Thay Đổi Nữ Phụ Xấu Xí (Nữ Chính Đợi Đó)
-
Chương 77
8h30p tối
Tại phòng của cô.
Cô đang lăn qua lăn lại trên chiếc giường lớn, miệng thì không ngừng ca thán.
- "Chán quá, ôi mẹ ơi chán quá".
- "Hừm cũng tại tên Triển Hoàng đó, hắn không cho mình đi đâu hết. Nếu có đi thì phải có hắn kè kè bên cạnh như bảo mẫu vậy".
Cô ngồi dậy trách móc dủa xả.
Cô tiến lại gần bàn học và ngồi xuống ghế, cô với tay mở chiếc laptop. Đột nhuên có thông báo tin nhắn facebook của người lạ, co tò mỏ kick chuột vào và đọc.
-" Xin chào, chúng ta làm quen được không " Người lạ đó nhắn.
- " Được thôi. Tôi tên Song Nhi, còn bạn "- Cô cũng nhắn lại.
- " Tôi là ai? Điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là tôi biết dõ cô là ai "- Người đó nhắn lại.
- " Tôi không hiểu "- Cô khẽ chau mày khi đọc được dòng tin nhắn đó và cô cũng nhắn trả lời.
- " Cô là Hàn Song Nhi 17 tuổi, là đại tiểu thư của Hàn Gia. Từng là hôn phu của tổng tài Lãnh Hàn Phong nhưng đã bị hủy hôn. Đã phải nằm viện và hôn mê sau sự cố bảo vệ vị hôn phu hụt. Khi tỉnh lại hầu như đã biến thành một con người hoàn toàn khác. Cô cũng là nguyên nhân khiến Lâm Nhược Hy chết. Tôi nói vậy có gì sai không Hàn tiểu thư "- Người đó nhắn một đoạn dài.
Cô như không tin vào mắt mình khi đọc những dòng chữ đó.
" Tại sao, tại sao người này biết dõ mọi chuyện của mình. Việc mình có hứa hôn với Hàn Phong chỉ có người ở Hàn Gia và Lãnh Gia biết và chuyện mình bị hủy hôn cũng không để lọt ra ngoài, vậy tại sao ngườ này lại biết dõ như vậy " Cô thất thần suy nghĩ.
-" Cô đừng thắc mắc chuyện tại sao tôi biết dõ về cô "- Vài phút sau không thấy co hồi âm thì người đó nhắn tiếp văn chữa có vẻ khiêu khích.
-" Nói! cô là ai"- Cô lạnh lùng gõ từng chữ. Cô nghĩ người này đã cho người điều tra về lai lịch của cô, còn lý do là gì thì cô không biết nhưng chắc không tốt đẹp gì.
-" Tôi nói rồi, tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là tôi biết rất dõ về cô "- Ngườu đó trả lời.
-" Cô muốn gì "- Cô không kiễn nhẫn mà hỏi tếp.
-" Tôi uốn gì hả? Tôi muốn cô trả lạ những thứ mà cô nợ tôi "- Người đó trả lời, from chữ đầy gay gắt.
-" Tôi nợ cô? Tôi nợ cô cái gì"- Cô bất ngờ hỏi.
-" Một thứ rất quý giá, nếu muốn biết thì hãy tới bar Angle"s tìm tôi. Tôi sẽ đợi cô"- Ngườ đó nhắn xong rồi out không để cô hỏi thêm điều gì.
Cô khẽ đóng laptop lại và ngồi suy nghĩ.
" Cô ta là ai, tại sao cô ta biết dõ mình như vậy. Cô ta nói mình nợ cô ta một thứ quý giá nhưng mình nợ thứ gì của cô ta?"
Một mớ câu hỏi hiện lên trong đầu cô.
-" Không được mình phải đi "- Cô nói rồi ngồi bật dậy khỏi ghế và tiến đến tủ quần áo, cô lấy cho mình một chiếc quần jean rách, áo thun from rộng đơn giản, kèm theo một đôi giày thể thao. Nhìn cô rất năng động, cô thả mái tóc dài màu nâu hạt dẻ óng ả.
Cô mở cửa phòng một cách nhẹ nhàng và đóng lại cũng rất nhẹ nhàng. Cô từ từ nhìn ngó xung quanh rồi lao hết tốc lực xuống cầu thang, khi bước ra gần tới cửa thì...!
-" Bạn đi đâu vậy "- Có tiếng nói vọng từ đằng sau khiến cô đứng hình rồi từ từ quay lại.
-" An Kỳ, bạn làm mình sợ đấy "- Cô thở phào vuốt ngực khi thấy đó là An Kỳ.
-" Bạn định đi đâu à -" An Kỳ lại gần nhẹ nhàng hỏi.
-" Mình đi có chút việc, bạn giữ bí mật dùm mình nha. Đừng nói cho Triển Hoàng và bác quản gia biết"- Cô nói nhỏ vào tai An Kỳ.
-" Tối như vậy rồi bạn ra ngoài nguy hiểm lắm "- An Kỳ nhăn mặt nói.
-" Mình không sao mà, vậy nha nhờ bạn đó "- Cô cười phẩy tay nói rồi chạy đi vì sợ nán thêm An Kỳ lại nhăn nhó hỏi thì nguy.
Tại bar Angle"s
Bar Angle"s là quán bar nổi tiếng nhất thành phố nơi đây tụ họp rất nhiều thiếu gia, tiểu thư, của những gia đình thượng lưu. Ngoài gia đây cũng là nơi bàn chuyện của các boss và lão đại có máu mặt ở thành phố cũng như ở toàn đông nam á. Nên chỗ này không phải muốn vào là vào được.
Cô bước vào trong bar, tiếng nhạc sập sình rất lớn, những chiếc đèn đủ màu sắc nhấp nháy nếu người nào không quen rất dễ chóng mặt nhức đầu. Tiếng hú hét của bọn cậu ấm cô chiêu, kèm theo là những nữ vũ công ăn mặc mát mẻ uốn éo trên sàn.
Cô lại gần quầy bar và ngồi xuống nhìn xung quanh, cô đang cố tìm hình bóng người lạ đó mặc dù chưa thấy mặt cô ta bao giờ.
-" Cô em uống gì "- Có một tên chủ quầy bar nhìn cô từ trên xuống dưới rồi hỏi.
-" Một ly whisky "- Cô lạnh lùng nói.
-" Ok "- Tên chủ quầy bar nháy mắt với cô rồi lấy rượu cho cô.
-" Reng reng. Alo "- Chuông điện thoại của cô reo lên, cô lấy chiếc điện thoại ra và bắt máy.
-" Tôi biết thể nào cô cũng tìm tôi mà "- Giọng nói của một người con gái trẻ vang lên.
-" Cô biết số điện thoại của tôi?"-Cô bất ngờ nói.
-" Tôi biết hết mọi thứ về cô mà "- Cô ta nói bằng giọng khinh khỉnh.
-" Cô biết tôi đã tới vậy chắc cô đang quan sát tôi đúng không "- Cô nhìn hết mọi nơi nhưng do ánh đèn mờ ảo nên tầm nhìn của cô bị hạn chế.
Cô ta không nói gì liền cúp máy, trong khóc khuất có một cô gái mang một chiếc mặt nạ đen đang dõi theo từng cử chỉ của cô.
-" Hành động đi "- Cô ta nói với người đàn ông ngồi cạnh mình. Người đàn ông đó không nói gì chỉ gật đầu rồi đứng dậy.
Cô ta cầm ly rượu vang đỏ lên lắc nhẹ rồi môi cô ta nhếch lên đầy quỷ dị.
Tại chỗ của cô:
Cô không biết cô ta cúp máy lúc nào nữa.
-" Cô ta chắc chắn ở đâu đó trong bar này "- Cô cất máy miệng thì lẩm bẩm.
-" Rượu của cô em đây. Chắc cô em bị thất tình hả "- Hắn ta đưa ly rượu cho cô và cười cợt hỏi.
Cô không nói gì mà chỉ cầm ly rượu lên và ngửi.
" Đây là rượu giả " Cô nhăn mặt nghĩ. Thật ra cô cũng là người sành về các loại rượu, trước khi xuyên không cô đã từng thử qua tất cả các loại rượu từ hảo hạng đến tầm thường nên có khả năng rất nhảy về mùi và vị các loại rượu. Cô đoán 90% đây là rượu giả.
Có lẽ tên chủ quầy bar này nghĩ cô cũng giống với đám công tử, tiểu thư chỉ biết vung tiền ăn chơi chứ không biết thưởng thức.
-" Chào cô em, cô em đi một mình hả. Có cần tụi anh ngồi cùng không "- Từ đâu có 3 tên tiến tới ngồi cạnh cô nói.
Cô không nói gì mà chỉ chăm chú đánh giá ly rượu trên tay.
-" Haha cô em thật thứ vị. Càng lạnh lùng anh càng thích "- Hắn ta vuốt ve cặp đùi thon thả của cô.
-" Xoảng "- Âm thanh lớn vang lên làm cả quán bar im lặng, người chơi DJ cũng dừng lại.
Cô vừa cầm ly rượu của mình phang thẳng vào đầu của tên dám vuốt ve cô, tên đó ngã lăn ra tay thì ôm đầu đang chảy máu, chiếc ly vỡ thành nhiều mảnh văng khắp sàn. Cô đứng dậy tay của cũng bị mảnh thủy tinh làm chảy máu nhưng không là gì đối với cô!
-" Con khốn, mày dám "- Tên đứng cạnh cô thấy người của mình bị như vậy thì tức giận nói và định lao về cô.
-" Xoảng "- Lại một âm thanh nữa vang lên, cô với tay lấy chai rượu XO của người bên cạnh và thẳng tay đập vào đầu tên tính đánh cô!
Tại phòng của cô.
Cô đang lăn qua lăn lại trên chiếc giường lớn, miệng thì không ngừng ca thán.
- "Chán quá, ôi mẹ ơi chán quá".
- "Hừm cũng tại tên Triển Hoàng đó, hắn không cho mình đi đâu hết. Nếu có đi thì phải có hắn kè kè bên cạnh như bảo mẫu vậy".
Cô ngồi dậy trách móc dủa xả.
Cô tiến lại gần bàn học và ngồi xuống ghế, cô với tay mở chiếc laptop. Đột nhuên có thông báo tin nhắn facebook của người lạ, co tò mỏ kick chuột vào và đọc.
-" Xin chào, chúng ta làm quen được không " Người lạ đó nhắn.
- " Được thôi. Tôi tên Song Nhi, còn bạn "- Cô cũng nhắn lại.
- " Tôi là ai? Điều đó không quan trọng. Điều quan trọng là tôi biết dõ cô là ai "- Người đó nhắn lại.
- " Tôi không hiểu "- Cô khẽ chau mày khi đọc được dòng tin nhắn đó và cô cũng nhắn trả lời.
- " Cô là Hàn Song Nhi 17 tuổi, là đại tiểu thư của Hàn Gia. Từng là hôn phu của tổng tài Lãnh Hàn Phong nhưng đã bị hủy hôn. Đã phải nằm viện và hôn mê sau sự cố bảo vệ vị hôn phu hụt. Khi tỉnh lại hầu như đã biến thành một con người hoàn toàn khác. Cô cũng là nguyên nhân khiến Lâm Nhược Hy chết. Tôi nói vậy có gì sai không Hàn tiểu thư "- Người đó nhắn một đoạn dài.
Cô như không tin vào mắt mình khi đọc những dòng chữ đó.
" Tại sao, tại sao người này biết dõ mọi chuyện của mình. Việc mình có hứa hôn với Hàn Phong chỉ có người ở Hàn Gia và Lãnh Gia biết và chuyện mình bị hủy hôn cũng không để lọt ra ngoài, vậy tại sao ngườ này lại biết dõ như vậy " Cô thất thần suy nghĩ.
-" Cô đừng thắc mắc chuyện tại sao tôi biết dõ về cô "- Vài phút sau không thấy co hồi âm thì người đó nhắn tiếp văn chữa có vẻ khiêu khích.
-" Nói! cô là ai"- Cô lạnh lùng gõ từng chữ. Cô nghĩ người này đã cho người điều tra về lai lịch của cô, còn lý do là gì thì cô không biết nhưng chắc không tốt đẹp gì.
-" Tôi nói rồi, tôi là ai không quan trọng. Quan trọng là tôi biết rất dõ về cô "- Ngườu đó trả lời.
-" Cô muốn gì "- Cô không kiễn nhẫn mà hỏi tếp.
-" Tôi uốn gì hả? Tôi muốn cô trả lạ những thứ mà cô nợ tôi "- Người đó trả lời, from chữ đầy gay gắt.
-" Tôi nợ cô? Tôi nợ cô cái gì"- Cô bất ngờ hỏi.
-" Một thứ rất quý giá, nếu muốn biết thì hãy tới bar Angle"s tìm tôi. Tôi sẽ đợi cô"- Ngườ đó nhắn xong rồi out không để cô hỏi thêm điều gì.
Cô khẽ đóng laptop lại và ngồi suy nghĩ.
" Cô ta là ai, tại sao cô ta biết dõ mình như vậy. Cô ta nói mình nợ cô ta một thứ quý giá nhưng mình nợ thứ gì của cô ta?"
Một mớ câu hỏi hiện lên trong đầu cô.
-" Không được mình phải đi "- Cô nói rồi ngồi bật dậy khỏi ghế và tiến đến tủ quần áo, cô lấy cho mình một chiếc quần jean rách, áo thun from rộng đơn giản, kèm theo một đôi giày thể thao. Nhìn cô rất năng động, cô thả mái tóc dài màu nâu hạt dẻ óng ả.
Cô mở cửa phòng một cách nhẹ nhàng và đóng lại cũng rất nhẹ nhàng. Cô từ từ nhìn ngó xung quanh rồi lao hết tốc lực xuống cầu thang, khi bước ra gần tới cửa thì...!
-" Bạn đi đâu vậy "- Có tiếng nói vọng từ đằng sau khiến cô đứng hình rồi từ từ quay lại.
-" An Kỳ, bạn làm mình sợ đấy "- Cô thở phào vuốt ngực khi thấy đó là An Kỳ.
-" Bạn định đi đâu à -" An Kỳ lại gần nhẹ nhàng hỏi.
-" Mình đi có chút việc, bạn giữ bí mật dùm mình nha. Đừng nói cho Triển Hoàng và bác quản gia biết"- Cô nói nhỏ vào tai An Kỳ.
-" Tối như vậy rồi bạn ra ngoài nguy hiểm lắm "- An Kỳ nhăn mặt nói.
-" Mình không sao mà, vậy nha nhờ bạn đó "- Cô cười phẩy tay nói rồi chạy đi vì sợ nán thêm An Kỳ lại nhăn nhó hỏi thì nguy.
Tại bar Angle"s
Bar Angle"s là quán bar nổi tiếng nhất thành phố nơi đây tụ họp rất nhiều thiếu gia, tiểu thư, của những gia đình thượng lưu. Ngoài gia đây cũng là nơi bàn chuyện của các boss và lão đại có máu mặt ở thành phố cũng như ở toàn đông nam á. Nên chỗ này không phải muốn vào là vào được.
Cô bước vào trong bar, tiếng nhạc sập sình rất lớn, những chiếc đèn đủ màu sắc nhấp nháy nếu người nào không quen rất dễ chóng mặt nhức đầu. Tiếng hú hét của bọn cậu ấm cô chiêu, kèm theo là những nữ vũ công ăn mặc mát mẻ uốn éo trên sàn.
Cô lại gần quầy bar và ngồi xuống nhìn xung quanh, cô đang cố tìm hình bóng người lạ đó mặc dù chưa thấy mặt cô ta bao giờ.
-" Cô em uống gì "- Có một tên chủ quầy bar nhìn cô từ trên xuống dưới rồi hỏi.
-" Một ly whisky "- Cô lạnh lùng nói.
-" Ok "- Tên chủ quầy bar nháy mắt với cô rồi lấy rượu cho cô.
-" Reng reng. Alo "- Chuông điện thoại của cô reo lên, cô lấy chiếc điện thoại ra và bắt máy.
-" Tôi biết thể nào cô cũng tìm tôi mà "- Giọng nói của một người con gái trẻ vang lên.
-" Cô biết số điện thoại của tôi?"-Cô bất ngờ nói.
-" Tôi biết hết mọi thứ về cô mà "- Cô ta nói bằng giọng khinh khỉnh.
-" Cô biết tôi đã tới vậy chắc cô đang quan sát tôi đúng không "- Cô nhìn hết mọi nơi nhưng do ánh đèn mờ ảo nên tầm nhìn của cô bị hạn chế.
Cô ta không nói gì liền cúp máy, trong khóc khuất có một cô gái mang một chiếc mặt nạ đen đang dõi theo từng cử chỉ của cô.
-" Hành động đi "- Cô ta nói với người đàn ông ngồi cạnh mình. Người đàn ông đó không nói gì chỉ gật đầu rồi đứng dậy.
Cô ta cầm ly rượu vang đỏ lên lắc nhẹ rồi môi cô ta nhếch lên đầy quỷ dị.
Tại chỗ của cô:
Cô không biết cô ta cúp máy lúc nào nữa.
-" Cô ta chắc chắn ở đâu đó trong bar này "- Cô cất máy miệng thì lẩm bẩm.
-" Rượu của cô em đây. Chắc cô em bị thất tình hả "- Hắn ta đưa ly rượu cho cô và cười cợt hỏi.
Cô không nói gì mà chỉ cầm ly rượu lên và ngửi.
" Đây là rượu giả " Cô nhăn mặt nghĩ. Thật ra cô cũng là người sành về các loại rượu, trước khi xuyên không cô đã từng thử qua tất cả các loại rượu từ hảo hạng đến tầm thường nên có khả năng rất nhảy về mùi và vị các loại rượu. Cô đoán 90% đây là rượu giả.
Có lẽ tên chủ quầy bar này nghĩ cô cũng giống với đám công tử, tiểu thư chỉ biết vung tiền ăn chơi chứ không biết thưởng thức.
-" Chào cô em, cô em đi một mình hả. Có cần tụi anh ngồi cùng không "- Từ đâu có 3 tên tiến tới ngồi cạnh cô nói.
Cô không nói gì mà chỉ chăm chú đánh giá ly rượu trên tay.
-" Haha cô em thật thứ vị. Càng lạnh lùng anh càng thích "- Hắn ta vuốt ve cặp đùi thon thả của cô.
-" Xoảng "- Âm thanh lớn vang lên làm cả quán bar im lặng, người chơi DJ cũng dừng lại.
Cô vừa cầm ly rượu của mình phang thẳng vào đầu của tên dám vuốt ve cô, tên đó ngã lăn ra tay thì ôm đầu đang chảy máu, chiếc ly vỡ thành nhiều mảnh văng khắp sàn. Cô đứng dậy tay của cũng bị mảnh thủy tinh làm chảy máu nhưng không là gì đối với cô!
-" Con khốn, mày dám "- Tên đứng cạnh cô thấy người của mình bị như vậy thì tức giận nói và định lao về cô.
-" Xoảng "- Lại một âm thanh nữa vang lên, cô với tay lấy chai rượu XO của người bên cạnh và thẳng tay đập vào đầu tên tính đánh cô!
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook