Thế Giới Huyễn Lực: Toàn Chức Thiên Tài
-
Chương 5: Tam tu huyễn lực!!!
Căn nhà bằng gỗ đơn sơ trên núi được bao bọc bởi rừng cây xanh tươi, chim chóc không kiêng dè gì mà tự do bay tới bay lui thậm chí còn đậu trên vai một nam nhân khoảng ba mươi đang trồng dược.
Ở kiếp thứ tư, nàng là một con chim sẻ nên nàng biết rằng động vật mà gần gũi với con người như thế thì chỉ có hai lí do.
Một là đã quá quen thuộc và người đó cũng không có ý định làm hại tới chúng, hai là người đó làm chúng cảm giác được sự an toàn và dễ gần.
Nhìn nam nhân ngũ quan chính trực, khuôn mặt hiền lành này thì theo nàng hắn thuộc thứ hai vì nếu thuộc loại thứ nhất thì động vật cũng sẽ có một chút kiêng dè đằng này chúng không có một chút sợ hãi nào.
“Gia gia” Vương Trung lên tiếng gọi nam nhân kia, nam nhân vẫn chăm chú vào đống dược thảo cũng không thèm nhìn Vương Trung nói: “Cái tiểu tử thối nhà ngươi, vừa mới đi sao lại về rồi? Đi chỗ khác đừng làm phiền ta”.
Trên đường đến đây nàng cũng nghe Vương Trung kể về “lão nhân” tên Vương Lương này. Sở dĩ nàng gọi Vương Lương là lão nhân vì tính tới nay tuổi thọ của Vương Lương đã là một trăm năm mươi bảy tuổi là một huyễn đan sư cấp bậc huyễn hoàng thất giai.
Ngoại hình con người ở thế giới này tùy thuộc vào tu vi huyễn lực, tu vi càng cao tuổi thọ càng dài, tốc độ già hóa cũng chậm lại chính vì vậy khi nghe Vương Trung gọi Vương Lương là gia gia nàng cũng không ngạc nhiên mấy.
Vương trung ủy khuất lên tiếng: “Ta mới không thèm làm phiền gia gia, chỉ là ta dẫn theo một tiểu muội muội lên đây khảo nghiệm thiên phú thôi mà” Nghe Vương Trung nói vậy, lúc này nam nhân mới dừng tay lại mà quan sát nàng: “Ngươi là nữ nhi của Âu Dương Lam?”
Hắn biết mẫu thân nàng? Cũng đúng, hắn là trưởng thôn ở đây mà. (mình cho Linh tỷ gọi Vương Lương là hắn luôn để đọc cho hay hơn a^^)
“Lão tiền bối, tiểu nữ là Bạch Nguyệt Linh, Âu Dương Lam chính là mẫu thân của ta” Như rất hài lòng về thái độ của nàng Vương Lương lấy tay lên xoa râu nhưng... hắn làm gì có cái râu nào, đúng lúc này Vương Trung thì thầm vào tai nàng: “ Hôm qua ta trốn khỏi nhà kho thì thấy lão bất tử này ngủ say vậy là ta dùng râu của lão để luyện tập huyễn lực kết quả râu lão bị ta đốt sạch”.
Phụt.
Nghe Vương Trung nói vậy làm nàng không nhịn được cười, nàng biết tên Vương Trung này rất nghịch ngợm nhưng không ngờ tới mức này, hỏi xem có ai đi đốt sạch râu của gia gia mình không a.
“Vương Trung cái tên xú tiểu tử nhà ngươi, cút xuống dưới núi cho ta” Vương Lang giận tới mặt mũi đỏ bừng, thở phì phò.
Vương Trung cảm thấy mình ở lại thì sẽ bị lão bất tử này dần cho một trận nên ba chân bốn cẳng chạy xuống dưới núi, trước khi đi không quên bỏ lại một câu: “Gia gia, để ta kiếm cho người một bộ râu giả” Lúc này đầu Vương Lương cũng bốc khói, hắn rống lên: “Ngươi về đây ta sẽ cho biết tay”.
Vương Lương quay đầu lại thấy nàng đang cười khúc khích thì xấu hổ lên tiếng: “Tiểu oa nhi, theo ta vào trong khảo nghiệm” Cố gắng làm cho bản thân mình nghiêm túc nàng đáp: “Vâng, mời tiền bối dẫn đường”.
Bước vào trong căn nhà nhỏ này nàng nhìn thấy đồ đạc cực kì gọn gàng dù sao đây cũng là thói quen của huyễn đan sư mà,vừa sạch sẽ lại gọn gàng. Trong không khí nàng còn ngửi thấy mùi thảo dược làm cho nàng cực kì dễ chịu.
“Đặt tay lên Huyễn tinh này đi” Vương Lương đưa tới trước mặt nàng một quả cầu thủy tinh được chia đều theo ba màu riêng biệt gồm đỏ, vàng, xanh lá theo nàng đã biết thì ba màu này lần lượt là công kích, phòng thủ và hỗ trợ đi, nàng nhẹ nhàng đáp: “Vâng”.
Sau khi đặt tay lên nàng có thể cảm nhận được có cái gì đó đang chuyển động qua từng ngóc ngách của cơ thể nàng không bỏ sót bất kì thứ gì. Vương Lương quan sát kĩ huyễn tinh không rời mắt.
Qua một lúc màu đỏ sáng.
Ừm, huyễn lực công kích, rất tốt.
Màu vàng cũng từ từ sáng lên.
A... song tu huyễn lực công kích và phòng thủ, thiên tài.
Vương Lương tưởng huyễn tinh sẽ không phát sáng nữa thì... màu xanh lá bắt đầu sáng lên.
Ầu móe, tam tu huyễn lực, qu... quái vật.
Vương Lương lúc này bị dọa đến linh hồn bay trên mây, còn Bạch Nguyệt Linh thì hoàn toàn rung động run rẩy lên tiếng “Ta... tam tu huyễn lực”.
Trời ạ, không ngờ nàng sở hữu cả ba loại huyễn lực, theo lịch sử thì chưa từng có người nào có cả ba loại huyễn lực có thể nói nàng là người đầu tiên!!!
Ở kiếp thứ tư, nàng là một con chim sẻ nên nàng biết rằng động vật mà gần gũi với con người như thế thì chỉ có hai lí do.
Một là đã quá quen thuộc và người đó cũng không có ý định làm hại tới chúng, hai là người đó làm chúng cảm giác được sự an toàn và dễ gần.
Nhìn nam nhân ngũ quan chính trực, khuôn mặt hiền lành này thì theo nàng hắn thuộc thứ hai vì nếu thuộc loại thứ nhất thì động vật cũng sẽ có một chút kiêng dè đằng này chúng không có một chút sợ hãi nào.
“Gia gia” Vương Trung lên tiếng gọi nam nhân kia, nam nhân vẫn chăm chú vào đống dược thảo cũng không thèm nhìn Vương Trung nói: “Cái tiểu tử thối nhà ngươi, vừa mới đi sao lại về rồi? Đi chỗ khác đừng làm phiền ta”.
Trên đường đến đây nàng cũng nghe Vương Trung kể về “lão nhân” tên Vương Lương này. Sở dĩ nàng gọi Vương Lương là lão nhân vì tính tới nay tuổi thọ của Vương Lương đã là một trăm năm mươi bảy tuổi là một huyễn đan sư cấp bậc huyễn hoàng thất giai.
Ngoại hình con người ở thế giới này tùy thuộc vào tu vi huyễn lực, tu vi càng cao tuổi thọ càng dài, tốc độ già hóa cũng chậm lại chính vì vậy khi nghe Vương Trung gọi Vương Lương là gia gia nàng cũng không ngạc nhiên mấy.
Vương trung ủy khuất lên tiếng: “Ta mới không thèm làm phiền gia gia, chỉ là ta dẫn theo một tiểu muội muội lên đây khảo nghiệm thiên phú thôi mà” Nghe Vương Trung nói vậy, lúc này nam nhân mới dừng tay lại mà quan sát nàng: “Ngươi là nữ nhi của Âu Dương Lam?”
Hắn biết mẫu thân nàng? Cũng đúng, hắn là trưởng thôn ở đây mà. (mình cho Linh tỷ gọi Vương Lương là hắn luôn để đọc cho hay hơn a^^)
“Lão tiền bối, tiểu nữ là Bạch Nguyệt Linh, Âu Dương Lam chính là mẫu thân của ta” Như rất hài lòng về thái độ của nàng Vương Lương lấy tay lên xoa râu nhưng... hắn làm gì có cái râu nào, đúng lúc này Vương Trung thì thầm vào tai nàng: “ Hôm qua ta trốn khỏi nhà kho thì thấy lão bất tử này ngủ say vậy là ta dùng râu của lão để luyện tập huyễn lực kết quả râu lão bị ta đốt sạch”.
Phụt.
Nghe Vương Trung nói vậy làm nàng không nhịn được cười, nàng biết tên Vương Trung này rất nghịch ngợm nhưng không ngờ tới mức này, hỏi xem có ai đi đốt sạch râu của gia gia mình không a.
“Vương Trung cái tên xú tiểu tử nhà ngươi, cút xuống dưới núi cho ta” Vương Lang giận tới mặt mũi đỏ bừng, thở phì phò.
Vương Trung cảm thấy mình ở lại thì sẽ bị lão bất tử này dần cho một trận nên ba chân bốn cẳng chạy xuống dưới núi, trước khi đi không quên bỏ lại một câu: “Gia gia, để ta kiếm cho người một bộ râu giả” Lúc này đầu Vương Lương cũng bốc khói, hắn rống lên: “Ngươi về đây ta sẽ cho biết tay”.
Vương Lương quay đầu lại thấy nàng đang cười khúc khích thì xấu hổ lên tiếng: “Tiểu oa nhi, theo ta vào trong khảo nghiệm” Cố gắng làm cho bản thân mình nghiêm túc nàng đáp: “Vâng, mời tiền bối dẫn đường”.
Bước vào trong căn nhà nhỏ này nàng nhìn thấy đồ đạc cực kì gọn gàng dù sao đây cũng là thói quen của huyễn đan sư mà,vừa sạch sẽ lại gọn gàng. Trong không khí nàng còn ngửi thấy mùi thảo dược làm cho nàng cực kì dễ chịu.
“Đặt tay lên Huyễn tinh này đi” Vương Lương đưa tới trước mặt nàng một quả cầu thủy tinh được chia đều theo ba màu riêng biệt gồm đỏ, vàng, xanh lá theo nàng đã biết thì ba màu này lần lượt là công kích, phòng thủ và hỗ trợ đi, nàng nhẹ nhàng đáp: “Vâng”.
Sau khi đặt tay lên nàng có thể cảm nhận được có cái gì đó đang chuyển động qua từng ngóc ngách của cơ thể nàng không bỏ sót bất kì thứ gì. Vương Lương quan sát kĩ huyễn tinh không rời mắt.
Qua một lúc màu đỏ sáng.
Ừm, huyễn lực công kích, rất tốt.
Màu vàng cũng từ từ sáng lên.
A... song tu huyễn lực công kích và phòng thủ, thiên tài.
Vương Lương tưởng huyễn tinh sẽ không phát sáng nữa thì... màu xanh lá bắt đầu sáng lên.
Ầu móe, tam tu huyễn lực, qu... quái vật.
Vương Lương lúc này bị dọa đến linh hồn bay trên mây, còn Bạch Nguyệt Linh thì hoàn toàn rung động run rẩy lên tiếng “Ta... tam tu huyễn lực”.
Trời ạ, không ngờ nàng sở hữu cả ba loại huyễn lực, theo lịch sử thì chưa từng có người nào có cả ba loại huyễn lực có thể nói nàng là người đầu tiên!!!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook