Hắn vo tròn đao Hàn Sương lại rồi vứt sang một bên. Thanh đao này quá nhẹ quá yếu, không còn thích hợp với hắn hiện tại nữa rồi. Sử dụng đến còn không bằng sử dụng uy lực của đôi tay hắn.
Ngụy Hàn hung ác gầm thét một tiếng, hắn cảm thấy trong cơ thể mình có sức lực dồi dào dùng không hết. Khí chất thô bạo giết chóc trào dâng trong lòng làm hắn khó chịu.
Ngụy Hàn như phát điên vung quyền về phía vách núi phía trước.
“Rầm, rầm, rầm.” Nắm đấm khủng bố tựa như cơ giáp hạng nặng giáng xuống trái núi.
Mỗi một lần xuất quyền đều khiến vách đá bị đập nát vụn. Từng cái hố nắm đấm lớn trải rộng trên sườn núi, Ngụy Hàn đã dùng đôi tay của mình, mạnh mẽ đào ra một sơn động.
Hắn hít một hơi thật sâu, cảm giác cường đại nghiền ép này, thật sự là làm cho người ta say mê.
Ngụy Hàn chỉ cảm giác mỗi tế bào trên người hắn, đều giống như nổ tung, thiêu đốt trong ngọn lửa hung tàn. Mỗi lần mà hắn hít thở, lại cảm nhận được sâu trong lòng có một nhiệt lượng dã man muốn phun trào.
Mỗi một nhịp đập của trái tim, truyền năng lượng khổng lồ đến mọi góc của cơ thể, cung cấp cho hắn ta sức mạnh liên tục.
"Đây chính là cảm giác khi luyện thành Luyện Bì chân chính, khiến khí lực không ngừng sinh sôi sao?”
"Không! Vẫn chưa đủ, sáu tầng da vẫn chưa hoàn hảo. Ta muốn có đến chín tầng, thậm chí là mười hai tầng, đến lúc đó mới đạt được kim thân bất hoại chân chính.” Ngụy Hàn hưng phấn nói.
Nhưng đúng lúc này, một tiếng thú rống truyền đến từ xa.
Vị trí sơn cốc luyện công hẻo lánh, nhưng cũng thường xuyên có dã thú tiến vào. Bên dòng suối chính là bảo địa của các loài sơn lâm điểu thú, nên có tiếng thú rống cũng không quá lạ.
Nhưng Ngụy Hàn lại nghe ra tiếng thú rống này không tầm thường.
Tiếng của nó trầm thấp vô cùng mạnh mẽ tựa như mãnh hổ bá chủ rừng rậm khiến người ta sợ hãi.
“Chẳng lẽ là ta gây động tĩnh quá lớn mới hấp dẫn yêu thú đến?”
Trái tim Ngụy Hàn đập điên cuồng, cẩn thận nhìn về phía nguồn gốc âm thanh.
Chỉ thấy một con báo hoa khổng lồ cao hơn người, hình thể khổng lồ, thân dài hai trượng, đang đứng ở phía trên vách núi, lạnh lùng nhìn chăm chú vào hắn.
“Không xong rồi.” Sắc mặt Ngụy Hàn chợt trở nên khó coi.
Hắn vốn tưởng rằng nơi này tới gần huyện Thanh Sơn, sẽ không đến mức gặp yêu thú. Không ngờ rằng lại xui xẻo gặp phải loại vật hung tàn này.
Yêu thú yếu ớt nhất cũng có thể đánh bại cao thủ Luyện Huyết cảnh. Chúng nó hút tinh hoa thiên địa nhật nguyệt, lại may mắn ăn linh thảo trong núi. Từ một dã thú bình thường rồi lột xác thành yêu thú, kỹ năng săn giết con một là số một.
Liệp Hổ sơn trang loại là trang trại săn thú lớn mà hằng năm cũng chỉ săn được hai con yêu thú. Mỗi lần đều phải hao phí thời gian bố trí, vận dụng rất nhiều nhân thủ, trả giá thương vong, mới có thể săn giết được chúng.
Hiện tại Ngụy Hàn một mình gặp phải yêu thú, kết cuộc không cần nói cũng biết.
Muốn chạy không? Đừng đùa! Báo yêu nhanh nhất chính là tốc độ, trước giờ có ai từng chạy thắng nó chưa?
Tuy Ngụy Hàn không am hiểu các loại yêu thú, nhưng cũng phải biết sợ. Hôm nay nhất định phải chém giết hoặc đánh lui nó mới được.
“Cũng được, vừa khéo thực lực của ta vừa tăng.”
“Ta muốn nhìn xem những yêu thú các ngươi, có được mấy phần bản lĩnh?”
Ngụy Hàn triển khai sáu tầng da của mình, đáy lòng tràn đầy chiến ý. Trốn cái gì, để xem nó có thể phá phòng ngự của hắn hay không rồi nói tiếp.
Ngụy Hàn nhìn chằm chằm khiêu khích khiến báo yêu phẫn nộ. Nó cảm thấy con mồi nhỏ bé trước mặt không trốn, quả là đang sỉ nhục nó.
Yêu thú báo hoa gầm gừ tức giận, sau một khắc liền nhảy từ trên vách núi xuống.
“Thật nhanh!” Ngụy Hàn trong lòng cả kinh, lần đầu tiên cảm nhận được lực áp bách của yêu thú.
Con báo hoa mai khổng lồ này giống như tia chớp nhào tới, vách núi cao trăm thước đối với nó mà nói giống như đi trên mặt đất bằng phẳng. Sau vài lần nhảy lên liền đến được chân núi, trực tiếp nhào về phía Ngụy Hàn.
Với tốc độ thuấn di của hắn, vẫn có thể cố gắng tránh né.
Nhưng Ngụy Hàn cố ý thử thực lực của con yêu thú này, bởi vậy không những không trốn, ngược lại dùng hai tay bảo vệ chỗ quan trọng của mình, trực tiếp đụng độ với báo hoa.
Báo hoa mai giật mình vì hành động này của hắn ta, nhấc chân đánh bay Ngụy Hàn ra ngoài. Khí lực cực lớn oanh kích trên người, móng vuốt sắc bén thuận thế cắt đứt da. Ngụy Hàn miệng phun máu tươi đụng vào vách núi mới ngừng lại.
Nhưng hắn lại không hoảng hốt cười, bởi vì yêu thú báo hoa mai chỉ phá vỡ ba tầng phòng ngự của hắn. Tầng thứ nhất Kim Chung hộ thể nghiền nát, tầng thứ hai Kim Cương lưu ly vỡ vụn, tầng thứ ba Hắc Giáp Phiến cũng bị móng vuốt sắc bén xẹt qua.
Nhưng Ngụy Hàn có sáu lớp màng da bảo vệ cơ thể .
Móng vuốt sắc bén của báo hoa mai cắt qua ba tầng đầu tiên đã mất đi tính uy hiếp. Bị tầng thứ tư ngăn lại nên Ngụy Hàn không hề bị chảy máu. Chỉ sau một hơi thở, da trên cơ thể đã được sửa chữa hoàn thiện.
Báo hoa hoảng sợ, nó nhìn chằm chằm người đàn ông trước mặt như gặp quỷ. Theo bản năng lùi về phía sau vài bước, hiển nhiên không hiểu vì sao mình toàn lực tập kích, đối phương lại không hề bị thương.
"Chỉ có vậy thôi sao?" Ngụy Hàn lộ ra ý cười châm chọc.
Vừa rồi hắn còn bị hình thể khổng lồ của yêu thú dọa sợ đến mức run rẩy. Hiện tại xem ra cũng chỉ có thế mà thôi, móng vuốt không thể làm tổn hại đến da của hắn. Sức mạnh nhiều nhất chỉ khoảng hai vạn cân, còn không mạnh bằng một tay của hắn.
“Với chút bản lĩnh này, cũng dám coi ta là con mồi?
"Ai cho mày làm thế chứ?" Ngụy Hàn gầm nhẹ một tiếng, nhanh như chớp phát động phản kích vào báo hoa.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook