Thế Giới Hậu Tận Thế
Chapter 49: Chủ nhân thành Gordon( 7)

‎Hai ngày trôi qua sau khi Jaehwan trở thành chủ nhân của thành Gorgon.‎

Tòa tháp có rất nhiều nơi bị hư hỏng. Rất nhiều người phải làm việc để chuẩn bị cho vị chủ nhân mới, nhiều thủ lĩnh của các gia tộc cũng đã đến để giới thiệu bản thân với vị chủ nhân mới.‎

‎Yurhen không tiếp bất kì vị khách nào. Vấn đề trước mắt quan trọng hơn.‎

‎Trong tháp canh, một vấn đề không ngừng được thảo luận lặp đi lặp lại.‎

‎Jaehwan ngồi trên ghế của chủ nhân, có vẻ mất kiên nhẫn. Yurhen nói.‎

‎"Hừm... thành chủ."‎

‎"Tôi đã nói với ông rồi, tôi không phải là thành chủ của ông."‎

‎"Bây giờ ngài chính là thành chủ."‎

‎"Không, tôi đã nói với ông rồi, tôi sẽ không làm việc này."‎

‎"Đó không phải là những gì ngài đã hứa!"‎

‎"Hứa? Tôi đã thực hiện lời hứa của mình.‎”

‎"Có vẻ như ngài đã quên mất nó.Vậy tôi sẽ nhắc nhở ngài lại một lần nữa."‎

‎Yurhen lấy ra một tờ giấy nhỏ, đưa cho Jaehwan.‎

‎< Lời hứa của Jaehwan>‎

‎-Cứu sống Chủ nhân của Gordon‎

‎-Giết những kẻ phản bội‎

‎< Lời hứa của Yurhen>‎

-Giúp Jaehwan thành lập nhóm thám hiểm Vực Thẳm.‎

‎Jaehwan nhíu mày.‎

‎"... Kể từ khi thành chủ qua đời, ông muốn tôi trở thành thành chủ?"‎

‎"Ừm, tôi đoán chúng ta có thể nói như vậy."‎

‎Jaehwan đã không thực hiện lời hứa của mình. Đó chính là sự thật.‎

‎"Khoan đã, vậy tôi có phải là 'Chủ nhân' của tòa thành này không?"‎

‎"Phải."‎

‎"Nhưng nếu đó là sự thật... 'Chủ nhân của thành Gorgon' vẫn còn sống, đúng không?‎”

‎"Đúng là như vậy."‎

‎"Vậy có nghĩa là tôi đã thực hiện lời hứa của mình."‎

‎Yurhen cười nói. "Đúng vậy."‎

‎Jaehwan có vẻ khá bối rối, hắn ta hỏi, "Và?"‎

‎"Và, ngài sẽ tiếp tục thực hiện lời hứa của mình."‎

‎"Ông đang nói cái gì vậy?"‎

‎"Không phải ngài vừa mới nói ngài chính là thành chủ mới sao?"‎

‎"Phải."‎

‎"Xin nhìn lại vào tờ giấy."‎

  • ‎Cứu sống Chủ nhân của Gorgon‎

‎Jaehwan nhíu mày.‎

‎"Chết tiệt… thế quái nào mọi chuyện lại thành ra thế này.”‎

‎Thành thật mà nói, Jaehwan đã không thực hiện lời hứa của  mình. Vị thành chủ mà hắn phải cứu đã chết. Đó là lý do tại sao Jaehwan đang tìm cách thoát khỏi mớ bòng bong này, cố gắng tách mình ra khỏi cái bẫy của chính mình. Hắn cố gắng biện luận rằng, mặc dù thành chủ đã chết, nhưng bây giờ nơi này đã có thành chủ mới, nên về mặt kỹ thuật, hắn ta đã hoàn thành phần việc của mình. Nhưng để điều đó trở thành sự thật, bản thân Jaehwan giờ đây phải ở lại với tư cách là 'Chủ nhân còn sống của Gorgon'. Hắn cần phải hoàn thành bổn phận của mình với tư cách là một thành chủ.‎

‎"Tôi không có thời gian để ở lại và bảo vệ tòa thành này."‎

‎Jaehwan không hề quan tâm đến quyền lực hay danh tiếng.‎

‎"Tôi cần phải đi vào <Vực Thẳm >."‎

‎Một cuộc sống ổn định sẽ khiến hắn trở nên mềm yếu, và kẻ yếu trở nên mục ruỗng. Mục ruỗng sẽ cố định hắn vào cuộc sống ổn định, cũng từ đó ngăn cản hắn rời đi.‎

‎"Tôi sẽ phong ông làm thành chủ mới."‎

‎"Ngài không thể làm điều đó." Yurhen lắc đầu. 

"Không ai có thể làm thành chủ ngoại trừ ngài."‎

‎"Tại sao?"‎

‎"Bởi vì Gorgon sẽ không chấp nhận kẻ đó."‎

Lúc này, Jaehwan mới nhận ra rằng, Gorgon mà Yurhen đang nói đến không phải là tòa thành. Mà chính là hình xăm hình rồng đen quấn trên cánh tay trái của Jaehwan. Yurhen từng đề cập rằng, đó là 'Gorgon'.‎

‎"Cho nên, thứ này đã chọn tôi?"‎

‎Yurhen nói thêm, "Chủ nhân của Gorgon chỉ thay đổi khi chủ nhân cũ chết đi. Đây không phải là một vị trí mà ngài có thể truyền lại cho người khác chỉ bởi vì ngài muốn vậy.‎

Ngay lúc này, ‎Jaehwan chỉ muốn lập tức phắn ra khỏi tòa thành này, nhưng hắn không thể. Kể từ khi hắn nhận được dấu ấn Gorgon, hắn cũng thừa hưởng một số ký ức của vị thành chủ cũ. Hắn biết bản thân mình sẽ đánh mất thứ gì khi trở thành chủ nhân của tòa thành này.‎

‎"Chết tiệt."‎

‎Nhưng hắn không thể chỉ đơn giản là đồng ý ở lại và trở thành thành chủ mới. Jaehwan nhìn vào đống giấy tờ chất cao như núi mà Yurhen đem đến.‎

‎"Ngài sẽ phải xử lý hết số giấy tờ này vào ngày hôm nay...."‎

‎Jaehwan xem qua đống giấy tờ. Sau khi xem qua một số tài liệu, hắn bắt đầu xem những tài liệu chỉ dẫn do các thành chủ trước đó để lại. Sau một lát, Jaehwan tình cờ nhìn thấy một cuốn sách được viết bởi vị thành chủ thứ 17 'Arbat', cuốn sách này có tên là [101 cách để trở thành một vị thành chủ tốt].‎

‎"Cuốn sách này có vẻ hơi mỏng để chứa được hết 101 cách."‎

Độ dày của cuốn sách có lẽ chỉ hơn một chút so với móng tay, Jaehwan mở cuốn sách ra.‎

‎-Xin chúc mừng! Cho dù tôi không biết bạn là ai.

-Nếu bạn đang đọc cuốn sách này, điều đó hẳn là có nghĩa bạn chính là thành chủ mới!‎

‎-Bạn sẽ có rất nhiều câu hỏi. Bạn sẽ cảm thấy gánh nặng bởi vị trí mới của mình. Ồ, làm sao mà tôi có thể hiểu được sự lo lắng của bạn cơ chứ! Chắc hẳn là bạn đang dành cả ngày lẫn đêm để suy nghĩ về cách cải thiện tòa thành Gorgon!‎

Thế nhưng ‎Jaehwan lại không hề có một chút suy nghĩ về việc này.‎

‎-Nhưng đừng lo lắng. Bạn rất may mắn, bởi vì ở đây chỉ có một điều duy nhất mà thành chủ cần phải làm.‎

‎Jaehwan bắt đầu có chút tò mò khi đọc tới đây.‎

‎-Đó là, KHÔNG LÀM GÌ CẢ!‎

‎Jaehwan lập tức cảm thấy bối rối.‎

‎-Bạn có thể nghĩ đây hẳn là nhầm lẫn gì đó. Nhưng đó là sự thật! Hãy nhớ rằng, tất cả những gì bạn cần làm là KHÔNG LÀM GÌ CẢ! Hãy để người của tòa thành tự mình thực hiện công việc được chỉ định cho họ. Họ sẽ làm tất cả ổn thỏa!‎

Hắn không thể hiểu được.‎

‎-Bạn có lẽ sẽ nghĩ rằng chuyện này quá kỳ lạ. Tại sao một cựu thành chủ lại đưa ra lời khuyên kỳ lạ như vậy? Nhưng hãy nhớ. Đây là những lời khôn ngoan đã được lưu truyền qua nhiều thế hệ!‎

‎Câu chuyện tiếp tục.‎

‎-Đam mê mang lại bệnh tật trong Hỗn Loạn. Có lẽ bạn không biết, nhưng một đến một nửa số cựu thành chủ đã chết bằng cách tự sát. Theo số liệu thống kê trong [Big Brother], công việc có tỷ lệ tự tử cao nhất trong <Hỗn Loạn> chính là thành chủ của tòa tháp. Vậy thứ gì đã giết chết một nửa còn lại? Họ chết vì làm việc quá sức. “Tinh thần Sụp Đổ" xảy ra khi phải làm việc quá sức, chính xác là…làm việc quá nhiều sẽ đẩy nhanh quá trình mục ruỗng, chuyện này có lẽ bạn cũng đã biết.‎

‎Nội dung bên trong cuốn sách bây giờ trở nên cá nhân và tình cảm hơn.‎

‎- Đây là một lời khuyên dành cho bạn, và Gorgon. Đừng tham lam. Đừng cố gắng thay đổi bất cứ điều gì. Đừng làm việc quá sức với bản thân.‎

‎Jaehwan có thể cảm nhận được sự hối hận và bất lực của Arbat. Hắn cảm nhận được nỗi đau của cựu thành chủ qua những lời ông ta viết trong cuốn sách.‎

‎-<Hỗn Loạn> già hơn bạn nghĩ. Rồi bạn sẽ biết rằng, thay đổi không có ý nghĩa gì trên thế giới này. Tất cả chúng sinh trên thế giới này đều biết rằng thế giới này sẽ không thay đổi. Điều bạn cần làm trong thế giới này là không thay đổi gì cả. Cứ mặc nó tồn tại.‎

Đế đây cuốn sách gần như đã kết thúc.‎

‎-Thành chủ là người nên chọn tồn tại thay vì thay đổi. Bạn phải tồn tại, ngay cả khi điều đó có nghĩa là bạn không làm bất cứ điều gì. Mọi người sẽ cảm ơn bạn và cảm thấy nhẹ nhõm vì bạn còn sống. Rằng bạn đang ở đó. Đó sẽ là một cuộc sống nhàm chán, nhưng đó là những gì cần thiết.‎

‎Những từ cuối cùng trong đoạn văn dường như đã dừng lại suốt một đoạn thời gian dài trước khi được viết tiếp. Vị thành chủ thứ 17 này chắc hẳn đã suy nghĩ rất lâu và kỹ lưỡng trước khi viết nó vào trong sách.‎

‎-Vì vậy, xin vui lòng. Tôi cầu xin bạn, không làm gì cả và sống sót. Điều này quan trọng hơn bạn nghĩ. Không có những điều như 101 cách để trở thành một thành chủ tốt. Một thành chủ tốt là một thành chủ không làm bất cứ điều gì. Đó là lời khuyên duy nhất tôi muốn đưa ra.‎

‎Và đó là cách cuốn sách kết thúc. Jaehwan có thể hiểu được điều mà vị thành chủ thứ 17 đang cố gắng nói đến.‎

‎"Mình hiểu rồi. Đây chính là “ Chủ nhân của tòa tháp.‎"

‎Một sinh vật từ bỏ hy vọng để sống sót. Một sinh vật ngừng thay đổi để tồn tại.‎

‎"Nhưng ngài gọi đó là cuộc sống sao?"‎

‎Jaehwan nghĩ rằng có lẽ hắn có thể hiểu được sự tuyệt vọng sâu sắc của mọi người trên thế giới này hơn một chút. Chủ nhân của tòa tháp cũng là như thế. Ngay từ ban đầu, bọn họ có thể cũng có hy vọng, có đam mê, nhưng sau đó họ nhận ra rằng bất cứ điều gì họ làm, sẽ có một bức tường xuất hiện và chặn họ lại. Điều đó khiến họ chán nản, khiến họ muốn bỏ cuộc.‎

‎"Ừm... Thành chủ ?" Yurhen cau mày. "Thành chủ ! Ngài có đang nghe không?"‎

‎"Ừ."‎

‎"Dường như ngài đang không tập trung lắng nghe. Ngài đang nghĩ gì vậy?"‎

‎"Tôi suy nghĩ về những gì tôi có thể làm cho tòa tháp này."‎

‎Đôi mắt Yurhen mở to vì ngạc nhiên.‎

‎"Ngài nói thật sao?"‎

‎"Ừ."‎

‎"Như vậy, ngài sẽ trở thành chủ nhân của tòa tháp?"‎

‎"Không, nhưng tôi chắc chắn sẽ lên kế hoạch để làm một chuyện."‎

‎Jaehwan gấp cuốn sách lại và tiếp tục, "Tôi sẽ không trở thành chủ nhân của Gorgon."‎

‎Yurhen nhìn Jaehwan.‎

‎"Nhưng tôi sẽ làm điều này." Jaehwan dừng lại và tiếp tục, "Tôi sẽ loại bỏ "thành chủ" khỏi Gorgon."‎

‎Yurhen không thể hiểu được. "... Cái gì?"‎

‎"Ngài là đang muốn tự sát sao? Loại người nào sẽ tự sát chỉ để không phải trở thành thành chủ ?‎

‎"Không, nhưng Jaehwan có thể..."‎

‎Yurhen nhìn Jaehwan. Anh ta là kiểu người mà ông ta chưa bao giờ nhìn thấy trong suốt cuộc đời của mình. Rất có khả năng, Jaehwan sẽ thực sự tự sát để không phải làm chuyện gì đó mà anh ta ghét.‎

‎"Ngài đang nói bậy bạ gì vậy."‎

‎"Tôi không hiểu ông đang nói về cái gì."‎

‎Jaehwan chế giễu nhìn Yurhen. Yurhen bắt đầu cảm thấy có chút tức giận, rồi lại suy nghĩ một chút. Loại bỏ " thành chủ" là có ý gì?‎

‎"Thành chủ tồn tại bởi vì 'Tòa tháp' tồn tại."‎

‎"Cái gì?"‎

‎Yurhen suy nghĩ kỹ hơn về câu nói này. Sau đó, ông ta lập tức cảm thấy bị sốc và hét lên, "Ngài đang cố gắng phá hủy tòa tháp Gorgon?! Ngài định giết tất cả mọi người sao?"‎

‎Jaehwan nhướng mày lắc đầu.‎

‎"Chẳng lẽ tôi là một con quỷ sao?"‎

‎"Nếu như vậy, ngài đang nói về cái gì vậy?"‎

‎Jaehwan, thay vì trả lời câu hỏi, lại hỏi ngược lại,  "Yurhen, ông có biết 'Tòa tháp' nghĩa là gì không?"‎

Ttòa tháp là gì? Thật là một câu hỏi ngu ngốc. Yurhen đã sống trong tòa tháp này hơn 200 năm.‎

‎"Tòa tháp là nơi ông bảo vệ những người sống trong đó."‎

‎"Đúng vậy, và ông phải làm thế nào để bảo vệ nó?"‎

‎"Với một bức tường và một đội quân."‎

‎"Đúng. Với một đội quân. Đó là một tổ chức quân sự chuyên tập trung vào việc bảo vệ người dân. Nhưng bảo vệ họ khỏi cái gì?"‎

‎Yurhen trở nên bối rối trước những câu hỏi vừa được bổ sung, nhưng vẫn trả lời.‎

‎"Tất nhiên là khỏi kẻ thù."‎

‎Jaehwan gật đầu và tiếp tục, "Đúng vậy, như vậy tòa tháp tồn tại là để bảo vệ người dân khỏi kẻ thù."‎

‎"Ừ... Tôi đoán vậy."‎

‎"Vậy thì hãy để tôi hỏi ông thêm một câu hỏi. Nếu những kẻ thù kia không còn tồn tại nữa thì sao?"‎

‎"Hả?"‎

‎"Điều gì sẽ xảy ra nếu không còn ai xâm chiếm tòa tháp này? Ông nghĩ sao?"‎

‎Yurhen thầm nghĩ. Không cần các bức tường hoặc quân đội để bảo vệ nếu không có kẻ thù tấn công. Nếu điều đó là sự thật, tòa tháp sẽ mất mục đích tồn tại. Những người sống trong tòa tháp sẽ được giải thoát khỏi ranh giới và đi lang thang <Hỗn Loạn> khi họ thấy phù hợp. Yurhen ngừng suy nghĩ.‎

‎"Nhưng điều đó là không thể. Làm sao có thể không có kẻ thù..."‎

‎"Có thể."‎

‎Yurhen nhìn Jaehwan. Anh ta có hiểu mình đang nói về cái gì không vậy?

Jaehwan gật đầu và nói.‎

‎"Tôi sẽ thống nhất <Hỗn Loạn>."‎

 

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương