đậu Cáp dành nhiều sự quan tâm của mình cho họ hơn là cho tộc nhân.
Da Luật Đậu Cáp cười lạnh trong lòng, nghĩ bụng dùng đến ta mới thả ta ra, sớm biết vậy thì đã làm rồi. Nếu làm theo đề nghị của Chu Thiên Giáng tiến hành hoà đàm, tổn thất sẽ không lớn đến mức này.
- Vương thúc, thứ cho chất nữ thứ khó theo lệnh. Chu Thiên Giáng trị quân tài tình, đừng tưởng Tạp Sắt thành là tướng sĩ Ương Kim ta đóng giữ, nhưng tướng ở bên ngoài quân lệnh như núi, có đôi khi vương lệnh cũng không dễ sai khiến. Chu Thiên Giáng lệnh cho cháu đến vương đô thuyết phục Vương thúc hoà đàm, Viên Viên không hoàn thành sứ mệnh, sau khi trở về chỉ sợ sẽ bị trừng phạt. Da Luật Đậu Cáp thầm nhủ bổn cô nương phải giữ mình mới được, tránh cho mấy lão già như các ông cứ tự cho là đúng.
Da Luật Sát nhíu mày. Y biết rằng tính tình của chất nữ béo này rất ngang bướng, y giam lỏng cô nhiều ngày như vậy, trong lòng khẳng định sẽ bất mãn. Nếu muốn chất nữ nghe lời thì phải để ông của cô ra tay mới được. Da Luật Sát không hề cưỡng cầu, bèn sai người đưa Da Luật Đậu Cáp về phủ, không cần ở lại trong hậu cung nữa. Da Luật Sát nhìn Da Luật Tát Khắc ngồi giữa đám nguyên lão, Da Luật Tát Khắc khẽ gật đầu. Đối mặt với sinh tử tồn vong của tộc nhân, Da Luật Tát Khắc hiểu nhất định phải khuyên bảo cháu gái đi chuyến này. Không có hai vạn đại quân Tạp Sắt thành quay về vương đô cùng phòng ngự, Vương Đô Thành chỉ e không thể chống lại đại quân Ô Tộc trả thù. Nói không chừng đại quân Ô Tộc nghỉ ngơi được vài ngày sẽ kéo đại quân bao vây Vương Đô Thành, cho nên phải sớm khuyên bảo cháu gái hành động mới được. Da Luật Đậu Cáp vừa về phủ, cô lập tức viết một phong mật hàm cho Chu Thiên Giáng, lệnh cho một tâm phúc của mình thúc ngựa mang đến Tạp Sắt thành.
Ngay khi hai cha con Da Luật Tát Khắc khuyên bảo Da Luật Đậu Cáp, một tin tức khiến người ta khiếp sợ truyền đến phủ đệ của Da Luật Tát Khắc. Thị vệ trong phủ báo lại, nói chủ soái Tạp Sắt thành Chu Thiên Giáng đã tới Vương Đô Thành. - Cái gì, Chu Thiên Giáng tới Vương Đô Thành? Tin này có đáng tin không? Da Luật Tát Khắc vội vàng hỏi thị vệ gia tộc tới báo tin.
- Cáp yêu dấu... Từ khi không có tin tức của nàng, Đại Ngưu ta trà không uống cơm không ăn, nếu nàng có chuyện gì, Đại Ngưu ta nhất định sẽ đi theo nàng! Đọc! Chu đại quan nhân cầm gậy chỉ vào Đại Ngưu nói.
- Cáp yêu dấu... từ khi không có nàng... Đại Ngưu ta...
- Mẹ nó lại sai rồi, cái gì mà "không có nàng"... là "không có tin tức của nàng"... Lăp lai! Dứt lời, Chu Thiên Giáng liền gơ gậy xuống.
- Đại nhân, tôi nói như vậy, Đậu Cáp có đánh tôi không?
- Mẹ nó, ngươi học không được ta đánh chết ngươi trước!
Đại Ngưu bị dọa đến rụt cổ, khẩn trương lầm bầm: - Cáp yêu dấu... từ không có tin tức của nàng... Đại Ngưu ta muốn không trà muốn ăn cơm... sau đó... sau đó là gì nữa?
- Mẹ ta ơi... ngươi cố ý chọc ta tức chết phải không... Lăp lai!
Chu Thiên Giáng tức muốn lộn ruột, dạy Đại Ngưu nói những lời ngon tiếng ngọt hết lần này đến lần khác. Từ biểu cảm đến lời nói, nhìn thấy người nào thì nói lời ấy. Địa vị của gia tộc Da Luật Tát Khắc ở Ương Kim trong tộc không thấp, những lời này không phải nói cho Da Luật Đậu Cáp nghe, mà là nói cho cha và ông nội của nàng nghe.
Chu Thiên Giáng biết Ương Kim tộc đã thua về mặt quân sự. Nếu như có thể lôi kéo được gia tộc chưởng quản tiền tài và quyền lực này, không những có thể yên tâm về tính mạng của mình, mà việc hoà đàm cũng có thể bảo đảm.
Trong Vương Đô thành, hai ngày nay Thiên Thanh Vương Da Luật Sát cực kỳ tức giận. Đại Thống Soái binh mã Da Luật Phàm tự mình dẫn năm vạn tinh nhuệ tập kích bất ngờ đại quân Ô Tộc, kết quả chỉ có chừng hai vạn người lác đác chạy thoát về.
Thất bại này có thể nói là bại triệt để, đến Da Luật Phàm luôn tự cho mình là bất phàm cũng bị đánh tối tăm mặt mũi. Đêm đó, Da Luật Phàm sẽ không nhận trách nhiệm về mình mà đổ toàn bộ lên đầu đại quân Tạp Sắt thành. Tướng sĩ trong tộc chết nhiều như vậy, người nhà của họ cũng sẽ không chấp nhận, chắc chắn sẽ yêu cầu trừng phạt kẻ phạm lỗi trong chiến tranh. Nơi này khác với triều Đại Phong, Ương Kim tộc nhân có thể thông qua hội Nguyên lão truyền đạt sự phẫn nộ của mình. Đừng tưởng Da Luật Phàm có địa vị cao ở trong tộc, song đối mặt với nghi ngờ của hội Nguyên lão, y cũng chạy không thoát vận mệnh bị trừng phạt. Cho nên Da Luật Phàm nhất định phải tìm một kẻ chết thay.
Trong hoàng cung, đối mặt với nghi ngờ của hội Nguyên lão, Da Luật Phàm đau khổ kể lể uất ức của mình. Khi Da Luật Phàm tức giận kể lể, y chỉ trích thống lĩnh Vu Đan không hề tiếp quản đại quyền binh mã Tạp Sắt thành, khiến đại quân Tạp Sắt thành không dựa theo kế hoạch xuất binh giáp kích trước sau, cho nên dẫn đến hậu quả như vậy.
Tuy Da Luật Sát và các nguyên lão không quá tin tưởng Da Luật Phàm, nhưng Tạp Sắt thành không có tin tức gì truyền đến, mọi người chỉ có thể tạm thời tin là Chu Thiên Giáng làm cho toàn cục thất bại. Dưới sự xúi giục của Da Luật Phàm, các nguyên lão đau buồn phẫn nộ, họ yêu cầu Da Luật Sát khẩn trương bí mật phái người tiếp quản Tạp Sắt thành, bắt luôn tên đầu sỏ Chu Thiên Giáng kia.
Nếu phái người đến Tạp Sắt thành tiếp quản phòng ngự, bất ngờ bắt Chu Thiên Giáng, lựa chọn tốt nhất chính là Da Luật Đậu Cáp. Bởi vì lúc ấy Da Luật Đậu Cáp cầm vương lệnh trong tay, giúp Chu Thiên Giáng quản lý đại quyền binh mã Tạp Sắt thành. Nếu phái những người khác đi, Chu Thiên Giáng nhất định sẽ đề phòng, hơn nữa tướng sĩ Ương Kim tộc trong Tạp Sắt thành có lẽ bị Chu Thiên Giáng ép buộc nên không dám tạo phản. Đừng tưởng họ đều là Ương Kim tộc nhân, nhưng quân lệnh như núi, đặc biệt là phòng thủ ngoài thành, theo quy tắc chỉ nghe quân lệnh của chủ soái thủ thành. Lần trước, nếu Chu Thiên Giáng không ngăn cản truy sát của đại quân Chiêm Linh, Da Luật Đậu Cáp sẽ thừa dịp các tướng sĩ Tạp Sắt thành vẫn chưa hoàn hồn mà bắt Da Luật Bình, cũng sẽ không dễ dàng tiếp quản phòng ngự như vậy. Do đó, chỉ khi Da Luật Đậu Cáp ra mặt thì mới có thể giành được sự tín nhiệm của quan binh Tạp Sắt thành.
Da Luật Sát sai người đến hậu cung mời Da Luật Đậu Cáp bị giam lỏng ra. Hiện giờ phòng ngự ở vương thành rất mỏng, Da Luật Sát chuẩn bị triệu hồi đại quân Tạp Sắt thành cùng đóng ở vương thành. Có thể kéo về chi binh mã này hay không, phải xem cách Da Luật Đậu Cáp tiếp quản Tạp Sắt thành rồi.
Thời gian qua Da Luật Đậu Cáp gầy đi nhiều, song cô vẫn như núi thịt núc ních đi tới đại điện thảo luận chính sự.
- Chất nữ Da Luật Đậu Cáp, bái kiến tộc Vương! Da Luật Đậu Cáp nói xong, bèn quỳ phịch xuống đất bái lạy.
Không ít nguyên lão trong tộc nhìn Da Luật Đậu Cáp, cực kỳ lo lắng liệu cái quỳ này có tạo thành lỗ hổng trên mặt đất hay không.
- Viên Viên chất nữ không cần đa lễ, đứng lên đi! Da Luật Sát đưa tay ra hiệu cho cô đứng dậy.
Da Luật Đậu Cáp lúc này mới đứng lên, lại thi lễ với bề trên ở hai bên. Xong xuôi trình tự cần thiết, Da Luật Đậu Cáp đứng trong điện nhìn Da Luật Sát, không biết vị Vương thúc này gọi mình tới có chuyện gì.
- Viên Viên chất nữ, ngày trước Da Luật Phàm thúc thúc của cháu suất lĩnh đại quân chiến đấu với Ô Tộc, kết quả... tộc ta đã thua! Da Luật Sát nói xong, bất đắc dĩ thở dài một tiếng.
Da Luật Đậu Cáp kinh ngạc, cô lập tức nghĩ ngay đến đại quân Tạp Sắt thành, có khi nào toàn quân bị diệt? Da Luật Phàm tự mình dẫn đại quân, nhất định sẽ bảo Tạp Sắt thành phối hợp. Với chủ trương trước giờ của Da Luật Phàm, Da Luật Đậu Cáp đoán y sẽ dùng sinh mạng tướng sĩ Tạp Sắt thành để bảo đảm thắng lợi của mình. Nếu thất bại, tổn thất lớn nhất trong lòng Da Luật Đậu Cáp chắc hẳn là đại quân Tạp Sắt thành mới đúng.
- Vương thúc, phía Tạp Sắt thành... tình hình thế nào rồi? Da Luật Đậu Cáp cẩn thận hỏi.
Da Luật Sát thở dài, nhìn qua Da Luật Phàm bên cạnh. Da Luật Phàm lập tức lên tiếng: - Viên Viên chất nữ, tộc ta lần này đại bại, nguyên nhân mấu chốt chính là tướng sĩ Tạp Sắt thành mặc kệ soái lệnh, không đánh bất ngờ đại doanh quân địch ngay chính diện. Cho nên lần này Vương huynh cùng các nguyên lão nhất trí quyết định, phái cháu đến Tạp Sắt thành tiếp quản phòng ngự trong thành, truy nã đám người dị tộc Chu Thiên Giáng. Nếu bọn hắn không ngăn cản, bổn soái tin tộc ta chắc chắn giết Ô Tộc không còn mảnh giáp. Xem ra thống lĩnh Vu Đan đã bị Chu Thiên Giáng giam lỏng, hy vọng Viên Viên chất nữ có thể ra mặt ngăn cơn sóng dữ cho tộc ta.
Da Luật Đậu Cáp vừa nghe đại quân Tạp Sắt thành không hề gì, trong lòng cũng thầm thở phào nhẹ nhõm. Không hiểu vì sao trong khoảng thời gian tiếp xúc với bọn Chu Thiên Giáng, Da Luật Đậu Cáp dành nhiều sự quan tâm của mình cho họ hơn là cho tộc nhân.
Da Luật Đậu Cáp cười lạnh trong lòng, nghĩ bụng dùng đến ta mới thả ta ra, sớm biết vậy thì đã làm rồi. Nếu làm theo đề nghị của Chu Thiên Giáng tiến hành hoà đàm, tổn thất sẽ không lớn đến mức này.
- Vương thúc, thứ cho chất nữ thứ khó theo lệnh. Chu Thiên Giáng trị quân tài tình, đừng tưởng Tạp Sắt thành là tướng sĩ Ương Kim ta đóng giữ, nhưng tướng ở bên ngoài quân lệnh như núi, có đôi khi vương lệnh cũng không dễ sai khiến. Chu Thiên Giáng lệnh cho cháu đến vương đô thuyết phục Vương thúc hoà đàm, Viên Viên không hoàn thành sứ mệnh, sau khi trở về chỉ sợ sẽ bị trừng phạt. Da Luật Đậu Cáp thầm nhủ bổn cô nương phải giữ mình mới được, tránh cho mấy lão già như các ông cứ tự cho là đúng.
Da Luật Sát nhíu mày. Y biết rằng tính tình của chất nữ béo này rất ngang bướng, y giam lỏng cô nhiều ngày như vậy, trong lòng khẳng định sẽ bất mãn. Nếu muốn chất nữ nghe lời thì phải để ông của cô ra tay mới được. Da Luật Sát không hề cưỡng cầu, bèn sai người đưa Da Luật Đậu Cáp về phủ, không cần ở lại trong hậu cung nữa. Da Luật Sát nhìn Da Luật Tát Khắc ngồi giữa đám nguyên lão, Da Luật Tát Khắc khẽ gật đầu. Đối mặt với sinh tử tồn vong của tộc nhân, Da Luật Tát Khắc hiểu nhất định phải khuyên bảo cháu gái đi chuyến này. Không có hai vạn đại quân Tạp Sắt thành quay về vương đô cùng phòng ngự, Vương Đô Thành chỉ e không thể chống lại đại quân Ô Tộc trả thù. Nói không chừng đại quân Ô Tộc nghỉ ngơi được vài ngày sẽ kéo đại quân bao vây Vương Đô Thành, cho nên phải sớm khuyên bảo cháu gái hành động mới được. Da Luật Đậu Cáp vừa về phủ, cô lập tức viết một phong mật hàm cho Chu Thiên Giáng, lệnh cho một tâm phúc của mình thúc ngựa mang đến Tạp Sắt thành.
Ngay khi hai cha con Da Luật Tát Khắc khuyên bảo Da Luật Đậu Cáp, một tin tức khiến người ta khiếp sợ truyền đến phủ đệ của Da Luật Tát Khắc. Thị vệ trong phủ báo lại, nói chủ soái Tạp Sắt thành Chu Thiên Giáng đã tới Vương Đô Thành. - Cái gì, Chu Thiên Giáng tới Vương Đô Thành? Tin này có đáng tin không? Da Luật Tát Khắc vội vàng hỏi thị vệ gia tộc tới báo tin.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook