Bầu không khí ngượng ngùng đó kéo dài cả chặng đường.

Rất may dãy thứ ba bên kia không có khách, nếu không cái tư thế xấu hổ lúc nãy bị người ta nhìn thấy...!cả hai người đều không muốn nghĩ thêm một chút nào.Hứa Trạch hơi liếc nhìn cô gái ngồi bên cạnh mình, gương mặt cô hơi mất tự nhiên, làn da vì xấu hổ mà ửng hồng, anh còn thấy được cả những sợi lông tơ mỏng nhẹ trên mặt cô.Đôi mắt trong suốt long lanh với hàng mi cong dài nhìn ra ngoài cửa sổ, hai chiếc răng cửa nho nhỏ cắn lấy bờ môi căng mọng.

Nhìn em ấy bây giờ còn đáng yêu hơn.Cảm nhận được ánh mắt người bên cạnh đang nhìn mình, Hạ Mẫn chợt cảm thấy căng thẳng, cô nắm lấy vạt áo, người dán chặt vào cửa sổ.

Trong đầu cô quay vòng vòng, anh ta không phải biến thái đấy chứ!Nhìn thấy phản ứng của cô, Hứa Trạch biết mình đã thất thố, vội quay mặt đi.


Anh đưa tay lên che miệng ho một tiếng: “Xin lỗi.”Anh xin lỗi cô sao? Cô hơi liếc nhìn người đàn ông bên cạnh, cúi thấp đầu không đáp.

Đến nơi, xe dừng lại, Hạ Mẫn đứng bật dậy muốn chạy khỏi bầu không khí này.“Bộp.”Vì đứng dậy quá nhanh, cô không chú ý bị đụng phải trần xe, nhưng sao cô lại không cảm thấy đau nhỉ?Cô nhìn cánh tay đang che trên đầu mình, lại nhìn sang người đàn ông đang đứng bên cạnh, chợt không biết nên làm thế nào.

Cô nhỏ giọng nói: “Cảm...!cảm ơn.”Hứa Trạch đứng dậy chuẩn bị xuống xe, Hạ Mẫn đã luồn qua anh, đi trước một bước.Mùi hương trên người cô quanh quẩn bên chóp mũi anh, dịu nhẹ, thơm mát.


Cô ấy trốn anh sao? Không hiểu sao ý nghĩ này làm anh thấy hơi hụt hẫng.Anh đi xuống xe, theo thói quen cho tay vào túi lấy chiếc khẩu trang màu đen đeo vào, nhìn xung quanh đã không thấy bóng dáng cô gái ấy đâu.Hứa Trạch cụp mắt, đi theo con đường dẫn vào trường học.

Đứng trước cổng trường, anh đưa thẻ chứng nhận cho bác bảo vệ rồi đi vào trường.

Anh đi đến văn phòng giáo viên, trên đường đã thu hút không ít ánh mắt, nhiều nhất vẫn là nữ sinh.“Ôi, trường chúng ta có vị soái ca nào đến vây?”“Đẹp trai quá đi, chỉ nhìn ánh mắt kia cũng biết là rất đẹp trai rồi.”“Các cậu nhìn trên tay anh ấy xem, là cặp sách đấy.

Nghe nói chuẩn bị sẽ có giáo viên mới đến, chẳng lẽ là anh ấy?”“Thật sao? Nếu đúng thế thì ngày nào tớ cũng đi học đầy đủ.”“...”Đám nữ sinh nhìn theo bóng dáng cao ráo của anh, đoán già đoán non.Hứa Trạch đi vào phòng hiểu trưởng, làm một ít thủ tục gì đó.

Sau đó anh được dẫn ra làm quen với mọi người.Thầy hiệu trưởng ho một tiếng, nói: “Giới thiệu với mọi người một chút, đây là Hứa Trạch, giáo viên mới của trường chúng ta, cậu ấy sẽ giảng dạy bộ môn tiếng Anh.”Mọi người vỗ tay chào đón rất nồng nhiệt, đặc biệt là các giáo viên nữ, có một đồng nghiệp đẹp trai thế này thực là rất hiếm.Anh cũng gật đầu chào: “Chào mọi người, tôi là Hứa Trạch, là người mới, mong được mọi người chiếu cố.”.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương