Thí Nghiệm Tình Yêu
-
Chương 5
Mặt trời chiều ngã về tây, La Phù lái xe đưa Hạ Vũ Tuyên về nhà, khi vừa vào cửa liền hắt xì “ Hắt xì!”
Hạ Vũ Tuyên vừa lúc đứng ở phía sau cô, nghe thanh âm, nhíu mày hỏi: “ Em bị cảm?”
“ Khả năng có chút lạnh, nhưng đừng lo.” Cô mở cửa, chuẩn bị vào phòng bếp nấu cơm, cô tuyệt nhiên không phải vì việc nhỏ này mà chậm trễ trách nhiệm.
Tháng sáu trời cũng sẽ lạnh? Hạ Vũ Tuyên không cần đoán cũng biết, đó là bởi vì buổi chiều cô bị sóng biển đánh ướt toàn thân, nhưng không có thay quần áo đúng lúc, mới có thể có kết quả này.
Nữ nhân đều là mảnh mai như vậy sao? Anh ấy tò mò đánh giá cô, ước chừng một trăm sáu mươi lăm cm, tuyệt đối không quá năm mươi kg, xem như gầy, nhưng anh nghĩ đến cô cái gì đều có thể, tuyệt đối sẽ không như vậy mà ngã bệnh, ai nói cô làm mỗi sự kiện đều còn thật sự cẩn thận?
“ Là anh để em lạnh, anh sẽ phụ trách.” Anh ấy đi phía sau cô, nhắm mắt theo đuôi.
Cảm giác anh ta tiếp cận, tim cô đập nhanh, khuôn mặt cũng nóng lên. “Không có chuyện này, đều là do bản thân em không cẩn thận.”
Cô gái này tâm thần không yên, anh biết nguyên nhân, ở bờ biển anh hôn cô, động cơ không rõ, kết quả không rõ, đương nhiên khiến cô ấy miên man suy nghĩ, khả năng cũng không chuẩn bị tốt phải như thế nào đáp lại, ngay cả chính anh đều không hiểu là chuyện gì xảy ra.
Nhìn ánh mắt long lanh của cô, thầm nghĩ giống như con mèo nhỏ lạc đường, anh dường như đột nhiên đã hiểu một chút, cô rõ ràng đối với anh có chút chờ mong, cho nên anh nên làm ban trại thực sự?
Kiên quyết dứt khoát, anh nắm lấy bả vai cô, dẫn nàng đi tới trước bàn nhỏ, cầm lấy điện thoại đưa cho cô, “ Gọi điện thoại về nhà đi, nói em đêm nay ở lại nhà bạn”
“ Bạn?” cô nhất thời không nghĩ đến, bọn họ tính là bạn bè sao? Còn có, vì sao cô được ở lại nhà anh?
“ Anh không được xem là bạn của em sao? Nếu không là bạn trai?” Anh thản nhiên hỏi lại.
“ Em không có ý này.” Cúi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, nàng tự giễu, giống như nói: “ Không cần gọi, dù sao em cũng chỉ ở một mình”.
“Ba mẹ em đâu?” Nghi vấn này làm cho anh phát hiện bản thân mình đối với cô vô cùng tệ hại, ngay cả cô ấy bao nhiêu tuổi, ở chỗ nào, trong nhà có người nào cũng không rõ ràng, dưới góc nhìn của anh, cô ấy đối cuộc đời anh, công tác, yêu thích đều hiểu biết. Hai người trao đổi là đơn phương, chỉ có cô ấy đến biết anh, mà anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ tìm hiểu ai, bởi vì luôn luôn cũng không quan trọng, nhưng mà hiện tại lúc này, bọn họ là thí nghiệm yêu đương là nam nữ nhân vật chính, nên tận lực hiểu biết đối phương.
“ Em không biết bọn họ ở nơi nào.” Cô cố kìm nén để cho bản thân mình thật bình tĩnh trả lời, không tiết lộ một chút dấu hiệu đau thương.
“ Em là là cô nhi?” Anh ấy chính là thuận miệng hỏi một chút, phản ứng cô làm cho anh khiếp sợ, cô tự nhiên gật đầu nói:
“ Uhm..”
Đột nhiên ngực anh như chấn động, không thể nói rõ đây là cảm giác gì, thật mạnh, rầu rĩ, còn có đau, nghĩ đến cô ấy đúng là trẻ cô nhi, anh rất đau lòng.
“ Em không có cha mẹ, là ai nuôi lớn em?” anh tiếp tục truy vấn, bản thân mình đều thấy ngoài ý muốn, anh giống như thật quan tâm sao?
Cô ngẩng đầu thẳng thắn nhìn, cố hết sức cho bản thân mình không có chút gì hối tiếc, bình tĩnh nói: “ Lúc ấy em khoảng hai tháng, giáo hội từ thiện, là nhóm nữ tu sĩ nuôi dưỡng em.”
“ Em nhìn không ra là bộ dáng trẻ em cô nhi.” nếu nhìn bề ngoài, anh cũng nghĩ cô là người ở gia đình bình thường lớn lên, đã có giáo dục cùng gia giáo, là người nghi gia nghi thất, cô gái tốt.
“ Cô nhi hẳn có bộ dáng gì nữa?” cô không thể không hỏi lại, hay là cô nhi cũng có tiêu chuẩn của cô nhi?
“ Hẳn là giống anh.” bản thân mình trung tâm, chuyên quyền độc đoán, mặc kệ còn có thế giới tồn tại, anh là tòa thành lý chỉ có bản thân mình, ngay cả phiến cửa sổ cũng không mở.
Cô lẳng lặng chăm chú nhìn anh, không có biện pháp dời đi tầm mắt, thoạt nhìn anh như vậy vừa xa xôi mà cô độc, cô muốn ôm anh, nói cho anh biết, chỉ cần anh nguyện ý mở ra lòng của mình, cô có thể cho anh rất nhiều rất nhiều yêu thương.
Yêu? Như thế nào dùng đến chữ này? Cô cứ như vậy yêu thương anh? Luôn luôn lạnh nhạt cô, tình huống cô khó có thể tiến vào, luôn làm người theo đuổi là cô nản lòng, vì sao giờ phút này đã có cảm giác được yêu, đã buông xuống? Chẳng lẽ vận mệnh đã nhất định, cô phải cho tất cả, hiến tất cả không cần nhận lại.
Hạ Vũ Tuyên cũng không nói nói, chính là quan sát biểu tình biến hóa của cô, cặp mắt to kia tựa hồ mây đen bịt kín, cũng sắp như là xuống mưa to, nữ nhân này quả nhiên là nước sao? Dùng cặp mắt ướt át kia nhìn anh, yên lặng không nói gì lại dường như có tất cả tâm tình.
Tuyển cô làm đối tượng thí nghiệm, tuy rằng các phương diện đều thích hợp, cặp mắt cô kia cũng là có điểm nguy hiểm...... Hạ Vũ Tuyên âm thầm suy tư, không xác định bản thân mình nên làm như thế nào, chỉ có thể chăm chú nhìn cô.
“Hắt xì” cô tự nhiên tại đây thời điểm nhảy mũi, có đủ làm mất vui, nhưng mà cũng may mắn, nếu bọn họ lại tiếp tục nhìn nhau, cô không dám cam đoan sẽ phát sinh chuyện gì.
Anh vẻ mặt nghiêm túc, chỉ cô tuyên án: “ Em nên tắm một cái, anh đi chuẩn bị nước ấm.”
“Không...... Không cần!” nhìn thần sắc kiên định, cô cuống quít chối từ.
Thực hiển nhiên, Hạ Vũ Tuyên không nhận cự tuyệt của cô, anh chuyển hướng phòng tắm mở ra vòi nước, đêm nay anh sẽ hảo hảo chiếu cố cô! Mấy ngày này tới nay đều là cô chiếu cố anh, anh đương nhiên nên báo đáp lại, cứ việc anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ chiếu cố ai, cũng không nghĩ tự mình chiếu cố ai.
Nghe được tiếng nước chảy, La Phù dừng lại rồi cước bộ, lần đầu tiên bởi vì cảm mạo mà vui vẻ, nếu có thể có anh quan tâm cô, cô có thể không vui vẻ sao?
Sau khi tắm xong, La Phù thay bộ áo màu trắng, đương nhiên là của Hạ Vũ Tuyên, một bộ rất lớn, còn có cái đuôi tha lê trên mặt đất, cô giống tiểu hài tử trộm mặc quần áo người lớn, có vẻ buồn cười buồn cười.
Nghĩ đến anh từng mặc qua áo ngủ này, hiện tại là cô mặc vào, giống như bị hơi thở của anh bao phủ, cô không biết nên hình dung như thế nào, có cảm giác an tâm lại có chút không yên, đồng thời tồn tại mâu thuẫn. Đêm nay tựa hồ có phát sinh chuyện gì, cô sẽ làm sao? Hoặc là cô vốn dĩ căn bản đã rơi vào trong đó?
Hạ Vũ Tuyên ở khách phòng đang trải chăn bông, có chút khó khăn không xong, không sắp xếp hợp lý cũng không bằng phẳng, nhưng mà tốt xấu cũng là thấy một giường mềm mại.
Nhìn đến cô đi ra một hình dáng thanh lệ, anh nhất thời chết lặng.
Anh không phải chưa thấy qua mỹ nữ, nhưng người trước mắt này thực không giống nhau, cặp mắt cô to e lệ lại chờ mong, đúng là nam nhân sẽ điển hình muốn chinh phục, nhưng tuyệt đối không bao gồm hắn. Khoái cảm ngắn ngủi lại sẽ dẫn đến quan hệ phiền toái, anh không muốn.
Nhưng là hiện tại anh đang làm cái gì? Nhất thời, trong lòng anh cảnh báo vang lên, muốn nói bản thân mình, chuyện này chính là vấn đề trách nhiệm, nhưng mà còn có vấn đề lớn hơn nữa, chẳng bao lâu sau anh lại nghĩ rằng bản thân mình lại có trách nhiệm với người khác?
Không, đây không phải trách nhiệm, mà là anh đang tiến hành nghiên cứu, nếu phải làm đối tượng thí nghiệm, anh đương nhiên muốn tiếp cận cô.
“ Ách...... em......” La Phù không rõ lý do anh ấy trầm tư, ngượng ngùng đã mở miệng. “ Cám ơn anh giúp em trải giường chiếu.”
Anh lấy lại tinh thần, cầm khăn, chỉ giường, “ Trước nên ngồi xuống, sau lau khô tóc.”
“Em tự làm là tốt rồi.” Cô sao dám làm phiền anh vị này đại học giả? Bình thường đều là cô làm người hầu, hầu hạ anh a!
“ Ngồi xuống, không cần lộn xộn.” Anh thay cô lau đi những giọt nước, lại dùng máy sấy cẩn thận sấy tóc.
Tình yêu so với cái gì cũng tốt, lại không chỉ là rất tốt, so với sinh lý kiêu ngạo, thí nghiệm lớn, ân ái cũng có ý tứ......
Lời nói Thạch Tĩnh Lam quanh quẩn ở trong lòng anh, có lẽ anh là nên thể nghiệm thử xem, cùng cô gái này phát triển quan hệ thân mật......
La Phù hơi chút cúi đầu xuống, cảm giác tay anh ở trên tóc cô di chuyển, làm cô dường như muốn khóc, nếu có thể, thời gian ngừng lại, để cho cô có thể vĩnh viễn được che chở.
Vừa sấy tóc, anh lại hỏi “ Muốn ăn cái gì? Anh đi mua.”
“ Nên là em đi.” cô đã thụ sủng nhược kinh, không hy vọng xa vời nhiều lắm.
“ Nói em nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi, người sinh bệnh phải nghe lời!”
Anh ngữ khí cường ngạnh, ở bên tai cô lại thấy vô cùng ôn nhu, người sinh bệnh là có thể như vậy hạnh phúc sao? Cô cũng không thể được mãi sinh bệnh, vẫn hạnh phúc?
“ Nhưng là anh biết lái xe sao?” Cô nghĩ trong vòng phạm vi mười dặm đều không có ở, anh sẽ ở chổ nào mua?
“ Vốn sẽ không, thường nhìn em sẽ làm được.” Nhưng mà là việc nhỏ, nhưng trước anh lười học, đầu anh có cái gì làm không được, chỉ là vô tâm thôi.
“Ách.” cô không khỏi âm thầm cao hứng, hóa ra anh không chỉ xem phong cảnh ngoài cửa sổ, còn có nhìn cô lái xe!
Ánh mắt cô long lanh, nhu tình chăm chú nhìn làm cho Hạ Vũ Tuyên trong lòng lại xao xuyến, anh lảng tránh ánh mắt của cô, bước nhanh đi ra phòng. Làm cái gì này nọ, đều đã quyết nhất định phải tìm nàng kết hôn, sự tình lại càng ngày càng không thích hợp!
La Phù ngoan ngoãn nằm ở trên giường anh làm, tóc của cô cũng là anh sấy khô, anh thậm chí muốn mua này nọ cho cô ăn! Cô thực sợ đây là giấc mộng, có thể hay không một lúc đến nhiều thứ, ngược lại vui quá hóa buồn?
Sau nửa giờ, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Hạ Vũ Tuyên mua cháo hải sản, làm cho cô vừa sợ vừa cảm động, ngay cả ăn nữa chén mới buông, ngượng ngập nói: “ Cám ơn, em nhất thời ăn không hết”
“Anh mua gì đó, không thể lãng phí.” Anh tiếp nhận đi, lấy muỗng cô dùng qua, không mấy miệng lớn liền giải quyết xong.
Cô lẳng lặng nhìn anh, con trai này một chút cũng không kiêng dè, cứ như vậy ăn thức ăn cô đã nếm qua, dùng muỗng cô dùng qua? Chuyện yêu đương này, bọn họ đều đã nhất nhất tiến hành sao?
Ngay tại trong đầu cô bốc lên ý thức, có nói mà bản thân không nghĩ tuôn ra miệng. “ Em cũng không thể được hỏi anh? Hôm nay...... Vì sao hôn em?”
Lặng yên, tim đập càng rộn ràng, ông trời, cô quản không được miệng mình, thế nhưng thật sự nói ra?
Anh nghiêng đầu nghĩ nghĩ, còn thật sự trả lời: “ Không biết.”
“ Vì sao lại chiếu cố em, còn mua này nọ cho em ăn?” Cô đối bản thân mình đều cẩn thận, dù sao không nên nói đều nói, một lần hỏi rõ ràng cho dù mất mặt liền hoàn toàn hiểu được!
Anh còn thật sự tự hỏi, còn thật sự trả lời: “ Không biết.”
Chưa thử qua chuyện tình yêu dạy anh như thế nào trả lời? Chuyện đó biến hóa tới quá nhanh, ngay cả chính anh đều không hiểu, đến tột cùng là vì tiến hành thí nghiệm vẫn là không tự chủ được? Đều do Thạch Tĩnh Lam nói lời khiêu chiến, hại anh làm ra chuyện lạ này.
“ Cảm giác của anh đối với em như thế nào?”
“ Không biết.”
“ Anh chỉ có thể trả lời không biết sao?” Ủy khuất đứng lên, không nghĩ tới cố lấy dũng khí đặt câu hỏi, chỉ là được đáp án này
“ Anh thật sự không biết!” Anh bỗng nhiên nắm tóc, nhìn cô rống to “ Anh không có hôn qua con gái khác, cũng cho tới bây giờ yêu đương qua, anh cái gì cũng không biết!”.
Không phải anh không thành ý trả lời, mà là anh không hề kinh nghiệm, căn cứ anh là khoa học gia tự hỏi phương thức, không được đến thí nghiệm chứng minh qua vấn đề, là không thể không gì có thể định nghĩa.
La Phù thế này mới hiểu được ý của anh. “ Ý của anh là......anh cùng bất luận kẻ nào cũng không từng thân cận quá?”
“Em hẳn là biết, anh chán ghét cùng bất luận người nào tiếp xúc.” Cô đã là đột phá lớn nhất của anh, anh cùng ông bà ngoại sống mười hai năm, nhưng cho tới bây giờ không nghĩ tới muốn hôn bọn họ.
Ở bờ biển anh tám phần là bị ma quỷ ám ảnh, mới có thể xúc động hôn cô, nhưng anh lại một chút cũng không hiểu, sao lại thế này? Chỉ vì giọt nước mắt của cô, vì cô chăm chú nhìn, vì mùi hương của cô, khắp nơi làm cho lý trí anh hỏng mất, nếu không anh như thế nào làm ra liên tiếp hành động không giống bản thân mình?
“ Cho nên, anh căn bản không biết anh đối em là cảm giác gì?”
“ Vừa rồi anh đã nói qua, còn muốn hỏi?” Anh so với cô còn hoang mang, vì sao lại biến thành như vậy? Bình tĩnh không hề, cô độc không hề, thói quen anh nhiều năm cách sống, cũng sắp bị cô phá hoàn toàn tan rã.
Chẳng lẽ đây là như lời Thạch Tĩnh Lam- tình yêu? Không chỉ não ba phần bị người khống chế, còn phải mở ra lòng mình, cho một người khác không hề khoảng cách quan sát, đó là chuyện nhiều nguy hiểm!
“ Vậy anh vì sao...... Muốn chọn em làm thí nghiệm tình yêu?” cô đối người này từ có chút yêu thích, nhưng cũng tìm không thấy cách nói khác.
Qua vụ việc này, anh nhưng thật ra có giải thích. “ Thứ nhất, anh không chán ghét em, thứ hai, em thích anh, thứ ba, dù sao cũng không muốn tuyển người khác”
“ Ách” cô mặt ngoài trấn định, nội tâm lại ở điên cuồng gào thét: Trời ơi ơi trời, vì sao ban cho cô đàn ông này? Cỡ nào thực tế lại nhiều lý lẽ, thế nhưng tình yêu lấy từ thí nghiệm, anh thực nghĩ đến đây là môn khoa học sao?!
Quả nhiên sinh bi, ngay tại cô nghĩ đến khả năng anh cũng thích cô, lại phát hiện nhân sinh quan của anh trong từ điển không có hai chữ tình yêu, đây là cảm giác đau cỡ nào, cô có nhiều mộng đẹp đều bị anh làm tan biến.
“Em làm sao vậy?” anh mơ hồ nhìn ra được, ánh mắt cô ảm đạm rơi xuống.
“Không, không có a......” cô miễn cưỡng mỉm cười trừ, nói cho bản thân mình tình cảm không thể cưỡng cầu, nhất là đối một người đàn ông như vậy.
“ Em trước nghỉ ngơi đi!” Anh đứng lên đi ra ngoài, thay cô đóng cửa, ngăn cách hai thế giới. Anh suy nghĩ một chút nữa, anh rốt cuộc là muốn cái gì? Tình yêu thực sự như vậy đặc biệt, đặc biệt đến làm cho trái tim anh mở ra?
Từng xa xôi, từng tới gần hai người, giờ phút này chỉ có lặng yên mà chống đỡ, suốt đêm gió đều giống như thở dài, đêm đẹp vừa đi không hề, yêu nên đúng lúc, người yêu có không hiểu được?
Đêm khuya, mưa đến, đầu tiên là tí tách, tiện đà mưa tầm tả rơi xuống, nháy mắt bao trùm tất cả.
La Phù cũng không phải bị tiếng mưa rơi đánh thức, mà là một cái giấc mộng kỳ quái. Cô mơ thấy Hạ Vũ Tuyên đi ở phía trước cô, cô vỗ vỗ bờ vai của anh, hoặc trực tiếp ôm lấy anh, lại như thế nào đều cản không nổi bước đi của anh.
“Ah” đột nhiên mở mắt ra, ngực cô phập phồng, không ngừng thở, lau đi trán mồ hôi lạnh.
Nếu nói cảnh trong mơ là sự thật, như vậy cô hẳn là hiểu được, cô vô luận như thế nào đuổi theo cũng không hơn Hạ Vũ Tuyên, anh rất thần bí rất phiêu lãng, mà cước bộ của cô quá nhỏ, cho dù cô lại cố gắng chạy, khoảng cách kia vẫn không thể gần.
Mới ngồi dậy, cô lập tức phát hiện trong phòng không chỉ là mình cô, còn có một người khác, tầm mắt làm cho cô lại ra mồ hôi lạnh, bởi vì đó là Hạ Vũ Tuyên, người làm nhiễu loạn cảnh trong mơ của cô.
“Anh làm sao vậy?” kỳ thật hẳn là cô ân cần thăm hỏi anh, nhưng tình huống hiện tại xem ra, cô so với bộ dáng anh càng không xong.
Anh ngồi ngay ngắn ở ngay phía trước, cách cô có vài bước khoảng cách, chau mày, môi mím chặt, hai tròng mắt ở sâu thẳm, giống như có vạn ngôn vạn ngữ giấu ở trong đó.
“ Anh ngủ không được.” anh không có tình nguyện thừa nhận, trong mắt có chút không được tự nhiên, thậm chí là...... ngượng ngùng?
La Phù nghĩ đến chính mình xem tận mắt, này hình dung rất ly kỳ? Cô tim đập nhất loạn, chẳng lẽ là tình trạng cô chờ mong? Anh đối với cô đều không phải là không hề cảm giác? Cô không khỏi nín thở hỏi: “Vì sao?”
“Không biết.” anh gõ đầu mình một chút. “ Anh luôn luôn ngủ tốt lắm, cũng ngủ thật sự say, nhưng là đêm nay anh mất ngủ.”
Có phải hay không gió thổi qua tâm, bởi vì vấn đề La Phù, Thạch Tĩnh Lam kích thích, bắt đầu nhộn nhạo bất an, mà không có kết quả giải đáp, càng ở trong đầu anh bốc lên hồi lâu, như thế nào đều không thể đi vào giấc ngủ.
“ Là vì em ở trong này sao?” bằng trực giác nữ tính, cô đoán được nguyên nhân, nếu không hắn vì sao ngồi ở đây nhìn cô ngủ? Có lẽ chính anh còn không hiểu được, dù sao này đối với anh là chưa từng có tình huống, anh ngay cả cảm giác bản thân mình cũng không hiểu được!
Đối với vấn đề của cô, anh chỉ có đồng dạng trả lời: ” Không biết.”
“ Anh đang nghĩ đối với em làm cái gì sao?” [ Phù tỷ… tỷ muốn Hạ ca làm gì?]
“Không biết.” hắn tuy rằng nói như vậy, trong mắt đã có một loại đáp án khác, tuy rằng hai người cùng tồn tại một cái dưới mái hiên, hắn lại cảm giác vô cùng xa xôi, tự nhiên nửa đêm ngủ không được, mở cửa ra nhìn thấy giường của cô, chăm chú nhìn khuôn mặt cô trong lúc ngủ mơ.
Loại sự tình này anh trước kia không hề nghĩ ngợi qua, lại lúc này có mưa đêm, bất khả tư nghị đã xảy ra. Thạch Tĩnh Lam nói qua, tình yêu là không tự chủ được, loại này khống chế không được cảm giác bản thân mình, cho dù ra sao?
“Để cho em tới xem, có thể chứ?” cô không có kinh nghiệm, cũng không chủ động, nhưng đối mặt âu yếm đàn ông, phụ nữ tựa hồ trời sinh biết nên làm như thế nào.
Xốc lên chăn, cô chủ động đi tới anh, nhắm mắt lại khẽ hôn ở trán anh, kia mỏng manh, lạnh lùng, lại làm cho cô tâm động bất an.
Cảm giác được anh cứng ngắc, cô lui lại một ít, nhìn anh vẫn nhắm mắt, mặt không chút thay đổi. “Anh là không phải hy vọng em làm như vậy đúng không? Trong tình yêu nam nữ đều đã có khát vọng......”
Cô nói giống như bản thân mình thực thành thạo, kỳ thật cô rất khẩn trương, nhưng cũng tim đập hưng phấn, hai loại cảm xúc đan vào nhau thành hôn run run.
“Anh còn là muốn làm cho hiểu, em làm lại một lần.” Chính anh cũng không hiểu được, anh rốt cuộc muốn như thế nào?
Cô nghe anh, lời nói làm theo, lúc này hai người đều nhắm mắt lại, chuyên tâm cảm thụ, có một nhiệt kỳ diệu truyền ra, theo môi rơi vào tay, toàn thân tứ chi, anh kinh ngạc thở dốc. “ Đây là phản ứng hóa học giữa nam và nữ?”
Nghĩ lại chuyện kia, cái hôn bên bờ biển chính là điểm xuất phát, giờ phút này anh rõ ràng phát giác, có một số việc đang phát sinh, hơn nữa càng không thể dừng lại!
“Uhmn...... Hẳn là như vậy!”
“ Anh trước đây cho tới bây giờ không có như vậy, vốn là anh ai cũng nghĩ sẽ chạm vào” Anh bỗng nhiên nghĩ đến, Thạch Tĩnh Lam nhất định cũng hưởng qua tư vị này, mới có thể nói tình yêu là chuyện thú vị, quả thật, anh bị dẫn dụ phát dục vọng thật lớn rồi.
“Anh rất chán ghét hôn em sao?” La Phù sợ hãi hỏi.
Hạ Vũ Tuyên không đáp, bỗng nhiên, anh đem nàng đặt đến trên giường, trực tiếp hôn lên môi cô, dùng hành động chứng minh, anh một chút cũng không chán ghét, chính là tình cảm này rất xa lạ, anh thậm chí không biết nên như thế nào đối mặt.
Hiện tại, anh hoàn toàn không thể biểu đạt cảm giác. Anh thích cùng cô hôn nhau, rất rất thích, thậm chí thích đến sợ!
La Phù không biết nên vui sướng hoặc kinh ngạc, anh nhiệt tình như sóng triều đến, như bão khi như triều lãng mênh mông, hoàn toàn nhìn không ra là anh lạnh lùng, khi anh như vậy triền miên hôn cô, phủ lên người cô, cô không bao giờ nữa muốn hoài nghi, anh đối với cô đến tột cùng là cảm giác như thế nào.
Áo ngủ của cô rất nhanh bị rớt ra, hai tay của anh đều có ý thức, lướt qua đường cong khiêu gợi của cô, xúc cảm thật đẹp, anh nhịn không được, nó rất lưu luyến, làm cho cô thần trí hô hấp rối loạn, lý trí cũng không có, chỉ hy vọng anh lập tức ……..yêu cô.
Tại đây ý loạn tình mê, thời gian trôi qua anh lại ngồi dậy, sắp xếp gọn gàng, bởi vì kế tiếp có phát sinh chuyện, anh không hề chuẩn bị….. Đừng nghĩ rằng chỉ có xử nữ mới khẩn trương, xử nam cũng giống nhau cũng không yên bất an.
“Anh không nghĩ nên như vậy! Em làm cho anh mất đi bình tĩnh.” Anh nắm tay lại, để phía trước, suy sụp lại hoang mang, này đến tột cùng sao lại thế này? Vị trí tồn tại của cô trở nên quá mạnh mẽ, vượt qua khả năng chịu giới tuyến của anh, quả thực, quả thực cũng sắp xông vào trong lòng anh!
Tình yêu phải như vậy khủng bố sao? Làm cho một người đã quên chính mình là ai? Này uy lực quá cường đại!
“ Xin lỗi, em không phải cố ý.” anh chỉ trích khiến cô mỉm cười, cô gái này rất yêu anh không khống chế được, nhất là bởi vì quan hệ với cô.
“Em rốt cuộc đối với anh làm cái gì?” anh há mồm thở dốc, vò tóc, không nghĩ ra chuyện này hết thảy, anh cảm giác nổ mạnh! Anh không phải chưa từng có dục vọng, lại chưa bao giờ mãnh liệt như thế, nhất là đối một cái riêng cô, hoàn toàn tập trung lực lượng.
Nhìn anh kích động không chế chính mình, cô chỉ cảm thấy anh rất đáng yêu, làm cho cô rất thương anh. “Anh đừng như vậy, trước nằm xuống đi.” tay nhỏ bé của nàng nhẹ nhàng đẩy, không có khí lực, muốn cho anh nằm đến bên cạnh cô.
“Chúng ta ngủ?” anh không tiếp thu nổi vì chính mình ngủ, thân thể của cô thân cận quá, hương tóc, cả người đều rất dụ hoặc.
“Em có chủ ý” cô đem tay nhỏ bé đặt ở bàn tay to của anh, ôn nhu nói: “ Lúc yêu nhau, ngoài trừ ân ái, trừ bỏ hôn nhau, còn có là cùng nhau tâm sự”
Cô tin tưởng, có đôi khi cái gì cũng không làm, ngược lại càng có thể tiếp cận lẫn nhau, không biết anh là nguyện ý rút gần khoảng cách?
Anh không cự tuyệt động tác của cô, bàn tay to bao ở tay nhỏ bé của cô, không tự giác vỗ về chơi đùa, cảm giác non mềm cẩn thận, cũng là vì anh nấu cơm giặt giũ, cô thật sự là cái tổ hợp kỳ diệu.
“Nói chuyện phiếm là cái gì? Anh cho tới bây giờ không tán gẫu.” Yêu đương thế nào cũng phải nói chuyện phiếm sao? Anh rầu rĩ nghĩ, có ý tứ gì ?
Cô suy nghĩ một chút mới trả lời:” Chính là cho nhau vấn đáp, nói hết cho nhau nghe”
“Không có khái niệm.” Cũng không có hứng thú.
Cô cũng không chờ mong anh có thể có cái gì đáp lại, trước cô đều không phải là con trai bình thường, mà là một người có khi điên cuồng, có khi ngây thơ, thiên tài. “Em đây hỏi anh một vấn đề, anh muốn nói hoặc không muốn nói cũng không sao”
Anh bị thuyết phục, tiếng nói cô êm nhu ngay tại bên tai anh, anh nói không nên lời cự tuyệt “ Được rồi! Thử xem .”
“Cám ơn.” cô cảm tạ không chỉ là đối hắn, cũng là đối ông trời nhân từ, rốt cục cho cô có cơ hội, đi vào cửa tâm hồn của anh chưa bao giờ được mở ra. Thế là cô đưa ra cái vấn đề thứ nhất --
“Ba mẹ anh với anh còn có liên lạc sao?”
“Bọn họ thử qua, nhưng anh cự tuyệt.”
“Vì sao?” cô muốn gia đình ấm áp đều không có được, tuy rằng cha mẹ anh từng phạm sai lầm, nhưng nhiều năm qua đi, băng sơn cũng nên tan rã đi?
“Bọn họ nhìn thấy giá trị của anh, muốn dùng chiến thuật tâm lý kéo anh đi một đơn vị, cũng có thể củng cố địa vị của bọn họ.” Từ nay về sau anh nhận rõ sự thật, chỉ có chính mình có thể tin tưởng bay về phía nơi nào đều được, không có gì ràng buộc.
“Anh chán ghét bọn họ dùng tình thân đả động anh?” cô nghe hiểu được, anh đối bọn họ rất bất mãn.
“Anh với bọn họ không hề có thân tình, anh nghĩ làm như thế nào liền làm như thế nào, anh không chịu trói buộc gì?” anh tối chán ghét chính là quan hệ thân thế, tính tình là ích kỷ, cuối cùng đều chỉ vì chính mình, mà quan hệ thân thích chính là lợi dụng quan hệ nhau.
Không chịu trói buộc? Tâm tình cô trầm trọng, giống như ở bên cạnh anh sắp phải rời khỏi, mà cô không có lý do gì giữ lại anh.
“Tên của anh lý có Vũ, tiếng Anh danh lại bảo Wing, ý tứ là nói anh tùy thời cơ giương cánh bay cao ?”
“Đúng vậy, anh không nhất định ở lại Hoa Liên, ở lại Đài Loan, chờ đến thời điểm đi anh sẽ đi.” anh không ở cùng nơi nào dừng lại lâu lắm, sẽ tạo thành ỷ lại, sinh quan hệ, đều là chuyện phiền toái.
“ Anh đối nơi này cũng không sẽ có lưu luyến?” cô không còn không khí hỏi.
“Sinh ly tử biệt, tụ tán ly hợp, là nhân sinh thái độ bình thường.” nếu gặp lại liền nhất định ly biệt, bởi vậy anh không cho chính mình có cảm tình, toàn bộ tâm lực đều đầu chuyên chú ở nghiên cứu, đơn giản bình tĩnh..
Anh nói đúng, nhưng cô có một loại ý tưởng khác. “ Nhưng là, nhân sinh đáng yêu một nơi nào đó không phải có lưu luyến, có vướng bận? Làm ngươi yêu thương một người, một mảnh đất, một loại cảm giác, anh sẽ muốn vì bọn họ làm cái gì, cho dù đã bị suy sụp, vẫn cảm thấy trả giá chính là hạnh phúc.”
“Yêu? Tựa như tên của em La Phù......love?” anh nhẹ nhàng niệm ra của tên cô, giống như yêu ngay tại trên môi, mỗi một lần kêu cô chính là kêu yêu, nhưng thực sự dễ dàng như vậy sao?
“Uhm......” cô thích anh kêu tên của cô, một loại cảm giác ngọt ngào trong lòng.
“Vậy em nói cho anh biết, cái gìlà yêu?” anh muốn nghe cách nói của cô, cùng Thạch Tĩnh Lam có lẽ có điểm bất đồng.
Vấn đề của anh đối với cô cũng không khó khăn, từ nhận thức anh, cô đã suy tư qua vô số lần, yêu một người rốt cuộc là cảm giác gì?
“ Với em mà nói, yêu hẳn là hy vọng cùng đối phương chia sẻ đi!” Cô mỉm cười một chút, nhìn trần nhà, giống nhìn sao trên trời hứa nguyện. “Mặc kệ là sinh mệnh đau khổ hay ngọt ngào, đều hy vọng cùng đối phương cùng nhau chia sẻ, rồi mới cùng thế giới này cáo biệt, đáy lòng không có tiếc nuối chỉ có cảm ơn.”
Anh nghe được có chút ngây ngốc, vốn là bản thân mình là tò mò đặt câu hỏi, ngoài trừ có đáp án còn bên trong tâm tư rung động.
Thanh âm của cô như vậy chờ đợi, như vậy mềm nhẹ, mặc dù ở hôn ở trán, anh cũng nhìn ra được thần thái trong mắt cô, xinh đẹp mà chói mắt, những chấm nhỏ phóng trong đó, là anh nhìn cô bộ dạng mê hoặc.
Ngực anh tràn đầy không biết tràn đầy loại cảm xúc nào, thậm chí yết hầu đều cứng ngắc, vì sao nữ nhân này tổng có thể đả động lòng anh, vượt qua biên giới của anh thiết lập? Chỉ sợ tại đây trong thí nghiệm này, có một số việc sẽ vượt mong muốn của anh, thậm chí vượt qua khống chế của anh.
“ Anh chưa từng nghĩ như vậy.”
“Có thể là do em ảo tưởng đi!” Cô thè lưỡi, ý tứ không tốt lắm.
“Anh cả đời cũng chưa nói qua nhiều như vậy.” Anh cần trầm điểm một chút, nảy lên trong lòng đủ loại cảm thụ, đến tột cùng nên như thế nào phân tích phân loại? Anh đã học qua phương pháp nghiên cứu vào lúc này đều không phải sử dụng đến, trừ bỏ thực tế trải nghiệm ở ngoài không còn có thể lý giải.
“ Anh cảm thấy mệt mỏi sao?”
“ Có chút mệt mỏi, lại có chút thoải mái, rất kỳ quái.” Trong đầu óc anh đều là dấu chấm hỏi, nhưng mà anh sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
“Ngủ đi! Nói chuyện phiếm không vội, chúng ta có rất nhiều cơ hội nói chuyện phiếm, không phải sao?”
“ Uhm”
Anh không phủ định cách nói của cô, làm cho cô nhảy nhót, sau này ngày đêm, cô chờ mong đều có thể cùng hắn tâm sự, nói vậy, cô nhất định sẽ càng ngày càng tới gần anh, có lẽ có thể đi vào tâm hồn anh, rồi sau đó sẽ định cư ở đây?
Ngọn lửa tình yêu chưa bao giờ tắt, chỉ cần một đốm nhỏ, lại lập tức bốc cháy lên, chiếu sáng ấm áp mưa đêm này.
Hạ Vũ Tuyên vừa lúc đứng ở phía sau cô, nghe thanh âm, nhíu mày hỏi: “ Em bị cảm?”
“ Khả năng có chút lạnh, nhưng đừng lo.” Cô mở cửa, chuẩn bị vào phòng bếp nấu cơm, cô tuyệt nhiên không phải vì việc nhỏ này mà chậm trễ trách nhiệm.
Tháng sáu trời cũng sẽ lạnh? Hạ Vũ Tuyên không cần đoán cũng biết, đó là bởi vì buổi chiều cô bị sóng biển đánh ướt toàn thân, nhưng không có thay quần áo đúng lúc, mới có thể có kết quả này.
Nữ nhân đều là mảnh mai như vậy sao? Anh ấy tò mò đánh giá cô, ước chừng một trăm sáu mươi lăm cm, tuyệt đối không quá năm mươi kg, xem như gầy, nhưng anh nghĩ đến cô cái gì đều có thể, tuyệt đối sẽ không như vậy mà ngã bệnh, ai nói cô làm mỗi sự kiện đều còn thật sự cẩn thận?
“ Là anh để em lạnh, anh sẽ phụ trách.” Anh ấy đi phía sau cô, nhắm mắt theo đuôi.
Cảm giác anh ta tiếp cận, tim cô đập nhanh, khuôn mặt cũng nóng lên. “Không có chuyện này, đều là do bản thân em không cẩn thận.”
Cô gái này tâm thần không yên, anh biết nguyên nhân, ở bờ biển anh hôn cô, động cơ không rõ, kết quả không rõ, đương nhiên khiến cô ấy miên man suy nghĩ, khả năng cũng không chuẩn bị tốt phải như thế nào đáp lại, ngay cả chính anh đều không hiểu là chuyện gì xảy ra.
Nhìn ánh mắt long lanh của cô, thầm nghĩ giống như con mèo nhỏ lạc đường, anh dường như đột nhiên đã hiểu một chút, cô rõ ràng đối với anh có chút chờ mong, cho nên anh nên làm ban trại thực sự?
Kiên quyết dứt khoát, anh nắm lấy bả vai cô, dẫn nàng đi tới trước bàn nhỏ, cầm lấy điện thoại đưa cho cô, “ Gọi điện thoại về nhà đi, nói em đêm nay ở lại nhà bạn”
“ Bạn?” cô nhất thời không nghĩ đến, bọn họ tính là bạn bè sao? Còn có, vì sao cô được ở lại nhà anh?
“ Anh không được xem là bạn của em sao? Nếu không là bạn trai?” Anh thản nhiên hỏi lại.
“ Em không có ý này.” Cúi xuống khuôn mặt nhỏ nhắn, nàng tự giễu, giống như nói: “ Không cần gọi, dù sao em cũng chỉ ở một mình”.
“Ba mẹ em đâu?” Nghi vấn này làm cho anh phát hiện bản thân mình đối với cô vô cùng tệ hại, ngay cả cô ấy bao nhiêu tuổi, ở chỗ nào, trong nhà có người nào cũng không rõ ràng, dưới góc nhìn của anh, cô ấy đối cuộc đời anh, công tác, yêu thích đều hiểu biết. Hai người trao đổi là đơn phương, chỉ có cô ấy đến biết anh, mà anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ tìm hiểu ai, bởi vì luôn luôn cũng không quan trọng, nhưng mà hiện tại lúc này, bọn họ là thí nghiệm yêu đương là nam nữ nhân vật chính, nên tận lực hiểu biết đối phương.
“ Em không biết bọn họ ở nơi nào.” Cô cố kìm nén để cho bản thân mình thật bình tĩnh trả lời, không tiết lộ một chút dấu hiệu đau thương.
“ Em là là cô nhi?” Anh ấy chính là thuận miệng hỏi một chút, phản ứng cô làm cho anh khiếp sợ, cô tự nhiên gật đầu nói:
“ Uhm..”
Đột nhiên ngực anh như chấn động, không thể nói rõ đây là cảm giác gì, thật mạnh, rầu rĩ, còn có đau, nghĩ đến cô ấy đúng là trẻ cô nhi, anh rất đau lòng.
“ Em không có cha mẹ, là ai nuôi lớn em?” anh tiếp tục truy vấn, bản thân mình đều thấy ngoài ý muốn, anh giống như thật quan tâm sao?
Cô ngẩng đầu thẳng thắn nhìn, cố hết sức cho bản thân mình không có chút gì hối tiếc, bình tĩnh nói: “ Lúc ấy em khoảng hai tháng, giáo hội từ thiện, là nhóm nữ tu sĩ nuôi dưỡng em.”
“ Em nhìn không ra là bộ dáng trẻ em cô nhi.” nếu nhìn bề ngoài, anh cũng nghĩ cô là người ở gia đình bình thường lớn lên, đã có giáo dục cùng gia giáo, là người nghi gia nghi thất, cô gái tốt.
“ Cô nhi hẳn có bộ dáng gì nữa?” cô không thể không hỏi lại, hay là cô nhi cũng có tiêu chuẩn của cô nhi?
“ Hẳn là giống anh.” bản thân mình trung tâm, chuyên quyền độc đoán, mặc kệ còn có thế giới tồn tại, anh là tòa thành lý chỉ có bản thân mình, ngay cả phiến cửa sổ cũng không mở.
Cô lẳng lặng chăm chú nhìn anh, không có biện pháp dời đi tầm mắt, thoạt nhìn anh như vậy vừa xa xôi mà cô độc, cô muốn ôm anh, nói cho anh biết, chỉ cần anh nguyện ý mở ra lòng của mình, cô có thể cho anh rất nhiều rất nhiều yêu thương.
Yêu? Như thế nào dùng đến chữ này? Cô cứ như vậy yêu thương anh? Luôn luôn lạnh nhạt cô, tình huống cô khó có thể tiến vào, luôn làm người theo đuổi là cô nản lòng, vì sao giờ phút này đã có cảm giác được yêu, đã buông xuống? Chẳng lẽ vận mệnh đã nhất định, cô phải cho tất cả, hiến tất cả không cần nhận lại.
Hạ Vũ Tuyên cũng không nói nói, chính là quan sát biểu tình biến hóa của cô, cặp mắt to kia tựa hồ mây đen bịt kín, cũng sắp như là xuống mưa to, nữ nhân này quả nhiên là nước sao? Dùng cặp mắt ướt át kia nhìn anh, yên lặng không nói gì lại dường như có tất cả tâm tình.
Tuyển cô làm đối tượng thí nghiệm, tuy rằng các phương diện đều thích hợp, cặp mắt cô kia cũng là có điểm nguy hiểm...... Hạ Vũ Tuyên âm thầm suy tư, không xác định bản thân mình nên làm như thế nào, chỉ có thể chăm chú nhìn cô.
“Hắt xì” cô tự nhiên tại đây thời điểm nhảy mũi, có đủ làm mất vui, nhưng mà cũng may mắn, nếu bọn họ lại tiếp tục nhìn nhau, cô không dám cam đoan sẽ phát sinh chuyện gì.
Anh vẻ mặt nghiêm túc, chỉ cô tuyên án: “ Em nên tắm một cái, anh đi chuẩn bị nước ấm.”
“Không...... Không cần!” nhìn thần sắc kiên định, cô cuống quít chối từ.
Thực hiển nhiên, Hạ Vũ Tuyên không nhận cự tuyệt của cô, anh chuyển hướng phòng tắm mở ra vòi nước, đêm nay anh sẽ hảo hảo chiếu cố cô! Mấy ngày này tới nay đều là cô chiếu cố anh, anh đương nhiên nên báo đáp lại, cứ việc anh chưa bao giờ nghĩ tới sẽ chiếu cố ai, cũng không nghĩ tự mình chiếu cố ai.
Nghe được tiếng nước chảy, La Phù dừng lại rồi cước bộ, lần đầu tiên bởi vì cảm mạo mà vui vẻ, nếu có thể có anh quan tâm cô, cô có thể không vui vẻ sao?
Sau khi tắm xong, La Phù thay bộ áo màu trắng, đương nhiên là của Hạ Vũ Tuyên, một bộ rất lớn, còn có cái đuôi tha lê trên mặt đất, cô giống tiểu hài tử trộm mặc quần áo người lớn, có vẻ buồn cười buồn cười.
Nghĩ đến anh từng mặc qua áo ngủ này, hiện tại là cô mặc vào, giống như bị hơi thở của anh bao phủ, cô không biết nên hình dung như thế nào, có cảm giác an tâm lại có chút không yên, đồng thời tồn tại mâu thuẫn. Đêm nay tựa hồ có phát sinh chuyện gì, cô sẽ làm sao? Hoặc là cô vốn dĩ căn bản đã rơi vào trong đó?
Hạ Vũ Tuyên ở khách phòng đang trải chăn bông, có chút khó khăn không xong, không sắp xếp hợp lý cũng không bằng phẳng, nhưng mà tốt xấu cũng là thấy một giường mềm mại.
Nhìn đến cô đi ra một hình dáng thanh lệ, anh nhất thời chết lặng.
Anh không phải chưa thấy qua mỹ nữ, nhưng người trước mắt này thực không giống nhau, cặp mắt cô to e lệ lại chờ mong, đúng là nam nhân sẽ điển hình muốn chinh phục, nhưng tuyệt đối không bao gồm hắn. Khoái cảm ngắn ngủi lại sẽ dẫn đến quan hệ phiền toái, anh không muốn.
Nhưng là hiện tại anh đang làm cái gì? Nhất thời, trong lòng anh cảnh báo vang lên, muốn nói bản thân mình, chuyện này chính là vấn đề trách nhiệm, nhưng mà còn có vấn đề lớn hơn nữa, chẳng bao lâu sau anh lại nghĩ rằng bản thân mình lại có trách nhiệm với người khác?
Không, đây không phải trách nhiệm, mà là anh đang tiến hành nghiên cứu, nếu phải làm đối tượng thí nghiệm, anh đương nhiên muốn tiếp cận cô.
“ Ách...... em......” La Phù không rõ lý do anh ấy trầm tư, ngượng ngùng đã mở miệng. “ Cám ơn anh giúp em trải giường chiếu.”
Anh lấy lại tinh thần, cầm khăn, chỉ giường, “ Trước nên ngồi xuống, sau lau khô tóc.”
“Em tự làm là tốt rồi.” Cô sao dám làm phiền anh vị này đại học giả? Bình thường đều là cô làm người hầu, hầu hạ anh a!
“ Ngồi xuống, không cần lộn xộn.” Anh thay cô lau đi những giọt nước, lại dùng máy sấy cẩn thận sấy tóc.
Tình yêu so với cái gì cũng tốt, lại không chỉ là rất tốt, so với sinh lý kiêu ngạo, thí nghiệm lớn, ân ái cũng có ý tứ......
Lời nói Thạch Tĩnh Lam quanh quẩn ở trong lòng anh, có lẽ anh là nên thể nghiệm thử xem, cùng cô gái này phát triển quan hệ thân mật......
La Phù hơi chút cúi đầu xuống, cảm giác tay anh ở trên tóc cô di chuyển, làm cô dường như muốn khóc, nếu có thể, thời gian ngừng lại, để cho cô có thể vĩnh viễn được che chở.
Vừa sấy tóc, anh lại hỏi “ Muốn ăn cái gì? Anh đi mua.”
“ Nên là em đi.” cô đã thụ sủng nhược kinh, không hy vọng xa vời nhiều lắm.
“ Nói em nghỉ ngơi liền nghỉ ngơi, người sinh bệnh phải nghe lời!”
Anh ngữ khí cường ngạnh, ở bên tai cô lại thấy vô cùng ôn nhu, người sinh bệnh là có thể như vậy hạnh phúc sao? Cô cũng không thể được mãi sinh bệnh, vẫn hạnh phúc?
“ Nhưng là anh biết lái xe sao?” Cô nghĩ trong vòng phạm vi mười dặm đều không có ở, anh sẽ ở chổ nào mua?
“ Vốn sẽ không, thường nhìn em sẽ làm được.” Nhưng mà là việc nhỏ, nhưng trước anh lười học, đầu anh có cái gì làm không được, chỉ là vô tâm thôi.
“Ách.” cô không khỏi âm thầm cao hứng, hóa ra anh không chỉ xem phong cảnh ngoài cửa sổ, còn có nhìn cô lái xe!
Ánh mắt cô long lanh, nhu tình chăm chú nhìn làm cho Hạ Vũ Tuyên trong lòng lại xao xuyến, anh lảng tránh ánh mắt của cô, bước nhanh đi ra phòng. Làm cái gì này nọ, đều đã quyết nhất định phải tìm nàng kết hôn, sự tình lại càng ngày càng không thích hợp!
La Phù ngoan ngoãn nằm ở trên giường anh làm, tóc của cô cũng là anh sấy khô, anh thậm chí muốn mua này nọ cho cô ăn! Cô thực sợ đây là giấc mộng, có thể hay không một lúc đến nhiều thứ, ngược lại vui quá hóa buồn?
Sau nửa giờ, ngoài cửa truyền đến tiếng bước chân, Hạ Vũ Tuyên mua cháo hải sản, làm cho cô vừa sợ vừa cảm động, ngay cả ăn nữa chén mới buông, ngượng ngập nói: “ Cám ơn, em nhất thời ăn không hết”
“Anh mua gì đó, không thể lãng phí.” Anh tiếp nhận đi, lấy muỗng cô dùng qua, không mấy miệng lớn liền giải quyết xong.
Cô lẳng lặng nhìn anh, con trai này một chút cũng không kiêng dè, cứ như vậy ăn thức ăn cô đã nếm qua, dùng muỗng cô dùng qua? Chuyện yêu đương này, bọn họ đều đã nhất nhất tiến hành sao?
Ngay tại trong đầu cô bốc lên ý thức, có nói mà bản thân không nghĩ tuôn ra miệng. “ Em cũng không thể được hỏi anh? Hôm nay...... Vì sao hôn em?”
Lặng yên, tim đập càng rộn ràng, ông trời, cô quản không được miệng mình, thế nhưng thật sự nói ra?
Anh nghiêng đầu nghĩ nghĩ, còn thật sự trả lời: “ Không biết.”
“ Vì sao lại chiếu cố em, còn mua này nọ cho em ăn?” Cô đối bản thân mình đều cẩn thận, dù sao không nên nói đều nói, một lần hỏi rõ ràng cho dù mất mặt liền hoàn toàn hiểu được!
Anh còn thật sự tự hỏi, còn thật sự trả lời: “ Không biết.”
Chưa thử qua chuyện tình yêu dạy anh như thế nào trả lời? Chuyện đó biến hóa tới quá nhanh, ngay cả chính anh đều không hiểu, đến tột cùng là vì tiến hành thí nghiệm vẫn là không tự chủ được? Đều do Thạch Tĩnh Lam nói lời khiêu chiến, hại anh làm ra chuyện lạ này.
“ Cảm giác của anh đối với em như thế nào?”
“ Không biết.”
“ Anh chỉ có thể trả lời không biết sao?” Ủy khuất đứng lên, không nghĩ tới cố lấy dũng khí đặt câu hỏi, chỉ là được đáp án này
“ Anh thật sự không biết!” Anh bỗng nhiên nắm tóc, nhìn cô rống to “ Anh không có hôn qua con gái khác, cũng cho tới bây giờ yêu đương qua, anh cái gì cũng không biết!”.
Không phải anh không thành ý trả lời, mà là anh không hề kinh nghiệm, căn cứ anh là khoa học gia tự hỏi phương thức, không được đến thí nghiệm chứng minh qua vấn đề, là không thể không gì có thể định nghĩa.
La Phù thế này mới hiểu được ý của anh. “ Ý của anh là......anh cùng bất luận kẻ nào cũng không từng thân cận quá?”
“Em hẳn là biết, anh chán ghét cùng bất luận người nào tiếp xúc.” Cô đã là đột phá lớn nhất của anh, anh cùng ông bà ngoại sống mười hai năm, nhưng cho tới bây giờ không nghĩ tới muốn hôn bọn họ.
Ở bờ biển anh tám phần là bị ma quỷ ám ảnh, mới có thể xúc động hôn cô, nhưng anh lại một chút cũng không hiểu, sao lại thế này? Chỉ vì giọt nước mắt của cô, vì cô chăm chú nhìn, vì mùi hương của cô, khắp nơi làm cho lý trí anh hỏng mất, nếu không anh như thế nào làm ra liên tiếp hành động không giống bản thân mình?
“ Cho nên, anh căn bản không biết anh đối em là cảm giác gì?”
“ Vừa rồi anh đã nói qua, còn muốn hỏi?” Anh so với cô còn hoang mang, vì sao lại biến thành như vậy? Bình tĩnh không hề, cô độc không hề, thói quen anh nhiều năm cách sống, cũng sắp bị cô phá hoàn toàn tan rã.
Chẳng lẽ đây là như lời Thạch Tĩnh Lam- tình yêu? Không chỉ não ba phần bị người khống chế, còn phải mở ra lòng mình, cho một người khác không hề khoảng cách quan sát, đó là chuyện nhiều nguy hiểm!
“ Vậy anh vì sao...... Muốn chọn em làm thí nghiệm tình yêu?” cô đối người này từ có chút yêu thích, nhưng cũng tìm không thấy cách nói khác.
Qua vụ việc này, anh nhưng thật ra có giải thích. “ Thứ nhất, anh không chán ghét em, thứ hai, em thích anh, thứ ba, dù sao cũng không muốn tuyển người khác”
“ Ách” cô mặt ngoài trấn định, nội tâm lại ở điên cuồng gào thét: Trời ơi ơi trời, vì sao ban cho cô đàn ông này? Cỡ nào thực tế lại nhiều lý lẽ, thế nhưng tình yêu lấy từ thí nghiệm, anh thực nghĩ đến đây là môn khoa học sao?!
Quả nhiên sinh bi, ngay tại cô nghĩ đến khả năng anh cũng thích cô, lại phát hiện nhân sinh quan của anh trong từ điển không có hai chữ tình yêu, đây là cảm giác đau cỡ nào, cô có nhiều mộng đẹp đều bị anh làm tan biến.
“Em làm sao vậy?” anh mơ hồ nhìn ra được, ánh mắt cô ảm đạm rơi xuống.
“Không, không có a......” cô miễn cưỡng mỉm cười trừ, nói cho bản thân mình tình cảm không thể cưỡng cầu, nhất là đối một người đàn ông như vậy.
“ Em trước nghỉ ngơi đi!” Anh đứng lên đi ra ngoài, thay cô đóng cửa, ngăn cách hai thế giới. Anh suy nghĩ một chút nữa, anh rốt cuộc là muốn cái gì? Tình yêu thực sự như vậy đặc biệt, đặc biệt đến làm cho trái tim anh mở ra?
Từng xa xôi, từng tới gần hai người, giờ phút này chỉ có lặng yên mà chống đỡ, suốt đêm gió đều giống như thở dài, đêm đẹp vừa đi không hề, yêu nên đúng lúc, người yêu có không hiểu được?
Đêm khuya, mưa đến, đầu tiên là tí tách, tiện đà mưa tầm tả rơi xuống, nháy mắt bao trùm tất cả.
La Phù cũng không phải bị tiếng mưa rơi đánh thức, mà là một cái giấc mộng kỳ quái. Cô mơ thấy Hạ Vũ Tuyên đi ở phía trước cô, cô vỗ vỗ bờ vai của anh, hoặc trực tiếp ôm lấy anh, lại như thế nào đều cản không nổi bước đi của anh.
“Ah” đột nhiên mở mắt ra, ngực cô phập phồng, không ngừng thở, lau đi trán mồ hôi lạnh.
Nếu nói cảnh trong mơ là sự thật, như vậy cô hẳn là hiểu được, cô vô luận như thế nào đuổi theo cũng không hơn Hạ Vũ Tuyên, anh rất thần bí rất phiêu lãng, mà cước bộ của cô quá nhỏ, cho dù cô lại cố gắng chạy, khoảng cách kia vẫn không thể gần.
Mới ngồi dậy, cô lập tức phát hiện trong phòng không chỉ là mình cô, còn có một người khác, tầm mắt làm cho cô lại ra mồ hôi lạnh, bởi vì đó là Hạ Vũ Tuyên, người làm nhiễu loạn cảnh trong mơ của cô.
“Anh làm sao vậy?” kỳ thật hẳn là cô ân cần thăm hỏi anh, nhưng tình huống hiện tại xem ra, cô so với bộ dáng anh càng không xong.
Anh ngồi ngay ngắn ở ngay phía trước, cách cô có vài bước khoảng cách, chau mày, môi mím chặt, hai tròng mắt ở sâu thẳm, giống như có vạn ngôn vạn ngữ giấu ở trong đó.
“ Anh ngủ không được.” anh không có tình nguyện thừa nhận, trong mắt có chút không được tự nhiên, thậm chí là...... ngượng ngùng?
La Phù nghĩ đến chính mình xem tận mắt, này hình dung rất ly kỳ? Cô tim đập nhất loạn, chẳng lẽ là tình trạng cô chờ mong? Anh đối với cô đều không phải là không hề cảm giác? Cô không khỏi nín thở hỏi: “Vì sao?”
“Không biết.” anh gõ đầu mình một chút. “ Anh luôn luôn ngủ tốt lắm, cũng ngủ thật sự say, nhưng là đêm nay anh mất ngủ.”
Có phải hay không gió thổi qua tâm, bởi vì vấn đề La Phù, Thạch Tĩnh Lam kích thích, bắt đầu nhộn nhạo bất an, mà không có kết quả giải đáp, càng ở trong đầu anh bốc lên hồi lâu, như thế nào đều không thể đi vào giấc ngủ.
“ Là vì em ở trong này sao?” bằng trực giác nữ tính, cô đoán được nguyên nhân, nếu không hắn vì sao ngồi ở đây nhìn cô ngủ? Có lẽ chính anh còn không hiểu được, dù sao này đối với anh là chưa từng có tình huống, anh ngay cả cảm giác bản thân mình cũng không hiểu được!
Đối với vấn đề của cô, anh chỉ có đồng dạng trả lời: ” Không biết.”
“ Anh đang nghĩ đối với em làm cái gì sao?” [ Phù tỷ… tỷ muốn Hạ ca làm gì?]
“Không biết.” hắn tuy rằng nói như vậy, trong mắt đã có một loại đáp án khác, tuy rằng hai người cùng tồn tại một cái dưới mái hiên, hắn lại cảm giác vô cùng xa xôi, tự nhiên nửa đêm ngủ không được, mở cửa ra nhìn thấy giường của cô, chăm chú nhìn khuôn mặt cô trong lúc ngủ mơ.
Loại sự tình này anh trước kia không hề nghĩ ngợi qua, lại lúc này có mưa đêm, bất khả tư nghị đã xảy ra. Thạch Tĩnh Lam nói qua, tình yêu là không tự chủ được, loại này khống chế không được cảm giác bản thân mình, cho dù ra sao?
“Để cho em tới xem, có thể chứ?” cô không có kinh nghiệm, cũng không chủ động, nhưng đối mặt âu yếm đàn ông, phụ nữ tựa hồ trời sinh biết nên làm như thế nào.
Xốc lên chăn, cô chủ động đi tới anh, nhắm mắt lại khẽ hôn ở trán anh, kia mỏng manh, lạnh lùng, lại làm cho cô tâm động bất an.
Cảm giác được anh cứng ngắc, cô lui lại một ít, nhìn anh vẫn nhắm mắt, mặt không chút thay đổi. “Anh là không phải hy vọng em làm như vậy đúng không? Trong tình yêu nam nữ đều đã có khát vọng......”
Cô nói giống như bản thân mình thực thành thạo, kỳ thật cô rất khẩn trương, nhưng cũng tim đập hưng phấn, hai loại cảm xúc đan vào nhau thành hôn run run.
“Anh còn là muốn làm cho hiểu, em làm lại một lần.” Chính anh cũng không hiểu được, anh rốt cuộc muốn như thế nào?
Cô nghe anh, lời nói làm theo, lúc này hai người đều nhắm mắt lại, chuyên tâm cảm thụ, có một nhiệt kỳ diệu truyền ra, theo môi rơi vào tay, toàn thân tứ chi, anh kinh ngạc thở dốc. “ Đây là phản ứng hóa học giữa nam và nữ?”
Nghĩ lại chuyện kia, cái hôn bên bờ biển chính là điểm xuất phát, giờ phút này anh rõ ràng phát giác, có một số việc đang phát sinh, hơn nữa càng không thể dừng lại!
“Uhmn...... Hẳn là như vậy!”
“ Anh trước đây cho tới bây giờ không có như vậy, vốn là anh ai cũng nghĩ sẽ chạm vào” Anh bỗng nhiên nghĩ đến, Thạch Tĩnh Lam nhất định cũng hưởng qua tư vị này, mới có thể nói tình yêu là chuyện thú vị, quả thật, anh bị dẫn dụ phát dục vọng thật lớn rồi.
“Anh rất chán ghét hôn em sao?” La Phù sợ hãi hỏi.
Hạ Vũ Tuyên không đáp, bỗng nhiên, anh đem nàng đặt đến trên giường, trực tiếp hôn lên môi cô, dùng hành động chứng minh, anh một chút cũng không chán ghét, chính là tình cảm này rất xa lạ, anh thậm chí không biết nên như thế nào đối mặt.
Hiện tại, anh hoàn toàn không thể biểu đạt cảm giác. Anh thích cùng cô hôn nhau, rất rất thích, thậm chí thích đến sợ!
La Phù không biết nên vui sướng hoặc kinh ngạc, anh nhiệt tình như sóng triều đến, như bão khi như triều lãng mênh mông, hoàn toàn nhìn không ra là anh lạnh lùng, khi anh như vậy triền miên hôn cô, phủ lên người cô, cô không bao giờ nữa muốn hoài nghi, anh đối với cô đến tột cùng là cảm giác như thế nào.
Áo ngủ của cô rất nhanh bị rớt ra, hai tay của anh đều có ý thức, lướt qua đường cong khiêu gợi của cô, xúc cảm thật đẹp, anh nhịn không được, nó rất lưu luyến, làm cho cô thần trí hô hấp rối loạn, lý trí cũng không có, chỉ hy vọng anh lập tức ……..yêu cô.
Tại đây ý loạn tình mê, thời gian trôi qua anh lại ngồi dậy, sắp xếp gọn gàng, bởi vì kế tiếp có phát sinh chuyện, anh không hề chuẩn bị….. Đừng nghĩ rằng chỉ có xử nữ mới khẩn trương, xử nam cũng giống nhau cũng không yên bất an.
“Anh không nghĩ nên như vậy! Em làm cho anh mất đi bình tĩnh.” Anh nắm tay lại, để phía trước, suy sụp lại hoang mang, này đến tột cùng sao lại thế này? Vị trí tồn tại của cô trở nên quá mạnh mẽ, vượt qua khả năng chịu giới tuyến của anh, quả thực, quả thực cũng sắp xông vào trong lòng anh!
Tình yêu phải như vậy khủng bố sao? Làm cho một người đã quên chính mình là ai? Này uy lực quá cường đại!
“ Xin lỗi, em không phải cố ý.” anh chỉ trích khiến cô mỉm cười, cô gái này rất yêu anh không khống chế được, nhất là bởi vì quan hệ với cô.
“Em rốt cuộc đối với anh làm cái gì?” anh há mồm thở dốc, vò tóc, không nghĩ ra chuyện này hết thảy, anh cảm giác nổ mạnh! Anh không phải chưa từng có dục vọng, lại chưa bao giờ mãnh liệt như thế, nhất là đối một cái riêng cô, hoàn toàn tập trung lực lượng.
Nhìn anh kích động không chế chính mình, cô chỉ cảm thấy anh rất đáng yêu, làm cho cô rất thương anh. “Anh đừng như vậy, trước nằm xuống đi.” tay nhỏ bé của nàng nhẹ nhàng đẩy, không có khí lực, muốn cho anh nằm đến bên cạnh cô.
“Chúng ta ngủ?” anh không tiếp thu nổi vì chính mình ngủ, thân thể của cô thân cận quá, hương tóc, cả người đều rất dụ hoặc.
“Em có chủ ý” cô đem tay nhỏ bé đặt ở bàn tay to của anh, ôn nhu nói: “ Lúc yêu nhau, ngoài trừ ân ái, trừ bỏ hôn nhau, còn có là cùng nhau tâm sự”
Cô tin tưởng, có đôi khi cái gì cũng không làm, ngược lại càng có thể tiếp cận lẫn nhau, không biết anh là nguyện ý rút gần khoảng cách?
Anh không cự tuyệt động tác của cô, bàn tay to bao ở tay nhỏ bé của cô, không tự giác vỗ về chơi đùa, cảm giác non mềm cẩn thận, cũng là vì anh nấu cơm giặt giũ, cô thật sự là cái tổ hợp kỳ diệu.
“Nói chuyện phiếm là cái gì? Anh cho tới bây giờ không tán gẫu.” Yêu đương thế nào cũng phải nói chuyện phiếm sao? Anh rầu rĩ nghĩ, có ý tứ gì ?
Cô suy nghĩ một chút mới trả lời:” Chính là cho nhau vấn đáp, nói hết cho nhau nghe”
“Không có khái niệm.” Cũng không có hứng thú.
Cô cũng không chờ mong anh có thể có cái gì đáp lại, trước cô đều không phải là con trai bình thường, mà là một người có khi điên cuồng, có khi ngây thơ, thiên tài. “Em đây hỏi anh một vấn đề, anh muốn nói hoặc không muốn nói cũng không sao”
Anh bị thuyết phục, tiếng nói cô êm nhu ngay tại bên tai anh, anh nói không nên lời cự tuyệt “ Được rồi! Thử xem .”
“Cám ơn.” cô cảm tạ không chỉ là đối hắn, cũng là đối ông trời nhân từ, rốt cục cho cô có cơ hội, đi vào cửa tâm hồn của anh chưa bao giờ được mở ra. Thế là cô đưa ra cái vấn đề thứ nhất --
“Ba mẹ anh với anh còn có liên lạc sao?”
“Bọn họ thử qua, nhưng anh cự tuyệt.”
“Vì sao?” cô muốn gia đình ấm áp đều không có được, tuy rằng cha mẹ anh từng phạm sai lầm, nhưng nhiều năm qua đi, băng sơn cũng nên tan rã đi?
“Bọn họ nhìn thấy giá trị của anh, muốn dùng chiến thuật tâm lý kéo anh đi một đơn vị, cũng có thể củng cố địa vị của bọn họ.” Từ nay về sau anh nhận rõ sự thật, chỉ có chính mình có thể tin tưởng bay về phía nơi nào đều được, không có gì ràng buộc.
“Anh chán ghét bọn họ dùng tình thân đả động anh?” cô nghe hiểu được, anh đối bọn họ rất bất mãn.
“Anh với bọn họ không hề có thân tình, anh nghĩ làm như thế nào liền làm như thế nào, anh không chịu trói buộc gì?” anh tối chán ghét chính là quan hệ thân thế, tính tình là ích kỷ, cuối cùng đều chỉ vì chính mình, mà quan hệ thân thích chính là lợi dụng quan hệ nhau.
Không chịu trói buộc? Tâm tình cô trầm trọng, giống như ở bên cạnh anh sắp phải rời khỏi, mà cô không có lý do gì giữ lại anh.
“Tên của anh lý có Vũ, tiếng Anh danh lại bảo Wing, ý tứ là nói anh tùy thời cơ giương cánh bay cao ?”
“Đúng vậy, anh không nhất định ở lại Hoa Liên, ở lại Đài Loan, chờ đến thời điểm đi anh sẽ đi.” anh không ở cùng nơi nào dừng lại lâu lắm, sẽ tạo thành ỷ lại, sinh quan hệ, đều là chuyện phiền toái.
“ Anh đối nơi này cũng không sẽ có lưu luyến?” cô không còn không khí hỏi.
“Sinh ly tử biệt, tụ tán ly hợp, là nhân sinh thái độ bình thường.” nếu gặp lại liền nhất định ly biệt, bởi vậy anh không cho chính mình có cảm tình, toàn bộ tâm lực đều đầu chuyên chú ở nghiên cứu, đơn giản bình tĩnh..
Anh nói đúng, nhưng cô có một loại ý tưởng khác. “ Nhưng là, nhân sinh đáng yêu một nơi nào đó không phải có lưu luyến, có vướng bận? Làm ngươi yêu thương một người, một mảnh đất, một loại cảm giác, anh sẽ muốn vì bọn họ làm cái gì, cho dù đã bị suy sụp, vẫn cảm thấy trả giá chính là hạnh phúc.”
“Yêu? Tựa như tên của em La Phù......love?” anh nhẹ nhàng niệm ra của tên cô, giống như yêu ngay tại trên môi, mỗi một lần kêu cô chính là kêu yêu, nhưng thực sự dễ dàng như vậy sao?
“Uhm......” cô thích anh kêu tên của cô, một loại cảm giác ngọt ngào trong lòng.
“Vậy em nói cho anh biết, cái gìlà yêu?” anh muốn nghe cách nói của cô, cùng Thạch Tĩnh Lam có lẽ có điểm bất đồng.
Vấn đề của anh đối với cô cũng không khó khăn, từ nhận thức anh, cô đã suy tư qua vô số lần, yêu một người rốt cuộc là cảm giác gì?
“ Với em mà nói, yêu hẳn là hy vọng cùng đối phương chia sẻ đi!” Cô mỉm cười một chút, nhìn trần nhà, giống nhìn sao trên trời hứa nguyện. “Mặc kệ là sinh mệnh đau khổ hay ngọt ngào, đều hy vọng cùng đối phương cùng nhau chia sẻ, rồi mới cùng thế giới này cáo biệt, đáy lòng không có tiếc nuối chỉ có cảm ơn.”
Anh nghe được có chút ngây ngốc, vốn là bản thân mình là tò mò đặt câu hỏi, ngoài trừ có đáp án còn bên trong tâm tư rung động.
Thanh âm của cô như vậy chờ đợi, như vậy mềm nhẹ, mặc dù ở hôn ở trán, anh cũng nhìn ra được thần thái trong mắt cô, xinh đẹp mà chói mắt, những chấm nhỏ phóng trong đó, là anh nhìn cô bộ dạng mê hoặc.
Ngực anh tràn đầy không biết tràn đầy loại cảm xúc nào, thậm chí yết hầu đều cứng ngắc, vì sao nữ nhân này tổng có thể đả động lòng anh, vượt qua biên giới của anh thiết lập? Chỉ sợ tại đây trong thí nghiệm này, có một số việc sẽ vượt mong muốn của anh, thậm chí vượt qua khống chế của anh.
“ Anh chưa từng nghĩ như vậy.”
“Có thể là do em ảo tưởng đi!” Cô thè lưỡi, ý tứ không tốt lắm.
“Anh cả đời cũng chưa nói qua nhiều như vậy.” Anh cần trầm điểm một chút, nảy lên trong lòng đủ loại cảm thụ, đến tột cùng nên như thế nào phân tích phân loại? Anh đã học qua phương pháp nghiên cứu vào lúc này đều không phải sử dụng đến, trừ bỏ thực tế trải nghiệm ở ngoài không còn có thể lý giải.
“ Anh cảm thấy mệt mỏi sao?”
“ Có chút mệt mỏi, lại có chút thoải mái, rất kỳ quái.” Trong đầu óc anh đều là dấu chấm hỏi, nhưng mà anh sẽ nghĩ biện pháp giải quyết.
“Ngủ đi! Nói chuyện phiếm không vội, chúng ta có rất nhiều cơ hội nói chuyện phiếm, không phải sao?”
“ Uhm”
Anh không phủ định cách nói của cô, làm cho cô nhảy nhót, sau này ngày đêm, cô chờ mong đều có thể cùng hắn tâm sự, nói vậy, cô nhất định sẽ càng ngày càng tới gần anh, có lẽ có thể đi vào tâm hồn anh, rồi sau đó sẽ định cư ở đây?
Ngọn lửa tình yêu chưa bao giờ tắt, chỉ cần một đốm nhỏ, lại lập tức bốc cháy lên, chiếu sáng ấm áp mưa đêm này.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook