Thị Thiếp Xung Hỉ
Chương 30: Không Làm Ta Ra Được Thì Qua Đêm Trên Xe Lăn

"Á..." Thanh Anh không có chuẩn bị, mật huyệt bất ngờ bị một cây dương vật thô dài nóng bỏng nhồi đầy làm nàng sợ hãi hét lên, cơ thể phản xạ rùng mình, suýt thì ngã lăn xuống đất.

Làm chuyện này trên xe lăn đã đủ khiến Thanh Anh vừa thẹn vừa sợ rồi. Nàng lúc nào cũng thấp thỏm đề phòng, thậm chí không dám cử động quá mạnh, sợ ngã xuống.

Vậy nên lần này Mạnh Chiêu thúc mạnh khiến nàng sợ đến mức bổ nhào vào lòng ngực hắn, ôm chặt lấy hắn.

Cơ thể nàng khẩn trương mà run lên nhè nhẹ, thần kinh banh chặt, ngay cả đường đi ngọt ngào bên dưới cũng nhanh chóng co rút, mút chặt hơn cả bình thường.

"Hừ... đừng sợ... thả lỏng một chút..." Mạnh Chiêu vỗ về tấm lưng bóng loáng của nàng, không nhịn được khẽ than.

Quá thoải mái, cả dương vật đều cắm sâu trong lỗ nhỏ ngọt ngào của nàng, được tầng tầng lớp lớp bao bọc, thịt mềm lấn lướt xô đẩy như ong vỡ tổ ùa lên, cuốn lấy thân gậy to lớn mà hút cắn, dẫn tới cảm giác tê dại dồn dập.

"A... đại công tử... thiếp thân… ư... không… ưm... thả lỏng được… Ha… xin chàng đi ra được không..." Thanh Anh dán chặt lồng ngực của hắn, nũng nịu cầu xin.

Nàng vẫn rất sợ, cảm thấy lên giường mới vững tâm hơn được.

Mạnh Chiêu cúi đầu cọ nhẹ đỉnh đầu Thanh Anh, giọng nói rất khàn: "Lúc này hai ta đã cởi sạch sẽ, thứ kia của ta cũng cắm vào người nàng rồi. Như vậy sao có thể gọi Mạnh Ngũ vào bây giờ?"

Thanh Anh khựng lại, cảm thấy như vậy cũng đúng.



Đã làm được một nửa rồi, giờ kêu Mạnh Ngũ vào thì xấu hổ dường nào.

Mạnh Chiêu vỗ vỗ cặp mông vểnh cao của Thanh Anh, nửa dụ dỗ nửa uy hiếp: "Mau cử động đi, để ta tiết một lần rồi sẽ thả nàng xuống. Nếu nàng cứ lần khần không làm ta ra được thì đêm nay nàng cùng ta qua đêm trên xe lăn này đi."

Giao hợp cả đêm ở xe lăn với Đại công tử ư?

Thanh Anh nghĩ thôi cũng cảm thấy không có mặt mũi gặp người khác nữa. Nàng không muốn làm chuyện như vậy đâu.

Nếu sáng mai nha hoàn đưa nước tiến vào nhìn thấy thì chuyện này còn không truyền khắp phủ hay sao? Đến lúc ấy ai cũng sẽ lén lút gọi nàng là kỹ nữ dâm đãng.

Thanh Anh vô cùng không tình nguyện nhấc người lên, nắm chặt tay vịn xe lăn hai bên, vặn vẹo mông phun ra nuốt vào dương vật thô to của Mạnh Chiêu.

"Bạch."

Cặp mông tròn trịa đầy đặn dùng sức ngồi xuống, nuốt trọn dương vật thô dài kia vào trong bụng.

Từng tầng thịt non mềm nhũn bị dương vật cứng rắn nghiền áp, lối đi chật hẹp bị căng ra cực hạn, cố hết sức cất chứa dương vật quá cỡ của đối phương.

"A... căng quá..." Thanh Anh cau mày rên rỉ, thở gấp không ngừng, nhưng cũng không tạm dừng quá lâu mà lập tức nâng mông lên rồi lại ngồi xuống, ăn thứ dữ tợn kia vào trong cơ thể.

Mạnh Chiêu nói làm hắn tiết một lần là được rồi.



Thanh Anh muốn tích cực một chút, nghiêm túc hầu hạ để hắn sớm tiết ra, như vậy nàng cũng có thể giải thoát rồi.

Nàng bắt đầu hăng say nhấp nhô, mỗi lần đều nuốt trọn, sau đó nhả hẳn ra ngoài, dương vật tráng kiện cắm vào rất sâu, đè ép thịt mềm bên trong, đảo ra tiếng nước dính nhớp, bên tai hai người đều là tiếng giao hợp dâm mĩ.

Tuy không quá tình nguyện, nhưng Thanh Anh vẫn phải thừa nhận thứ cực lớn này của Mạnh Chiêu tuy ban đầu làm nàng căng trướng khó chịu, nhưng càng thích ứng thì càng khiến nàng cảm nhận được khoái cảm cực đại khi giao hợp.

Mạnh Chiêu phối hợp động tác lên xuống của Thanh Anh, dùng sức kích hông lên trên, dương vật liên tục đỉnh tới, cắm thật sâu vào mật huyệt ấm nóng ướt át của nàng, mạnh mẽ va chạm tới tận cửa tử cung nhỏ hẹp mẫn cảm bên trong.

"A... a... Đại công tử… ư... nhẹ... nhẹ thôi..." Thanh Anh bị đâm cho hai chân run lên, bắp đùi như nhũn cả ra, suýt thì không thể đứng vững mà ngã lăn xuống.

Bởi vì bị dọa sợ liên tục, cơ thể nàng lúc nào cũng trong trạng thái căng thẳng, mật huyệt càng là co bóp không ngừng, mút chặt lấy dương vật sưng to của Mạnh Chiêu.

Mạnh Chiêu bị từng tầng từng lớp thịt mềm mại mút chặt làm da đầu run lên, vừa đau vừa sướng, suýt thì không nhịn được thất thủ, mở rộng tinh quan bắn ra ngoài.

Hắn cắn chặt răng, áp chế cảm giác bắn tinh, nặng nề thở hắt ra, ghé miệng đến gần liếm cắn thùy tai trắng nõn của Thanh Anh, khàn giọng thì thào: "Đừng hút chặt như vậy, ngoan, thả lỏng một chút."

Thùy tai bị liếm hơi ngứa, hơi thở của hắn vừa nóng vừa nặng nề, tai nàng bị hắn trêu chọc vừa ngứa vừa tê, mất tự nhiên mà hơi nghiêng mặt đi.

Nàng nâng gương mặt nhỏ đỏ rực lên, e lệ nhìn Mạnh Chiêu, mong đợi hỏi: "Đại công tử, chàng sắp tiết rồi đúng không?"

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương