"Quả nhiên anh vẫn thích được gọi là "mẹ kế" nhất nhỉ?" Giang Thác vừa cười vừa quệt tinh dịch trắng đục trên mặt ngậm vào miệng, "Bị con riêng của chồng mình chịch bắn thì thôi đi, còn bắn lên mặt hắn nữa, mẹ kế cố ý đúng không?"

"A ư..... Anh không phải! Em đừng gọi nữa!"

Thà cứ gọi thẳng là "dâm đãng" hoặc "lẳng lơ" còn hơn! Hứa Lan Ý cam chịu nghĩ.

Nhìn bộ dạng này của anh, Giang Thác không khỏi mừng thầm, hắn chợt nhận ra cách gọi "mẹ kế" là độc nhất vô nhị đối với mình, ai cũng có thể gọi "Lan Ý" nhưng chỉ có mình mới được gọi "mẹ kế" thôi. Nghĩ vậy, cơn ghen của thiếu niên rốt cuộc dịu xuống.

"Lau mặt em đi......" Hứa Lan Ý tiện tay rút một tờ khăn giấy cạnh giường áp vào mặt Giang Thác.

"Tôi không lau." Giang Thác không cầm khăn giấy mà liếm tinh dịch vào miệng nhấm nháp. Đây là lần đầu tiên hắn ăn tinh dịch của Hứa Lan Ý, cảm nhận được hương hoa thơm như anh vậy.

"Anh ngâm mình trong hoa hay sao mà thơm thế hả." Giang Thác bị mùi hương của Hứa Lan Ý kích thích làm lửa dục bốc lên, nắm bắp đùi đối phương thọc mạnh một cái, "Chỗ phía sau của anh vẫn chưa lên đỉnh phun nước, có phải vì tôi chịch chưa đủ mạnh không?"

"Ưm! A a! Đừng...... đâm nhanh thế! A a!"

"Tôi muốn làm anh sướng mà."

Câu nói đơn giản này của thiếu niên làm Hứa Lan Ý mềm lòng, đôi chân vốn dang ra hai bên âm thầm quấn quanh eo đối phương. Anh nhận ra Giang Thác luôn có thể vô tình chạm trúng chỗ mềm yếu nhất trong tim mình, thiếu niên này nhìn thì táo bạo lỗ mãng nhưng lại có tâm tư đơn thuần và nội tâm dịu dàng, khác xa những người anh gặp trước đây, chỉ có Hứa Lan Ý biết hai năm trước mình chọn ở lại không phải vì Giang Nghiệp Thành mà vì lo cho Giang Thác, chừng nào tìm được mẹ ruột của hắn, để hắn thoát khỏi Giang Nghiệp Thành thì anh mới yên tâm rời đi, nào ngờ lại dẫn đến cớ sự hôm nay......

Cho dù mai sau lựa chọn thế nào thì đêm nay cũng cho phép mình phóng túng thêm lần nữa đi.

Cảm nhận được Hứa Lan Ý đáp lại mình, Giang Thác càng thêm hưng phấn, sau khi cọ xát miệng nhỏ đóng kín một hồi thì bắt đầu cảm thấy không vừa lòng, cúi xuống cắn gáy Hứa Lan Ý.

Hắn phát hiện mỗi lần mình cắn cổ Hứa Lan Ý, miệng nhỏ trong cơ thể anh sẽ lập tức mở ra, hơn nữa gần đây chỗ đó còn có thêm một "vật thể lạ", khi mình vô tình đụng phải, Hứa Lan Ý sẽ sướng đến nỗi toàn thân run rẩy, thậm chí một giây sau sẽ phun nước.

Phát hiện ý đồ của Giang Thác, Hứa Lan Ý phũ phàng đẩy đầu hắn ra.

"Không được cắn, nếu em...... muốn chơi anh...... thì chỉ được chơi thế này thôi......"

"Tại sao? Chẳng phải anh cũng thích tôi đâm vào trong à?"

Đương nhiên là thích rồi...... Nhưng vì đứa bé, Hứa Lan Ý đành phải lắc đầu. Anh nhớ mang máng hai ngày trước Giang Thác đâm vào khoang sinh sản luôn đụng trúng một chỗ, lúc đó mình vừa sướng vừa sợ, giờ ngẫm lại có lẽ đó là màng thai. Em bé bị chọc trúng mà mình còn thấy sướng nữa...... Thật xấu hổ quá đi mất.

"Nhưng hôm nay không muốn lắm, cắm bên ngoài là được rồi."

Chắc không phải sáng hôm qua mình tiểu trong người anh nên anh vẫn còn giận đấy chứ? Giang Thác chỉ có thể gật đầu rồi ngoan ngoãn cắm bên ngoài.

Thấy thiếu niên lộ vẻ thất vọng, Hứa Lan Ý đột nhiên nắm tay hắn nhẹ nhàng áp vào bụng mình.


"Sao thế?"

Hứa Lan Ý không nói gì mà chỉ lẳng lặng giữ chặt tay Giang Thác, không cho hắn rút ra.

Giang Thác không hiểu lắm, mấy ngày nay Hứa Lan Ý có vẻ rất thích hắn sờ bụng mình, trước kia hắn chỉ vuốt ve mấy lần, còn bây giờ lại sinh ra một cảm giác cực kỳ vi diệu, tựa như có một sức mạnh vô hình dẫn dắt hắn, giữa lòng bàn tay nóng hổi và bụng dưới hơi phồng lên như có một dòng điện nhỏ xíu chạy qua, ngay cả tim hắn cũng ấm áp mềm mại, nhất thời không muốn buông tay.

Bụng nóng quá. Em bé có cảm nhận được không, cha đang sờ bé đó...... Nghĩ đến đây, hai mắt Hứa Lan Ý cay cay, suýt nữa nhịn không được nói ra, nhưng lý trí mạnh mẽ nhắc nhở anh thiếu niên trước mắt chỉ mới 18 tuổi, còn là một đứa trẻ thì làm sao chấp nhận được sự thật mình sắp làm cha. Lời ra đến khóe miệng, Hứa Lan Ý siết chặt tay nuốt ngược vào trong.

Hứa Lan Ý nhắm hờ mắt, hai gò má đỏ hồng lộ ra vẻ vui thích, Giang Thác nhìn anh, trong đầu lại hiện ra đoạn trích trong quyển tiểu thuyết huyền huyễn 18+ của bạn cùng phòng.

"Lan Ý, anh hợp với "dâm văn" lắm đấy."

Thiếu niên vừa khàn giọng nói vừa nhẹ nhàng vuốt ve bụng nhỏ phồng lên của Hứa Lan Ý, chỉ trong nháy mắt, người dưới thân rên khẽ một tiếng rồi kẹp chặt dương vật hắn, lỗ dâm lên đỉnh phun nước.

Đây là lần đầu tiên mình không hề đâm rút mà chỉ xoa bụng Hứa Lan Ý cũng làm anh cực khoái.

"Ư a! Dâm văn...... là cái gì...... A!" Hứa Lan Ý nhíu mày, hai tay túm lấy ga giường dưới người, bị lỗ nhỏ sảng khoái kích thích làm hai mắt trợn ngược, đúng lúc này dương vật Giang Thác cắm trong sâu đột nhiên đâm rút mấy lần.

"Không nói cho anh biết đâu." Hiếm khi có điều Hứa Lan Ý không biết nên Giang Thác hơi đắc ý.

Chắc chắn không phải thứ gì tốt lành rồi! Học sinh cấp ba bây giờ mỗi ngày đều nghĩ gì thế chứ!

"Đừng nhúc nhích! Ư a a! Làm kiểu này...... chịu không nổi huhu!" Hứa Lan Ý khóc thút thít, cảm giác cực khoái lúc bị chịch là đáng sợ nhất, chỉ giây lát sau đã quên béng hai chữ "dâm văn" kia.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương