[Kịch bản đã hoàn thành, đang kết toán phần thưởng.]
[Nhận được: Điểm kinh nghiệm: 500, tiền trò chơi: 0.]
[Nhận được vật phẩm/trang bị: Không.]
[Hoàn thành/nhận nhiệm vụ: 0/0.]
[Hoàn thành nhiệm vụ ẩn, đặc biệt: 0. Phá mở thế giới qua: Không.]
[Giá trị sợ hãi tăng vọt: 0 lần, giá trị sợ hãi cao nhất: 0%, giá trị sợ hãi trung bình: 0%]
[Đánh giá mức độ sợ hãi của bạn: Toàn thân là gan, kịch bản này không có phần thưởng thêm.]
[Kết toán đã hoàn thành. Mời tiếp tục.]
Đến đây phải giải thích một vài luật lệ liên quan đến việc kết toán trong chế độ nhiều người.
Trong Thiên Đường Kinh Khủng, số lượng quái vật tự tay giết chết không ảnh hưởng đến điểm kinh nghiệm nhận được. Toàn bộ điểm kinh nghiêm đều được gộp lại sau khi kịch bản kết thúc. Thông thường, chỉ cần không gây cản trở nghiêm trọng hoặc gây hiệu quả ngược đến diễn biến cốt truyện của kịch bản thì điểm kinh nghiệm mà mỗi người sống sót nhận được đều như nhau. Trừ khi biểu hiển của người chơi thật sự phù hợp với câu “đồng đội ngu như heo”, hệ thống mới trừ đi một phần kinh nghiệm của người đó.
Điều này để hạn chế vấn đề “giành quái” và “tung chiêu quá mức”. Có vài người chơi khi chơi trò chơi, vì để đảm bảo đồ vật và điểm kinh nghiệm của quái vật nào đó thuộc về mình nên dùng đòn tấn công dữ dội quá mức cần thiết. Ví dụ như dùng rocket để giết chó, chỉ vì muốn gây sát thương nhiều và nhanh hơn đồng đội của mình. Đây là hành vi cá nhân làm lãng phí tài nguyên của tổ đội.
Tuy nhiên, luật lệ này lại làm nảy sinh một vấn đề khác: Nếu kinh nghiệm đã như nhau, có giết nhiều quái vật cũng chỉ lãng phí máu và thể năng mà thôi, dẫn đến tính tích cực chiến đấu của người chơi bị giảm sút.
Thực ra không phải vậy, bởi người chơi tích cực và giỏi chiến đấu sẽ nhận được phần thưởng là giá trị kỹ xảo. Phần dưới sẽ giải thích về vấn đề này.
Trong Thiên Đường Kinh Khủng, trừ việc giết quái không thưởng kinh nghiệm ra, ngay cả khái niệm “rơi đồ” cũng không tồn tại. Ví dụ một xác ướp chết đi, trên người nó chắc chắn không thể rớt ra một thanh đao, một tấm khiên, thậm chí là một thứ đồ chơi tương tự như súng ống. Nếu khăng khăng muốn lấy được thứ gì đó trên người nó, hẳn chỉ có băng quấn mục nát và thịt thối, có điều người chơi phải tự tay xé. Sau khi xé rách và cầm trên tay, hệ thống sẽ giải thích món đồ đó cho bạn, muốn biết độ lừa đảo cụ thể đến mức nào thì xin hãy tham khảo [Tảng đá].
Tìm trang bị trong trò chơi là một việc rất “thú vị”. Trừ dựa vào giải đố để đi vào một số khu vực chứa đồ đặc biệt, trong đa số tình huống còn lại, bao gồm rất nhiều vật phẩm nhiệm vụ phụ trong số trang bị, người chơi đều phải tự đi “tìm”. Ví dụ, trong tủ kính một cửa hàng bên đường có một bộ quần áo bó của Người Nhện, có lẽ nó hoàn toàn vô dụng, cũng có thể là trang bị cấp Tinh Xảo đi kèm thuộc tính. Lại ví dụ, khi đi dạo dưới đường cống ngầm nào đó có thể tìm được những vũ khí như song đao, Nga My thích, côn nhị khúc hoặc gậy dài…
Nói tóm lại, muốn tìm được trang bị trong kịch bản thì chỉ cần một trong ba yếu tố là: Trí tuệ, vận may và cố gắng. Hai yếu tố đầu không thể cưỡng cầu, yếu tố thứ ba chính là bỏ thêm thời gian để đi tìm. Tất nhiên, muốn tìm kiếm thì phải có sức chiến đấu. Thường thì kịch bản sẽ không để người chơi có quá nhiều thời gian tự do đi lại khắp nơi, huống chi người chơi còn phải có đủ thể năng để chạy khắp nơi mới được.
Trong giai đoạn Closed beta, vẫn chưa có cách nào thu được trang bị ngoài kịch bản. Đến khi trò chơi chính thức phát hành, nơi giao dịch sẽ được mở, lúc đó có thể dùng tiền trong trò chơi và giá trị kỹ xảo để mua.
Tiền trong trò chơi tất nhiên không cần giải thích. Tác dụng giống như đa số trò chơi khác, có thể dùng để mua những vật phẩm từ cửa hàng trong trò chơi, hoặc đấu giá những món đồ do người chơi khác bày bán và cũng có thể trao đổi trực tiếp.
Còn giá trị kỹ xảo giống như một loại tiền tệ hiếm. Người chơi không thể trao đổi giá trị kỹ xảo với nhau và không dùng được tại nơi giao dịch. Giá trị kỹ xảo chỉ có thể sử dụng tại một nơi gọi là “Chiếc hộp kinh hoàng”.
Đây là tên của một cửa hàng đặc biệt trong trò chơi. Không ai biết tại sao nó được gọi như vậy, có thể người thiết kế nghĩ rằng người chơi sẽ "giật mình" khi nhìn thấy hàng hóa trong đó thì phải.
Giá trị kỹ xảo có thể mua được hai thứ trong Chiếc Hộp Kinh Hoàng. Thứ nhất là tiền trong trò chơi, người chơi có thể đổi theo tỷ lệ 1:10. Thứ hai là những vật phẩm không thể đem ra khỏi kịch bản, ví dụ như “Xác chết đẫm máu phải chết” Phong Bất Giác từng tìm được trong giáo trình hướng dẫn người chơi. Rõ ràng tác dụng của thanh kiếm này trong giáo trình của hắn tương tự như vật phẩm cốt truyện được thiết kế để giúp hắn chiến thắng xác chết đẫm máu mà với thực lực của nhân vật lúc đó không thể chống lại được. Thế nên nó không hề hạn chế cấp bậc sở trường để sử dụng, đã vậy còn không thể mang ra khỏi kịch bản.
Những thứ như vật phẩm, trang bị, kỹ năng… sau khi kịch bản kết thúc không hề bị hệ thống xóa khỏi kho dữ liệu. Tuy người chơi không thể mang những thứ này đi nhưng chúng sẽ tiến vào một nơi tương tự như trạm tái chế, cũng chính là chiếc hộp kinh hoàng. Tại đây, chúng trở thành hàng hóa được đem bán và chỉ có thể dùng giá trị kỹ xảo để mua. Thuộc tính của chúng sẽ biến đổi tương ứng. Ví dụ điều kiện sử dụng được điều chỉnh, một vài hiệu quả chỉ thích hợp với kịch bản nào đó sẽ bị thay đổi, đa số thẻ kỹ năng sẽ biến thành mãi mãi, tất nhiên điều kiện học sẽ được nâng cao.
Trong giai đoạn Closed beta, Chiếc Hộp Kinh Hoàng vẫn chưa được mở, vì vậy bây giờ “trạm tái chế” này rất trống trải. Sau khi Open beta, chắc chắn trò chơi sẽ tiếp đón lượng người chơi lớn nên trong giai đoạn này cần phải tích lũy một lượng hàng hóa dữ trữ nhất định. Lúc cửa hàng đặc biệt này chính thức mở cửa, nếu vẫn chưa bán được trong bảy ngày (tính theo thời gian thực sau khi được bày bán) thì món hàng sẽ bị hệ thống xóa bỏ nhằm khống chế số lượng hàng hóa không nhiều đến mức ảnh hưởng đến việc xem hàng.
Close beta chỉ giới hạn đến cấp 20. Là một trò chơi hoàn toàn dựa vào việc hoàn thành kịch bản, cấp bậc không thể xem như ưu thế, tiền trong trò chơi sau này có thể mua bằng tiền thật. Vì vậy ưu thế lớn nhất của người chơi trong giai đoạn Closed beta chính là lượng giá trị kỹ xảo đã tích lũy. Lô hàng đầu tiên khi Chiếc Hộp Kinh Hoàng đi vào hoạt động chỉ có những người chơi sở hữu giá trị kỹ xảo mới mua được. Đây chính là quyền được ưu tiên lựa chọn trước.
Nói đến đây, lại xét về vấn đề liên quan đến tính tích cực chiến đấu, giờ đã dễ giải thích hơn, đó là "chiến đấu vì giá trị kỹ xảo".
Không phải ai ai cũng giỏi giải đố, nhưng chiến đấu thì người nào cũng có thể tham gia. Giá trị kỹ xảo được thiết lập để "những hành động thúc đẩy diễn biến của kịch bản” nhận được. Điều này không chỉ được thể hiện bằng việc giải đố mà chiến đấu càng có nhiều cơ hội đạt được giá trị kỹ xảo. Ví dụ như giết chết, giết liên tiếp, tàn sát hoặc dựa vào điều kiện xung quanh để chém giết bằng cách đặc biệt… nhưng chịu ít tổn thất và hiệu quả cao nhất.
Ví dụ thực tế rất dễ lấy. Xét theo giáo trình của Phong Bất Giác, nếu ở trong căn phòng hình vuông, hắn không tìm chìa khóa mà lựa chọn đạp cửa thì vẫn sẽ nhận được giá trị kỹ xảo. Quan trọng là phải xem hắn đạp cửa như thế nào. Đa số mọi người sẽ đứng đối diện cửa và dùng lòng bàn chân đạp mạnh, rất nhiều nhân vật trong phim cũng làm vậy. Thực ra đây là cách phí sức nhất, đá tống ngang hoặc đá giò lái sẽ tiết kiệm sức lực hơn nhiều. Nếu lúc ấy Phong Bất Giác dùng cách hiệu quả hơn để đạp cửa thì sẽ nhận được giá trị kỹ xảo, mặc dù không nhiều như giải đố nhưng mười điểm vẫn phải có.
Đây là hai cách chơi, hai con đường trưởng thành khác nhau. Người chơi thích suy đoán dựa vào giải câu đố và phá mở thế giới quan thì có thể đoạt được nhiều giá trị kỹ xảo trong một lần. Còn người chơi thích chiến đấu, họ không ngừng rèn luyện kỹ thuật chiến đấu để nhận được giá trị kỹ xảo nhờ vũ lực. Trong tình huống thông thường, thực ra người chơi đi theo con đường chiến đấu thu được nhiều hơn, bởi dù người giải đố đã suy luận đến bước cuối cùng nhưng vẫn chưa thể giải được thì nửa điểm giá trị kỹ xảo cũng không có, trong khi người chơi dùng vũ lực lại có thể tích lũy từng chút một.
Dù chơi theo kiểu nào, điều kiêng kị nhất trong trò chơi chính là hành vi “bại não”. Các yếu tố rùng rợn được thiết kế đơn giản chỉ để khiến con người mất đi bình tĩnh và thực hiện những hành vi như dùng Bazooka giết chó. Trong Thiên Đường Kinh Khủng, dùng cách chiến đấu hợp lý nhất mới thu được nhiều lợi ích nhất. Dùng Bazooka, bạn chỉ nhận được một đống cặn bã, còn nếu dùng Đả Cẩu Bổng Pháp thì bạn vẫn có thể nhận được một ít da lông và một nồi thịt cầy.
…
Phong Bất Giác trở về không gian đăng nhập rồi xem hết số liệu đã được kết toán. Khi mở menu, hắn phát hiện mình đã lên cấp 4, giới hạn thể năng tăng lên mức 400/400, còn kinh nghiệm lúc này là 0/400. Xem ra kinh nghiệm để tăng cấp trong trò chơi này không hề nhiều, ít ra đến giờ mỗi cấp chỉ tăng mức kinh nghiệm thêm 100 điểm, giống hệt mức tăng của thể năng. Trang chủ không hề đưa ra số liệu cụ thể về điểm kinh nghiệm cần của mỗi cấp, những người viết hướng dẫn cũng không nhắc đến điều này nên vẫn không thể loại trừ khả năng sau khi đạt đến cấp cao, kinh nghiệm cần để lên cấp càng ngày càng khủng khiếp.
“Giác ca, ta lên cấp 3 rồi. Hơn nữa còn kém 30 điểm kinh nghiệm là lên cấp 4.” Giọng nói của Vương Thán Chi vang lên trong kênh liên lạc.
“Ta biết.” Thực ra Phong Bất Giác đã sớm đoán ra điểm kinh nghiệm của Tiểu Thán, bởi chênh lệch của hai người là 30 điểm giá trị kỹ xảo được cộng thêm từ giáo trình hướng dẫn người chơi.
Nếu chúng ta chơi thêm một ván huấn luyện nhiều người, chắc hẳn đều sẽ lên cấp 4. Chỉ có điều chế độ này không có lợi ích gì. Đến cấp 5, chúng ta tất nhiên sẽ chơi chế độ 'sinh tồn đoàn đội', đó mới chính là nội dung chủ yếu của trò chơi. Nhưng bây giờ chúng ta thiếu trang bị trầm trọng. Đừng nói là trang bị tốt, ngay cả trang bị bình thường cũng không có. Như vậy sau khi vào tổ đội có thể sẽ vướng tay vướng chân người khác…”
“Hả? Tổ đội? Vướng tay vướng chân người khác? Ai thế?” Vương Thán Chỉ ngẩn ra.
“Đúng là ngươi chưa từng xem một chút giới thiệu của trò chơi…” Phong Bất Giác nói: “Số người trong chế độ 'sinh tồn đoàn đội' là từ hai đến sáu người và được chọn ngẫu nhiên chứ không phải kịch bản được mở là bắt đầu ngay. Nếu chúng ta có đủ sáu người thì không sao. Nhưng đội chúng ta chỉ có hai người, khi vào kịch bản không phải dành cho hai người mà là ba, bốn, năm, sáu thì chúng ta phải hợp tác với người khác.
Nếu thực lực của chúng ta quá yếu thì rất có thể sẽ chết trong kịch bản, cho dù người khác hoàn thành kịch bản thì chúng ta chỉ có thể nhận được điểm kinh nghiệm tương ứng với công sức đã bỏ ra trước khi kết thúc trò chơi và không nhận được phần thưởng sau khi hoàn thành kịch bản.
Huống chi trong chế độ này còn tồn tại vấn đề chia chiến lợi phẩm. Giữa những người chơi không hề có quan hệ với nhau, nếu ai tìm được trang bị và kỹ năng thì chúng sẽ thuộc về người đó. Trừ khi là thứ không dùng được hoặc không thể nào mang ra khỏi kịch bản, bằng không ai lại dễ dàng chia sẻ trang bị hoặc kỹ năng mình tìm được cho người khác.
Lòng người chính là vậy… Có người dù nhặt được những món đồ vô dụng, đem đến nơi giao dịch không bán được, bán cho hệ thống chỉ kiếm được mấy chục tiền trong trò chơi, họ cũng không chịu tặng không cho những người chơi khác trong kịch bản. Ngươi phải đưa cho hắn chút gì đó để trao đổi nhằm khiến hắn cảm thấy không bị lỗ vốn mới được.”
Nghe đến đây, Vương Thán Chi bèn tiếp lời: “Tóm lại, nếu chúng ta không nhân lúc này nâng cao thực lực của nhân vật thì sau cấp 5 sẽ rất khó khăn. Nếu sở trường vẫn chưa mở thì cho dù người ta muốn tặng trang bị không dùng nữa hoặc kỹ năng vô dụng thì chúng ta cũng không dùng được.”
Phong Bất Giác nói: “Hiểu được là tốt. Nào, bây giờ chúng ta giải tán đội ngũ rồi bắt đầu chế độ sống sót cá nhân.”
“Nói nhiều như vậy chỉ vì chuẩn bị bỏ mặc ta một mình chứ gì... Này!”
Phong Bất Giác bật cười, rồi trả lời: “Chế độ huấn luyện nhiều người vừa rồi, chúng ta chắc hẳn đã hoàn thành vượt mức bình thường. Theo lý mà nói không thể nhận được nhiều điểm kinh nghiệm như thế. Ta nghĩ… BOSS này hoàn toàn không phải được thiết kế để giết. Xác suất hoàn thành kịch bản bằng cách giết BOSS cực kỳ thấp, bình thường đều dựa vào cách chạy trốn để hoàn thành, có lẽ chỉ có thể nhận được khoảng 300 điểm kinh nghiệm thôi.
Việc cấp bậc tăng nhanh hơn dự tính khiến bây giờ chúng ta phải tự hoàn thành chế độ sống sót cá nhân để đạt đến cấp 5. Sau khi hoàn thành, thực lực có lẽ sẽ nâng cao một cách rõ rệt, ít nhất sẽ mở ra một đến hai sở trường và nhận được một hai trang bị hoặc kỹ năng gì đó.”
“Được rồi, vậy trước tiên cứ chơi một mình. Ta có thể xem trạng thái của ngươi trên danh sách bạn bè đúng không?” Vương Thán Chi nói.
“Ừ, có thể.” Phong Bất Giác trả lời: “Nếu ai xong trước thì phải chờ đối phương. Nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì nhiều nhất là một tiếng, chúng ta đều sẽ hoàn thành và lên cấp 5, sau đó có thể thử chế độ 'sinh tồn đoàn đội' trong truyền thuyết…”
[Nhận được: Điểm kinh nghiệm: 500, tiền trò chơi: 0.]
[Nhận được vật phẩm/trang bị: Không.]
[Hoàn thành/nhận nhiệm vụ: 0/0.]
[Hoàn thành nhiệm vụ ẩn, đặc biệt: 0. Phá mở thế giới qua: Không.]
[Giá trị sợ hãi tăng vọt: 0 lần, giá trị sợ hãi cao nhất: 0%, giá trị sợ hãi trung bình: 0%]
[Đánh giá mức độ sợ hãi của bạn: Toàn thân là gan, kịch bản này không có phần thưởng thêm.]
[Kết toán đã hoàn thành. Mời tiếp tục.]
Đến đây phải giải thích một vài luật lệ liên quan đến việc kết toán trong chế độ nhiều người.
Trong Thiên Đường Kinh Khủng, số lượng quái vật tự tay giết chết không ảnh hưởng đến điểm kinh nghiệm nhận được. Toàn bộ điểm kinh nghiêm đều được gộp lại sau khi kịch bản kết thúc. Thông thường, chỉ cần không gây cản trở nghiêm trọng hoặc gây hiệu quả ngược đến diễn biến cốt truyện của kịch bản thì điểm kinh nghiệm mà mỗi người sống sót nhận được đều như nhau. Trừ khi biểu hiển của người chơi thật sự phù hợp với câu “đồng đội ngu như heo”, hệ thống mới trừ đi một phần kinh nghiệm của người đó.
Điều này để hạn chế vấn đề “giành quái” và “tung chiêu quá mức”. Có vài người chơi khi chơi trò chơi, vì để đảm bảo đồ vật và điểm kinh nghiệm của quái vật nào đó thuộc về mình nên dùng đòn tấn công dữ dội quá mức cần thiết. Ví dụ như dùng rocket để giết chó, chỉ vì muốn gây sát thương nhiều và nhanh hơn đồng đội của mình. Đây là hành vi cá nhân làm lãng phí tài nguyên của tổ đội.
Tuy nhiên, luật lệ này lại làm nảy sinh một vấn đề khác: Nếu kinh nghiệm đã như nhau, có giết nhiều quái vật cũng chỉ lãng phí máu và thể năng mà thôi, dẫn đến tính tích cực chiến đấu của người chơi bị giảm sút.
Thực ra không phải vậy, bởi người chơi tích cực và giỏi chiến đấu sẽ nhận được phần thưởng là giá trị kỹ xảo. Phần dưới sẽ giải thích về vấn đề này.
Trong Thiên Đường Kinh Khủng, trừ việc giết quái không thưởng kinh nghiệm ra, ngay cả khái niệm “rơi đồ” cũng không tồn tại. Ví dụ một xác ướp chết đi, trên người nó chắc chắn không thể rớt ra một thanh đao, một tấm khiên, thậm chí là một thứ đồ chơi tương tự như súng ống. Nếu khăng khăng muốn lấy được thứ gì đó trên người nó, hẳn chỉ có băng quấn mục nát và thịt thối, có điều người chơi phải tự tay xé. Sau khi xé rách và cầm trên tay, hệ thống sẽ giải thích món đồ đó cho bạn, muốn biết độ lừa đảo cụ thể đến mức nào thì xin hãy tham khảo [Tảng đá].
Tìm trang bị trong trò chơi là một việc rất “thú vị”. Trừ dựa vào giải đố để đi vào một số khu vực chứa đồ đặc biệt, trong đa số tình huống còn lại, bao gồm rất nhiều vật phẩm nhiệm vụ phụ trong số trang bị, người chơi đều phải tự đi “tìm”. Ví dụ, trong tủ kính một cửa hàng bên đường có một bộ quần áo bó của Người Nhện, có lẽ nó hoàn toàn vô dụng, cũng có thể là trang bị cấp Tinh Xảo đi kèm thuộc tính. Lại ví dụ, khi đi dạo dưới đường cống ngầm nào đó có thể tìm được những vũ khí như song đao, Nga My thích, côn nhị khúc hoặc gậy dài…
Nói tóm lại, muốn tìm được trang bị trong kịch bản thì chỉ cần một trong ba yếu tố là: Trí tuệ, vận may và cố gắng. Hai yếu tố đầu không thể cưỡng cầu, yếu tố thứ ba chính là bỏ thêm thời gian để đi tìm. Tất nhiên, muốn tìm kiếm thì phải có sức chiến đấu. Thường thì kịch bản sẽ không để người chơi có quá nhiều thời gian tự do đi lại khắp nơi, huống chi người chơi còn phải có đủ thể năng để chạy khắp nơi mới được.
Trong giai đoạn Closed beta, vẫn chưa có cách nào thu được trang bị ngoài kịch bản. Đến khi trò chơi chính thức phát hành, nơi giao dịch sẽ được mở, lúc đó có thể dùng tiền trong trò chơi và giá trị kỹ xảo để mua.
Tiền trong trò chơi tất nhiên không cần giải thích. Tác dụng giống như đa số trò chơi khác, có thể dùng để mua những vật phẩm từ cửa hàng trong trò chơi, hoặc đấu giá những món đồ do người chơi khác bày bán và cũng có thể trao đổi trực tiếp.
Còn giá trị kỹ xảo giống như một loại tiền tệ hiếm. Người chơi không thể trao đổi giá trị kỹ xảo với nhau và không dùng được tại nơi giao dịch. Giá trị kỹ xảo chỉ có thể sử dụng tại một nơi gọi là “Chiếc hộp kinh hoàng”.
Đây là tên của một cửa hàng đặc biệt trong trò chơi. Không ai biết tại sao nó được gọi như vậy, có thể người thiết kế nghĩ rằng người chơi sẽ "giật mình" khi nhìn thấy hàng hóa trong đó thì phải.
Giá trị kỹ xảo có thể mua được hai thứ trong Chiếc Hộp Kinh Hoàng. Thứ nhất là tiền trong trò chơi, người chơi có thể đổi theo tỷ lệ 1:10. Thứ hai là những vật phẩm không thể đem ra khỏi kịch bản, ví dụ như “Xác chết đẫm máu phải chết” Phong Bất Giác từng tìm được trong giáo trình hướng dẫn người chơi. Rõ ràng tác dụng của thanh kiếm này trong giáo trình của hắn tương tự như vật phẩm cốt truyện được thiết kế để giúp hắn chiến thắng xác chết đẫm máu mà với thực lực của nhân vật lúc đó không thể chống lại được. Thế nên nó không hề hạn chế cấp bậc sở trường để sử dụng, đã vậy còn không thể mang ra khỏi kịch bản.
Những thứ như vật phẩm, trang bị, kỹ năng… sau khi kịch bản kết thúc không hề bị hệ thống xóa khỏi kho dữ liệu. Tuy người chơi không thể mang những thứ này đi nhưng chúng sẽ tiến vào một nơi tương tự như trạm tái chế, cũng chính là chiếc hộp kinh hoàng. Tại đây, chúng trở thành hàng hóa được đem bán và chỉ có thể dùng giá trị kỹ xảo để mua. Thuộc tính của chúng sẽ biến đổi tương ứng. Ví dụ điều kiện sử dụng được điều chỉnh, một vài hiệu quả chỉ thích hợp với kịch bản nào đó sẽ bị thay đổi, đa số thẻ kỹ năng sẽ biến thành mãi mãi, tất nhiên điều kiện học sẽ được nâng cao.
Trong giai đoạn Closed beta, Chiếc Hộp Kinh Hoàng vẫn chưa được mở, vì vậy bây giờ “trạm tái chế” này rất trống trải. Sau khi Open beta, chắc chắn trò chơi sẽ tiếp đón lượng người chơi lớn nên trong giai đoạn này cần phải tích lũy một lượng hàng hóa dữ trữ nhất định. Lúc cửa hàng đặc biệt này chính thức mở cửa, nếu vẫn chưa bán được trong bảy ngày (tính theo thời gian thực sau khi được bày bán) thì món hàng sẽ bị hệ thống xóa bỏ nhằm khống chế số lượng hàng hóa không nhiều đến mức ảnh hưởng đến việc xem hàng.
Close beta chỉ giới hạn đến cấp 20. Là một trò chơi hoàn toàn dựa vào việc hoàn thành kịch bản, cấp bậc không thể xem như ưu thế, tiền trong trò chơi sau này có thể mua bằng tiền thật. Vì vậy ưu thế lớn nhất của người chơi trong giai đoạn Closed beta chính là lượng giá trị kỹ xảo đã tích lũy. Lô hàng đầu tiên khi Chiếc Hộp Kinh Hoàng đi vào hoạt động chỉ có những người chơi sở hữu giá trị kỹ xảo mới mua được. Đây chính là quyền được ưu tiên lựa chọn trước.
Nói đến đây, lại xét về vấn đề liên quan đến tính tích cực chiến đấu, giờ đã dễ giải thích hơn, đó là "chiến đấu vì giá trị kỹ xảo".
Không phải ai ai cũng giỏi giải đố, nhưng chiến đấu thì người nào cũng có thể tham gia. Giá trị kỹ xảo được thiết lập để "những hành động thúc đẩy diễn biến của kịch bản” nhận được. Điều này không chỉ được thể hiện bằng việc giải đố mà chiến đấu càng có nhiều cơ hội đạt được giá trị kỹ xảo. Ví dụ như giết chết, giết liên tiếp, tàn sát hoặc dựa vào điều kiện xung quanh để chém giết bằng cách đặc biệt… nhưng chịu ít tổn thất và hiệu quả cao nhất.
Ví dụ thực tế rất dễ lấy. Xét theo giáo trình của Phong Bất Giác, nếu ở trong căn phòng hình vuông, hắn không tìm chìa khóa mà lựa chọn đạp cửa thì vẫn sẽ nhận được giá trị kỹ xảo. Quan trọng là phải xem hắn đạp cửa như thế nào. Đa số mọi người sẽ đứng đối diện cửa và dùng lòng bàn chân đạp mạnh, rất nhiều nhân vật trong phim cũng làm vậy. Thực ra đây là cách phí sức nhất, đá tống ngang hoặc đá giò lái sẽ tiết kiệm sức lực hơn nhiều. Nếu lúc ấy Phong Bất Giác dùng cách hiệu quả hơn để đạp cửa thì sẽ nhận được giá trị kỹ xảo, mặc dù không nhiều như giải đố nhưng mười điểm vẫn phải có.
Đây là hai cách chơi, hai con đường trưởng thành khác nhau. Người chơi thích suy đoán dựa vào giải câu đố và phá mở thế giới quan thì có thể đoạt được nhiều giá trị kỹ xảo trong một lần. Còn người chơi thích chiến đấu, họ không ngừng rèn luyện kỹ thuật chiến đấu để nhận được giá trị kỹ xảo nhờ vũ lực. Trong tình huống thông thường, thực ra người chơi đi theo con đường chiến đấu thu được nhiều hơn, bởi dù người giải đố đã suy luận đến bước cuối cùng nhưng vẫn chưa thể giải được thì nửa điểm giá trị kỹ xảo cũng không có, trong khi người chơi dùng vũ lực lại có thể tích lũy từng chút một.
Dù chơi theo kiểu nào, điều kiêng kị nhất trong trò chơi chính là hành vi “bại não”. Các yếu tố rùng rợn được thiết kế đơn giản chỉ để khiến con người mất đi bình tĩnh và thực hiện những hành vi như dùng Bazooka giết chó. Trong Thiên Đường Kinh Khủng, dùng cách chiến đấu hợp lý nhất mới thu được nhiều lợi ích nhất. Dùng Bazooka, bạn chỉ nhận được một đống cặn bã, còn nếu dùng Đả Cẩu Bổng Pháp thì bạn vẫn có thể nhận được một ít da lông và một nồi thịt cầy.
…
Phong Bất Giác trở về không gian đăng nhập rồi xem hết số liệu đã được kết toán. Khi mở menu, hắn phát hiện mình đã lên cấp 4, giới hạn thể năng tăng lên mức 400/400, còn kinh nghiệm lúc này là 0/400. Xem ra kinh nghiệm để tăng cấp trong trò chơi này không hề nhiều, ít ra đến giờ mỗi cấp chỉ tăng mức kinh nghiệm thêm 100 điểm, giống hệt mức tăng của thể năng. Trang chủ không hề đưa ra số liệu cụ thể về điểm kinh nghiệm cần của mỗi cấp, những người viết hướng dẫn cũng không nhắc đến điều này nên vẫn không thể loại trừ khả năng sau khi đạt đến cấp cao, kinh nghiệm cần để lên cấp càng ngày càng khủng khiếp.
“Giác ca, ta lên cấp 3 rồi. Hơn nữa còn kém 30 điểm kinh nghiệm là lên cấp 4.” Giọng nói của Vương Thán Chi vang lên trong kênh liên lạc.
“Ta biết.” Thực ra Phong Bất Giác đã sớm đoán ra điểm kinh nghiệm của Tiểu Thán, bởi chênh lệch của hai người là 30 điểm giá trị kỹ xảo được cộng thêm từ giáo trình hướng dẫn người chơi.
Nếu chúng ta chơi thêm một ván huấn luyện nhiều người, chắc hẳn đều sẽ lên cấp 4. Chỉ có điều chế độ này không có lợi ích gì. Đến cấp 5, chúng ta tất nhiên sẽ chơi chế độ 'sinh tồn đoàn đội', đó mới chính là nội dung chủ yếu của trò chơi. Nhưng bây giờ chúng ta thiếu trang bị trầm trọng. Đừng nói là trang bị tốt, ngay cả trang bị bình thường cũng không có. Như vậy sau khi vào tổ đội có thể sẽ vướng tay vướng chân người khác…”
“Hả? Tổ đội? Vướng tay vướng chân người khác? Ai thế?” Vương Thán Chỉ ngẩn ra.
“Đúng là ngươi chưa từng xem một chút giới thiệu của trò chơi…” Phong Bất Giác nói: “Số người trong chế độ 'sinh tồn đoàn đội' là từ hai đến sáu người và được chọn ngẫu nhiên chứ không phải kịch bản được mở là bắt đầu ngay. Nếu chúng ta có đủ sáu người thì không sao. Nhưng đội chúng ta chỉ có hai người, khi vào kịch bản không phải dành cho hai người mà là ba, bốn, năm, sáu thì chúng ta phải hợp tác với người khác.
Nếu thực lực của chúng ta quá yếu thì rất có thể sẽ chết trong kịch bản, cho dù người khác hoàn thành kịch bản thì chúng ta chỉ có thể nhận được điểm kinh nghiệm tương ứng với công sức đã bỏ ra trước khi kết thúc trò chơi và không nhận được phần thưởng sau khi hoàn thành kịch bản.
Huống chi trong chế độ này còn tồn tại vấn đề chia chiến lợi phẩm. Giữa những người chơi không hề có quan hệ với nhau, nếu ai tìm được trang bị và kỹ năng thì chúng sẽ thuộc về người đó. Trừ khi là thứ không dùng được hoặc không thể nào mang ra khỏi kịch bản, bằng không ai lại dễ dàng chia sẻ trang bị hoặc kỹ năng mình tìm được cho người khác.
Lòng người chính là vậy… Có người dù nhặt được những món đồ vô dụng, đem đến nơi giao dịch không bán được, bán cho hệ thống chỉ kiếm được mấy chục tiền trong trò chơi, họ cũng không chịu tặng không cho những người chơi khác trong kịch bản. Ngươi phải đưa cho hắn chút gì đó để trao đổi nhằm khiến hắn cảm thấy không bị lỗ vốn mới được.”
Nghe đến đây, Vương Thán Chi bèn tiếp lời: “Tóm lại, nếu chúng ta không nhân lúc này nâng cao thực lực của nhân vật thì sau cấp 5 sẽ rất khó khăn. Nếu sở trường vẫn chưa mở thì cho dù người ta muốn tặng trang bị không dùng nữa hoặc kỹ năng vô dụng thì chúng ta cũng không dùng được.”
Phong Bất Giác nói: “Hiểu được là tốt. Nào, bây giờ chúng ta giải tán đội ngũ rồi bắt đầu chế độ sống sót cá nhân.”
“Nói nhiều như vậy chỉ vì chuẩn bị bỏ mặc ta một mình chứ gì... Này!”
Phong Bất Giác bật cười, rồi trả lời: “Chế độ huấn luyện nhiều người vừa rồi, chúng ta chắc hẳn đã hoàn thành vượt mức bình thường. Theo lý mà nói không thể nhận được nhiều điểm kinh nghiệm như thế. Ta nghĩ… BOSS này hoàn toàn không phải được thiết kế để giết. Xác suất hoàn thành kịch bản bằng cách giết BOSS cực kỳ thấp, bình thường đều dựa vào cách chạy trốn để hoàn thành, có lẽ chỉ có thể nhận được khoảng 300 điểm kinh nghiệm thôi.
Việc cấp bậc tăng nhanh hơn dự tính khiến bây giờ chúng ta phải tự hoàn thành chế độ sống sót cá nhân để đạt đến cấp 5. Sau khi hoàn thành, thực lực có lẽ sẽ nâng cao một cách rõ rệt, ít nhất sẽ mở ra một đến hai sở trường và nhận được một hai trang bị hoặc kỹ năng gì đó.”
“Được rồi, vậy trước tiên cứ chơi một mình. Ta có thể xem trạng thái của ngươi trên danh sách bạn bè đúng không?” Vương Thán Chi nói.
“Ừ, có thể.” Phong Bất Giác trả lời: “Nếu ai xong trước thì phải chờ đối phương. Nếu không xảy ra điều gì ngoài ý muốn thì nhiều nhất là một tiếng, chúng ta đều sẽ hoàn thành và lên cấp 5, sau đó có thể thử chế độ 'sinh tồn đoàn đội' trong truyền thuyết…”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook