Sau mấy làn thử nghiệm, hắn phát hiện ra việc nuốt dược liệu khiến thần kinh tỉnh táo sẽ tăng tốc treo máy phổ thông. Cùng một loại dược liệu chỉ có thể nuốt một miếng, nuốt nhiều lần chỉ có thể nhận được kết quả giống nhau chứ không thể tăng thêm tốc độ. Thế nhưng nếu đó là dược liệu khác nhau thì có thể tăng thêm tốc độ treo máy.
"Cửu Tiết Xương Bồ, Băng Phiến, Thủ Ô Đằng, Toan Tảo Nhân, Thiềm Tô, Hợp Hoan Hoa. . ."
Ngụy Hàn càng ăn càng vui vẻ, dù gì hắn cũng có tấm thân bất tử, dù là độc cũng không sợ. Sau khi ăn liên tiếp hai mươi, ba mươi loại thuốc kích tỉnh thì tốc độ treo máy được cố định tại con số 50, không thể tăng lên nữa.
So với tốc độ như rùa bò hiện tại, thì đây chính là tốc độ hoả tiễn. Các thông tin về dược liệu và công dụng của nó hiện lên trong đầu hắn. Nguỵ Hàn hơi nheo mắt yên lặng, lướt qua một hồi các thông tin đó.
Còn chưa đến hai canh giờ, một tiếng nhắc nhở đã vang lên:
[Ting! “Phân biệt dược liệu cơ sở" đã thăng cấp, tốc độ treo máy x 50 lần, độ thuần thục 3/2000.]
Trong nháy mắt, Nguỵ Hàn đã hiểu thông suốt về các dược lý. Thậm chí hắn không cần mở mắt, chỉ cần đưa tay sờ một cái là dã biết được đó là loại thảo dược nào. Tên thuốc ra sao, hái như thế nào, công dụng của nó, đến cả quy cách sắc thuốc cũng thuộc nằm lòng.
Nhờ thế hiệu suất làm việc của hắn cũng tăng vọt, phơi nắng, đảo thuốc, các kỹ thuật phơi thuốc đều vô cùng thành thạo. Không chỉ bỏ xa những người mới mà còn vượt trên những học đồ lâu năm, kỹ năng thuần thục như mây trôi nước chảy. Chẳng qua Nguỵ Hàn không biết, biểu hiện của hắn đã lọt vào mắt của Từ quản sự.
Lúc chạng vạng tối, đám tạp dịch học việc vừa kết thúc một ngày bận rộn. Mọi người đều đã mệt mỏi nhưng vẫn phải vội vàng ăn cơm tối rồi gom nhau lại luyện tập trong võ trường. Sân luyện võ của hiệu thuốc Trần thị không lớn lắm, mười mấy thiếu niên đứng sát nhau là đã hết chỗ.
Một nam nhân trung niên mặc trường bào đen đứng ngay tại đó, ánh mắt ông ta sắc bén như đao, liếc một cái đã khiến mọi người im bặt. Cả đám câm như hến khiến bầu không khí trở nên áp lực.
“Tại hạ là Vương Mục, sư phụ võ đạo phụ trách đội hộ vệ.” Nam nhân trung niên cao giọng nói: “Các ngươi có thể gọi ta là Vương giáo đầu.”
“Bái kiến Vương giáo đầu.” Các thiếu niên thức thời chào hỏi.
Vương giáo đầu hài lòng gật đầu, tiếp tục nói: “Bây giờ thời thế hỗn loạn, dù là hành y chuẩn bệnh hay là lên núi hái thuốc cũng phải biết chút võ thuật bảo vệ bản thân.”
“Các ngươi đều là nạn dân xuất thân bần hàn thế nên các ngươi cần phải liều mạng hơn người khác, bây giờ hiệu thuốc cho các ngươi cơ hội, các ngươi phải trân trọng rõ chưa?”
“Dạ.” Các thiếu niên đồng thanh đáp.
Tiếng hô mạnh mẽ khiến toàn bộ hiệu thuốc đều phải đưa mắt nhìn xem. Rất nhiều người làm cũ của hiệu thuốc nhìn về phía võ đường bằng ánh mắt hoài niệm, bọn họ đã từng nhiệt huyết như vậy.
“Võ giả trước tiên phải luyện quyền cước rồi mới nói đến binh đao.” Vương giáo đầu tiếp tục nói: “Bước đầu tiên chính là lấy rèn thể luyện lực làm căn cơ, gọi là luyện lực cảnh!”
“Sau đó từng bước tu luyện, luyện bì, luyện huyết, rèn cốt, tẩy tủy, thông khiếu, cho đến đất trời hợp nhất với con người, bước vào cảnh giới chí tôn. Kẻ nào mạnh mẽ còn có thể thay đổi sơn hà, dùng đao trảm yêu ma.”
"Hiệu thuốc Trần thị chúng ta có hai môn cơ sở rèn thể luyện lực pháp, là Hỗn Nguyên Công và Ngũ Cầm Quyết. Tuy chúng không phải môn pháp thượng thừa, nhưng so với các võ quán bình thường đã mạnh hơn lắm rồi. Có thể khiến các ngươi thăng tới đỉnh phong của cảnh giới luyện lực.”
“Hiện tại ta sẽ diễn mỗi bộ một lần, các ngươi xem cho kỹ. Không yêu cầu học toàn bộ hai môn, chỉ cần các ngươi chọn một bộ thích hợp với mình để luyện là được.”
Vương giáo đầu nói xong trực tiếp bày ra tư thế luyện quyền. Quyền cước đánh ra liên tục, thuần thục như nước chảy mây trôi. Uy lực quyền phong rất lớn, thỉnh thoảng còn chấn động không khí xung quanh khiến hai mắt các thiếu niên tỏa sáng.
"Thật mạnh! Bộ Hỗn Nguyên Công này rất tốt!"
“Tốt cái rắm, ta nghe người làm cũ trong hiệu thuốc nói. Thật ra Hỗn Nguyên Công chẳng là gì cả, chỉ mạnh hơn công pháp thối nát ngoài kia một chút mà thôi."
“Không biết uy lực của Ngũ Cầm Quyết như thế nào, độ khó có cao hay không?”
Các thiếu niên hưng phấn nghị luận.
Vương giáo đầu cũng không nói nhiều, chỉ tốn thời gian một nén nhang đã biểu diễn cả hai công pháp một lượt, sau đó giảng giải về các công pháp.
"Hỗn Nguyên Công là môn pháp rèn thể luyện lực, tổng cộng chín thức ba mươi sáu động tác. Tâm pháp của nó chính là ‘Hỗn Nguyên Như Ý', tuỳ tâm sở dục lựa thế mà đi. Mỗi động tác đều phải do bản thân chủ nhân điều khiến, càng có lực càng mạnh mẽ.”
“Ngũ Cầm Quyết thì phức tạp hơn một chút, nó bắt chước năm loại động vật hổ, hươu, gấu, vượn, hạc. Tổng cộng mười tám thức tám mươi mốt động tác, một khi luyện thành thì có ngũ cầm lực, có thể công có thể thủ, uy lực kinh người!”
“Nếu các ngươi có thể luyện thành Ngũ Cầm Quyết là tốt nhất, nếu không thể cũng đừng cưỡng cầu, đại đa số hộ vệ đội chúng ta đều là luyện Hỗn Nguyên Công!”
"Mặt khác các ngươi còn nhỏ, lâu nay không được ăn no. Cơ thể không đạt được tiêu chuẩn rèn luyện, trước tiên cứ làm quen với động tác đã. Đừng có tự ý cố ép luyện tập, sau khi thân thể cường tráng rồi hãy dốc sức.”
Vương giáo đầu kiên nhẫn giải thích.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook