Thị Huyết Vương Gia Ôn Nhu Độc Sủng Vương Phi Lạnh Lùng
-
Chương 14: Vương gia dễ thương
Nhìn thấy khuôn mặt đáng yêu của nàng hắn nào nhịn được cúi xuống môi hắn áp lên môi mềm mại của nàng, mãnh mẽ tiến công chiếm đoạt những thứ mật ngọt thuộc riêng nàng, hắn liếm mút môi nàng rồi nhẹ nhàng đưa lưỡi vào khoang miệng nàng từ từ thưởng thức.
Nàng cảm nhận được hơi thở của hắn cần kề mùi long tiên hương sọc vào mũi khiến nàng chìm đắm trong cái hôn ấm áp mãnh mẽ của hắn không gian im lăng chỉ nghe thấy tiếng hai người hôn nhau. Bàn tay hắn ôm chặt eo nàng như muốn đem nàng nhập vào tận cốt tủy hắn, tay khác hắn kìm chặt sau đầu nàng càng làm nụ hôn thêm mãnh liệt hai người đứng sát vào nhau không có khẽ hở. Như cảm nhận được gì đó không đúng có vật gì đó cạ vào eo nàng khiến nàng mở mắt, không cần nghĩ nàng cũng biết là vật gì mặt nàng đỏ như máu, hắn cũng nhẹ buông ra nàng ôm chặt nàng hơn khiến nàng không thở nổi.
"Chàng lưu manh " Nhiễm Tịch đỏ mặt trừng mắt với hắn. Cố gắng giãy giụa thoát khỏi ma trảo của hắn.
"Đừng động, nếu lại động ta sẽ cho nàng biết thế nào là lưu manh đấy." khẽ cười hắn vẫn ôm chặt không buông tay, hắn phải kiềm chế đợi đến lúc nàng gả cho hắn, danh chính ngôn thuận thuộc về hắn.
Nghe vậy nàng nàng đứng bất động không dám nhúng nhích dù một chút, nhìn tiểu thiên hạ nghe lời như vậy hắn khẽ cười cúi đầu hôn nhẹ lên trán xinh đẹp của nàng.
" Vài ngày nữa đến trung thu ta đã sai người làm cho nàng bộ y phục vào cung chính thức ra mắt với mọi người " hắn nhỏ nhẹ nói, hắn muốn cho cả thiên hạ này biết nàng là của hắn chỉ thuộc về hắn. Sau này nàng sẽ là nương tử của hắn, là hắn duy nhất nương tử.
Nàng được hắn ốm đến bên giường nhìn khuôn mặt của hắn lóe lên ôn nhu trong mắt lại chứa ý cười, có ai biết được Hàn vương lãnh khốc thị huyết này lai có khuôn mặt hết sức dịu dang như vậy. Nữ nhân khác thấy sẽ mê mệt hắn mất, nghĩ đến đây khuôn mặt nàng tái lại.
Thấy nàng không đáp lời hắn khẽ nhướng mày nhìn nàng thấy sắc mặt nàng không tốt lo lắng hỏi " Tịch nhi có chuyện gì trong người không thoải mái sao?" một người luôn luôn khuôn mặt lạnh lùng bình tĩnh Hàn vương trở nên bối rối tay chân, sốt ruột lo lắng, nếu bị đấm Nhất Sát thấy thì bọn hắn trợn mắt cho rằng chủ tử của mình bị đánh tráo rồi.
Nghe thấy giọng sốt ruột của hắn nhìn khuôn mặt méo mó vì lo lắng của hắn, nàng phì cười âm thanh trong trẻo vang lên khắp Tịch Uyển. Tại sao hắn lại dễ thương như vậy chứ.
"Tại sao chàng lại dễ thương như vậy chứ!"Vừa nghĩ đã nói. Lãnh Hàn nghe xong bất ngờ ngẩn người mặt tối lại, đường đường là vương gia uy nghiêm hắn ai nghe danh cũng sợ mất mặt thế à nàng dám nói hắn dễ thương, nàng là người đầu tiên khen hắn như khen một cô gái vậy, nếu là người khác thì chắc sẽ chết trong tay hắn không bàn cãi.
"Rầm " bên ngoài dường như có hai vật thể bị rớt xuống từ trên cây, không sai đó chính là Nhất Sát cùng Nhị Sát đang canh gác xung quanh bổng nhiên tiếng nói của nàng chuyền đến trong lỗ tai bọn họ hai người đồng thời té xuống " cô gái này chết chắc rồi lại dám nói chủ tử bọn họ dễ thương ". Hai người đồng thời mặc niệm cho Nhiễm Tịch.Bọn hắn nghe ngóng mãi mà không thấy tiếng động bên trong, bốn mắt nhìn nhau.
Bên trong phòng không gian êm ấm Lãnh Hàn ánh mắt hiện lên vài phần bất đắc dĩ nhẹ thở dài, nhấc tay lên gõ nhẹ đầu nàng " Ông trời phái nàng xuống khắc ta có phải không." Nếu là người khác thì chắc chắn chết không thể nghi ngờ nhưng ngược lại nàng nói hắn đành chấp nhận vậy ai biểu nàng là nữ nhân của hắn làm gì, hắn yêu còn không kịp nào nỡ phạt nàng.
Nàng che lại cái đầu bị hắn gõ khuôn mặt cưới cười nhìn hắn "Đúng vậy, ta phụng mệnh lão nhân gia đến đây khắc chàng ". Nhìn khuôn mặt nghịch ngợm của nàng hắn đành bó tay, nhje ôm nàng vào lòng nằm xuống giường hôn nhẹ lên mắt nàng tới môi nàng, dù chỉ chạm nnhej qua nhưng khiến nàng chiềm đắm vào trong đấy.
Nhớ lại câu nói của hắn nàng mới trả lời " Trong phủ mẫu thân đã cho người làm y phục cho ta rất nhiều rồi chàng đừng lo lắng chuyện này."Hôm trước mẫu thần vừa cho tú nương đến đo số cho nàng cho ra rất nhiều kiểu áo nhiều đến khiến nàng xem mà đau cả đầu.
"Sau này đồ vật của nàng phải là từ tay ta chuẩn bị " câu nói tuy nhẹ nhàng nhưng lại nghe ra mệnh lệnh không được từ chối nàng liền chấp nhận vậy, ai biểu hắn là nam nhân của nàng, gặp người khác ra lệnh cho nàng, nàng sẽ một cước đá tung hắn.
Nằm kế bên hắn nghe được mùi hương đặc trưng riêng hắn hơi thở ấm áp của hắn khiến nàng cảm thấy an toàn, cơn buồn ngủ kéo đến nàng nhích đến trong ngực hắn tìm tư thế thoải mái ôm chặt eo hắn rồi thiếp mắt đi. Nhìn động tác của nàng như con mèo nhỏ lười biến muốn hắn chở che trong lòng ngực. Hắn mỉm cười nàng rất đặc biệt lần đầu tiên có người khiến hắn cười rất nhiều , nói cũng rất nhiều, khiến hắn hạ mình hầu hạ, khiến hắn muốn bảo vệ nàng không bị thương tổn đến, khiến hắn muốn bên nàng mãi mãi, hắn thấy hắn càng yêu nàng nhiều hơn càng muốn thấy nhiều gương mặt đáng yêu của nàng, bên cạnh nàng hắn không hề bài xích khi tiếp xúc nàng, như có vật gì đó hút hắn đến gần nàng còn bảo hắn phải yêu thương bảo vệ nàng.
Bên nàng khiến hắn ấm áp, cũng không biết hắn đã thiếp đi khi nhìn tiểu nhân nhi trong lòng lúc nào, nàng như thuốc an thần của hắn vậy. Ở bên nàng hắn ngủ rất sâu.
Nàng cảm nhận được hơi thở của hắn cần kề mùi long tiên hương sọc vào mũi khiến nàng chìm đắm trong cái hôn ấm áp mãnh mẽ của hắn không gian im lăng chỉ nghe thấy tiếng hai người hôn nhau. Bàn tay hắn ôm chặt eo nàng như muốn đem nàng nhập vào tận cốt tủy hắn, tay khác hắn kìm chặt sau đầu nàng càng làm nụ hôn thêm mãnh liệt hai người đứng sát vào nhau không có khẽ hở. Như cảm nhận được gì đó không đúng có vật gì đó cạ vào eo nàng khiến nàng mở mắt, không cần nghĩ nàng cũng biết là vật gì mặt nàng đỏ như máu, hắn cũng nhẹ buông ra nàng ôm chặt nàng hơn khiến nàng không thở nổi.
"Chàng lưu manh " Nhiễm Tịch đỏ mặt trừng mắt với hắn. Cố gắng giãy giụa thoát khỏi ma trảo của hắn.
"Đừng động, nếu lại động ta sẽ cho nàng biết thế nào là lưu manh đấy." khẽ cười hắn vẫn ôm chặt không buông tay, hắn phải kiềm chế đợi đến lúc nàng gả cho hắn, danh chính ngôn thuận thuộc về hắn.
Nghe vậy nàng nàng đứng bất động không dám nhúng nhích dù một chút, nhìn tiểu thiên hạ nghe lời như vậy hắn khẽ cười cúi đầu hôn nhẹ lên trán xinh đẹp của nàng.
" Vài ngày nữa đến trung thu ta đã sai người làm cho nàng bộ y phục vào cung chính thức ra mắt với mọi người " hắn nhỏ nhẹ nói, hắn muốn cho cả thiên hạ này biết nàng là của hắn chỉ thuộc về hắn. Sau này nàng sẽ là nương tử của hắn, là hắn duy nhất nương tử.
Nàng được hắn ốm đến bên giường nhìn khuôn mặt của hắn lóe lên ôn nhu trong mắt lại chứa ý cười, có ai biết được Hàn vương lãnh khốc thị huyết này lai có khuôn mặt hết sức dịu dang như vậy. Nữ nhân khác thấy sẽ mê mệt hắn mất, nghĩ đến đây khuôn mặt nàng tái lại.
Thấy nàng không đáp lời hắn khẽ nhướng mày nhìn nàng thấy sắc mặt nàng không tốt lo lắng hỏi " Tịch nhi có chuyện gì trong người không thoải mái sao?" một người luôn luôn khuôn mặt lạnh lùng bình tĩnh Hàn vương trở nên bối rối tay chân, sốt ruột lo lắng, nếu bị đấm Nhất Sát thấy thì bọn hắn trợn mắt cho rằng chủ tử của mình bị đánh tráo rồi.
Nghe thấy giọng sốt ruột của hắn nhìn khuôn mặt méo mó vì lo lắng của hắn, nàng phì cười âm thanh trong trẻo vang lên khắp Tịch Uyển. Tại sao hắn lại dễ thương như vậy chứ.
"Tại sao chàng lại dễ thương như vậy chứ!"Vừa nghĩ đã nói. Lãnh Hàn nghe xong bất ngờ ngẩn người mặt tối lại, đường đường là vương gia uy nghiêm hắn ai nghe danh cũng sợ mất mặt thế à nàng dám nói hắn dễ thương, nàng là người đầu tiên khen hắn như khen một cô gái vậy, nếu là người khác thì chắc sẽ chết trong tay hắn không bàn cãi.
"Rầm " bên ngoài dường như có hai vật thể bị rớt xuống từ trên cây, không sai đó chính là Nhất Sát cùng Nhị Sát đang canh gác xung quanh bổng nhiên tiếng nói của nàng chuyền đến trong lỗ tai bọn họ hai người đồng thời té xuống " cô gái này chết chắc rồi lại dám nói chủ tử bọn họ dễ thương ". Hai người đồng thời mặc niệm cho Nhiễm Tịch.Bọn hắn nghe ngóng mãi mà không thấy tiếng động bên trong, bốn mắt nhìn nhau.
Bên trong phòng không gian êm ấm Lãnh Hàn ánh mắt hiện lên vài phần bất đắc dĩ nhẹ thở dài, nhấc tay lên gõ nhẹ đầu nàng " Ông trời phái nàng xuống khắc ta có phải không." Nếu là người khác thì chắc chắn chết không thể nghi ngờ nhưng ngược lại nàng nói hắn đành chấp nhận vậy ai biểu nàng là nữ nhân của hắn làm gì, hắn yêu còn không kịp nào nỡ phạt nàng.
Nàng che lại cái đầu bị hắn gõ khuôn mặt cưới cười nhìn hắn "Đúng vậy, ta phụng mệnh lão nhân gia đến đây khắc chàng ". Nhìn khuôn mặt nghịch ngợm của nàng hắn đành bó tay, nhje ôm nàng vào lòng nằm xuống giường hôn nhẹ lên mắt nàng tới môi nàng, dù chỉ chạm nnhej qua nhưng khiến nàng chiềm đắm vào trong đấy.
Nhớ lại câu nói của hắn nàng mới trả lời " Trong phủ mẫu thân đã cho người làm y phục cho ta rất nhiều rồi chàng đừng lo lắng chuyện này."Hôm trước mẫu thần vừa cho tú nương đến đo số cho nàng cho ra rất nhiều kiểu áo nhiều đến khiến nàng xem mà đau cả đầu.
"Sau này đồ vật của nàng phải là từ tay ta chuẩn bị " câu nói tuy nhẹ nhàng nhưng lại nghe ra mệnh lệnh không được từ chối nàng liền chấp nhận vậy, ai biểu hắn là nam nhân của nàng, gặp người khác ra lệnh cho nàng, nàng sẽ một cước đá tung hắn.
Nằm kế bên hắn nghe được mùi hương đặc trưng riêng hắn hơi thở ấm áp của hắn khiến nàng cảm thấy an toàn, cơn buồn ngủ kéo đến nàng nhích đến trong ngực hắn tìm tư thế thoải mái ôm chặt eo hắn rồi thiếp mắt đi. Nhìn động tác của nàng như con mèo nhỏ lười biến muốn hắn chở che trong lòng ngực. Hắn mỉm cười nàng rất đặc biệt lần đầu tiên có người khiến hắn cười rất nhiều , nói cũng rất nhiều, khiến hắn hạ mình hầu hạ, khiến hắn muốn bảo vệ nàng không bị thương tổn đến, khiến hắn muốn bên nàng mãi mãi, hắn thấy hắn càng yêu nàng nhiều hơn càng muốn thấy nhiều gương mặt đáng yêu của nàng, bên cạnh nàng hắn không hề bài xích khi tiếp xúc nàng, như có vật gì đó hút hắn đến gần nàng còn bảo hắn phải yêu thương bảo vệ nàng.
Bên nàng khiến hắn ấm áp, cũng không biết hắn đã thiếp đi khi nhìn tiểu nhân nhi trong lòng lúc nào, nàng như thuốc an thần của hắn vậy. Ở bên nàng hắn ngủ rất sâu.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook