Thiên Bằng Tung Hoành
-
Quyển 2 - Chương 31: Tề thiên đại thánh
Pháp thuật dù tu hành theo thể hệ nào, kết quả sau cùng đều không khác nhau, nhưng thủ đoạn vận dụng lại thiên biến vạn hóa. Phi kiếm đơn thuần chỉ là chém người ở xa, nhưng khi xuất hiện tu luyện kiếm quyết, ít nhất cũng có tới trên ba trăm loại phi kiếm.
Cũng vậy, Hỗn Độn hư không giới là năng lực có được khi pháp lực vượt qua cảnh giới nào đó. Phương thức vận dụng đa dạng, dù Nhạc Bằng cũng không biết rõ hết ảo diệu.
Vốn chỉ đứng ngoài quan sát, Nhạc Bằng vừa phát hiện thì cả thế giới đã biến hóa không thể lường nổi. Dù gã cơ cảnh hơn người cũng không ngờ trên đời lại có người vận dụng được năng lực đó.
Bất luận là Tụ lý càn khôn của đạo gia hay Chưởng trung hoàn vũ của phật môn hoặc Tinh thần không gian của Tây phương thần tộc đều không sánh được với môn pháp lực đó, ma giới chỉ có một người vận dụng được - - Đệ tam ma vực.
Không phải nhân gian, không phải thé gian, không phải thần ma chi giới, cũng không phải tinh thần vật chất. Nhạc Bằng từ lúc phá vỏ trứng ra ngoài đã nghe nói đến năng lực của ma đế thần bí nhất ma giới - - Vạn Cổ Thanh Thiên. Có thể thực sự tái hiện Hỗn Độn hư không giới ra ngoài thế giới, dồn tất cả vào Đệ tam ma vực.
Đó là không gian chỉ thuộc về một chúa tể.
Nhạc Bằng đã có dự cảm, bảy huynh đệ mình không chịu thần phục thế lực nào tại ma giới, lại có thể ảnh hưởng đến tình hình cân bằng, thế nào cũng bị người ta ám toán, hơn nữa để đối phó được bọn họ, kẻ ra mặt sau cùng không phải nhân vật ma hoàng cấp mà là một trong sáu ma đế tự thân xuất mã.
Bất quá gã không ngờ dịch nhân đầu tiên của mình lại mạnh đến mức đó, càng không ngờ đó không phải là ma tổ Mang Triều của Trung ương vương triều hay hắc ám vương giả Lộ Tây Pháp mười hai cánh, mà là Vạn Cổ Thanh Thiên thần bí nhất, kín tiếng nhất trong sáu ma đế, cũng là kẻ khiêu khích gã và Na Tra cùng xuất thủ, cảnh cáo Đông phương thần giới không được nhúng tay. Ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên lai lịch bất minh, chỉ thỉnh thoảng mới hiện thân tam giới, là người của Sa La ma tộc, hơn sáu vạn bảy ngàn tuổi. Lão không hiểu là thiện hay ác, tác phong không rõ ràng, không ai biết lão thiện nghệ công pháp nào, ẩn cư ở A Lạp Ti Ca, bất kỳ ma tộc nào có hứng thú tìm hiểu về bản thân lão đều bị lão biến thành “thức ăn.” Thực lực của lão không thể tính toán được, chỉ số ma khí vô tận.
Từ khi gã ra đời đã không nghe nói gì đến tung tích của lão bất tử không mấy khi hiện thân này, càng không tưởng tượng nổi lão sẽ phá quan xuất hiện.
Chỉ một phần ngàn sát na sau, thế giới trước mắt gã biến hóa đến mức không tưởng, vốn là đô thị hiện đại mà đổi thành rừng rậm vô biên, Ly Hỏa Trọng Đồng cũng không nhìn ra điểm kết thúc.
Hỗn Độn hư không giới của gã thoáng đãng, không có sinh vật nào, nhưng thế giới hiện tại không chỉ cây cối rậm rạp mà có vô số trân cầm di thú, kì trùng quái trĩ không ai biết tên. Nhạc Bằng tự biết mình tuyệt đối không thực hiện được điều đó.
Từ khi xuất quan, tu vi của gã tăng thêm mộ tầng, gần như bước vào đẳng cấp ma đế, bất quá chỉ khi tiến vào cảnh giới này gã mới hiểu vì sao suốt ngàn đời vạn kiếp ở ma giới, cường giả xuất hiện vô vàn, cao thủ ma hoàng cấp tuy nhiên tu luyện gian nan nhưng còn thấy được, nhưng không ai từ ma hoàng cấp tu luyện lên được ma đế cấp. Tựa hồ ma đế cấp sinh ra đã mạnh mẽ như vậy, không cần thông qua quá trình nâng cao sức mạnh nào.
Lộ Tây Pháp Tát Đán, Vạn Cổ Thanh Thiên, Hữu Hùng Xi Vưu, Viêm Hoa, Mang Triều đều vậy, từ khi có người biết họ đã thấy họ là cường giả tuyệt thế vô song ma đế cấp, căn bản không ai nghe nói họ tu luyện thế nào.
Mãi gần đây tình hình này mới bị một yêu ma trẻ tuổi hằng cổ vô song phá vỡ. Tôn Ngộ Không được ma giới tôn làm Đại Viên Vương, vốn chỉ là một tiểu yêu quái vô danh, không hiểu vì cớ gì đột nhiên thanh danh cao vời, thực lực đại tăng, hoành tảo một phương, hùng cứ vị trí ma giới đệ nhất, ngay cả thần tộc cũng không dám coi thường.
Có thể nói dù ở trong thần tộc hay ma giới, cái tên Tôn Ngộ Không thể hiện cho những điều không thể đoán định, mỗi địch nhân từng đối diện với Thất thập nhị biến y dùng để hoành tảo thiên thượng thiên hạ, đều có cảm nhận được ác mộng, hiểu thế nào là bất lực.
Vì có tấm gương này, sau khi Nhạc Bằng đạt đến sức mạnh đỉnh cấp, tin rằng Thiên Bằng Tung Hoành pháp xác thật không ai sánh kịp, bắt đầu nghi hoặc về căn nguyên sức mạnh của mình, sức mạnh của yêu ma ma hoàng cấp mạnh đến độ không thể mạnh hơn, vì sao còn có đỉnh cao nằm trên đỉnh cao? Gã đã nghẫm nghĩ vấn đề này suốt ngàn năm.
Sau này nhờ một linh cảm ngẫu nhiên gã mới biết con đường năm xưa Tôn Ngộ Không đi qua. Ma đế cấp không theo đuổi sức mạnh, dù có mạnh đến đâu cũng không thể sánh với thiên địa hồn nguyên, luận về sức chiến đấu đơn thuần, yêu ma ma đế cấp không hơn ma hoàng cấp. Sức mạnh chiến đấu có lẽ Siêu ma phân thân pháp của Ngưu Ma Vương đã đạt đến cực điểm tiền vô cổ nhân, có thể phát huy sức mạnh gấp hai, gấp ba ma hoàng cấp thì không ai dám chính diện đối kháng với Băng thiên liệt địa thất đại thức của gã.
Nắm được một loại bản nguyên trên thế gian, thao túng quy tắc thần kỳ mới là đích đến của ma đế cấp, quy tắc của yêu ma đẳng cấp này, trừ bản thân không ai biết được. Hiện tại Nhạc Bằng đã biết được hai người như thế, một làn chính gã, tốc độ nhanh đến mức không cần thời gian, không có thời gian cũng biến đổi được, vượt khỏi quy tắc thông thường. Thứ gã nắm vững là thời gian, tuy chưa thể hoàn toàn thao túng nhưng tự tin không ai bắt được mình bởi không ai nhanh hơn thời gian được.
Người còn lại, không hiểu vì nguyên nhân gì mà xuất thủ đối phó gã -- Vạn Cổ Thanh Thiên. Sức mạnh của Vạn Cổ Thanh Thiên là Đệ tam ma vực, cũng là sáng tạo thế giới, có thể khắc chế được năng lực đáng sợ nhất của Nhạc Bằng.
Chim không bay thoát được thinh không, gã không thể thoát khỏi mặt nước, Nhạc Bằng dù lợi hại hơn nữa cũng không thể thoát khỏi thế giới đang tồn tại.
Không cần ẩn giấu sức mạnh nữa, ma khí ngút trời dấy lên, khiến mọi sinh vật trong thế giới được chế tạp ra đều trốn tránh, không vật gì dám đến gần gã. Gã thể hiện hình thái chiến đấu đặc hữu để phát huy chiến lực đến mức mạnh nhất, nếu chưa kịp thể hiện thực lực đã bị người ta giải quyết thì thật khiến người ta cười rụng răng.
Cả thế giới chấn động kì dị theo một tần suất không lý giải được, cây cối dưới đất dao động theo quy tắc, rồi nhanh chóng sinh trưởng, tuy bị sức mạnh của gã bức lui xa nhưng thực vật thoát khỏi quy tắc thông thường này khác hẳn mọi thảo mộc trên đời, hình thành một cái rọ chụp kín gã.
Lần đầu tiên gã gặp kiểu chiến đấu này, phất tay phát ra Tử Viêm đao kình chém lên thực vật đang điên cuồng phát triển. Tử Viêm đao kình bá đạo tuyệt luân, cây cối căn bản không chịu nổi, gần khô héo, một vạt lớn hóa thành tro tàn. Bất quá Nhạc Bằng phát chiêu xong, biết rằng mình tuyệt đối không phá hủy được đám cây cối đó.
Những thực vật này không hẳn quá khó hủy diệt nhưng tốc độ sinh trưởng vô tận, cộng thêm ẩn chứa khí tức cổ quái, khiến Nhạc Bằng hiểu rằng dù phá cả đời cũng vô dụng. Cứ phí sức thế này, chi bằng thực hiện một loại sức mạnh phá hoại cao cấp hơn.
Lục Giới Băng Hội - -
Lúc gã sử dụng chiêu thức này, trên lòng tay xuất hiện hắc sắc cầu thể, chỉ một thoáng rồi biến mất vào Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên, kẻ hơn hẳn gã về năng lực khống chế không gian, gã không thể mở được cánh cửa hướng đến bất kỳ thế giới nào, càng không thể mượn năng lượng kinh hồn để tự phá vỡ không gian. Vừa thất thủ, tinh thần gã hơi ngẩn ra, tuy đã đạt đến ma đế cấp, nhưng năng lực của gã nằm ở khí cạnh gia tốc thời gian, chưa đạt đến mức nghịch chuyển thời gian, nếu tiến thêm một mức nữa, dù cả sáu ma đế cùng tới cũng không làm gì được gã. Hiện tại gã có một thân pháp lực kinh hồn mà bó tay trước tình huống hiện tại.
Lúc đó, những cây cối tạo thành chiếc giỏ kỳ dị, trong lòng chỉ chừa ra một không gian có đường kính chừng mười dặm, rồi lại tiếp tục mọc dày đặc, tựa hồ muốn vĩnh viễn nhốt gã trong đó. Chưa thấy địch nhân đã bị bức vào hạ phong, bảy ngàn năm nay Nhạc Bằng chưa từng quẫn bách thế này.
Thu thập mọi binh tôm tướng cá cản chân xong, Na Tra lúc đầu còn không để tâm lắm việc Nhạc Bằng đột nhiên thất tung, bất quá khi thần niệm tìm khắp thần giới, ma vực, Thiên đường, nhân gian mà không thấy hành tung gã, Na Tra mới biết mình đã quá sơ ý. Vốn y coi trọng danh dự, bị người ta lừa gạt như vậy, lại tính tình nóng nảy, tuyệt đố y không thể cho qua.
Nhạc Bằng đoán được ai có năng lực đó, Na Tra tất cũng có thể, tuy sức mạnh của y hơn hẳn vô số thần ma nhưng với đối thủ mà Nhạc Bằng không thoát thân được thì y cũng không dám gây hấn. Có lẽ chỉ Khổng Tuyên đứng đầu các Đấu Thần Tướng có năng lực đó hoặc Dương Tiễn trí tuệ phi phàm là có cách. Tuy nhiên Na Tra ngạo khí phi phàm lại lựa chọn khác hẳn.
Y phất tay phát ra truyền tín thần phù, ẩn chứa sức mạnh bản thân, truyền đến bất kỳ nơi nào trong tam giới. Y thực hiện xong hành động, hoàn toàn không để ý đến thần sắc kinh ngạc, thắc mặc của bọn Hà Động Lượng, chỉ nói một câu: “Việc này cứ để toán yêu quái đó tự giải quyết. Muốn động thủ thì mọi người không nên đứng ngoài.”
Nhạc Bằng bị Vạn Cổ Thanh Thiên thu vào trong ma vực, chỉ cần là thần ma cường giả tu vi đến đẳng cấp nhất định là cảm ứng được. Nhưng Ngưu Ma Vương và Nhạc Sư Đà đều không thể phân thân ra giúp sức, còn Lục nhĩ mi hầu thạch linh thông tạm thời chưa muốn xuất đầu lộ diện. Nếu không ai tiếp được truyền tín thần phù của Na Tra thì còn phải xem tình huống phát triển thế nào.
Có thể nhốt được Nhạc Bằng không có nghĩa là sẽ chế phục được gã, thể hiện hình thái chiến đấu chân chính rồi, gã xòe cánh bay lên, ma khí trên mình bùng phát, Thiên hoang thần kích tung hoành. Nhưng nếu có lựa chọn khác, gã sẽ không chọn phương thức chiến đấu ngu xuẩn nhất đó, Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên không phải nơi đi du lịch, chiếc giỏ do cây cối hình thành liên tục sinh trưởng, tầng tầng lớp lớp ép xuống. Nhạc Bằng không chịu bó tay chịu trói chỉ còn nước cố gắng diệt trừ cây cối.
Biết rõ lúc này không thể tiêu hao sức mạnh, gã mượn uy lực của thần binh lợi khí chém tan những thực vật kì dị quanh mình. Thủ đoạn dựa vào dựa vào ngoại vật để hút bớt năng lượng của địch nhân vốn được thường dùng, các yêu ma cao cấp đều lấy đó hòng tăng cường sức chiến đấu và kiên nhẫn. Bất quá Nhạc Bằng dùng Thiên ma phụ sinh quyết mà không hút được nửa tia nguyên khí, chém rụng không ít thực vật bắt đầu mọc sát mình rồi, gã hiểu rằng số cây cối này, thậm chí cả không gian, đều là bản thể của ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên hóa thành. Với tu vi của Vạn Cổ Thanh Thiên đương nhiên không bị gã rút bớt tinh nguyên.
Càng lúc gã càng hiểu, nếu không dốc toàn lực, thực lực chân chính ra thì không thể dựa vào tiểu xảo mà thủ thắng, đối diện với địch nhân hư vô phiêu diêu mà chỗ nào cũng có mặt. Sau cùng gã quyết định sử dụng sức mạnh cực hạn, dù gã không muốn điều đó.
Thiên hoang thần kích chỉ lên không, ma khí kinh nhân cuồn cuộn lên xuống, Nhạc Bằng không hề do dự với quyết định của mình. Trong thoáng chốc, chiếc giỏ cây cối dày đặc bị một làn sức mạnh kinh hồn chấn tan. Từ trung tâm là gã, một vầng sáng hơn cả mặt trời phát ra, phàm những thực vật bị quang mang hủy diệt xung kích trúng, đều khô héo rồi tiêu tan. Nhạc Bằng đã thật sự động nộ hỏa, dù đối diện với cường giả thứ nhất của hàng ngũ yêu ma, gã cũng muốn so sánh một phen.
Cả thế giới vốn do thực vật thống trị, nhưng khi sức mạnh của gã lan tỏa, tất cả liền tan tành, giữa vầng sáng trắng xám, Đệ tam ma vực bắt đầu biến hóa, thiên địa mênh mang không còn sinh mệnh tồn tại, hồng hoang thế giới trong truyền thuyết viễn cổ xuất hiện.
Nhạc Bằng dốc sức xuất kích cũng chỉ khiến Vạn Cổ Thanh Thiên thay đổi phương thức, Đệ tam ma vực quyết không dễ dàng bị đánh tan.
Thế giói trở về hỗn độn, quang mang trên mình Nhạc Bằng càng lúc càng chói lòa, tuy chỉ mình gã khác biệt với cả thế giới này nhưng khí thế hùng hồn đó khiến người ta tưởng rằng gã mới là chúa tể của thế giới.
Cảm giác được Đệ tam ma vực biến hóa, vầng sáng do Nhạc Bằng phát ra càng lúc càng rực rỡ, nhưng Đệ tam ma vực lại phát sinh biến hóa khác, cát đá khói bụi ngút trời cuốn lên, áp lực tăng gấp ngàn lần, quang mang của Nhạc Bằng lập tức ảm đạm hẳn. Khi cát đá tan đi, nơi Nhạc Bằng đứng đã biến thành không còn vật gì tồn tại. Bão cát đá kinh hồn mang uy lực khiến thiên địa biến hóa, đổ thẳng xuống đó.
Nhạc Bằng khả dĩ biến mất trong khoảnh khắc, biến hóa đó khiến người khống chế thế giới không tin nổi. Cả Đệ tam ma vực đều do Vạn Cổ Thanh Thiên ảo hóa ra, không có sinh linh nào thoát khỏi quyền khống chế của thế giới này, nhưng Nhạc Bằng làm được, đó là điều thoát khỏi quy luật vạn vật vận chuyển.
Đệ tam ma vực bắt đầu hoạt động sáng tạo đại lục, chuyển hóa thành nước biển vô tận hoặc biến thành địa ngục luyện hồn, nhưng biến hóa thế nào cũng không bức được Nhạc Bằng xuát hiện. Khẳng định rằng gã không có năng lực rời đi, trừ phi sức mạnh của gã hơn cả chủ nhân khống chế thế giới này. Kết quả này không chỉ Vạn Cổ Thanh Thiên không dự liệu được mà nhưng đỉnh cấp thần ma dùng ma thức thần niệm thám thính cũng không lần ra gã đang ở đâu, có năng lực gì mà thoát thân được.
Chỉ qua việc này, ác ma chi vương Lộ Tây Pháp đứng đầu Vạn ma điện biết ngay mình phán đoán sai lầm. Yêu ma trong ma hoàng cấp cũng phân đẳng cấp, như Ngưu Ma Vương được công nhận là ma hoàng cấp đệ nhất cường nhân, Siêu ma phân thân pháp có hiệu quả bội tăng sức mạnh, xác thật bất phàm. Sức mạnh của Nhạc Bằng không hẳn quá ghê gớm nhưng phối hợp với tốc độ vô song, tính cách bá đạo quả cảm, là nhân vật khiến người ta đau đầu nhất trong các yêu ma ma hoàng cấp. Lần này để đối phó với gã, Trung ương vương triều đã mời một vị ma đế ngang hàng với Mang Triều lão tổ, Lộ Tây Pháp là Vạn Cổ Thanh Thiên, cũng chỉ có vị ma đế thiện nghệ thao túng không gian này mới khống chế được gã.
Nhạc Bằng không có năng lực thoát được không gian hoàn toàn bị phong bế này nhưng gã có cách riêng. Gã vừa bước chân vào ma đế cấp, tuy chưa bao lâu song năng lực cắt đứt thời gian lại là bản lĩnh độc đáo, tốc độ siêu việt đến đỉnh điểm sẽ là nghịch chuyển thời gian, Nhạc Bằng đủ khả năng đẩy tốc độ thời gian nơi gã đứng tăng tốc, tuy chưa đến mức phá hoại không gian, bởi gã cũng không đủ năng lực phá được Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên, bất quá có thể khiến cả không gian nứt toác, không còn hoàn chỉnh nữa.
Gã liên tục biến mất rồi xuất hiện, đột nhiên giữa Đệ tam ma vực mọc lên một cây cổ thụ cao ngất trời, tình hình hỗn loạn được sức mạnh kinh hồn ổn định lại.
Giao thủ từ xưa đến nay, Nhạc Bằng sau cùng cũng gặp đối thủ đáng sợ, bản thể của Vạn Cổ Thanh Thiên hóa thành thông thiên thần mộc trấn áp Đệ tam ma vực, chiến đấu chính thức bắt đầu.
Tay cầm Thiên hoang thần kích, đối diện với cường địch nhưng gã không hề sợ, ma đế cấp tuy mạnh nhưng ưu điểm lớn nhất không phải ở phương diện này, bởi yêu ma ma hoàng cấp đã có thể vận dụng thiên địa chi lực đến mức tùy tâm sở dục, sức mạnh đạt tới đỉnh cao rồi. Cách biệt là ở chỗ ma đế có thể vận dụng thậm chí nắm vững quy luật của thế giới vận chuyển. Đệ tam ma vực không thể khống chế được gã, Vạn Cổ Thanh Thiên bằng vào tu vi vạn năm mà muốn trấn áp gã e rằng không dễ.
Vận mức cao nhất của Thiên Bằng Tung Hoành pháp, cả người và kích của Nhạc Bằng hóa thành một dải kim mang, kéo theo dải đuôi đặc biệt lao vào thần thụ do bản thể Vạn Cổ Thanh Thiên ảo hóa thành. Gã vận công lực lên đỉnh cao, Thiên hoang thần kích phát ra quang mang chói lòa.
Đối diện với tuyệt thế ma binh mang khí thế một đi không trở lại, chấn động thiên địa, Vạn Cổ Thanh Thiên tuy chỉ phân hóa nguyên tinh một phần thân thể nhưng cũng biết nếu để Nhạc Bằng toàn lực phát huy một đòn này, dù gã có thể chịu thiệt thòi nhưng Đệ tam ma vực sẽ có sơ hở, gã thoát thân rồi, lúc đó trời đất rộng lớn, muốn bắt Kim sí đại bằng không phải dễ.
Ngay lúc Nhạc Bằng lao thẳng tới thần mộc do Vạn Cổ Thanh Thiên ảo hóa, không khí trước mắt liên tục chấn động, không gian uốn khúc, bất luận Nhạc Bằng thúc đẩy Thiên Bằng Tung Hoành pháp đến mức nào cũng không thể tiến lên một bước.
Đối diện với Vạn Cổ Thanh Thiên có thể thao túng không gian, chuyển đổi phương vị để rút lui, Nhạc Bằng cười lạnh, càng tăng cường công lực, không hề có ý rút lui.
Trong thoáng chốc, Vạn Cổ Thanh Thiên cảm giác được tốc độ của Nhạc Bằng liên tục tăng tốc theo tần suất vô cùng dị thường, lão liên tục thao túng không gian chuyển hoán, liền hiểu rằng không ổn. Nhạc Bằng có thể đẩy tốc độ của Thiên Bằng Tung Hoành pháp lên, tần suất chuyển hoán không gian của lão cũng tăng theo. Kết quả sau cùng là…
Vạn Cổ Thanh Thiên biết mình không nghĩ sai, trong một tích tắc đó Nhạc Bằng lại biến mất, gã có thể gia tốc thời gian, tất nhiên tốc độ thiên biến vạn hóa đạt mức không loại tư duy nào sánh được. Lợi dụng gia tốc thời gian, Nhạc Bằng đột phá phòng ngự của Vạn Cổ Thanh Thiên, Thiên hoang thần kích cắm vào cây cổ thụ cao ngất, cành lá vô tận, rễ lòa xòa như thép, vưng lên tận trời cao. Gốc cây xanh rờn như thúy ngọc bị xuyên thủng một lỗ lớn.
Nguyên tinh của bản thể Vạn Cổ Thanh Thiên nâng đỡ cả Đệ tam ma vực thụ thương, dù chỉ trong thoáng chốc, không chân chính thương tổn đến một trong lục đại ma đế, nhưng Đệ tam ma vực không ngăn nổi Nhạc Bằng, gã thoát thân qua kẽ hở.
Vừa thở phào một hơi, Nhạc Bằng lập tức nhận ra mình vui mừng quá sớm, dù gã chuyển hoán không gian thế nào thì cũng không thể tiến vào một thế giới quen thuộc, không thể tìm được kẽ hở tiến vào nhân gian giới hay ma giới. Năng lực cơ bản của yêu ma thần tiên tu luyện có thành tựu là tung hoành tam giới, tùy ý tiến vào hay ra khỏi không gian khác, nhưng chỉ có ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên mới có thể thao túng không gian, liên tục chuyển đổi tầng lớp, tuy Nhạc Bằng đột phá được Đệ tam ma vực nhưng không thể thoát được ma thức của lão.
Đợi khi cảm giác ngút ngàn đó bớt đi, Nhạc Bằng biết mình vẫn chưa thoát được khỏi tay Vạn Cổ Thanh Thiên. Rồi mặt đất vô tận, trời xanh ngăn ngắt lại xuất hiện, Đệ tam ma vực một lần nữa vây khốn gã.
Thế giới được ảo hóa ra này rộng hơn thế giới nguyên bản, Nhạc Bằng cũng không nhận ra mình vẫn bị khốn trong Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên hay được chuyển di sang một không gian kì dị nào đó.
Lần này đập vào mắt gã là hoang nguyên rộng rãi, chim bay trên không từng đàn, cả thế giới đượm cảnh sắc hiền hòa.
Thử đột phá lần nữa, Nhạc Bằng phát hiện mình không thể thoát ra, đối diện với địch nhân không có cách nào hạ thủ, gã tạm thời đình chỉ hành động phản kích vô ích. Lần này Vạn Cổ Thanh Thiên bỏ ý định bắt sống gã, không hề công kích gì.
Nếu địch nhân không xuất hiện, Nhạc Bằng nỗ lực gia tốc thời gian đến đâu cũng không thể xung phá phong bế tuyệt đối của Đệ tam ma vực. Nghĩ rõ ràng mọi chuyện, gã dẹp đi chiến ý đang cháy bừng, nghĩ cách khác.
Chân thân của Vạn Cổ Thanh Thiên ở đâu, gã không biết. Bằng không dù năng lực hạn chế, gã cũng tìm cách công kích địch nhân, hóa giải khốn cảnh.
Từ từ trôi nổi trên không của thế giới được sáng tạo ra nhưng không hề hoang lương này, ma thức của gã thậm chí phát hiện rằng có sinh linh tụ tập dày đặc, gần như là hình thức quốc gia của nhân gian giới.
Bất quá mỗi khi ma thức quét qua góc nào, gân xanh trên trán gã lại nổi lên, đợi khi quan sát xong hoàn cảnh mấy chục vạn dặm vuông, hai mắt liền đỏ ngầu. Thế giới này quá quen thuộc, phân chia thành tám quốc gia, xen giữa là biển cả, núi non, hoang nguyên, cương vực rất phức tạp. Rồi cờ quạt được treo lên, có thời đại của đế quốc, anh hùng vô địch, ma pháp thần thuật, chiến lược chinh phục biển cả, gần như là một trò chơi game. Chỉ có điều đã được thay đổi.
Rõ ràng là hình thức thế lực quốc gia mô phỏng kiểu Trung Quốc, có tiên đạo thuật sĩ, vân nỗ phi xa, Đông phương phi long, dị thú, cổ thành… vân vân xuất hiện.
Không hiểu mô phỏng theo đất nước ma ảo nào ở phương tây mà có cả ma pháp sư, triệu hoán cự long, bán thú nhân, yêu tinh – những thứ chỉ có trong tiểu thuyết ma ảo.
Có vài ba thế lực đang khai chiến, công cụ chiến tranh sử dụng chính là oanh tạc từ trên không với máy bay chiến đấu rải thảm, và phòng không bằng pháo binh sử dụng ma pháp phi đạn.
Quan sát một lúc, Nhạc Bằng biết ngay mọi sinh vật trong không gian này không phải mới được chế tạo, ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên thần bí vô cùng này đã ở nhân gian giới rất lâu. Là thần ma, có sinh mệnh lực vô tận và vũ lực kinh nhân, kinh qua vô số tranh đấu, liền rũ bỏ tất cả tình cảm và dục vọng không quan trọng. Những thứ không lấy được không có nghĩa là họ thật sự muốn đạt được.
Chính vì nguyên nhân này, Na Tra, Hoa Quang, Hồng Hài Nhi mới bày ra trò đánh cá ở thiên giới để mua vui. Vạn Cổ Thanh Thiên tự chế tạo cho mình một trò chơi giải sầu cũng không phải việc gì lạ lẫm. Theo lý lẽ thông thường mà xét đoán kẻ bất thường, kết quả sau cùng sẽ là kẻ gây ra việc đó đã phát điên.
Nhạc Bằng không thu liễm ma khí như bình thường, sinh linh ở đây phi thường mẫn cảm với trường năng lượng đột nhiên xuất hiện, thậm chí sau khi Nhạc Bằng xuất hiện không lâu, liền có mấy đạo ý thức vươn đến thăm dò.
Nhạc Bằng không hiểu vì sao Vạn Cổ Thanh Thiên chế tạo ra thế giới này, cũng không biết những sinh linh này do lão tạo ra hay bắt vào, nhưng so với ngoại giới, những sinh này có IQ cao phi thường, sức mạnh đơn thuần không kém hơn hạ cấp yêu ma ở ma giới bao nhiêu.
Đệ tam ma vực do Vạn Cổ Thanh Thiên sáng tạo, phân thành vô số không gian nhỏ xíu. Trong không gian bị Vạn Cổ Thanh Thiên dùng làm nơi giải trí này, có vô vàn sinh mệnh mang trí tuệ, là phiên bản hoàn toàn của ngoại giới, có sinh vật bị rũ sạch kí ức, thả vào tỏng này nuôi dưỡng, có cả những chủng loại kì lạ được lão cố ý chế tạo ra. Qua nhiều năm phát triển, không gian này không kém bất kì thế lực nào ở ma giới.
Thế giới này loáng thoáng có pháp tắc vận hành riêng, đã hình thành quốc gia, thế lực, chủng tộc… không kém hơn ngoại giới. Cũng có cả những sinh vật có năng lực siêu việt. Nhạc Bằng mang theo kim quang tử diễm đáp xuống thế giới này, tạo thành chấn động phi thường.
Chỉ trong mấy ngày ngăn ngủi, nhiều thế lực chuẩn bị khai chiến, được những kẻ thống trị đầy uy quyền buông lỏng ước thúc nên trận chiến sắp diễn ra, mọi đội quân thảo phạt đợi ngày xuất phát.
Nơi Nhạc Bằng đáp xuống là hoang nguyên, nằm trên đỉnh núi cao nhất của thế giới này. Thuật sĩ và những kẻ có năng lực cao cường dồn sức mạnh kinh hồn đến thăm dò, nhưng bản tính Nhạc Bằng thích nơi cao ráo là điều họ không thể lý giải nổi.
Vạn Cổ Thanh Thiên không chỉ muốn vây khốn Nhạc Bằng, nếu gã chỉ đạt mức ma hoàng cấp, lão tất nhiên tin rằng mình đủ năng lực cầm chân gã, nhưng Nhạc Bằng hiện đã đột phá, nắm vững quy tắc vận chuyển thời gian, chưa biết chừng sẽ tiến thêm một bước, lĩnh ngộ được pháp tắc thao túng không gian rồi thoát khỏi khốn cảnh.
Lão vận dụng sức mạnh, mọi sinh vật trong thế giới này bất tri bất giác được tăng cường sức mạnh. Lợi dụng những sinh linh này, Vạn Cổ Thanh Thiên chuẩn bị phát động đợt công kích thứ hai.
Sức mạnh của lão cực kì đặc biệt, ma khí liên miên lan tràn khắp Đệ tam ma vực, trong chưa đến mười ngày, mọi sinh vật cấp cao trong vực liên tiếp vượt cấp, đột phá cực hạn. Lẽ ra Nhạc Bằng nên chuẩn bị trước, trảm thảo trừ căn mới là hợp lý. Nhưng gã không làm gì cả.
Vừa vào đây, gã liền triệu hoán Hỗn Độn nguyên thai bản mệnh, không hiểu tính toán gì mà chui vào nằm trong đó, Vạn Cổ Thanh Thiên cũng không lần ra động tĩnh của gã. Hỗn Độn nguyên thai pháp bảo liền một khối với tính mệnh gã, vốn là vỏ trứng gã chui ra, được gã dùng pháp lực tu bổ, tự hình thành thế giới trong đó.
Đội ngũ được các phương thế lực của Đệ tam ma vực tổ thành không thiếu yêu ma cực mạnh, tuy không còn kí ức nguyên bản nhưng sức mạnh không mảy may kém đi.
Đội ngũ gồm mười mấy cao thủ này là sức mạnh chiến đấu mạnh nhất của Đệ tam ma vực, đối diện với địch nhân không thể ước lượng sức mạnh nhưng họ đều mười phần tự tin, dù gì họ cũng là những kẻ mạn nhất thế giới này. Đỉnh núi Nhạc Bằng chọn rộng tới hơn mười dặm, nhưng không làm khó được họ. Trong đội ngũ có dực ma long có cánh đến nơi đầu tiên, ma thú mạnh cả về trí tuệ và sức lực nào không hề có chí tiến thủ, bản thân sinh ra đã quá mạnh nên không có động lực phải vươn lên. Vì thế tông tộc cực mạnh này nổi danh ma giới nhưng không ai tu đến được ma hoàng cấp. Mạnh nhất như Cửu đầu yêu long cũng bị Ngưu Ma Vương thu phục, luyện thành phân thân.
Bất quá trong thế giới này, ma long có cánh được coi là mạnh bậc nhất, nên không hề do dự, phát động công kích Hỗn Độn nguyên thai của Nhạc Bằng. Nhọn lửa phun ra, thinh không bị lửa thiêu đốt đỏ rực, đỉnh núi cao lập tức tan chảy mất mười mấy mét.
Hỗn Độn nguyên thai vừa chạm vào lửa, từ màu vàng chuyển thành đen, vỏ trứng trơn bóng, phát ra khí tức quỷ dị.
Không hiểu kiểu biến hóa này có ý nghĩa gì, hai con ma long lao bổ xuống, định dùng trảo thử xem Hỗn Độn nguyên thai chắc chắn đến đâu.
Một yêu ma bị bắt vào đây, thấy tình cảnh này liền biết ngay không ổn. Vốn hắn là một phần tử của Thái cổ minh tộc, tuy mất đi kí ức nhưng ấn tượng về Thiên ma phụ sinh quyết mạnh nhất của bản tộc thì vẫn nhớ như in, lập tức phân ra một đạo hắc sắc ma khí cuốn dực ma long phía sau lại, còn ma long lao tới trước thì không kịp cản nữa. Vừa đập vào Hỗn Độn nguyên thai liề bị hút vào trong.
Đối diện với quả trứng kì dị như vậy, những yêu ma bình thường vốn tự đắc cũng phải hít sâu khí lạnh. Vật này vượt xa nhận thức của chúng, không có biện pháp nào xử lý.
Cao thủ thượng cổ minh tộc ban nãy từng một thời hoành hành tại ma giới, tuy bị phong ấn kí ức, nhưng kinh nghiệm cả đời vẫn còn.
Hắn vung một tay đập lên khối đá dày tới hai thước, khối đá bay lên không đập xuống, công kích thuần về sức mạnh bao giờ cũng là phương thức tốt nhất.
Tảng đá đập vào vỏ trứng quái dị, không làm gì được Nhạc Bằng nhưng khiến gã phản ứng. Tiếng động vang lừng thiên địa cất lên: “Vạn Cổ Thanh Thiên, không cần dùng mớ phế vật này đến thăm dò ta?” Gã tuy không thoát thân được nhưng không hề sợ Vạn Cổ Thanh Thiên. Tình huống này khiến gã, vốn nóng tính, cực kỳ nổi giận.
Chúng nhân vây quanh Hỗn Độn nguyên thai đều kinh ngạc, ý thức quân lâm thiên địa đồng thời giáng lâm: “Nhạc Bằng, ngươi muốn chiến đấu thì để bản nhân bồi tiếp. Trận chiến này sẽ khiến ngươi mãn ý.” Mọi sinh vật vây quanh, trong khoảnh hắc bị đoạt mất ý chí, rồi có ma niệm truyền vào óc, phát huy sức mạnh vượt cấp, chỉ có yêu ma ma đế cấp mới thực hiện được năng lực này. Những sinh vật bị thao túng này đều thể hiện khí thế trầm tĩnh, Vạn Cổ Thanh Thiên muốn chính diện quyết chiến Nhạc Bằng.
Trong ma vực của mình, lão nắm mọi quy tắc, tất nhiên chiếm ưu thế hơn hẳn. Có ma thức của Vạn Cổ Thanh Thiên chi viện, những yêu ma vốn cực mạnh này đều phát huy được sức mạnh tiếp cận ma hoàng cấp, mấy đạo ma khí hồn hậu giáng xuống. Nhạc Bằng không thể tiếp tục ẩn tàng trong Hỗn Độn nguyên thai nữa.
Thoát khỏi vỏ trứng, mái tóc đen của gã biến thành màu vàng chói lòa như mặt trời của Kim sí đại bằng điểu, từng sợi dựng lên như hỏa diễm rừng rực, toàn thân phát ra kim quang chói lòa. Thế giới này cơ hồ cũng giống gã, lập tức cháy sáng.
Lúc gã xòe đôi cánh đáng kiêu ngạo ra, ma vực do ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên hoàn toàn biến hóa tùy tâm nguyện cũng trở nên mất hài hòa. Để thể hiện hoàn toàn hình thái chiến đấu, Nhạc Bằng mới chui vào vỏ trứng hoàn thành biến hóa.
Chiến đấu bắt đầu, những chiến sĩ bị Vạn Cổ Thanh Thiên chi phối ý chí phải đối diện với sức mạnh khủng khiếp của Nhạc Bằng vốn không định giữ gìn nữa. Ưu thế nhân số không thể hiện được, ngược lại không lâu sau bị gã giết mất quá nửa.
Ngay lúc định lấy tính mạng của một cao thủ toàn thân hắc bào, mặt mũi quỷ dị thì biến hóa xoay chuyển cục diện xảy ra. Hai mắt hắn chợt biến thành màu đỏ rực, hắc bào sau lưng nát vụn, ma khí kinh hồn phát ra, không lùi mà tiến thẳng vào Thiên Bằng trảo của Nhạc Bằng. Người khác tất cho rằng đó là do Vạn Cổ Thanh Thiên gia tăng sức mạnh nhưng Nhạc Bằng phán đoán được, chỉ có đọa lạc thiên sứ chi vương, lãnh tụ của ác ma, đọa lạc thiên sứ cấp cao nhất Lộ Tây Pháp mới có được hắc ám ma lực thuần hậu như vậy. Gã lập tức biến hóa thân pháp lùi lại, lại bị một người khác chặn đường, cũng là Thiên ma phụ sinh quyết nhưng vận dụng xuất thần nhập hóa hơn cả gã, chỉ có người sáng tạo ra môn công phu này là Mang Triều mới làm được.
Ba đối thủ biến hóa trong nháy mắt, Nhạc Bằng lạnh ngắt cõi lòng, tam đại ma đế liên thủ, tuyệt đối không chỉ đơn giản là đối phó gã, lập tức gã hiểu mình chỉ là con mồi dẫn dụ.
Thiên hoang thần kích xuất hiện trong tay, gã tận hết sức mạnh đấu với tam đại ma đế.
Điều khiến tất cả kinh ngạc nhất là gã vừa xuất thủ, người thụ thương lại là bản thể hắc ám chi vương Lộ Tây Pháp, vết sẹo đen nhánh kinh hồn xuất hiện trên trán hắn, hiện vẫn ở Vạn ma điện trấn áp ác ma.
Nghịch lưu …
Thời gian nghịch lưu…
Nhạc Bằng tuyệt đối không đủ khả năng thắng được Lộ Tây Pháp hiện tại nhưng lùi lại một ức năm ngàn vạn năm trước, Lộ Tây Pháp còn là Thần Tinh, quang minh thiên sứ, quyết không mạnh như bây giờ. Có thể xoay chuyển thời gian về quá khứ xa xưa, Nhạc Bằng muốn cho tất cả biết rằng, với sức mạnh này, chiến đấu sẽ không thể lập tức kết thúc.
Yêu ma ma đế cấp căn bản không cần tự thân chiến đấu, cũng không ai thương tổn được đến bản thể, nhưng thời gian nghịch lưu của Nhạc Bằng có thể phá được tình cảnh này. Mỗi cá nhân đều không phải sinh ra đã mạnh mẽ thế này, nếu lùi lại đúng năm tháng họ sinh ra, có thể tạo thành vết thương trí mệnh.
Nhạc Bằng hiện tại chưa hoàn toàn nắm vững thời gian nghịch lưu, tần suất công kích cực thấp, tam đại ma đế hiểu rõ hoàn cảnh của gã liền hoàn toàn cải biến kế hoạch, vốn định dùng gã để dẫn dụ Tôn Ngộ Không, lập tức biến thành vây sát gã.
Đó là trận chiến gian khổ nhất của Nhạc Bằng từ khi gã sinh ra, luận thực lực địch nhân ai cũng hơn gã, luận kinh nghiệm chiến tích, gã không sánh được với những cường giả đứng đầu ma giới. Bất quá nhờ vào vô số huyền công mật pháp, gã đối diện với tam đại ma đế, tuy chật vật nhưng không dễ bị giết.
Chiến đấu được một chốc, thế giới do Vạn Cổ Thanh Thiên khổ tâm tạo ra đã không còn sinh mệnh nào tồn tại. Mặt đất rộng lớn trở nên mấp mô, núi cao bị san bằng, hồ nước bị lật ngược, đại lục chia tách thành nhiều mảnh. Trận chiến kịch liệt này hơn nhiều trận chiến giữa ma giới liên quân và thiên sứ quân đoàn.
Vô luận Nhạc Bằng mạnh đến đâu cũng không thể giành được ưu thế trong tình huống này. Bất kỳ pháp bảo nào cũng không chống chọi nổi một giây đã bị phát tan, chỉ có thể dựa vào sức mạnh và bản năng chiến đấu.
Chịu một đòn của hắc ám chi vương, Thiên hoang thần kích sau cùng cũng xuất hiện dấu hiệu nứt toác. Nhạc Bằng không đủ năng lực lo lắng cho pháp bảo theo mình mấy ngàn năm, gã liều mạng thôi động tinh nguyên của Thiên ma xá lợi, gia tăng sức mạnh hòng phản kích.
Một đối một, đối phương chỉ là ý chí của ma đế giáng lâm, gã còn đủ tự tin, nhưng bị ba người vây công, gã sa vào khổ chiến cực độ. Thời gian nghịch lưu tuy có thể thương tổn địch nhân nhưng gã không nắm vững được, không dám phân thần sử dụng.
Thấy Nhạc Bằng bị bức đến tuyệt cảnh, yêu ma được Mang Triều lão tổ gửi ý chí lộ ra nụ cười tàn nhẫn, phát ra quang mang chói rực, thi triển chiêu mạnh nhất Ma tinh bạo toái của Thiên ma phụ sinh quyết.
Thiên Bằng Tung Hoành pháp của Nhạc Bằng sau cùng cũng có cực hạn, đối diện với chiêu số có lực sát thương mạnh như vậy, cũng chỉ biết ngạnh tiếp. Sức mạnh toàn thân tụ tập tại một điểm, uy lực của Ma tinh bạo toái vượt mọi tưởng tượng. Nhạc Bằng bị hai người khác chia cắt sức mạnh, nhục thân không chịu nổi sức mạnh, dần tan nát.
Đối với yêu ma ma hoàng cấp thì năng lực cơ bản nhất là tụ lại nhục thân, nhưng Nhạc Bằng không có cơ hội đó, yêu ma ma hoàng cấp nếu thụ thương trong lúc chiến đấu có thể dựa vào bản thân tinh nguyên, dẫn động thiên địa nguyên khí tái tạo thân thể, chỉ cần ma thức bất diệt là sẽ trùng sinh.
Cao thủ ma hoàng cấp khác tất không làm gì được Nhạc Bằng nhưng tam đại ma đế lại khác, tuy chân thân không ở đây nhưng chỉ cần ý chí giáng lâm cũng đủ sức mạnh phong bế nguyên thần của gã.
Cùng với Linh hồn toàn qua của Mang Triều lão tổ, Nhạc Bằng chuẩn bị dốc toàn lực phản kháng, bởi công kích đó tuy không thể tiêu diệt nguyên thần của gã nhưng sức mạnh khó tránh khỏi tổn hại.
Mọi vết thương hiện tại đều lập tức khôi phục ngay nhưng nếu dùng trạng thái thuần nguyên thần nghênh tiếp đòn công kích chuyên môn sát thương linh hồn, dù phục sinh thì sức mạnh cũng hạ xuống. Nhưng gã không còn lựa chọn nào khác.
Ngay thời khắc gã sắp chiến bại thì một ngọn thông thiên thần phong mọc lên với tốc độ bất thường, chắn ngang mặt tất cả. Linh hồn toàn qua đánh trúng ngọn núi, lập tức tiêu tan, không tạo thành mảy may tổn hại. Có ai đó đã đột nhập vào thế giới của Vạn Cổ Thanh Thiên trong thời khắc nguy cấp này cứu gã. Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên, trừ phi là cao thủ đồng cấp, bằng không không thể tự do tiến vào. Nhạc Bằng tạm thời bị khốn, người tiến vào được chắc chắn phải mạnh hơn Vạn Cổ Thanh Thiên.
Trong khoảnh khắc đó, Nhạc Bằng hồi phục lại, nhục thân ngưng tụ, khí thế lẫm liệt hơn hẳn, cảm giác quen thuộc khiến gã không cần nghĩ cũng biết là ai tới.
Con khỉ tự xưng Tề Thiên đó, sau cùng đã thể hiện bản lĩnh.
Cùng là ma đế, Tôn Ngộ Không xuất thủ cứu Nhạc Bằng mà không cần hiển lộ chân thân, chỉ cần ném binh khí tùy thần vào trong thế giới bị phong bế này. Sức mạnh liên miên dồn vào theo. Nhạc Bằng không đủ năng lực đột phá hạn chế nhưng hiển nhiên Tôn Ngộ Không có thể.
Không gian này chịu nổi trận chiến lúc trước không có nghĩa là khi tăng thêm cấp độ chiến đấu thì nó vẫn chịu nổi. Để cứu huynh đệ, Tôn Ngộ Không quyết định phá tan Đệ tam ma vực.
Nhạc Bằng vừa tụ lại nhục thân, suýt nữa tiếp tục tan xác. Sức nổ của Đệ tam ma vực khiến mọi ý chí giáng lâm thể cùng tiêu tan. Nhạc Bằng được phóng thích, văng tuốt tới tận ma giới, cảm thụ bốn làn sức mạnh tung hoành.
Thiên sứ quân đoàn và ma giới liên quân đang chiến đấu, nhiều kẻ vô ý bị cuốn vào cơn bão năng lượng. Tôn Ngộ Không lấy một địch ba mà còn muốn chạm đến thiên sứ quân đoàn, hành động này rõ ràng nhằm phối hợp ngầm với một phe tham chiến.
Ma giới liên quân cố kị Thất Đại Thánh, nguyên nhân tối chủ yếu vì bảy huynh đệ có quan hệ ám muội với Đông phương thần giới, những cường giả yêu ma mạnh nhất đang chính diện quyết chiến Tây phương thần tộc nhưng lúc nào cũng lo rằng bảy huynh đệ này sẽ liên hiệp với Đông phương thần tộc đến đánh úp. Nếu phải quyết chiến với Thất Đại Thánh chỉ là khi bất đắc dĩ.
Yêu ma tuy không có khái niệm đoàn kết nhưng vì phản cảm sẵn có với thần linh nên ba ma đế lúc đó cũng mong sí thiên sứ tham chiến. Trong lúc hỗn chiến, không ai được lành lặn hết, tất sẽ bị người ta ngư ông đắc lợi.
Nhạc Bằng một khi khôi phục tự do, khi chiến đấu sẽ là kẻ linh hoạt nhất, chiến cục vốn được sắp đặt hoàn hảo lập tức bị đảo lộn. Dù là ma giới liên quân hay thiên sứ quân đoàn đều bị sức mạnh kinh hồn quét qua khiến cho liêu xiêu. Sức mạnh của ma đế cấp không chỉ ảnh hưởng đến một khu vực rộng lớn, mà ảnh hưởng đến cả thế giới. Thiên sứ quân đoàn tuy có một số thiên sứ cao cấp nhưng trong hoàn cảnh đó, tự giữ mình còn không xong, làm sao còn có thể chỉ huy thuộc hạ. Tam đại ma đế va chạm với sức mạnh của Tôn Ngộ Không rồi liền hợp lực đưa sức mạnh đó lên thẳng Thiên đường. Tứ đại sí thiên sứ đối diện với tình huống đột ngột, chỉ còn cách hợp lực ngăn chặn. Lập tức phương hướng trận chiến trở thành thần ma quyết chiến.
Sức mạnh hỗn hợp của không biết bao nhiêu yêu ma và năng lượng thần thánh của thiên sứ quân đoàn, kể cả tứ đại sí thiên sứ va chạm mãnh liệt. Những yêu ma hoặc thiên sứ không kịp tập hợp sức mạnh, đều phải tự lo cho mình trong trận đại chiến. Từ ngục đến Thiên đường, từ thần giới đến ma giới, chiến đấu nổ ra hơn cả tưởng tượng.
Khi tất cả vượt khỏi phạm vi khống chế của lý trí, Nhạc Bằng là yêu ma cũng không muốn tham gia trận chiến kiểu này. Đồ sát thiên sứ đối với gã không có ý nghĩa gì, mà quay mũi giao đấu với ma giới liên quân càng không phải là lựa chọn thông minh.
Tôn Ngộ Không đột nhiên xuất thủ, khuấy động chiến tranh khuếch đại rồi cũng triệt thoái khỏi nơi trung tâm nhất của chiến đấu. Chính diện khiêu chiến tam đại ma đế không có ý nghĩa gì, chỉ cần Đại Viên Vương đủ khả năng xoay chuyển tình thế chiến tranh này thể hiện rõ thái độ, không yêu ma nào nguyện ý chống đối y.
Tam đại ma đế quyết chiến tứ đại sí thiên sứ, chiến đấu không xảy ra biến hóa gì. Thiên sứ quân đoàn thiên về đoàn kết lực lượng, tuy tứ đại sí thiên sứ không đủ khả năng đấu với tam đại ma đế nhưng không cách nhau quá xa, có Chúng thần điện chống lưng, sức mạnh của thiên sứ quân đoàn phát huy đến cực hạn, vượt khỏi đẳng cấp vốn có.
Trên chiến trường hỗn loạn, Nhạc Bằng đương nhiên không nguy hiểm gì, không có cao thủ đẳng cấp của tam đại ma đế áp trận, những hạ cấp yêu ma hoặc quang huy thiên sứ có một hoặc hai đôi cánh, chỉ cần đến gần gã là tự nổ tung. Đẳng cấp cao hơn, chỉ cần uy lực thôi cũng đủ giết được địch nhân không đủ công lực.
Vừa cùng tam đại ma đế chiến đấu, sức mạnh của Nhạc Bằng bị kích thích, lại tăng thêm.
Chỉ cần không bị bắt buộc, gã luôn thích lơ lửng trên không, Tôn Ngộ Không vừa xuất thủ hiện lên trong mắt gã, dáng vẻ ung dung đó khiến gã có cảm giác hâm mộ đến độ muốn đặt chân xuống đất. Bốn chữ “Ngạo nghễ hơn đời” có lẽ được tạo ra cho y, xuất hiện trên chiến trường rồi còn khoa trương bá đạo đến vậy, Nhạc Bằng biết mình không sao học được phong cách đó.
Khác với tập quán ẩn tàng sức mạnh của Nhạc Bằng, sức mạnh của Tôn Ngộ Không lúc nào cũng khiến người khác không dám chạm vào. Nhiệm vụ được chờ đợi nhất xuất hiện, từ năm nơi khác nhau bên ngoài chiến trường ngùn ngụt dâng lên năm đạo ma khí, khí thế kịch liệt trên cả thần ma chiến trường cũng không che khuất được bất kì đạo nào. Cảm giác quen thuộc truyền tới, đó là biểu thị đặc biệt của năm huynh đệ, nhân lúc lão thất xuất hiện, tựa hồ họ muốn cùng chung vai gánh đỡ. Dù ác ma chi vương Lộ Tây Pháp, lão tổ Mang Triều của Trung ương vương triều muốn chia cắt năm đạo ma khí cũng không thể thực hiện được. yêu ma từ ma hoàng cấp trở lên không thể tùy tùy tiện tiện gọi ra được.
Bất quá có hai làn sức mạnh nhanh chóng tan đi, hiển nhiên chỉ chào hỏi nhau chứ không định xuất hiện, một làn sức mạnh khác không tan biến nhưng không tới gần. Nhạc Bằng hiểu rằng muốn bảy huynh đệ đoàn tụ, tình cảnh này vẫn chưa đủ.
Sức mạnh của Nhạc Sư Đà và Ngưu Ma Vương liên tục dâng cao, hiển nhiên đang chiến đấu. Ma giới liên minh quân vẫn phong tỏa thế lực của hắn, tuy hiện tại chiến cục hỗn loạn vô cùng song vẫn có đại quân của Trung ương vương triều duy trì tình hình.
Chiến tranh kết thúc thế nào cũng không liên quan đến Nhạc Bằng. Yêu ma của ma giới vốn tản loạn như nắm cát, không bao giờ có kiểu cảm thán thỏ tử hồ bi . Lực công kích của thiên sứ quân đoàn đã tới cực hạn, dù tam đại ma đế liên thủ cũng không mở được cửa Thiên đường. Nhưng chắc chắn chiến đấu không thể cứ giằng co mãi.
Sa La ma tộc của Vạn Cổ Thanh Thiên là chủng tộc thập phần đặc biệt, bản thân nguyên là sa la thần mộc của ma giới – một loại thực vật sinh ra đã có linh tính, sức mạnh kinh hồn, tuy số lượng không nhiều nhưng một khi đã thoát ly bản thể, tu luyện thành hình, Sa La tộc nhân đều có thực lực không thể coi thường, bề sức chiến đấu là ma giới đệ nhất. Sức mạnh của Vạn Cổ Thanh Thiên cũng vậy, tự sáng tạo ra một thế giới cho mình, dù trong hàng ngũ ma đế hay những yêu ma mạnh nhất, cũng chỉ mình lão thực hiện được. Tuy lão không thiện nghệ cường lực công kích, nhưng nguồn ma khí liên miên hồn hậu này cung cấp, Lộ Tây Pháp có thể phát động sức mạnh đáng sợ nhất - - Mạt nhật thẩm phán.
Khi chiến đấu đạt đến mức này, không còn gì phải tất yếu giữ gìn nữa, tứ đại sí thiên sứ cũng dốc ra sức mạnh tương đương cự lại, năm xưa sức mạnh này từng đẩy Lộ Tây Pháp từ Thiên đường xuống địa ngục, nhưng lực phản chấn thì họ không chịu nổi. Phản lực không chỉ khoét một lỗ ở ma giới mà mở ra một thông đạo nối liền Thiên đường và ma giới.
Thiên sứ quân đoàn vốn rất mạnh, qua nhiều lần chiến tranh thần ma nên tổn hao không ít, lần này có khả năng bị bức đến tuyệt cảnh. Chúng sinh chi môn có thể thay đổi cục diện lại lọt vào tay Nhạc Bằng, sức mạnh của viễn cổ thiên đường tuy chưa được giải phóng nhưng tuyệt đối không nằm trong quyền khống chế của thiên sứ quân đoàn.
Ma giới hỗn loạn như hiện giờ, các Đông phương Đấu Thần Tướng phụ trách bảo vệ nhân gian giới lại thở phào. Có sức mạnh của họ chống chịu, ảnh hướng với nhân gian giới chỉ là địa chấn xuất hiện nhiều hơn mà thôi. Đối với Đông phương thần giới, quyết định của Thất Đại Thánh về vật quan trọng đó là phương thức giải quyết hoàn mỹ nhất.
Đua ngựa ở thiên giới kết thúc, tốc độ của thiên mã siêu quang xác thật không phụ kỳ vọng của mọi người, Na Tra hiện tại đang buồn rầu vì phải chung tiền, Nhạc Bằng hiển nhiên không phải kẻ dễ gạt. Thất Đại Thánh đều là yêu ma trẻ tuổi cuồng vọng, tuy ai nấy cực mạnh nhưng chưa ai có căn cơ thâm hậu, hay kiến lập được thế lực mạnh. Ngưu Ma Vương tối đa chỉ là bá chủ một phương.
Đấu Thần Tướng thảo phạt ma giới không phải chỉ một, hai lần, Tôn Ngộ Không tuy không thích hòa bình nhưng con khỉ bản tính ngây thơ này hoàn toàn không ưa quyền thế, không có bằng hữu thâm giao, coi tự do tự tại quan trọng hơn hết. Nhạc Bằng lại càng không thích dính đến quyền thế. Nhiệm vụ của Na Tra là lấy được tin tức nội bộ của ma giới. Vì thế khi Nhạc Bằng xuất hiện, ánh mắt các Đấu Thần Tướng nhìn gã không hề lộ ra địch ý.
Hiểu nhau quá thuận lợi, hiển nhiên cũng phải tốt đẹp gì.
Chưa từng thắng đua ngựa trận nào, Na Tra chợt bị giao nhiệm vụ nặng nề này mà không có ai chia sẻ, trong lòng thập phần bất mãn. Vốn việc này được giao cho Hồng Hài Nhi, không hiểu gần đây vì sao y thường mất tăm mất tích, Hoa Quang lại càng lắm chuyện, chuẩn bị kết hôn lần thứ ba. Những Đấu Thần Tướng khác thường thì thập phần hưng phấn đi làm việc, giờ lại ra vẻ thanh cao, dù chất cả núi bảo bối trước mặt cũng làm ngơ. Na Tra đang cân nhắc khả năng Đông phương thần giới tham gia thảo phạt ma giới, hình như không nhiều lắm.
Huynh đệ Nhạc Bằng gặp lại, chưa nói được mấy câu thì Dương Tiễn xuất hiện cắt ngang câu chuyện. Trên chiến trường chỉ có hai huynh đệ gã chiếm vị trí trung tâm nhất, đặc biệt nhất, không chỉ các yêu ma và thiên sứ không dám tới gần mà ma khí của tam đại ma đế cũng vòng qua đó rồi mới phát lực, thần thánh quang huy của tứ đại sí thiên sứ càng không dám chiếu đến đó. Dương Tiễn xuất hiện rồi, chỉ biết cười khổ trước đôi huynh đệ coi trời bằng vung kia, y là Đấu Thần Tướng có quan hệ rộng nhất, gian tình với Thất Đại Thánh không hề tầm thường, mục đích y xuất hiện là lôi kéo bảy huynh đệ có thể ảnh hưởng đến chiến tranh đứng về phía Đông phương thần giới, như vậy sẽ bức được song phương đình chiến.
Mục đích quan trọng nhất của chiến tranh từ tiêu diệt đối phương biến thành tranh đoạt lợi ích.
Các phe bị cuốn vào chiến tranh đều cân nhắc lợi ích. Ma giới còn có một nhân vật không thể bỏ qua, lặng lẽ xuất hiện tại chiến trường. Trong lục ma đế, trừ một người biến mất vì nguyên nhân không rõ, vẫn còn Hỏa Đế Viêm Hoa, người thống trị thật sự của nam phương ma giới. Chiến tranh đến mức này, lão không gia nhập cũng khó tránh khỏi phải chịu ảnh hưởng.
Gần như thế lực của ma giới đều xuất hiện, mọi cao thủ hiện thân bằng hết, Hỏa Đế Viêm Hoa sao có thể ẩn nhẫn nữa. Nhạc Bằng, Tôn Ngộ Không và Dương Tiễn hội diện, tình cảnh đó lọt vào mắt lão, có năng lực mà không đem ra sử dụng thì có hay không đâu khác gì nhau?
Hỏa Đế Viêm Hoa mỉm cười, đưa quyết định khiến tất cả đau đầu, lời lẽ lẩm bẩm nhưng từ xa truyền đến tận tai bọn Nhạc Bằng, Tôn Ngộ Không: “Để mỗ thêm một mồi lửa vào thế giới hỗn loạn này.”
Một làn hắc sắc hỏa diễm đường kính mười dặm quét qua chiến trường, hòa vào sức mạnh của tam đại ma đế, tình huống của Tây phương thiên sứ quân đoàn trở nên ngặt nghèo.
Ma đế sau cùng, có thể nghịch chuyển chiến cục xuất hiện, kết quả vốn đã rõ ràng lại bị phá vỡ. Thất Đại Thánh đều là yêu ma, không thể gia nhập thần tộc, Đông phương thần tộc chỉ muốn làm ngư ông nên không đời nào cứu viện Tây phương thần tộc. Nhưng chiến cục không giằng co mà phân thắng bại thì kế hoạch ban đầu của họ coi như tan tành.
Hỏa Đế Viêm Hoa là cao thủ số một về hỏa diễm, dù Hoa Quang nổi danh về thao túng hỏa diễm của Đông phương thần giới hay Na Tra, Hồng Hài Nhi đều không sánh được với lão về năng lực với lửa. Dù Mễ Gia Lặc của tứ đại sí thiên sứ, hiệu xưng hóa thân của hỏa diễm cũng không sánh được với sức phá hoại của hắc sắc ma diễm do lão phát ra.
Bình thường không xuất hiện ở ngoài nam phương ma giới không có nghĩa là lão chịu kín tiếng, yêu ma ma đế cấp đều già đời, trí tuệ phi phàm. Ma giới liên quân không muốn chiến tranh liên miên, Hỏa Đế Viêm Hoa biết rằng một khi ma giới liên quân ứng phó xong tình hình trước mắt, sẽ quay mũi dùi phát động chiến tranh thống nhất ma giới. Nhân lúc Thất Đại Thánh chưa đạt đến huynh đệ đồng tâm, bỏ mặt luôn thỏa hiệp với Vạn Cổ Thanh Thiên, Hỏa Đế Viêm Hoa đưa ra chọn lựa không hợp lý nhất trong lúc không hợp thời này.
Dương Tiễn định ngăn chặn nhưng thấy tình cảnh hỗn loạn liền hiểu rằng ma giới không chỉ có Thất Đại Thánh ngang tàng mà không thiếu các yêu ma cá tính cổ quái, khó lòng khống chế khác. Vì thế, thế giới sẽ càng loạn thêm.
Nhạc Bằng nghĩ đến hậu quả khi gã và Tôn Ngộ Không tham chiến. Nhìn lão thất vẫn thoải mái và Dương Tiễn tỏ vẻ ngưng trọng, cảm giác được mười bảy Đấu Thần Tướng khác chuẩn bị tiến nhập ma giới, gã biết Đông phương thần giới chịu nhẫn nại là vì mấy huynh đệ mình vẫn tụ thủ bàng quan.
Tôn Ngộ Không hoàn toàn không để tâm đến hoàn cảnh, khi Nhạc Bằng bị tam đại ma đế công kích, y biết mình nên làm gì. Dù cùng là ma đế nhưng nếu một chọi một, dù là Lộ Tây Pháp hay ai đó đều không muốn khiêu chiến với kẻ được coi là ma giới đệ nhất cường giả như y.
Hưng phấn chiến đấu không hiện hữu trong lòng y, nếu là năm xưa chắc y đã đơn thân khiêu chiến tam đại ma đế, dù kết quả thế nào cũng sẽ thỏa được chiến ý trong lòng. Bất quá hiện tại y hứng thú hơn với việc….
Thiên hạ đại loạn, ai sẽ đạt được vầng hào quang sau cùng?
Cũng vậy, Hỗn Độn hư không giới là năng lực có được khi pháp lực vượt qua cảnh giới nào đó. Phương thức vận dụng đa dạng, dù Nhạc Bằng cũng không biết rõ hết ảo diệu.
Vốn chỉ đứng ngoài quan sát, Nhạc Bằng vừa phát hiện thì cả thế giới đã biến hóa không thể lường nổi. Dù gã cơ cảnh hơn người cũng không ngờ trên đời lại có người vận dụng được năng lực đó.
Bất luận là Tụ lý càn khôn của đạo gia hay Chưởng trung hoàn vũ của phật môn hoặc Tinh thần không gian của Tây phương thần tộc đều không sánh được với môn pháp lực đó, ma giới chỉ có một người vận dụng được - - Đệ tam ma vực.
Không phải nhân gian, không phải thé gian, không phải thần ma chi giới, cũng không phải tinh thần vật chất. Nhạc Bằng từ lúc phá vỏ trứng ra ngoài đã nghe nói đến năng lực của ma đế thần bí nhất ma giới - - Vạn Cổ Thanh Thiên. Có thể thực sự tái hiện Hỗn Độn hư không giới ra ngoài thế giới, dồn tất cả vào Đệ tam ma vực.
Đó là không gian chỉ thuộc về một chúa tể.
Nhạc Bằng đã có dự cảm, bảy huynh đệ mình không chịu thần phục thế lực nào tại ma giới, lại có thể ảnh hưởng đến tình hình cân bằng, thế nào cũng bị người ta ám toán, hơn nữa để đối phó được bọn họ, kẻ ra mặt sau cùng không phải nhân vật ma hoàng cấp mà là một trong sáu ma đế tự thân xuất mã.
Bất quá gã không ngờ dịch nhân đầu tiên của mình lại mạnh đến mức đó, càng không ngờ đó không phải là ma tổ Mang Triều của Trung ương vương triều hay hắc ám vương giả Lộ Tây Pháp mười hai cánh, mà là Vạn Cổ Thanh Thiên thần bí nhất, kín tiếng nhất trong sáu ma đế, cũng là kẻ khiêu khích gã và Na Tra cùng xuất thủ, cảnh cáo Đông phương thần giới không được nhúng tay. Ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên lai lịch bất minh, chỉ thỉnh thoảng mới hiện thân tam giới, là người của Sa La ma tộc, hơn sáu vạn bảy ngàn tuổi. Lão không hiểu là thiện hay ác, tác phong không rõ ràng, không ai biết lão thiện nghệ công pháp nào, ẩn cư ở A Lạp Ti Ca, bất kỳ ma tộc nào có hứng thú tìm hiểu về bản thân lão đều bị lão biến thành “thức ăn.” Thực lực của lão không thể tính toán được, chỉ số ma khí vô tận.
Từ khi gã ra đời đã không nghe nói gì đến tung tích của lão bất tử không mấy khi hiện thân này, càng không tưởng tượng nổi lão sẽ phá quan xuất hiện.
Chỉ một phần ngàn sát na sau, thế giới trước mắt gã biến hóa đến mức không tưởng, vốn là đô thị hiện đại mà đổi thành rừng rậm vô biên, Ly Hỏa Trọng Đồng cũng không nhìn ra điểm kết thúc.
Hỗn Độn hư không giới của gã thoáng đãng, không có sinh vật nào, nhưng thế giới hiện tại không chỉ cây cối rậm rạp mà có vô số trân cầm di thú, kì trùng quái trĩ không ai biết tên. Nhạc Bằng tự biết mình tuyệt đối không thực hiện được điều đó.
Từ khi xuất quan, tu vi của gã tăng thêm mộ tầng, gần như bước vào đẳng cấp ma đế, bất quá chỉ khi tiến vào cảnh giới này gã mới hiểu vì sao suốt ngàn đời vạn kiếp ở ma giới, cường giả xuất hiện vô vàn, cao thủ ma hoàng cấp tuy nhiên tu luyện gian nan nhưng còn thấy được, nhưng không ai từ ma hoàng cấp tu luyện lên được ma đế cấp. Tựa hồ ma đế cấp sinh ra đã mạnh mẽ như vậy, không cần thông qua quá trình nâng cao sức mạnh nào.
Lộ Tây Pháp Tát Đán, Vạn Cổ Thanh Thiên, Hữu Hùng Xi Vưu, Viêm Hoa, Mang Triều đều vậy, từ khi có người biết họ đã thấy họ là cường giả tuyệt thế vô song ma đế cấp, căn bản không ai nghe nói họ tu luyện thế nào.
Mãi gần đây tình hình này mới bị một yêu ma trẻ tuổi hằng cổ vô song phá vỡ. Tôn Ngộ Không được ma giới tôn làm Đại Viên Vương, vốn chỉ là một tiểu yêu quái vô danh, không hiểu vì cớ gì đột nhiên thanh danh cao vời, thực lực đại tăng, hoành tảo một phương, hùng cứ vị trí ma giới đệ nhất, ngay cả thần tộc cũng không dám coi thường.
Có thể nói dù ở trong thần tộc hay ma giới, cái tên Tôn Ngộ Không thể hiện cho những điều không thể đoán định, mỗi địch nhân từng đối diện với Thất thập nhị biến y dùng để hoành tảo thiên thượng thiên hạ, đều có cảm nhận được ác mộng, hiểu thế nào là bất lực.
Vì có tấm gương này, sau khi Nhạc Bằng đạt đến sức mạnh đỉnh cấp, tin rằng Thiên Bằng Tung Hoành pháp xác thật không ai sánh kịp, bắt đầu nghi hoặc về căn nguyên sức mạnh của mình, sức mạnh của yêu ma ma hoàng cấp mạnh đến độ không thể mạnh hơn, vì sao còn có đỉnh cao nằm trên đỉnh cao? Gã đã nghẫm nghĩ vấn đề này suốt ngàn năm.
Sau này nhờ một linh cảm ngẫu nhiên gã mới biết con đường năm xưa Tôn Ngộ Không đi qua. Ma đế cấp không theo đuổi sức mạnh, dù có mạnh đến đâu cũng không thể sánh với thiên địa hồn nguyên, luận về sức chiến đấu đơn thuần, yêu ma ma đế cấp không hơn ma hoàng cấp. Sức mạnh chiến đấu có lẽ Siêu ma phân thân pháp của Ngưu Ma Vương đã đạt đến cực điểm tiền vô cổ nhân, có thể phát huy sức mạnh gấp hai, gấp ba ma hoàng cấp thì không ai dám chính diện đối kháng với Băng thiên liệt địa thất đại thức của gã.
Nắm được một loại bản nguyên trên thế gian, thao túng quy tắc thần kỳ mới là đích đến của ma đế cấp, quy tắc của yêu ma đẳng cấp này, trừ bản thân không ai biết được. Hiện tại Nhạc Bằng đã biết được hai người như thế, một làn chính gã, tốc độ nhanh đến mức không cần thời gian, không có thời gian cũng biến đổi được, vượt khỏi quy tắc thông thường. Thứ gã nắm vững là thời gian, tuy chưa thể hoàn toàn thao túng nhưng tự tin không ai bắt được mình bởi không ai nhanh hơn thời gian được.
Người còn lại, không hiểu vì nguyên nhân gì mà xuất thủ đối phó gã -- Vạn Cổ Thanh Thiên. Sức mạnh của Vạn Cổ Thanh Thiên là Đệ tam ma vực, cũng là sáng tạo thế giới, có thể khắc chế được năng lực đáng sợ nhất của Nhạc Bằng.
Chim không bay thoát được thinh không, gã không thể thoát khỏi mặt nước, Nhạc Bằng dù lợi hại hơn nữa cũng không thể thoát khỏi thế giới đang tồn tại.
Không cần ẩn giấu sức mạnh nữa, ma khí ngút trời dấy lên, khiến mọi sinh vật trong thế giới được chế tạp ra đều trốn tránh, không vật gì dám đến gần gã. Gã thể hiện hình thái chiến đấu đặc hữu để phát huy chiến lực đến mức mạnh nhất, nếu chưa kịp thể hiện thực lực đã bị người ta giải quyết thì thật khiến người ta cười rụng răng.
Cả thế giới chấn động kì dị theo một tần suất không lý giải được, cây cối dưới đất dao động theo quy tắc, rồi nhanh chóng sinh trưởng, tuy bị sức mạnh của gã bức lui xa nhưng thực vật thoát khỏi quy tắc thông thường này khác hẳn mọi thảo mộc trên đời, hình thành một cái rọ chụp kín gã.
Lần đầu tiên gã gặp kiểu chiến đấu này, phất tay phát ra Tử Viêm đao kình chém lên thực vật đang điên cuồng phát triển. Tử Viêm đao kình bá đạo tuyệt luân, cây cối căn bản không chịu nổi, gần khô héo, một vạt lớn hóa thành tro tàn. Bất quá Nhạc Bằng phát chiêu xong, biết rằng mình tuyệt đối không phá hủy được đám cây cối đó.
Những thực vật này không hẳn quá khó hủy diệt nhưng tốc độ sinh trưởng vô tận, cộng thêm ẩn chứa khí tức cổ quái, khiến Nhạc Bằng hiểu rằng dù phá cả đời cũng vô dụng. Cứ phí sức thế này, chi bằng thực hiện một loại sức mạnh phá hoại cao cấp hơn.
Lục Giới Băng Hội - -
Lúc gã sử dụng chiêu thức này, trên lòng tay xuất hiện hắc sắc cầu thể, chỉ một thoáng rồi biến mất vào Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên, kẻ hơn hẳn gã về năng lực khống chế không gian, gã không thể mở được cánh cửa hướng đến bất kỳ thế giới nào, càng không thể mượn năng lượng kinh hồn để tự phá vỡ không gian. Vừa thất thủ, tinh thần gã hơi ngẩn ra, tuy đã đạt đến ma đế cấp, nhưng năng lực của gã nằm ở khí cạnh gia tốc thời gian, chưa đạt đến mức nghịch chuyển thời gian, nếu tiến thêm một mức nữa, dù cả sáu ma đế cùng tới cũng không làm gì được gã. Hiện tại gã có một thân pháp lực kinh hồn mà bó tay trước tình huống hiện tại.
Lúc đó, những cây cối tạo thành chiếc giỏ kỳ dị, trong lòng chỉ chừa ra một không gian có đường kính chừng mười dặm, rồi lại tiếp tục mọc dày đặc, tựa hồ muốn vĩnh viễn nhốt gã trong đó. Chưa thấy địch nhân đã bị bức vào hạ phong, bảy ngàn năm nay Nhạc Bằng chưa từng quẫn bách thế này.
Thu thập mọi binh tôm tướng cá cản chân xong, Na Tra lúc đầu còn không để tâm lắm việc Nhạc Bằng đột nhiên thất tung, bất quá khi thần niệm tìm khắp thần giới, ma vực, Thiên đường, nhân gian mà không thấy hành tung gã, Na Tra mới biết mình đã quá sơ ý. Vốn y coi trọng danh dự, bị người ta lừa gạt như vậy, lại tính tình nóng nảy, tuyệt đố y không thể cho qua.
Nhạc Bằng đoán được ai có năng lực đó, Na Tra tất cũng có thể, tuy sức mạnh của y hơn hẳn vô số thần ma nhưng với đối thủ mà Nhạc Bằng không thoát thân được thì y cũng không dám gây hấn. Có lẽ chỉ Khổng Tuyên đứng đầu các Đấu Thần Tướng có năng lực đó hoặc Dương Tiễn trí tuệ phi phàm là có cách. Tuy nhiên Na Tra ngạo khí phi phàm lại lựa chọn khác hẳn.
Y phất tay phát ra truyền tín thần phù, ẩn chứa sức mạnh bản thân, truyền đến bất kỳ nơi nào trong tam giới. Y thực hiện xong hành động, hoàn toàn không để ý đến thần sắc kinh ngạc, thắc mặc của bọn Hà Động Lượng, chỉ nói một câu: “Việc này cứ để toán yêu quái đó tự giải quyết. Muốn động thủ thì mọi người không nên đứng ngoài.”
Nhạc Bằng bị Vạn Cổ Thanh Thiên thu vào trong ma vực, chỉ cần là thần ma cường giả tu vi đến đẳng cấp nhất định là cảm ứng được. Nhưng Ngưu Ma Vương và Nhạc Sư Đà đều không thể phân thân ra giúp sức, còn Lục nhĩ mi hầu thạch linh thông tạm thời chưa muốn xuất đầu lộ diện. Nếu không ai tiếp được truyền tín thần phù của Na Tra thì còn phải xem tình huống phát triển thế nào.
Có thể nhốt được Nhạc Bằng không có nghĩa là sẽ chế phục được gã, thể hiện hình thái chiến đấu chân chính rồi, gã xòe cánh bay lên, ma khí trên mình bùng phát, Thiên hoang thần kích tung hoành. Nhưng nếu có lựa chọn khác, gã sẽ không chọn phương thức chiến đấu ngu xuẩn nhất đó, Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên không phải nơi đi du lịch, chiếc giỏ do cây cối hình thành liên tục sinh trưởng, tầng tầng lớp lớp ép xuống. Nhạc Bằng không chịu bó tay chịu trói chỉ còn nước cố gắng diệt trừ cây cối.
Biết rõ lúc này không thể tiêu hao sức mạnh, gã mượn uy lực của thần binh lợi khí chém tan những thực vật kì dị quanh mình. Thủ đoạn dựa vào dựa vào ngoại vật để hút bớt năng lượng của địch nhân vốn được thường dùng, các yêu ma cao cấp đều lấy đó hòng tăng cường sức chiến đấu và kiên nhẫn. Bất quá Nhạc Bằng dùng Thiên ma phụ sinh quyết mà không hút được nửa tia nguyên khí, chém rụng không ít thực vật bắt đầu mọc sát mình rồi, gã hiểu rằng số cây cối này, thậm chí cả không gian, đều là bản thể của ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên hóa thành. Với tu vi của Vạn Cổ Thanh Thiên đương nhiên không bị gã rút bớt tinh nguyên.
Càng lúc gã càng hiểu, nếu không dốc toàn lực, thực lực chân chính ra thì không thể dựa vào tiểu xảo mà thủ thắng, đối diện với địch nhân hư vô phiêu diêu mà chỗ nào cũng có mặt. Sau cùng gã quyết định sử dụng sức mạnh cực hạn, dù gã không muốn điều đó.
Thiên hoang thần kích chỉ lên không, ma khí kinh nhân cuồn cuộn lên xuống, Nhạc Bằng không hề do dự với quyết định của mình. Trong thoáng chốc, chiếc giỏ cây cối dày đặc bị một làn sức mạnh kinh hồn chấn tan. Từ trung tâm là gã, một vầng sáng hơn cả mặt trời phát ra, phàm những thực vật bị quang mang hủy diệt xung kích trúng, đều khô héo rồi tiêu tan. Nhạc Bằng đã thật sự động nộ hỏa, dù đối diện với cường giả thứ nhất của hàng ngũ yêu ma, gã cũng muốn so sánh một phen.
Cả thế giới vốn do thực vật thống trị, nhưng khi sức mạnh của gã lan tỏa, tất cả liền tan tành, giữa vầng sáng trắng xám, Đệ tam ma vực bắt đầu biến hóa, thiên địa mênh mang không còn sinh mệnh tồn tại, hồng hoang thế giới trong truyền thuyết viễn cổ xuất hiện.
Nhạc Bằng dốc sức xuất kích cũng chỉ khiến Vạn Cổ Thanh Thiên thay đổi phương thức, Đệ tam ma vực quyết không dễ dàng bị đánh tan.
Thế giói trở về hỗn độn, quang mang trên mình Nhạc Bằng càng lúc càng chói lòa, tuy chỉ mình gã khác biệt với cả thế giới này nhưng khí thế hùng hồn đó khiến người ta tưởng rằng gã mới là chúa tể của thế giới.
Cảm giác được Đệ tam ma vực biến hóa, vầng sáng do Nhạc Bằng phát ra càng lúc càng rực rỡ, nhưng Đệ tam ma vực lại phát sinh biến hóa khác, cát đá khói bụi ngút trời cuốn lên, áp lực tăng gấp ngàn lần, quang mang của Nhạc Bằng lập tức ảm đạm hẳn. Khi cát đá tan đi, nơi Nhạc Bằng đứng đã biến thành không còn vật gì tồn tại. Bão cát đá kinh hồn mang uy lực khiến thiên địa biến hóa, đổ thẳng xuống đó.
Nhạc Bằng khả dĩ biến mất trong khoảnh khắc, biến hóa đó khiến người khống chế thế giới không tin nổi. Cả Đệ tam ma vực đều do Vạn Cổ Thanh Thiên ảo hóa ra, không có sinh linh nào thoát khỏi quyền khống chế của thế giới này, nhưng Nhạc Bằng làm được, đó là điều thoát khỏi quy luật vạn vật vận chuyển.
Đệ tam ma vực bắt đầu hoạt động sáng tạo đại lục, chuyển hóa thành nước biển vô tận hoặc biến thành địa ngục luyện hồn, nhưng biến hóa thế nào cũng không bức được Nhạc Bằng xuát hiện. Khẳng định rằng gã không có năng lực rời đi, trừ phi sức mạnh của gã hơn cả chủ nhân khống chế thế giới này. Kết quả này không chỉ Vạn Cổ Thanh Thiên không dự liệu được mà nhưng đỉnh cấp thần ma dùng ma thức thần niệm thám thính cũng không lần ra gã đang ở đâu, có năng lực gì mà thoát thân được.
Chỉ qua việc này, ác ma chi vương Lộ Tây Pháp đứng đầu Vạn ma điện biết ngay mình phán đoán sai lầm. Yêu ma trong ma hoàng cấp cũng phân đẳng cấp, như Ngưu Ma Vương được công nhận là ma hoàng cấp đệ nhất cường nhân, Siêu ma phân thân pháp có hiệu quả bội tăng sức mạnh, xác thật bất phàm. Sức mạnh của Nhạc Bằng không hẳn quá ghê gớm nhưng phối hợp với tốc độ vô song, tính cách bá đạo quả cảm, là nhân vật khiến người ta đau đầu nhất trong các yêu ma ma hoàng cấp. Lần này để đối phó với gã, Trung ương vương triều đã mời một vị ma đế ngang hàng với Mang Triều lão tổ, Lộ Tây Pháp là Vạn Cổ Thanh Thiên, cũng chỉ có vị ma đế thiện nghệ thao túng không gian này mới khống chế được gã.
Nhạc Bằng không có năng lực thoát được không gian hoàn toàn bị phong bế này nhưng gã có cách riêng. Gã vừa bước chân vào ma đế cấp, tuy chưa bao lâu song năng lực cắt đứt thời gian lại là bản lĩnh độc đáo, tốc độ siêu việt đến đỉnh điểm sẽ là nghịch chuyển thời gian, Nhạc Bằng đủ khả năng đẩy tốc độ thời gian nơi gã đứng tăng tốc, tuy chưa đến mức phá hoại không gian, bởi gã cũng không đủ năng lực phá được Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên, bất quá có thể khiến cả không gian nứt toác, không còn hoàn chỉnh nữa.
Gã liên tục biến mất rồi xuất hiện, đột nhiên giữa Đệ tam ma vực mọc lên một cây cổ thụ cao ngất trời, tình hình hỗn loạn được sức mạnh kinh hồn ổn định lại.
Giao thủ từ xưa đến nay, Nhạc Bằng sau cùng cũng gặp đối thủ đáng sợ, bản thể của Vạn Cổ Thanh Thiên hóa thành thông thiên thần mộc trấn áp Đệ tam ma vực, chiến đấu chính thức bắt đầu.
Tay cầm Thiên hoang thần kích, đối diện với cường địch nhưng gã không hề sợ, ma đế cấp tuy mạnh nhưng ưu điểm lớn nhất không phải ở phương diện này, bởi yêu ma ma hoàng cấp đã có thể vận dụng thiên địa chi lực đến mức tùy tâm sở dục, sức mạnh đạt tới đỉnh cao rồi. Cách biệt là ở chỗ ma đế có thể vận dụng thậm chí nắm vững quy luật của thế giới vận chuyển. Đệ tam ma vực không thể khống chế được gã, Vạn Cổ Thanh Thiên bằng vào tu vi vạn năm mà muốn trấn áp gã e rằng không dễ.
Vận mức cao nhất của Thiên Bằng Tung Hoành pháp, cả người và kích của Nhạc Bằng hóa thành một dải kim mang, kéo theo dải đuôi đặc biệt lao vào thần thụ do bản thể Vạn Cổ Thanh Thiên ảo hóa thành. Gã vận công lực lên đỉnh cao, Thiên hoang thần kích phát ra quang mang chói lòa.
Đối diện với tuyệt thế ma binh mang khí thế một đi không trở lại, chấn động thiên địa, Vạn Cổ Thanh Thiên tuy chỉ phân hóa nguyên tinh một phần thân thể nhưng cũng biết nếu để Nhạc Bằng toàn lực phát huy một đòn này, dù gã có thể chịu thiệt thòi nhưng Đệ tam ma vực sẽ có sơ hở, gã thoát thân rồi, lúc đó trời đất rộng lớn, muốn bắt Kim sí đại bằng không phải dễ.
Ngay lúc Nhạc Bằng lao thẳng tới thần mộc do Vạn Cổ Thanh Thiên ảo hóa, không khí trước mắt liên tục chấn động, không gian uốn khúc, bất luận Nhạc Bằng thúc đẩy Thiên Bằng Tung Hoành pháp đến mức nào cũng không thể tiến lên một bước.
Đối diện với Vạn Cổ Thanh Thiên có thể thao túng không gian, chuyển đổi phương vị để rút lui, Nhạc Bằng cười lạnh, càng tăng cường công lực, không hề có ý rút lui.
Trong thoáng chốc, Vạn Cổ Thanh Thiên cảm giác được tốc độ của Nhạc Bằng liên tục tăng tốc theo tần suất vô cùng dị thường, lão liên tục thao túng không gian chuyển hoán, liền hiểu rằng không ổn. Nhạc Bằng có thể đẩy tốc độ của Thiên Bằng Tung Hoành pháp lên, tần suất chuyển hoán không gian của lão cũng tăng theo. Kết quả sau cùng là…
Vạn Cổ Thanh Thiên biết mình không nghĩ sai, trong một tích tắc đó Nhạc Bằng lại biến mất, gã có thể gia tốc thời gian, tất nhiên tốc độ thiên biến vạn hóa đạt mức không loại tư duy nào sánh được. Lợi dụng gia tốc thời gian, Nhạc Bằng đột phá phòng ngự của Vạn Cổ Thanh Thiên, Thiên hoang thần kích cắm vào cây cổ thụ cao ngất, cành lá vô tận, rễ lòa xòa như thép, vưng lên tận trời cao. Gốc cây xanh rờn như thúy ngọc bị xuyên thủng một lỗ lớn.
Nguyên tinh của bản thể Vạn Cổ Thanh Thiên nâng đỡ cả Đệ tam ma vực thụ thương, dù chỉ trong thoáng chốc, không chân chính thương tổn đến một trong lục đại ma đế, nhưng Đệ tam ma vực không ngăn nổi Nhạc Bằng, gã thoát thân qua kẽ hở.
Vừa thở phào một hơi, Nhạc Bằng lập tức nhận ra mình vui mừng quá sớm, dù gã chuyển hoán không gian thế nào thì cũng không thể tiến vào một thế giới quen thuộc, không thể tìm được kẽ hở tiến vào nhân gian giới hay ma giới. Năng lực cơ bản của yêu ma thần tiên tu luyện có thành tựu là tung hoành tam giới, tùy ý tiến vào hay ra khỏi không gian khác, nhưng chỉ có ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên mới có thể thao túng không gian, liên tục chuyển đổi tầng lớp, tuy Nhạc Bằng đột phá được Đệ tam ma vực nhưng không thể thoát được ma thức của lão.
Đợi khi cảm giác ngút ngàn đó bớt đi, Nhạc Bằng biết mình vẫn chưa thoát được khỏi tay Vạn Cổ Thanh Thiên. Rồi mặt đất vô tận, trời xanh ngăn ngắt lại xuất hiện, Đệ tam ma vực một lần nữa vây khốn gã.
Thế giới được ảo hóa ra này rộng hơn thế giới nguyên bản, Nhạc Bằng cũng không nhận ra mình vẫn bị khốn trong Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên hay được chuyển di sang một không gian kì dị nào đó.
Lần này đập vào mắt gã là hoang nguyên rộng rãi, chim bay trên không từng đàn, cả thế giới đượm cảnh sắc hiền hòa.
Thử đột phá lần nữa, Nhạc Bằng phát hiện mình không thể thoát ra, đối diện với địch nhân không có cách nào hạ thủ, gã tạm thời đình chỉ hành động phản kích vô ích. Lần này Vạn Cổ Thanh Thiên bỏ ý định bắt sống gã, không hề công kích gì.
Nếu địch nhân không xuất hiện, Nhạc Bằng nỗ lực gia tốc thời gian đến đâu cũng không thể xung phá phong bế tuyệt đối của Đệ tam ma vực. Nghĩ rõ ràng mọi chuyện, gã dẹp đi chiến ý đang cháy bừng, nghĩ cách khác.
Chân thân của Vạn Cổ Thanh Thiên ở đâu, gã không biết. Bằng không dù năng lực hạn chế, gã cũng tìm cách công kích địch nhân, hóa giải khốn cảnh.
Từ từ trôi nổi trên không của thế giới được sáng tạo ra nhưng không hề hoang lương này, ma thức của gã thậm chí phát hiện rằng có sinh linh tụ tập dày đặc, gần như là hình thức quốc gia của nhân gian giới.
Bất quá mỗi khi ma thức quét qua góc nào, gân xanh trên trán gã lại nổi lên, đợi khi quan sát xong hoàn cảnh mấy chục vạn dặm vuông, hai mắt liền đỏ ngầu. Thế giới này quá quen thuộc, phân chia thành tám quốc gia, xen giữa là biển cả, núi non, hoang nguyên, cương vực rất phức tạp. Rồi cờ quạt được treo lên, có thời đại của đế quốc, anh hùng vô địch, ma pháp thần thuật, chiến lược chinh phục biển cả, gần như là một trò chơi game. Chỉ có điều đã được thay đổi.
Rõ ràng là hình thức thế lực quốc gia mô phỏng kiểu Trung Quốc, có tiên đạo thuật sĩ, vân nỗ phi xa, Đông phương phi long, dị thú, cổ thành… vân vân xuất hiện.
Không hiểu mô phỏng theo đất nước ma ảo nào ở phương tây mà có cả ma pháp sư, triệu hoán cự long, bán thú nhân, yêu tinh – những thứ chỉ có trong tiểu thuyết ma ảo.
Có vài ba thế lực đang khai chiến, công cụ chiến tranh sử dụng chính là oanh tạc từ trên không với máy bay chiến đấu rải thảm, và phòng không bằng pháo binh sử dụng ma pháp phi đạn.
Quan sát một lúc, Nhạc Bằng biết ngay mọi sinh vật trong không gian này không phải mới được chế tạo, ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên thần bí vô cùng này đã ở nhân gian giới rất lâu. Là thần ma, có sinh mệnh lực vô tận và vũ lực kinh nhân, kinh qua vô số tranh đấu, liền rũ bỏ tất cả tình cảm và dục vọng không quan trọng. Những thứ không lấy được không có nghĩa là họ thật sự muốn đạt được.
Chính vì nguyên nhân này, Na Tra, Hoa Quang, Hồng Hài Nhi mới bày ra trò đánh cá ở thiên giới để mua vui. Vạn Cổ Thanh Thiên tự chế tạo cho mình một trò chơi giải sầu cũng không phải việc gì lạ lẫm. Theo lý lẽ thông thường mà xét đoán kẻ bất thường, kết quả sau cùng sẽ là kẻ gây ra việc đó đã phát điên.
Nhạc Bằng không thu liễm ma khí như bình thường, sinh linh ở đây phi thường mẫn cảm với trường năng lượng đột nhiên xuất hiện, thậm chí sau khi Nhạc Bằng xuất hiện không lâu, liền có mấy đạo ý thức vươn đến thăm dò.
Nhạc Bằng không hiểu vì sao Vạn Cổ Thanh Thiên chế tạo ra thế giới này, cũng không biết những sinh linh này do lão tạo ra hay bắt vào, nhưng so với ngoại giới, những sinh này có IQ cao phi thường, sức mạnh đơn thuần không kém hơn hạ cấp yêu ma ở ma giới bao nhiêu.
Đệ tam ma vực do Vạn Cổ Thanh Thiên sáng tạo, phân thành vô số không gian nhỏ xíu. Trong không gian bị Vạn Cổ Thanh Thiên dùng làm nơi giải trí này, có vô vàn sinh mệnh mang trí tuệ, là phiên bản hoàn toàn của ngoại giới, có sinh vật bị rũ sạch kí ức, thả vào tỏng này nuôi dưỡng, có cả những chủng loại kì lạ được lão cố ý chế tạo ra. Qua nhiều năm phát triển, không gian này không kém bất kì thế lực nào ở ma giới.
Thế giới này loáng thoáng có pháp tắc vận hành riêng, đã hình thành quốc gia, thế lực, chủng tộc… không kém hơn ngoại giới. Cũng có cả những sinh vật có năng lực siêu việt. Nhạc Bằng mang theo kim quang tử diễm đáp xuống thế giới này, tạo thành chấn động phi thường.
Chỉ trong mấy ngày ngăn ngủi, nhiều thế lực chuẩn bị khai chiến, được những kẻ thống trị đầy uy quyền buông lỏng ước thúc nên trận chiến sắp diễn ra, mọi đội quân thảo phạt đợi ngày xuất phát.
Nơi Nhạc Bằng đáp xuống là hoang nguyên, nằm trên đỉnh núi cao nhất của thế giới này. Thuật sĩ và những kẻ có năng lực cao cường dồn sức mạnh kinh hồn đến thăm dò, nhưng bản tính Nhạc Bằng thích nơi cao ráo là điều họ không thể lý giải nổi.
Vạn Cổ Thanh Thiên không chỉ muốn vây khốn Nhạc Bằng, nếu gã chỉ đạt mức ma hoàng cấp, lão tất nhiên tin rằng mình đủ năng lực cầm chân gã, nhưng Nhạc Bằng hiện đã đột phá, nắm vững quy tắc vận chuyển thời gian, chưa biết chừng sẽ tiến thêm một bước, lĩnh ngộ được pháp tắc thao túng không gian rồi thoát khỏi khốn cảnh.
Lão vận dụng sức mạnh, mọi sinh vật trong thế giới này bất tri bất giác được tăng cường sức mạnh. Lợi dụng những sinh linh này, Vạn Cổ Thanh Thiên chuẩn bị phát động đợt công kích thứ hai.
Sức mạnh của lão cực kì đặc biệt, ma khí liên miên lan tràn khắp Đệ tam ma vực, trong chưa đến mười ngày, mọi sinh vật cấp cao trong vực liên tiếp vượt cấp, đột phá cực hạn. Lẽ ra Nhạc Bằng nên chuẩn bị trước, trảm thảo trừ căn mới là hợp lý. Nhưng gã không làm gì cả.
Vừa vào đây, gã liền triệu hoán Hỗn Độn nguyên thai bản mệnh, không hiểu tính toán gì mà chui vào nằm trong đó, Vạn Cổ Thanh Thiên cũng không lần ra động tĩnh của gã. Hỗn Độn nguyên thai pháp bảo liền một khối với tính mệnh gã, vốn là vỏ trứng gã chui ra, được gã dùng pháp lực tu bổ, tự hình thành thế giới trong đó.
Đội ngũ được các phương thế lực của Đệ tam ma vực tổ thành không thiếu yêu ma cực mạnh, tuy không còn kí ức nguyên bản nhưng sức mạnh không mảy may kém đi.
Đội ngũ gồm mười mấy cao thủ này là sức mạnh chiến đấu mạnh nhất của Đệ tam ma vực, đối diện với địch nhân không thể ước lượng sức mạnh nhưng họ đều mười phần tự tin, dù gì họ cũng là những kẻ mạn nhất thế giới này. Đỉnh núi Nhạc Bằng chọn rộng tới hơn mười dặm, nhưng không làm khó được họ. Trong đội ngũ có dực ma long có cánh đến nơi đầu tiên, ma thú mạnh cả về trí tuệ và sức lực nào không hề có chí tiến thủ, bản thân sinh ra đã quá mạnh nên không có động lực phải vươn lên. Vì thế tông tộc cực mạnh này nổi danh ma giới nhưng không ai tu đến được ma hoàng cấp. Mạnh nhất như Cửu đầu yêu long cũng bị Ngưu Ma Vương thu phục, luyện thành phân thân.
Bất quá trong thế giới này, ma long có cánh được coi là mạnh bậc nhất, nên không hề do dự, phát động công kích Hỗn Độn nguyên thai của Nhạc Bằng. Nhọn lửa phun ra, thinh không bị lửa thiêu đốt đỏ rực, đỉnh núi cao lập tức tan chảy mất mười mấy mét.
Hỗn Độn nguyên thai vừa chạm vào lửa, từ màu vàng chuyển thành đen, vỏ trứng trơn bóng, phát ra khí tức quỷ dị.
Không hiểu kiểu biến hóa này có ý nghĩa gì, hai con ma long lao bổ xuống, định dùng trảo thử xem Hỗn Độn nguyên thai chắc chắn đến đâu.
Một yêu ma bị bắt vào đây, thấy tình cảnh này liền biết ngay không ổn. Vốn hắn là một phần tử của Thái cổ minh tộc, tuy mất đi kí ức nhưng ấn tượng về Thiên ma phụ sinh quyết mạnh nhất của bản tộc thì vẫn nhớ như in, lập tức phân ra một đạo hắc sắc ma khí cuốn dực ma long phía sau lại, còn ma long lao tới trước thì không kịp cản nữa. Vừa đập vào Hỗn Độn nguyên thai liề bị hút vào trong.
Đối diện với quả trứng kì dị như vậy, những yêu ma bình thường vốn tự đắc cũng phải hít sâu khí lạnh. Vật này vượt xa nhận thức của chúng, không có biện pháp nào xử lý.
Cao thủ thượng cổ minh tộc ban nãy từng một thời hoành hành tại ma giới, tuy bị phong ấn kí ức, nhưng kinh nghiệm cả đời vẫn còn.
Hắn vung một tay đập lên khối đá dày tới hai thước, khối đá bay lên không đập xuống, công kích thuần về sức mạnh bao giờ cũng là phương thức tốt nhất.
Tảng đá đập vào vỏ trứng quái dị, không làm gì được Nhạc Bằng nhưng khiến gã phản ứng. Tiếng động vang lừng thiên địa cất lên: “Vạn Cổ Thanh Thiên, không cần dùng mớ phế vật này đến thăm dò ta?” Gã tuy không thoát thân được nhưng không hề sợ Vạn Cổ Thanh Thiên. Tình huống này khiến gã, vốn nóng tính, cực kỳ nổi giận.
Chúng nhân vây quanh Hỗn Độn nguyên thai đều kinh ngạc, ý thức quân lâm thiên địa đồng thời giáng lâm: “Nhạc Bằng, ngươi muốn chiến đấu thì để bản nhân bồi tiếp. Trận chiến này sẽ khiến ngươi mãn ý.” Mọi sinh vật vây quanh, trong khoảnh hắc bị đoạt mất ý chí, rồi có ma niệm truyền vào óc, phát huy sức mạnh vượt cấp, chỉ có yêu ma ma đế cấp mới thực hiện được năng lực này. Những sinh vật bị thao túng này đều thể hiện khí thế trầm tĩnh, Vạn Cổ Thanh Thiên muốn chính diện quyết chiến Nhạc Bằng.
Trong ma vực của mình, lão nắm mọi quy tắc, tất nhiên chiếm ưu thế hơn hẳn. Có ma thức của Vạn Cổ Thanh Thiên chi viện, những yêu ma vốn cực mạnh này đều phát huy được sức mạnh tiếp cận ma hoàng cấp, mấy đạo ma khí hồn hậu giáng xuống. Nhạc Bằng không thể tiếp tục ẩn tàng trong Hỗn Độn nguyên thai nữa.
Thoát khỏi vỏ trứng, mái tóc đen của gã biến thành màu vàng chói lòa như mặt trời của Kim sí đại bằng điểu, từng sợi dựng lên như hỏa diễm rừng rực, toàn thân phát ra kim quang chói lòa. Thế giới này cơ hồ cũng giống gã, lập tức cháy sáng.
Lúc gã xòe đôi cánh đáng kiêu ngạo ra, ma vực do ma đế Vạn Cổ Thanh Thiên hoàn toàn biến hóa tùy tâm nguyện cũng trở nên mất hài hòa. Để thể hiện hoàn toàn hình thái chiến đấu, Nhạc Bằng mới chui vào vỏ trứng hoàn thành biến hóa.
Chiến đấu bắt đầu, những chiến sĩ bị Vạn Cổ Thanh Thiên chi phối ý chí phải đối diện với sức mạnh khủng khiếp của Nhạc Bằng vốn không định giữ gìn nữa. Ưu thế nhân số không thể hiện được, ngược lại không lâu sau bị gã giết mất quá nửa.
Ngay lúc định lấy tính mạng của một cao thủ toàn thân hắc bào, mặt mũi quỷ dị thì biến hóa xoay chuyển cục diện xảy ra. Hai mắt hắn chợt biến thành màu đỏ rực, hắc bào sau lưng nát vụn, ma khí kinh hồn phát ra, không lùi mà tiến thẳng vào Thiên Bằng trảo của Nhạc Bằng. Người khác tất cho rằng đó là do Vạn Cổ Thanh Thiên gia tăng sức mạnh nhưng Nhạc Bằng phán đoán được, chỉ có đọa lạc thiên sứ chi vương, lãnh tụ của ác ma, đọa lạc thiên sứ cấp cao nhất Lộ Tây Pháp mới có được hắc ám ma lực thuần hậu như vậy. Gã lập tức biến hóa thân pháp lùi lại, lại bị một người khác chặn đường, cũng là Thiên ma phụ sinh quyết nhưng vận dụng xuất thần nhập hóa hơn cả gã, chỉ có người sáng tạo ra môn công phu này là Mang Triều mới làm được.
Ba đối thủ biến hóa trong nháy mắt, Nhạc Bằng lạnh ngắt cõi lòng, tam đại ma đế liên thủ, tuyệt đối không chỉ đơn giản là đối phó gã, lập tức gã hiểu mình chỉ là con mồi dẫn dụ.
Thiên hoang thần kích xuất hiện trong tay, gã tận hết sức mạnh đấu với tam đại ma đế.
Điều khiến tất cả kinh ngạc nhất là gã vừa xuất thủ, người thụ thương lại là bản thể hắc ám chi vương Lộ Tây Pháp, vết sẹo đen nhánh kinh hồn xuất hiện trên trán hắn, hiện vẫn ở Vạn ma điện trấn áp ác ma.
Nghịch lưu …
Thời gian nghịch lưu…
Nhạc Bằng tuyệt đối không đủ khả năng thắng được Lộ Tây Pháp hiện tại nhưng lùi lại một ức năm ngàn vạn năm trước, Lộ Tây Pháp còn là Thần Tinh, quang minh thiên sứ, quyết không mạnh như bây giờ. Có thể xoay chuyển thời gian về quá khứ xa xưa, Nhạc Bằng muốn cho tất cả biết rằng, với sức mạnh này, chiến đấu sẽ không thể lập tức kết thúc.
Yêu ma ma đế cấp căn bản không cần tự thân chiến đấu, cũng không ai thương tổn được đến bản thể, nhưng thời gian nghịch lưu của Nhạc Bằng có thể phá được tình cảnh này. Mỗi cá nhân đều không phải sinh ra đã mạnh mẽ thế này, nếu lùi lại đúng năm tháng họ sinh ra, có thể tạo thành vết thương trí mệnh.
Nhạc Bằng hiện tại chưa hoàn toàn nắm vững thời gian nghịch lưu, tần suất công kích cực thấp, tam đại ma đế hiểu rõ hoàn cảnh của gã liền hoàn toàn cải biến kế hoạch, vốn định dùng gã để dẫn dụ Tôn Ngộ Không, lập tức biến thành vây sát gã.
Đó là trận chiến gian khổ nhất của Nhạc Bằng từ khi gã sinh ra, luận thực lực địch nhân ai cũng hơn gã, luận kinh nghiệm chiến tích, gã không sánh được với những cường giả đứng đầu ma giới. Bất quá nhờ vào vô số huyền công mật pháp, gã đối diện với tam đại ma đế, tuy chật vật nhưng không dễ bị giết.
Chiến đấu được một chốc, thế giới do Vạn Cổ Thanh Thiên khổ tâm tạo ra đã không còn sinh mệnh nào tồn tại. Mặt đất rộng lớn trở nên mấp mô, núi cao bị san bằng, hồ nước bị lật ngược, đại lục chia tách thành nhiều mảnh. Trận chiến kịch liệt này hơn nhiều trận chiến giữa ma giới liên quân và thiên sứ quân đoàn.
Vô luận Nhạc Bằng mạnh đến đâu cũng không thể giành được ưu thế trong tình huống này. Bất kỳ pháp bảo nào cũng không chống chọi nổi một giây đã bị phát tan, chỉ có thể dựa vào sức mạnh và bản năng chiến đấu.
Chịu một đòn của hắc ám chi vương, Thiên hoang thần kích sau cùng cũng xuất hiện dấu hiệu nứt toác. Nhạc Bằng không đủ năng lực lo lắng cho pháp bảo theo mình mấy ngàn năm, gã liều mạng thôi động tinh nguyên của Thiên ma xá lợi, gia tăng sức mạnh hòng phản kích.
Một đối một, đối phương chỉ là ý chí của ma đế giáng lâm, gã còn đủ tự tin, nhưng bị ba người vây công, gã sa vào khổ chiến cực độ. Thời gian nghịch lưu tuy có thể thương tổn địch nhân nhưng gã không nắm vững được, không dám phân thần sử dụng.
Thấy Nhạc Bằng bị bức đến tuyệt cảnh, yêu ma được Mang Triều lão tổ gửi ý chí lộ ra nụ cười tàn nhẫn, phát ra quang mang chói rực, thi triển chiêu mạnh nhất Ma tinh bạo toái của Thiên ma phụ sinh quyết.
Thiên Bằng Tung Hoành pháp của Nhạc Bằng sau cùng cũng có cực hạn, đối diện với chiêu số có lực sát thương mạnh như vậy, cũng chỉ biết ngạnh tiếp. Sức mạnh toàn thân tụ tập tại một điểm, uy lực của Ma tinh bạo toái vượt mọi tưởng tượng. Nhạc Bằng bị hai người khác chia cắt sức mạnh, nhục thân không chịu nổi sức mạnh, dần tan nát.
Đối với yêu ma ma hoàng cấp thì năng lực cơ bản nhất là tụ lại nhục thân, nhưng Nhạc Bằng không có cơ hội đó, yêu ma ma hoàng cấp nếu thụ thương trong lúc chiến đấu có thể dựa vào bản thân tinh nguyên, dẫn động thiên địa nguyên khí tái tạo thân thể, chỉ cần ma thức bất diệt là sẽ trùng sinh.
Cao thủ ma hoàng cấp khác tất không làm gì được Nhạc Bằng nhưng tam đại ma đế lại khác, tuy chân thân không ở đây nhưng chỉ cần ý chí giáng lâm cũng đủ sức mạnh phong bế nguyên thần của gã.
Cùng với Linh hồn toàn qua của Mang Triều lão tổ, Nhạc Bằng chuẩn bị dốc toàn lực phản kháng, bởi công kích đó tuy không thể tiêu diệt nguyên thần của gã nhưng sức mạnh khó tránh khỏi tổn hại.
Mọi vết thương hiện tại đều lập tức khôi phục ngay nhưng nếu dùng trạng thái thuần nguyên thần nghênh tiếp đòn công kích chuyên môn sát thương linh hồn, dù phục sinh thì sức mạnh cũng hạ xuống. Nhưng gã không còn lựa chọn nào khác.
Ngay thời khắc gã sắp chiến bại thì một ngọn thông thiên thần phong mọc lên với tốc độ bất thường, chắn ngang mặt tất cả. Linh hồn toàn qua đánh trúng ngọn núi, lập tức tiêu tan, không tạo thành mảy may tổn hại. Có ai đó đã đột nhập vào thế giới của Vạn Cổ Thanh Thiên trong thời khắc nguy cấp này cứu gã. Đệ tam ma vực của Vạn Cổ Thanh Thiên, trừ phi là cao thủ đồng cấp, bằng không không thể tự do tiến vào. Nhạc Bằng tạm thời bị khốn, người tiến vào được chắc chắn phải mạnh hơn Vạn Cổ Thanh Thiên.
Trong khoảnh khắc đó, Nhạc Bằng hồi phục lại, nhục thân ngưng tụ, khí thế lẫm liệt hơn hẳn, cảm giác quen thuộc khiến gã không cần nghĩ cũng biết là ai tới.
Con khỉ tự xưng Tề Thiên đó, sau cùng đã thể hiện bản lĩnh.
Cùng là ma đế, Tôn Ngộ Không xuất thủ cứu Nhạc Bằng mà không cần hiển lộ chân thân, chỉ cần ném binh khí tùy thần vào trong thế giới bị phong bế này. Sức mạnh liên miên dồn vào theo. Nhạc Bằng không đủ năng lực đột phá hạn chế nhưng hiển nhiên Tôn Ngộ Không có thể.
Không gian này chịu nổi trận chiến lúc trước không có nghĩa là khi tăng thêm cấp độ chiến đấu thì nó vẫn chịu nổi. Để cứu huynh đệ, Tôn Ngộ Không quyết định phá tan Đệ tam ma vực.
Nhạc Bằng vừa tụ lại nhục thân, suýt nữa tiếp tục tan xác. Sức nổ của Đệ tam ma vực khiến mọi ý chí giáng lâm thể cùng tiêu tan. Nhạc Bằng được phóng thích, văng tuốt tới tận ma giới, cảm thụ bốn làn sức mạnh tung hoành.
Thiên sứ quân đoàn và ma giới liên quân đang chiến đấu, nhiều kẻ vô ý bị cuốn vào cơn bão năng lượng. Tôn Ngộ Không lấy một địch ba mà còn muốn chạm đến thiên sứ quân đoàn, hành động này rõ ràng nhằm phối hợp ngầm với một phe tham chiến.
Ma giới liên quân cố kị Thất Đại Thánh, nguyên nhân tối chủ yếu vì bảy huynh đệ có quan hệ ám muội với Đông phương thần giới, những cường giả yêu ma mạnh nhất đang chính diện quyết chiến Tây phương thần tộc nhưng lúc nào cũng lo rằng bảy huynh đệ này sẽ liên hiệp với Đông phương thần tộc đến đánh úp. Nếu phải quyết chiến với Thất Đại Thánh chỉ là khi bất đắc dĩ.
Yêu ma tuy không có khái niệm đoàn kết nhưng vì phản cảm sẵn có với thần linh nên ba ma đế lúc đó cũng mong sí thiên sứ tham chiến. Trong lúc hỗn chiến, không ai được lành lặn hết, tất sẽ bị người ta ngư ông đắc lợi.
Nhạc Bằng một khi khôi phục tự do, khi chiến đấu sẽ là kẻ linh hoạt nhất, chiến cục vốn được sắp đặt hoàn hảo lập tức bị đảo lộn. Dù là ma giới liên quân hay thiên sứ quân đoàn đều bị sức mạnh kinh hồn quét qua khiến cho liêu xiêu. Sức mạnh của ma đế cấp không chỉ ảnh hưởng đến một khu vực rộng lớn, mà ảnh hưởng đến cả thế giới. Thiên sứ quân đoàn tuy có một số thiên sứ cao cấp nhưng trong hoàn cảnh đó, tự giữ mình còn không xong, làm sao còn có thể chỉ huy thuộc hạ. Tam đại ma đế va chạm với sức mạnh của Tôn Ngộ Không rồi liền hợp lực đưa sức mạnh đó lên thẳng Thiên đường. Tứ đại sí thiên sứ đối diện với tình huống đột ngột, chỉ còn cách hợp lực ngăn chặn. Lập tức phương hướng trận chiến trở thành thần ma quyết chiến.
Sức mạnh hỗn hợp của không biết bao nhiêu yêu ma và năng lượng thần thánh của thiên sứ quân đoàn, kể cả tứ đại sí thiên sứ va chạm mãnh liệt. Những yêu ma hoặc thiên sứ không kịp tập hợp sức mạnh, đều phải tự lo cho mình trong trận đại chiến. Từ ngục đến Thiên đường, từ thần giới đến ma giới, chiến đấu nổ ra hơn cả tưởng tượng.
Khi tất cả vượt khỏi phạm vi khống chế của lý trí, Nhạc Bằng là yêu ma cũng không muốn tham gia trận chiến kiểu này. Đồ sát thiên sứ đối với gã không có ý nghĩa gì, mà quay mũi giao đấu với ma giới liên quân càng không phải là lựa chọn thông minh.
Tôn Ngộ Không đột nhiên xuất thủ, khuấy động chiến tranh khuếch đại rồi cũng triệt thoái khỏi nơi trung tâm nhất của chiến đấu. Chính diện khiêu chiến tam đại ma đế không có ý nghĩa gì, chỉ cần Đại Viên Vương đủ khả năng xoay chuyển tình thế chiến tranh này thể hiện rõ thái độ, không yêu ma nào nguyện ý chống đối y.
Tam đại ma đế quyết chiến tứ đại sí thiên sứ, chiến đấu không xảy ra biến hóa gì. Thiên sứ quân đoàn thiên về đoàn kết lực lượng, tuy tứ đại sí thiên sứ không đủ khả năng đấu với tam đại ma đế nhưng không cách nhau quá xa, có Chúng thần điện chống lưng, sức mạnh của thiên sứ quân đoàn phát huy đến cực hạn, vượt khỏi đẳng cấp vốn có.
Trên chiến trường hỗn loạn, Nhạc Bằng đương nhiên không nguy hiểm gì, không có cao thủ đẳng cấp của tam đại ma đế áp trận, những hạ cấp yêu ma hoặc quang huy thiên sứ có một hoặc hai đôi cánh, chỉ cần đến gần gã là tự nổ tung. Đẳng cấp cao hơn, chỉ cần uy lực thôi cũng đủ giết được địch nhân không đủ công lực.
Vừa cùng tam đại ma đế chiến đấu, sức mạnh của Nhạc Bằng bị kích thích, lại tăng thêm.
Chỉ cần không bị bắt buộc, gã luôn thích lơ lửng trên không, Tôn Ngộ Không vừa xuất thủ hiện lên trong mắt gã, dáng vẻ ung dung đó khiến gã có cảm giác hâm mộ đến độ muốn đặt chân xuống đất. Bốn chữ “Ngạo nghễ hơn đời” có lẽ được tạo ra cho y, xuất hiện trên chiến trường rồi còn khoa trương bá đạo đến vậy, Nhạc Bằng biết mình không sao học được phong cách đó.
Khác với tập quán ẩn tàng sức mạnh của Nhạc Bằng, sức mạnh của Tôn Ngộ Không lúc nào cũng khiến người khác không dám chạm vào. Nhiệm vụ được chờ đợi nhất xuất hiện, từ năm nơi khác nhau bên ngoài chiến trường ngùn ngụt dâng lên năm đạo ma khí, khí thế kịch liệt trên cả thần ma chiến trường cũng không che khuất được bất kì đạo nào. Cảm giác quen thuộc truyền tới, đó là biểu thị đặc biệt của năm huynh đệ, nhân lúc lão thất xuất hiện, tựa hồ họ muốn cùng chung vai gánh đỡ. Dù ác ma chi vương Lộ Tây Pháp, lão tổ Mang Triều của Trung ương vương triều muốn chia cắt năm đạo ma khí cũng không thể thực hiện được. yêu ma từ ma hoàng cấp trở lên không thể tùy tùy tiện tiện gọi ra được.
Bất quá có hai làn sức mạnh nhanh chóng tan đi, hiển nhiên chỉ chào hỏi nhau chứ không định xuất hiện, một làn sức mạnh khác không tan biến nhưng không tới gần. Nhạc Bằng hiểu rằng muốn bảy huynh đệ đoàn tụ, tình cảnh này vẫn chưa đủ.
Sức mạnh của Nhạc Sư Đà và Ngưu Ma Vương liên tục dâng cao, hiển nhiên đang chiến đấu. Ma giới liên minh quân vẫn phong tỏa thế lực của hắn, tuy hiện tại chiến cục hỗn loạn vô cùng song vẫn có đại quân của Trung ương vương triều duy trì tình hình.
Chiến tranh kết thúc thế nào cũng không liên quan đến Nhạc Bằng. Yêu ma của ma giới vốn tản loạn như nắm cát, không bao giờ có kiểu cảm thán thỏ tử hồ bi . Lực công kích của thiên sứ quân đoàn đã tới cực hạn, dù tam đại ma đế liên thủ cũng không mở được cửa Thiên đường. Nhưng chắc chắn chiến đấu không thể cứ giằng co mãi.
Sa La ma tộc của Vạn Cổ Thanh Thiên là chủng tộc thập phần đặc biệt, bản thân nguyên là sa la thần mộc của ma giới – một loại thực vật sinh ra đã có linh tính, sức mạnh kinh hồn, tuy số lượng không nhiều nhưng một khi đã thoát ly bản thể, tu luyện thành hình, Sa La tộc nhân đều có thực lực không thể coi thường, bề sức chiến đấu là ma giới đệ nhất. Sức mạnh của Vạn Cổ Thanh Thiên cũng vậy, tự sáng tạo ra một thế giới cho mình, dù trong hàng ngũ ma đế hay những yêu ma mạnh nhất, cũng chỉ mình lão thực hiện được. Tuy lão không thiện nghệ cường lực công kích, nhưng nguồn ma khí liên miên hồn hậu này cung cấp, Lộ Tây Pháp có thể phát động sức mạnh đáng sợ nhất - - Mạt nhật thẩm phán.
Khi chiến đấu đạt đến mức này, không còn gì phải tất yếu giữ gìn nữa, tứ đại sí thiên sứ cũng dốc ra sức mạnh tương đương cự lại, năm xưa sức mạnh này từng đẩy Lộ Tây Pháp từ Thiên đường xuống địa ngục, nhưng lực phản chấn thì họ không chịu nổi. Phản lực không chỉ khoét một lỗ ở ma giới mà mở ra một thông đạo nối liền Thiên đường và ma giới.
Thiên sứ quân đoàn vốn rất mạnh, qua nhiều lần chiến tranh thần ma nên tổn hao không ít, lần này có khả năng bị bức đến tuyệt cảnh. Chúng sinh chi môn có thể thay đổi cục diện lại lọt vào tay Nhạc Bằng, sức mạnh của viễn cổ thiên đường tuy chưa được giải phóng nhưng tuyệt đối không nằm trong quyền khống chế của thiên sứ quân đoàn.
Ma giới hỗn loạn như hiện giờ, các Đông phương Đấu Thần Tướng phụ trách bảo vệ nhân gian giới lại thở phào. Có sức mạnh của họ chống chịu, ảnh hướng với nhân gian giới chỉ là địa chấn xuất hiện nhiều hơn mà thôi. Đối với Đông phương thần giới, quyết định của Thất Đại Thánh về vật quan trọng đó là phương thức giải quyết hoàn mỹ nhất.
Đua ngựa ở thiên giới kết thúc, tốc độ của thiên mã siêu quang xác thật không phụ kỳ vọng của mọi người, Na Tra hiện tại đang buồn rầu vì phải chung tiền, Nhạc Bằng hiển nhiên không phải kẻ dễ gạt. Thất Đại Thánh đều là yêu ma trẻ tuổi cuồng vọng, tuy ai nấy cực mạnh nhưng chưa ai có căn cơ thâm hậu, hay kiến lập được thế lực mạnh. Ngưu Ma Vương tối đa chỉ là bá chủ một phương.
Đấu Thần Tướng thảo phạt ma giới không phải chỉ một, hai lần, Tôn Ngộ Không tuy không thích hòa bình nhưng con khỉ bản tính ngây thơ này hoàn toàn không ưa quyền thế, không có bằng hữu thâm giao, coi tự do tự tại quan trọng hơn hết. Nhạc Bằng lại càng không thích dính đến quyền thế. Nhiệm vụ của Na Tra là lấy được tin tức nội bộ của ma giới. Vì thế khi Nhạc Bằng xuất hiện, ánh mắt các Đấu Thần Tướng nhìn gã không hề lộ ra địch ý.
Hiểu nhau quá thuận lợi, hiển nhiên cũng phải tốt đẹp gì.
Chưa từng thắng đua ngựa trận nào, Na Tra chợt bị giao nhiệm vụ nặng nề này mà không có ai chia sẻ, trong lòng thập phần bất mãn. Vốn việc này được giao cho Hồng Hài Nhi, không hiểu gần đây vì sao y thường mất tăm mất tích, Hoa Quang lại càng lắm chuyện, chuẩn bị kết hôn lần thứ ba. Những Đấu Thần Tướng khác thường thì thập phần hưng phấn đi làm việc, giờ lại ra vẻ thanh cao, dù chất cả núi bảo bối trước mặt cũng làm ngơ. Na Tra đang cân nhắc khả năng Đông phương thần giới tham gia thảo phạt ma giới, hình như không nhiều lắm.
Huynh đệ Nhạc Bằng gặp lại, chưa nói được mấy câu thì Dương Tiễn xuất hiện cắt ngang câu chuyện. Trên chiến trường chỉ có hai huynh đệ gã chiếm vị trí trung tâm nhất, đặc biệt nhất, không chỉ các yêu ma và thiên sứ không dám tới gần mà ma khí của tam đại ma đế cũng vòng qua đó rồi mới phát lực, thần thánh quang huy của tứ đại sí thiên sứ càng không dám chiếu đến đó. Dương Tiễn xuất hiện rồi, chỉ biết cười khổ trước đôi huynh đệ coi trời bằng vung kia, y là Đấu Thần Tướng có quan hệ rộng nhất, gian tình với Thất Đại Thánh không hề tầm thường, mục đích y xuất hiện là lôi kéo bảy huynh đệ có thể ảnh hưởng đến chiến tranh đứng về phía Đông phương thần giới, như vậy sẽ bức được song phương đình chiến.
Mục đích quan trọng nhất của chiến tranh từ tiêu diệt đối phương biến thành tranh đoạt lợi ích.
Các phe bị cuốn vào chiến tranh đều cân nhắc lợi ích. Ma giới còn có một nhân vật không thể bỏ qua, lặng lẽ xuất hiện tại chiến trường. Trong lục ma đế, trừ một người biến mất vì nguyên nhân không rõ, vẫn còn Hỏa Đế Viêm Hoa, người thống trị thật sự của nam phương ma giới. Chiến tranh đến mức này, lão không gia nhập cũng khó tránh khỏi phải chịu ảnh hưởng.
Gần như thế lực của ma giới đều xuất hiện, mọi cao thủ hiện thân bằng hết, Hỏa Đế Viêm Hoa sao có thể ẩn nhẫn nữa. Nhạc Bằng, Tôn Ngộ Không và Dương Tiễn hội diện, tình cảnh đó lọt vào mắt lão, có năng lực mà không đem ra sử dụng thì có hay không đâu khác gì nhau?
Hỏa Đế Viêm Hoa mỉm cười, đưa quyết định khiến tất cả đau đầu, lời lẽ lẩm bẩm nhưng từ xa truyền đến tận tai bọn Nhạc Bằng, Tôn Ngộ Không: “Để mỗ thêm một mồi lửa vào thế giới hỗn loạn này.”
Một làn hắc sắc hỏa diễm đường kính mười dặm quét qua chiến trường, hòa vào sức mạnh của tam đại ma đế, tình huống của Tây phương thiên sứ quân đoàn trở nên ngặt nghèo.
Ma đế sau cùng, có thể nghịch chuyển chiến cục xuất hiện, kết quả vốn đã rõ ràng lại bị phá vỡ. Thất Đại Thánh đều là yêu ma, không thể gia nhập thần tộc, Đông phương thần tộc chỉ muốn làm ngư ông nên không đời nào cứu viện Tây phương thần tộc. Nhưng chiến cục không giằng co mà phân thắng bại thì kế hoạch ban đầu của họ coi như tan tành.
Hỏa Đế Viêm Hoa là cao thủ số một về hỏa diễm, dù Hoa Quang nổi danh về thao túng hỏa diễm của Đông phương thần giới hay Na Tra, Hồng Hài Nhi đều không sánh được với lão về năng lực với lửa. Dù Mễ Gia Lặc của tứ đại sí thiên sứ, hiệu xưng hóa thân của hỏa diễm cũng không sánh được với sức phá hoại của hắc sắc ma diễm do lão phát ra.
Bình thường không xuất hiện ở ngoài nam phương ma giới không có nghĩa là lão chịu kín tiếng, yêu ma ma đế cấp đều già đời, trí tuệ phi phàm. Ma giới liên quân không muốn chiến tranh liên miên, Hỏa Đế Viêm Hoa biết rằng một khi ma giới liên quân ứng phó xong tình hình trước mắt, sẽ quay mũi dùi phát động chiến tranh thống nhất ma giới. Nhân lúc Thất Đại Thánh chưa đạt đến huynh đệ đồng tâm, bỏ mặt luôn thỏa hiệp với Vạn Cổ Thanh Thiên, Hỏa Đế Viêm Hoa đưa ra chọn lựa không hợp lý nhất trong lúc không hợp thời này.
Dương Tiễn định ngăn chặn nhưng thấy tình cảnh hỗn loạn liền hiểu rằng ma giới không chỉ có Thất Đại Thánh ngang tàng mà không thiếu các yêu ma cá tính cổ quái, khó lòng khống chế khác. Vì thế, thế giới sẽ càng loạn thêm.
Nhạc Bằng nghĩ đến hậu quả khi gã và Tôn Ngộ Không tham chiến. Nhìn lão thất vẫn thoải mái và Dương Tiễn tỏ vẻ ngưng trọng, cảm giác được mười bảy Đấu Thần Tướng khác chuẩn bị tiến nhập ma giới, gã biết Đông phương thần giới chịu nhẫn nại là vì mấy huynh đệ mình vẫn tụ thủ bàng quan.
Tôn Ngộ Không hoàn toàn không để tâm đến hoàn cảnh, khi Nhạc Bằng bị tam đại ma đế công kích, y biết mình nên làm gì. Dù cùng là ma đế nhưng nếu một chọi một, dù là Lộ Tây Pháp hay ai đó đều không muốn khiêu chiến với kẻ được coi là ma giới đệ nhất cường giả như y.
Hưng phấn chiến đấu không hiện hữu trong lòng y, nếu là năm xưa chắc y đã đơn thân khiêu chiến tam đại ma đế, dù kết quả thế nào cũng sẽ thỏa được chiến ý trong lòng. Bất quá hiện tại y hứng thú hơn với việc….
Thiên hạ đại loạn, ai sẽ đạt được vầng hào quang sau cùng?
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook