Thí Thiên Đao
-
Chương 2720: Đại lục Thần Linh hạ xuống (2)
Thần giới sắp biến mất. Thần tộc trước kia cũng mất đi vòng ánh sáng kia. Sở Mặc... Thiên Đế này bọn họ quá khứ hoàn toàn không coi vào đâu, hiện tại lại thành một tồn tại đỉnh cấp chân chính!
Loại chênh lệch giữa lòng sông so với mặt biển như vậy, khiến cho trong lồng ngực bảy người Đại Chúa Tể đều dâng lên một cảm giác bị đè nén mãnh liệt. Sau đó, lại một sóng ý chí vô thượng khủng khiếp kéo tới. Bảy người này lại đồng thời mở miệng phun ra một búng máu màu vàng. Bọn họ hoảng sợ lui bước về phía xa.
Nhưng từ đầu đến cuối, Sở Mặc lại... không có liếc mắt nhìn bọn họ lấy một cái!
Dường như bảy người Đại Chúa Tể bọn họ và vạn vật sinh linh thế gian này như nhau, không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt!
Loại cảm giác mất mát và tâm tình không cam lòng quanh quẩn ở trong lòng bảy người Đại Chúa Tể. Bọn họ cuối cùng thưởng thức được cái gọi là khổ sở.
Bọn họ đã từng rất phong cảnh? Đã từng rất cường thế?
Chúa tể của chúng sinh thần giới, đối với sinh linh hạ giới hoàn toàn không để vào mắt. Cho dù là Thần tộc trong thần giới ở trong mắt bọn họ, chẳng qua chỉ là một quân cờ mà thôi.
Từ trước đến nay bọn họ đều xem mình thành người chơi cờ!
Cho tới hôm nay mới phát hiện, hóa ra bọn họ cũng không phải là người chơi cờ, vẫn luôn không phải. Có thể Sở Mặc cũng không phải. Nhưng người ta ít nhất là một quân cờ quan trọng nhất!
Hiện tại, đám người bọn họ đều đã rời khỏi bàn cờ. Chỉ có thể đứng ở bên ngoài, khổ sở nhìn Sở Mặc tiếp tục ngang dọc ở trên bàn cờ này.
Lúc này Sở Mặc đã đi tới gàn dòng sông dài năm tháng. Dòng sông dài năm tháng này, trực tiếp phát ra ý chí vô thượng. Đồng thời, còn có một đạo thần niệm lạnh như băng, trực tiếp hóa thành một thanh lợi kiếm nhìn không thấy, hung hăng chém về phía Sở Mặc!
Đây là một đòn tương đối hung ác độc địa!
Nếu như là thời điểm trước khi trận đại kiếp nạn này phát sinh, công kích với mức độ như vậy, Sở Mặc thật sự không dám nói có thể hoàn toàn đỡ được. Chí ít, hắn sẽ bị thương. Thậm chí, nếu như là dưới tình trạng bất ngờ không kịp đề phòng, hắn sẽ bị thương nặng!
Bởi vì một đòn này quá bí ẩn, quá sắc bén, quá nhanh!
Nhưng bây giờ, một đòn này của dòng sông dài năm tháng vừa phát động ra, trong nháy mắt, khối tinh thể màu đen sáng bóng trong đan điền của Sở Mặc đã hoàn toàn biến thành một mảnh tinh thể màu mực, liền trực tiếp tản ra một lực lượng không gì sánh kịp, hình thành một đạo phòng ngự.
Đây là phản ứng bản năng của thần cách, nó thậm chí còn phản ứng nhanh hơn so với Sở Mặc!
Đó cũng không phải Sở Mặc chủ động tiến hành phòng ngự, mà là sau khi thần cách nhận thấy được nguy cơ đã tới, bị động làm ra phòng ngự!
Loại thần năng này, quả thực có thể chấn động toàn bộ thế gian!
Ầm ầm ầm!
Trong giây lát, ở xung quanh thân thể Sở Mặc phát ra một tiếng nổ lớn.
Một tiếng nổ lớn này, mới nghe qua, hình như cũng không có gì. Nhưng tiếp đó... toàn bộ thế giới năm đại thiên, đều run rẩy một cái!
Thế giới năm đại thiên rốt cuộc lớn tới mức nào? Đối với chín phần sinh linh trên thế gian này mà nói, tuyệt đối xem như là vô cùng lớn, lớn đến mức độ vô cương. Cho dù là cả một đời, cũng chưa chắc có thể nhìn được điểm cuối thật sự của thế giới năm đại thiên.
Chỉ có tường giới trên đỉnh đầu, mới là khoảng cách gần với chỗ của vạn vật sinh linh. Nhưng các sinh linh dưới Đại Tổ gần như đều không có khả năng đến nơi thế này.
Một thế giới khổng lồ như vậy, lại có thể chỉnh thể run rẩy theo một cái. Một đòn này... Rốt cuộc mạnh tới mức nào, có thể tưởng tượng được.
Bên kia bảy người Đại Chúa Tể đều biến sắc.
Bọn họ tự hiểu, nếu như một đòn như vậy rơi vào trên đầu bọn họ, bọn họ nhất định là không phòng ngự được!
Thậm chí ngay cả một đòn này là phát ra ngoài thế nào, trong lòng bọn họ cũng không biết được rõ ràng!
Bọn họ không biết trong lòng của mình là một loại tư vị thế nào. Dù sao cũng quá khó tiếp thu rồi.
Đã từng một lần, bọn họ đều cho là mình mới là người chúa tể chân chính của thế giới này, là nhân vật chính của thế giới này. Hiện tại cuối cùng mới hoàn toàn hiểu ra, hóa ra... Bọn họ đều không phải.
Một đòn này cũng không thể làm gì được Sở Mặc. Ánh mắt Sở Mặc u ám lạnh lẽo nhìn con sông phía trước kia. Sau đó, mười cánh cửa luân hồi, trong nháy mắt bị Sở Mặc triệu hồi ra!
Lần này cánh cửa luân hồi quả thực quá lớn!
Thậm chí nếu so với thời điểm Sở Mặc ở Tử Kim Thiên vừa rồi, thời điểm điện chủ mười điện vừa nhập chủ... Còn muốn lớn hơn rất nhiều lần!
Rất hiển nhiên, sau khi có chủ nhân tới chủ trì, mười cánh cửa luân hồi này đã thật sự biến thành điện luân hồi. không giống với… trước kia!
Lục đạo luân hồi đều sẽ vì vậy mà trở nên càng hoàn chỉnh hơn!
Rất nhiều dòng nước lũ năm tháng bị điện luân hồi hút vào bên trong.
Sau khi mười cánh cửa luân hồi xuất hiện, các thần linh sơ đại đang cùng Thần tộc chém giết, giống như là nghe thấy được triệu hoán nào đó, đều bay về phía cánh cửa luân hồi.
Tất cả Thần tộc đều lộ ra vẻ mặt đờ đẫn nhìn cảnh tượng như vậy. Trước đó tuy rằng bọn họ từ phía trên mạng lưới phù văn nhận được một ít tin tức. Nhưng điều đó làm sao chấn động được bằng lúc bọn họ tận mắt nhìn thấy?
Quả nhiên là chấn động!
Linh hồn cũng đang run rẩy.
Rất nhiều thần linh sơ đại nối tiếp nhau đi chui vào trong cánh cửa luân hồi. Dòng nước lũ năm tháng cuộn trào mãnh liệt, cũng không ngừng rót vào đến bên trong cánh cửa kia.
Mười cánh cửa cực lớn, đứng sừng sững ở nơi đó. Mỗi một cánh cửa... đều giống như là một thế giới lớn mênh mông!
Cảnh tượng như vậy vĩnh viễn khắc sâu ở trong nội tâm của mỗi một thần linh. Bọn họ trọn đời cũng khó quên được cảnh tượng này.
Bên này Sở Mặc trực tiếp triển khai chiến đấu kịch liệt với dòng sông dài năm tháng này.
Dòng sông dài năm tháng này vẫn rất cường đại, ngưng tụ ra đạo và pháp không kém chút nào so với loại công kích của dòng sông dài năm tháng trong Tử Kim Thiên kia ngưng tụ ra.
Hơn nữa theo Sở Mặc, dòng sông dài năm tháng này nếu so với dòng sông dài năm tháng ba đường hợp thành một ở trong Tử Kim Thiên... thậm chí càng thêm kinh khủng!
Bởi vì lúc này đã có mấy bóng người từ trong dòng sông dài năm tháng đi tới. Toàn thân trên dưới, tản ra uy áp vô tận và ý chí chiến đấu vô cùng, bay thẳng đến bên chỗ Sở Mặc.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng không phải đi qua lôi kéo tình cảm với Sở Mặc!
Loại chênh lệch giữa lòng sông so với mặt biển như vậy, khiến cho trong lồng ngực bảy người Đại Chúa Tể đều dâng lên một cảm giác bị đè nén mãnh liệt. Sau đó, lại một sóng ý chí vô thượng khủng khiếp kéo tới. Bảy người này lại đồng thời mở miệng phun ra một búng máu màu vàng. Bọn họ hoảng sợ lui bước về phía xa.
Nhưng từ đầu đến cuối, Sở Mặc lại... không có liếc mắt nhìn bọn họ lấy một cái!
Dường như bảy người Đại Chúa Tể bọn họ và vạn vật sinh linh thế gian này như nhau, không có bất kỳ chỗ nào đặc biệt!
Loại cảm giác mất mát và tâm tình không cam lòng quanh quẩn ở trong lòng bảy người Đại Chúa Tể. Bọn họ cuối cùng thưởng thức được cái gọi là khổ sở.
Bọn họ đã từng rất phong cảnh? Đã từng rất cường thế?
Chúa tể của chúng sinh thần giới, đối với sinh linh hạ giới hoàn toàn không để vào mắt. Cho dù là Thần tộc trong thần giới ở trong mắt bọn họ, chẳng qua chỉ là một quân cờ mà thôi.
Từ trước đến nay bọn họ đều xem mình thành người chơi cờ!
Cho tới hôm nay mới phát hiện, hóa ra bọn họ cũng không phải là người chơi cờ, vẫn luôn không phải. Có thể Sở Mặc cũng không phải. Nhưng người ta ít nhất là một quân cờ quan trọng nhất!
Hiện tại, đám người bọn họ đều đã rời khỏi bàn cờ. Chỉ có thể đứng ở bên ngoài, khổ sở nhìn Sở Mặc tiếp tục ngang dọc ở trên bàn cờ này.
Lúc này Sở Mặc đã đi tới gàn dòng sông dài năm tháng. Dòng sông dài năm tháng này, trực tiếp phát ra ý chí vô thượng. Đồng thời, còn có một đạo thần niệm lạnh như băng, trực tiếp hóa thành một thanh lợi kiếm nhìn không thấy, hung hăng chém về phía Sở Mặc!
Đây là một đòn tương đối hung ác độc địa!
Nếu như là thời điểm trước khi trận đại kiếp nạn này phát sinh, công kích với mức độ như vậy, Sở Mặc thật sự không dám nói có thể hoàn toàn đỡ được. Chí ít, hắn sẽ bị thương. Thậm chí, nếu như là dưới tình trạng bất ngờ không kịp đề phòng, hắn sẽ bị thương nặng!
Bởi vì một đòn này quá bí ẩn, quá sắc bén, quá nhanh!
Nhưng bây giờ, một đòn này của dòng sông dài năm tháng vừa phát động ra, trong nháy mắt, khối tinh thể màu đen sáng bóng trong đan điền của Sở Mặc đã hoàn toàn biến thành một mảnh tinh thể màu mực, liền trực tiếp tản ra một lực lượng không gì sánh kịp, hình thành một đạo phòng ngự.
Đây là phản ứng bản năng của thần cách, nó thậm chí còn phản ứng nhanh hơn so với Sở Mặc!
Đó cũng không phải Sở Mặc chủ động tiến hành phòng ngự, mà là sau khi thần cách nhận thấy được nguy cơ đã tới, bị động làm ra phòng ngự!
Loại thần năng này, quả thực có thể chấn động toàn bộ thế gian!
Ầm ầm ầm!
Trong giây lát, ở xung quanh thân thể Sở Mặc phát ra một tiếng nổ lớn.
Một tiếng nổ lớn này, mới nghe qua, hình như cũng không có gì. Nhưng tiếp đó... toàn bộ thế giới năm đại thiên, đều run rẩy một cái!
Thế giới năm đại thiên rốt cuộc lớn tới mức nào? Đối với chín phần sinh linh trên thế gian này mà nói, tuyệt đối xem như là vô cùng lớn, lớn đến mức độ vô cương. Cho dù là cả một đời, cũng chưa chắc có thể nhìn được điểm cuối thật sự của thế giới năm đại thiên.
Chỉ có tường giới trên đỉnh đầu, mới là khoảng cách gần với chỗ của vạn vật sinh linh. Nhưng các sinh linh dưới Đại Tổ gần như đều không có khả năng đến nơi thế này.
Một thế giới khổng lồ như vậy, lại có thể chỉnh thể run rẩy theo một cái. Một đòn này... Rốt cuộc mạnh tới mức nào, có thể tưởng tượng được.
Bên kia bảy người Đại Chúa Tể đều biến sắc.
Bọn họ tự hiểu, nếu như một đòn như vậy rơi vào trên đầu bọn họ, bọn họ nhất định là không phòng ngự được!
Thậm chí ngay cả một đòn này là phát ra ngoài thế nào, trong lòng bọn họ cũng không biết được rõ ràng!
Bọn họ không biết trong lòng của mình là một loại tư vị thế nào. Dù sao cũng quá khó tiếp thu rồi.
Đã từng một lần, bọn họ đều cho là mình mới là người chúa tể chân chính của thế giới này, là nhân vật chính của thế giới này. Hiện tại cuối cùng mới hoàn toàn hiểu ra, hóa ra... Bọn họ đều không phải.
Một đòn này cũng không thể làm gì được Sở Mặc. Ánh mắt Sở Mặc u ám lạnh lẽo nhìn con sông phía trước kia. Sau đó, mười cánh cửa luân hồi, trong nháy mắt bị Sở Mặc triệu hồi ra!
Lần này cánh cửa luân hồi quả thực quá lớn!
Thậm chí nếu so với thời điểm Sở Mặc ở Tử Kim Thiên vừa rồi, thời điểm điện chủ mười điện vừa nhập chủ... Còn muốn lớn hơn rất nhiều lần!
Rất hiển nhiên, sau khi có chủ nhân tới chủ trì, mười cánh cửa luân hồi này đã thật sự biến thành điện luân hồi. không giống với… trước kia!
Lục đạo luân hồi đều sẽ vì vậy mà trở nên càng hoàn chỉnh hơn!
Rất nhiều dòng nước lũ năm tháng bị điện luân hồi hút vào bên trong.
Sau khi mười cánh cửa luân hồi xuất hiện, các thần linh sơ đại đang cùng Thần tộc chém giết, giống như là nghe thấy được triệu hoán nào đó, đều bay về phía cánh cửa luân hồi.
Tất cả Thần tộc đều lộ ra vẻ mặt đờ đẫn nhìn cảnh tượng như vậy. Trước đó tuy rằng bọn họ từ phía trên mạng lưới phù văn nhận được một ít tin tức. Nhưng điều đó làm sao chấn động được bằng lúc bọn họ tận mắt nhìn thấy?
Quả nhiên là chấn động!
Linh hồn cũng đang run rẩy.
Rất nhiều thần linh sơ đại nối tiếp nhau đi chui vào trong cánh cửa luân hồi. Dòng nước lũ năm tháng cuộn trào mãnh liệt, cũng không ngừng rót vào đến bên trong cánh cửa kia.
Mười cánh cửa cực lớn, đứng sừng sững ở nơi đó. Mỗi một cánh cửa... đều giống như là một thế giới lớn mênh mông!
Cảnh tượng như vậy vĩnh viễn khắc sâu ở trong nội tâm của mỗi một thần linh. Bọn họ trọn đời cũng khó quên được cảnh tượng này.
Bên này Sở Mặc trực tiếp triển khai chiến đấu kịch liệt với dòng sông dài năm tháng này.
Dòng sông dài năm tháng này vẫn rất cường đại, ngưng tụ ra đạo và pháp không kém chút nào so với loại công kích của dòng sông dài năm tháng trong Tử Kim Thiên kia ngưng tụ ra.
Hơn nữa theo Sở Mặc, dòng sông dài năm tháng này nếu so với dòng sông dài năm tháng ba đường hợp thành một ở trong Tử Kim Thiên... thậm chí càng thêm kinh khủng!
Bởi vì lúc này đã có mấy bóng người từ trong dòng sông dài năm tháng đi tới. Toàn thân trên dưới, tản ra uy áp vô tận và ý chí chiến đấu vô cùng, bay thẳng đến bên chỗ Sở Mặc.
Rất rõ ràng, bọn họ cũng không phải đi qua lôi kéo tình cảm với Sở Mặc!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook