Mai Mai nghe thấy chủ nhân quát ủy khuất nức nở một tiếng, lưu luyến không rời giơ chân trước lên, sau đó thả người nhảy tới bên người Lệ Dạ Kỳ đi vòng quanh anh.
Ngôn Lạc Hi sợ tới mặt mày tái nhợt đến khi nhìn thấy con chó lông xù biến mất nhịp tim mới khôi phục lại bình thường.

Lệ Dạ Kỳ lạnh mặt, ánh mắt sắc bén quét về phía husky, nó chột dạ cúi đầu yên lặng đi qua một bên ngồi dưới đất hai chân trước chồng lên nhau giống như một tiểu hài tử oan ức, đầu chó hơi cúi xuống.
Lệ Dạ Kỳ không để ý tới sự đáng yêu của nó, sải bước đi tới quỳ một chân xuống trước mặt Ngôn Lạc Hi, đưa tay đỡ cô dậy giọng nói gợi cảm vang lên trong đêm trống trải: "Đau không?"
Ngôn Lạc Hi lắc đầu cảm giác được hơi thở cực nóng của người đàn ông phun lên mặt, khoảng cách của hai người quá gần đến nỗi mập mờ cô vội vàng đẩy anh ra cố gắng ngồi dậy.
Phía sau ót truyền đến một cơn đau nhức, cô đau đến khẽ kêu lên một tiếng.

Một giây sau, cô ngã vào khuỷu tay người đàn ông đau đến mức cả đầu choáng váng.
"Tôi đưa em đến bệnh viện"
Ánh mắt Lệ Dạ Kỳ căng thẳng ôm cô lên bước nhanh xuống bậc thang đến chiếc siêu xe địa hình đang đỗ trong sân, nhét cô vào trong ghế phụ.

Ngôn Lạc Hi vội vàng nắm lấy góc áo anh, "Không cần, tôi không sao, về ngủ một giấc là được".
Thân phận hiện tại của cô nửa đêm canh ba cùng đàn ông xa lạ ra vào bệnh viện, để bọn chó săn chụp được ảnh chỉ sợ ngày mai đồn ra thêm tin tức cô vào viện phá thai nữa! Cho nên nhiều hơn một chuyện chi bằng ít đi một chuyện.
Lệ Dạ Kỳ nhíu mày nắm chặt cổ tay cô bất động thanh sắc bỏ ra, giọng nói hơi lạnh lùng trong màn đêm, "Em bị thương trên khu vực của tôi, không đưa em đến bệnh viện tôi không thể an tâm"
Ngôn Lạc Hi ngẩng đầu, nhìn thấy sự cố chấp và kiên trì sâu trong đôi mắt lạnh lùng bá đạo của người đàn ông, trong lòng hiểu rõ quyết định anh không dễ dàng bị ảnh hưởng bởi người khác.
"Vậy anh cố gắng tìm một bệnh viện có tính bảo mật cao chút, anh biết mà nghệ sĩ không thể có chuyện riêng tư"
Lệ Dạ Kỳ tao nhã gật đầu, xoay người lên xe, nhìn thấy Husky nằm bò trên bậc thang ủy khuất nức nở, anh thản nhiên nói: "Trở về đợi đi, ba đưa chị đi bệnh viện"
Lệ Dạ Kỳ lấy di động ra gọi điện thoại, anh dặn dò vài câu Ngôn Lạc Hi mơ màng màng, cũng không nghe rõ.
Vừa rồi đập trên sàn nhà thật sự rất mạnh ít nhất cô cũng bị chấn động nhẹ.
Ngôn Lạc Hi vô thức lẩm bẩm: "Anh đẹp trai như vậy chó nhà anh sao hung hăng như thế chứ?"
Lệ Dạ Kỳ quay đầu nhìn cô, trong ánh sáng mờ ảo đôi mắt anh ẩn chứa một tia sáng dường như không phải là ý cười.

Logic của cô gái này có vấn đề, anh đẹp trai thì chó nhà anh cũng phải ôn nhu sao?
Lệ Dạ Kỳ lái xe đến bệnh viện, Mạc Thần Dật đang đợi ở bãi đậu xe dưới tầng hầm, nhìn thấy anh đưa một người phụ nữ xuống mắt bừng sáng lên, "Thất ca chuyển giới thành công rồi sao lại có phụ nữ ở đây vậy?"
Lệ Dạ Kỳ hờ hững nhìn một cái ôm Ngôn Lạc Hi đi thẳng vào thang máy, Mạc Thần Dật vội vàng theo sau nhìn người phụ nữ trong lòng anh đôi môi mỏng cong mang theo ý lưu manh, "Nhìn góc nghiêng cũng biết là mỹ nhân rồi, khó trách cậu lại động tâm"
"Tất cả sắp xếp xong hết chưa?
"Mọi chuyện tôi sẽ lo liệu, cậu cứ yên tâm." Mạc Thần Dật vỗ ngực trấn an.
"Đinh" một tiếng thang máy đến, Lý Dạ Kỳ ôm Ngôn Lạc Hi sải bước vào trong, anh đặt cô lên giường bệnh nhìn thấy vẻ mặt của cô Mạc Thần Thần giật mình suýt nữa trợn tròn mắt.
"Sao lại là cô ấy?"
Lý Dạ Kỳ tao nhã đút tay vào túi, "Là cô ấy thì sao? Cậu biết cô ấy?"
"Đương nhiên là biết!" Mặc Thần Dật hưng phấn chỉ vào cô, "Cô ấy là bạn thân nhất của Điền Nhi, ngày hôm qua hai người còn chụp một bộ ảnh bạn thân náo loạn khắp thành phố, cô ấy hóa thành tro tôi cũng nhận ra.
Gia đình của Mặc Thần Dật và Điền Linh Vân ở đối diện nhau, họ còn được liên hôn từ trước đó nhưng cả hai đã không ưa nhau từ khi còn nhỏ và chưa bao giờ xuất hiện cùng một nơi!

Lý Dạ Kỳ cau mày, "Vừa rồi cô ấy ngã xuống chắc đã bị chấn thương nhẹ cậu mau đưa cô ấy kiểm tra đi"
Mạc Thần Dật nhìn anh, lông mày đẹp trai người đàn ông sạch sẽ lại rất thờ ơ, càng im lặng thì càng đáng sợ!
Có chuyện lớn rồi!!
Mà hiển nhiên, giờ phút này không phải lúc để chất vấn Mạc Thần Dật chỉ huy y tá đẩy Ngôn Lạc Hi vào phòng bệnh kiểm tra.
Y tá nhìn thấy Ngôn Lạc Hi nằm trên giường bệnh kích động đến nói năng lộn xộn, "Bác sĩ Mạc, đây là Ngôn Lạc Hi trên TV phải không? Ồ, làn da ngoài đời của cô ấy thật đẹp nha"
Mà y tá ngày hôm qua bị bức ảnh của Ngôn Lạc Hi mười phần công kích càng thêm hâm mộ cuồng nhiệt.

Trước kia luôn rất thích xem chương trình có cô tham dự, ngoại hình xuất sắc, kỹ năng diễn xuất lại tuyệt vời.

Mặc dù luôn chỉ là nữ thứ hai nhưng lần nào cũng đánh bại nữ chính trên màn diễn để lại ấn tượng sâu sắc cho đông đảo người hâm mộ.
Mộ Thần Dật nhìn thấy y tá muốn chạm vào mặt Ngôn Lạc Hi còn chưa kịp nói thì sau lưng đã có một cơn gió thổi qua, trước mắt lóe lên một bóng đèn giây tiếp theo liền nghe thấy tiếng kêu đau đớn của y tá.
Mộ Thần Dật nhanh chóng quay đầu lại nhìn thấy Lệ Dạ Kỳ đang nắm chặt tay y tá, ánh mắt lạnh lùng giọng nói lạnh như băng: "Mặt cô ấy không phải ai cũng có thể tùy tiện chạm vào!"
Y tá đau đến toát mồ hôi lạnh nhìn đôi mắt đen sâu không lường được của người đàn ông, nơi đó tựa hồ cất giấu một tia sát khí chân liền mềm nhũn: "Xin lỗi, xin lỗi, tôi không cố ý, tôi chỉ muốn thử cảm giác thế nào thôi à!"
Lệ Dạ Kỳ híp mắt, chậm rãi buông tay y tá ra, anh đưa tay sờ sờ mặt Ngôn Lạc Hi, nghiêm trang giải thích nghi hoặc cho y tá, "Xúc cảm mềm mại, giống như da thịt trẻ con, thổi phồng có thể rách"
Mạc Thần Dật cả kinh cằm cũng sắp rớt xuống đất, quen biết Lệ Dạ Kỳ nhiều năm như vậy chưa từng thấy qua cảnh tượng hãi hùng này! Sự chiếm hữu dữ dội dành cho một người phụ nữ, mạnh mẽ tới mức ngay cả người cùng giới cũng không được phép chạm vào?!!

Bị sốc! Rõ ràng là bị sốc tin không nổi, Lệ Dạ Kỳ đang chơi kiểu côn đồ một cách nghiêm túc không thể giải thích có thể đánh vào điểm yếu của tên này!
Bọn họ quen biết nhiều năm như vậy tên trước mặt nhất định là Thất ca giả mạo!!
Cô y tá ngơ ngác nhìn người đàn ông có khuôn mặt tuấn tú kiêu ngạo, đẹp trai cao quý điên đảo chúng sinh làm người ta mặt đỏ tim đập.

Tuy rằng bác sĩ Mạc đã là cực phẩm trong các soái ca, nhưng người đàn ông này là bản số lượng có hạn trong cực phẩm.

Đặc biệt vừa rồi khi chạm vào mặt Ngôn Lạc Hi nó nhẹ nhàng tựa như chạm vào người yêu của anh vậy.

Chết mất thôi!
Mạc Thần Dật thấy y tá bị anh Thất làm cho lóa mắt liền ho nhẹ một tiếng, "Tiểu Húc đừng ngẩn ra đó nữa mau đẩy tiểu thư vào phòng kiểm tra đi".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương