“Chẳng lẽ triều đình bại trận rồi?” Lúc này, Ngụy Hàn liền nghĩ ra một điều quan trọng.
Nhất định là triều đình thua trận, phản quân Tiêu vương mới kiêu ngạo như vậy. Thế nên quan phủ huyện Thanh Sơn đối mặt với Hắc Phỉ cũng không dám quá cứng rắn. Trần gia và Tần gia cùng những đại phú hộ ở nơi này mới nịnh nọt gã như vậy, có lẽ để chừa lại đường lui.
Cũng chỉ có lời giải thích này mới có thể làm cho mọi chuyện dễ hiểu.
Nghĩ tới đây, Ngụy Hàn cười khẽ một tiếng nói: "Sư phụ yên tâm, thân phận của chúng ta không xứng nói chuyện với ngài ấy, nhưng Tần sư đệ thì khác, gần đây nhà bọn họ thường xuyên qua lại với Hắc Phỉ.”
Bồ Hưng Hiền nheo hai mắt lại, nhìn chằm chằm mọi người đang nói chuyện vui vẻ trong chính sảnh, sắc mặt trở nên vô cùng khó coi.
Từ phản ứng của ông, Ngụy Hàn cũng nhìn ra được. Chỉ sợ thái độ của Trần gia đối với phản quân cũng có mâu thuẫn rất lớn.
Giống như thái độ của các hộ giàu có ở huyện Thanh Sơn bây giờ, có người nịnh bợ, có người chán ghét, lựa chọn của mỗi nhà đều không giống nhau.
“Đại loạn, sắp tới rồi!” Ngụy Hàn thở dài trong lòng.
Ngụy Hàn suy đoán thế cục rất có thể sẽ thay đổi trong vài ngày tới. Hiệu thuốc Trần thị và tửu lâu Tụ Phúc là nơi đông đúc hỗn tạp, tin tức linh động. Tuy Rằng Ngụy Hàn không cố ý hỏi thăm gì cả nhưng những tiếng nghị luận của mọi người đã truyền không ít tin tức vào tai hắn.
Vương triều Đại Ly đang rất chật vật để tiêu diệt phản quân Dự Châu. Lúc trước huyện Ôn, huyện Tây Bình liên tiếp bại trận. Đại quân triều đình tổn thất không ít binh mã, hiện tại đã lui thủ ở huyện Sa.
Nói cách khác, phản quân cách huyện Thanh Sơn không xa nữa. Nếu đại quân triều đình đại bại, huyện Thanh Sơn đứng mũi chịu sào sẽ bị phản quân công phạt.
Cũng khó trách các thế lực lớn trong huyện, kể cả quan phủ đều cẩn thận từng li từng tí. Gần đây Hắc Phỉ liên tiếp gây chuyện nhưng chẳng ai quản, thì ra phía sau có chỗ dựa trâu bò mới không thèm sợ ai.
Tin dữ này lưu truyền giữa phố phường, khiến bầu không khí các nơi đều khẩn trương. Rất nhiều hộ giàu có đều sợ hãi bán sản nghiệp, muốn cả nhà di chuyển đến quận thành lánh nạn.
Kẻ không muốn di chuyển đến nơi khác thì thắp nhang cầu ông bà tổ tiên phù hộ độ trì. Thân cận, lôi kéo chút quan hệ với phản quân, tương lai cầu chúng giữ mạng.
Cùng lúc đó danh tiếng của Tần gia lại nổi lên.
Bọn họ nửa công khai lấy thân phận đại diện cho Hắc Phỉ, đánh tiếng với các phú hộ quyền quý ở huyện Thanh Sơn đòi tiền bạc, lương thực. Công khai ủng hộ phản quân, gây ra động tĩnh không nhỏ.
Tất cả những chuyện này không liên quan đến Ngụy Hàn, tạm thời phiến quân không thể đánh tới nơi này. Hắn vẫn như trước mỗi ngày bôn ba bận rộn tại tửu lâu Tụ Phúc và hiệu thuốc Trần thị, chạng vạng chạy đến Bách Thiện Đường nhìn một cái, ban đêm liền chạy ra sơn cốc ngoài thành luyện công.
Thực lực của hắn liên tục tăng cao, đầu tháng năm cả năm công pháp treo máy đều được lấp đầy.
Giờ này khắc này Ngụy Hàn đã có sáu môn luyện bì công pháp đạt tới cực hạn, trên bản thuộc tính cho thấy, hắn là Luyện Bì cảnh viên mãn, tiến độ rèn thể đạt tới 75,3%, vẫn còn không gian tiến bộ rất lớn.
Nhờ thế thực lực của hắn đã vô cùng khủng bố, không chỉ có sáu lớp da đao thương bất nhập mà trong cơ thể cũng có sáu luồng chân khí đỏ như máu chiếm cứ. Nâng tay nhấc chân cũng khiến hắn bộc lộ ra lực lượng kinh người.
Trong thung lũng, đêm trăng mát mẻ.
Ngụy Hàn xé nát xiêm y rách nát vì luyện công, lộ ra một thân cường tráng, cao gầy đẹp đẽ. Hắn vận chuyển công pháp của sáu bộ, làn da vốn trắng nõn ập tức nổi lên từng tầng kim quang nhàn nhạt.
Một tiếng chuông vàng đột nhiên xuất hiện, bao phủ toàn thân hắn. Bảo vệ cơ thể hắn vô cùng chặt chẽ không để lại bất kỳ kẽ hở nào.
Đây là "Kim Chung Hộ Thể Công" cấp bậc cực hạn, nó lấy chân khí ngưng tụ thành kim chung hộ thân. Lực phòng ngự rất biến thái, thậm chí có thể tự động hộ thể.
Biến hoá của Ngụy Hàn chưa dừng lại, trên kim chung bao phủ lớp giáp lân màu đen, cả mí mắt cũng có, cả người trở thành nhân long hung tợn.
Sáu lớp da như áo giáp bảo vệ, chỉ cần gặp công kích sẽ lập tức kích hoạt. Lực phản đòn, uy chấn bảo hộ có thể nói là vô địch.
Thân thể Ngụy Hàn bởi vậy mà trở nên cao lớn, cả người giống như là yêu thú hình người mặc hắc giáp, hung tàn mà khủng bố.
Ngụy Hàn quyết đoán rút đao Hàn Sương ra, hung tợn chém về phía cánh tay mình. Nhưng chỉ có tiếng leng keng vang lên, tia lửa văng ra bốn phía. Sáu lớp da dễ dàng ngăn cản đợt công kích này, đao Hàn Sương gọt sắt như bùn không thể phá vỡ nổi lớp da đầu tiên của hắn.
“Ha ha ha!” Ngụy Hàn cảm thấy mỹ mãn nở nụ cười.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook