Khi sửa sang vườn hoa xong cũng là lúc chạng vạng, tổ chương trình đã chuẩn bị bữa tối cho các khách mời.


Trải qua buổi chiều lao động phá băng, lúc ăn cơm cũng khá hài hòa.


Sau bữa tối là đến phân đoạn chơi trò chơi để chọn phòng kinh điển.


Biệt thự có cả thảy 4 tầng.


Tầng 1 là phòng khách, phòng bếp và các phòng sinh hoạt chung.


Tầng 2 mỗi bên có hai phòng, tổng cộng là bốn phòng, cứ hai phòng thì xài chung 1 phòng vệ sinh.


Tầng 3 là tốt nhất, cả tầng chỉ có hai phòng, có phòng tắm riêng, view đẹp.


Tầng trên cùng là gác xép, cả hai phòng đều nhỏ, hơn nữa muốn tắm thì phải dùng nhà vệ sinh dành cho khách ở tầng 1.


Mọi người đều không muốn ở gác xép, mấy cặp vợ chồng vốn đang im lặng đưa mắt nhìn nhau, ra hiệu cho nhau cố gắng.


Ngoại trừ Kỷ Trì Sâm và Khương Tô Mịch.


Hai người đứng ở đó không nói lời nào.


"Hai người này chỉ thiếu nước khắc lên mặt hai chữ không quen.

"

"Sao mị lại có cảm giác giống như là Khương Tô Mịch ghét bỏ Kỷ tổng vậy ta?"

"Không thể nào.

Vậy mà vẫn có người nghèo tới mức không có tiền đi khám mắt à?"

Đang lúc mọi người còn chưa kịp hiểu chuyện gì xảy ra thì một nhóm người đột nhiên lao tới, đem các khách mời tách ra, đưa vào các khu vực khác nhau.


Livestream cũng chu đáo mà chia màn hình thành 8 phần nhỏ, người xem có thể một lúc xem cả 8 khách mời hoặc chọn phòng livestream của khách mời mình yêu thích để xem.



Sau khi một làn sóng người lao tới tách nhóm khách mời, các khách mời cũng bối rối như khán giả.


Sau khi các khách mời ổn định chỗ ngồi, có 8 người cầm bảng vẽ bước ra, đi đến trước mặt họ.


Trong không gian vang lên âm thanh của đạo diễn, " Người bây giờ đứng trước mặt các vị chính là họa sĩ, các vị cần phải miêu tả chính xác cho họ hôm nay vợ/chồng cũ của bạn đã mặc trang phục gì.

Miêu tả càng chi tiết và chính xác thì sẽ có thể nhận được quyền ưu tiên chọn nhà.


Khó trách đột nhiên có một nhóm người lao ra tách nhóm khách mời, chắc hẳn là sợ bọn họ có thời gian phản ứng.


Đạo diễn, "Được rồi, đếm ngược 20 phút bắt đầu.

"

Các vị khách nhanh chóng chìm vào hồi tưởng, bắt đầu nhớ lại hình ảnh của đối phương.


Từ Lam, "Áo sơ mi, quần tây,! "

Sở Tri cũng nhớ khá rõ quần áo của Từ Lam, cũng miêu tả kiểu tóc và màu tóc của cô ấy.


Dịch Tư Ân cũng nói được cái được cái mất.


Nhưng Tôn Cảnh Minh cơ bản không nhớ rõ Dịch Tư Ân mặc cái gì, hắn chỉ quan tâm có rải đường được hay không, suy nghĩ một lúc lâu cũng chỉ miêu tả sơ qua quần áo của Dịch Tư Ân.


Dương Mạn dựa vào trí nhớ của mình miêu tả đại khái trang phục của Thôi Bình Đào.


Cuối cùng cô ấy cười nói, "Phong cách cũng gần giống như trước đây.

"

Cô ấy vốn dĩ nhìn rất dịu dàng, lúc khẽ cười, cả người toát lên vẻ nhu hòa.


Nhưng Thôi Bình Đào thậm chí không thể nhớ được Dương Mạn đang mặc gì.


Tuy nhiên cũng không nhiều người chú ý đến bọn họ.


Bởi vì mọi người đều đến xem Kỷ Trì Sâm và Khương Tô Mịch.



Nếu nói Sở Tri mô tả chi tiết, thì Kỷ Trì Sâm chính là phục dựng lại Khương Tô Mịch từng chút một.


Kỷ Trì Sâm ngồi trên ghế, " Hôm nay cô ấy mặc một chiếc váy đen nhỏ đơn giản, đi cùng là một đôi bốt đen, cao khoảng 4 phân, mái tóc màu nâu sẫm dài ngang eo, rẽ ngôi bốn sáu, đeo khuyên tai! "

Không chỉ mô tả chính xác những thứ dễ thấy như quần áo, kiểu tóc mà ngay cả những phụ kiện nhỏ như hoa tai, dây chuyền cũng được miêu tả về màu sắc và kiểu dáng.


Thậm chí màu son số mấy cũng nói ra được.


Trên màn đàn tràn đầy những hàng dấu chấm hỏi.


"???"

"Sao có thể nhớ rõ ràng như vậy? Kỷ Trì Sâm, mắt anh lúc nào cũng để trên người Khương Tô Mịch chứ gì!"

Khương Tô Mịch thực sự không cố ý nhớ lại xem Kỷ Trì Sâm đã mặc gì, chỉ là mới vừa nãy lúc tỉa hoa có nhìn thoáng qua.


Âu phục của anh đều theo từng bộ, chỉ cần nhớ hoa văn trên áo là được rồi.


Kỷ Trì Sâm không mang nhiều phụ kiện, chỉ có đồng hồ, khuy măng séc và kẹp cà vạt.


Hai năm qua cái gì nên thấy cũng đã thấy, quét mắt một cái liền biết là cái nào.


Cho nên Khương Tô Mịch ngoại trừ kiểu dáng của đồng hồ không miêu tả được, còn lại kẹp cà vạt và khuy măng séc đều nói được màu sắc và kiểu dáng.


"Bọn họ vừa mới chia tay không lâu, nhớ rõ hơn mấy cặp khác cũng là chuyện bình thường! phải không?"

"Nếu nói bình thường, vậy bồ có nhớ được trang phục từ đầu đến chân ngày hôm qua của người yêu bồ không?"

"Suy nghĩ của mị có hơi đen tối, mị cảm thấy nó rất ngọt ngào huhu.

"

"Thôi Bình Đào thật sự không thể so nổi với Kỷ Trì Sâm, Hôm nay rốt cuộc hắn có nhìn thấy Dương Mạn không thế?"

"Tôn Cảnh Minh cũng vậy!"

"Sở Tri nói cũng rất chi tiết, nhất định là nhìn Từ Lam nhiều lắm!"


Kỷ Trì Sâm mô tả rất chi tiết, nên anh là người xong cuối cùng.


Sau khi tất cả khách mời đều miêu tả xong, nhân viên công tác thu hồi tranh của mỗi họa sĩ, mọi người trở về phòng khách.


Hình ảnh đầu tiên được hiển thị là Thôi Bình Đào miêu tả Dương Mạn.


Bức tranh chỉ có phần áo trên, hoa văn trên áo còn không đúng.


Ngay cả đạo diễn cũng cau mày.


Thôi Bình Đào ngượng ngùng gãi gãi đầu, " Tôi không để ý đến cái này lắm.

"

Nụ cười trên mặt Dương Mạn suýt chút thì không giữ nổi.


Bên nhóm của Dịch Tư Ân và Tôn Cảnh Minh, Dịch Tư Ân trả lời đúng khá nhiều, Tôn Cảnh Minh cũng chỉ tốt hơn Thôi Bình Đào một chút.


Dịch Tư Ân ở trong lòng mắng Tôn Cảnh Minh mấy chục lần, nhưng ngoài mặt vẫn cười nói, " Lại nói, tôi có mấy bộ quần áo cùng màu sắc và kiểu dáng.

"

Ám chỉ mình có nhiều quần áo trang sức, cho Tôn Cảnh Minh một lời giải thích.


Nhóm của Từ Lam và Sở Tri, hai người miêu tả được đến tám chín phần mười.


Đạo diễn lấy ra hai bức tranh cuối cùng, đôi mắt hơi mở to.


Hắn cầm lấy một cái đặt tới bên cạnh Khương Tô Mịch, " Chỉ cần vẽ mặt lên rồi nói đây là ảnh chụp cũng được luôn.

"

Khương Tô Mịch nhìn bức tranh, quả nhiên giống cô như đúc.


Nhưng cô cũng không ngạc nhiên, nhẹ nhàng nhìn lướt qua rồi trả lại cho đạo diễn.


Kỷ Trì Sâm vốn có trí nhớ tốt, có thể nhớ kỹ cũng không có gì lạ.


Kết quả không còn nghi ngờ gì nữa, Khương Tô Mịch và Kỷ Trì Sâm chuyển đến tầng 3, Dương Mạn và Thôi Bình Đào ở gác mái, còn lại hai nhóm ở tầng hai, nhóm của Từ Lam chọn trước, chọn hai căn phòng có tầm nhìn tốt hơn ở phía bên trái.


Khi mọi người đi lấy hành lý, Từ Lan đột nhiên nói, "Có thể cho tôi bức tranh miêu tả tôi được không?"


Đạo diễn hơi sửng sốt, nhưng vẫn lấy bức tranh đưa cho cô, "Có thể.

"

Sở Tri đang lấy hành lý ngẩng đầu nhìn cô, nhưng Từ Lam lại không nhìn anh, cầm lấy hành lý của mình rời đi trước.


Ngày đầu tiên cứ như vậy mà kết thúc, livestream cũng kết thúc với việc các khách mời trở về phòng của mình.


Nhưng sự náo nhiệt trên mạng mới chỉ bắt đầu.


Từ khóa Kỷ Trì Sâm camera hình người trở thành hotsearch.


Nổi nhất là đoạn livestream anh mô tả chính xác trang phục của Khương Tô Mịch hôm nay.


"Trước khi mị bấm vào thì kiểu cái từ khóa gì mà làm lố dữ, sau khi bấm vào mị liền quỳ xuống luôn rồi.

"

"Ảnh quan sát thật tinh tế quá, nhưng mị không thấy ảnh nhìn chằm chằm Khương Tô Mịch.

"

"Có một loại nhìn gọi là nhìn lén.

"

" Hơn nữa Khương Tô Mịch miêu tả cũng rất chính xác nha, dù kiểu dáng đồng hồ bị sai nhưng cũng không khác biệt lắm.

"

"Nói thật, tui thích cặp này hơn cặp Dịch Tư Ân, mặt ngoài không thân nhưng thực ra lại biết nhau rất rõ.

"

"Phá án, Kỷ Trì Sâm trí nhớ rất tốt, từng đạt giải thưởng.

"

"Không thích CP này thì có thể không quan tâm nhiều, nhưng đừng xấu xa như vậy.

"

Trên mạng chia làm hai phe, bên nào cũng cho mình là đúng, thảo luận ồn ào sôi nổi, sáng hôm sau từ khóa vẫn còn treo trên hotsearch.


Nhưng cái này cũng không ảnh hưởng đến các khách mời có được một giấc ngủ ngon.


Dù sao cũng là một ngày vất vả, buổi trưa còn lao động, tất cả mọi người đều mệt mỏi.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương