Tất cả mọi người giống như bị ấn nút tạm dừng vậy, cả đám ngây ngốc nhìn chằm chằm vào Tô Trà đang cầm con dao bầu, sau đó, ai nấy đều trợn tròn mắt.

Cô gái này, đanh đá quá!Dưới cái nhìn chăm chú của mọi người, Tô Trà cảm giác khí thế của bản thân lúc này đang cao đến hai mét tám rồi.

"Tô, Tô Nhị Nha, có chuyện gì chúng ta cứ từ từ nói, tôi và mẹ cháu đùa nhau thôi.

Cháu buông dao xuống đã, đừng cực đoan như thế mà.

" Người bỏ cuộc trước là Trương Thúy Hà, bà ta nhìn con dao trên tay Tô Trà, trong lòng có chút sợ hãi.

Cái tay vốn đang túm chặt tóc của Vương Tú Mi kia lập tức buông ra, còn thuận tiện giấu ra sau lưng mình.

Ở trong thôn, Trương Thúy Hà nổi tiếng là người có cái miệng thích nói nhảm, bình thường thích nói xấu hết người này đến người kia.


Hơn nữa, bà ta lại còn là một người đàn bà chanh chua.

Thế nhưng tục ngữ có một câu thế này, người tốt sợ kẻ xấu, kẻ xấu sợ kẻ vô lại, kẻ vô lại sợ kẻ ngang ngược, kẻ ngang ngược lại sợ người không muốn sống.

Lúc này, Tô Trà chính là cái người không muốn sống kia.

"Con, con gái.

" Tóc của Vương Tú Mi đã được buông ra, lúc này bà mới hoàn hồn lại, nhìn thấy gương mặt lạnh lùng đó của Tô Trà, bà cũng khuyên nhủ theo mọi người: "Con gái, có chuyện gì chúng ta cứ bình tĩnh rồi nói.

""Dạ.


" Tô Trà gật đầu, cô vẫn cầm dao bầu như cũ, nhìn về phía Trương Thúy Hà, cô cất tiếng hỏi: "Bà nói đi, vì sao bà đến nhà tôi đánh cha tôi?""Tôi, tôi nói.

" Vương Thúy Hà cất tiếng, bắt đầu lải nhải kể lại nguyên nhân đầu đuôi câu chuyện.

Hóa ra chuyện này phải bắt đầu kể từ đầu giờ chiều nay.

Buổi chiều Vương Tú Mi dẫn Tô Trà lên trấn trên, Tô Bảo không được đi cùng nên trốn ra ngoài chơi, sau đó cậu bé và con trai của Vương Thúy Hà xảy ra tranh chấp, hai người bắt đầu lao vào đánh nhau.

Vì thế, Trương Thúy Hà mới tìm đến đây.

Vốn dĩ nhìn thấy con trai nhà mình bị đánh, trong lòng Trương Thúy Hà đã nghẹn một cơn tức rồi, thế nhưng sau khi đến nhà họ Tô, Tô Thắng Dân còn chế giễu con trai của Trương Thúy Hà chẳng được cái tích sự gì cả, đến đánh nhau cũng không thể đánh thắng.

Chính vì thế, nên cơn tức của Trương Thúy Hà mới chính thức bùng lên.

Sau đó, bà ta bắt đầu lao vào đánh ông.

Nói xong, Trương Thúy Hà vẫn còn cảm thấy bản thân ấm ức, bà ta túm đứa con trai đang đứng cách đó không xa lại gần, giơ tay chỉ vào nó: "Nhìn đi, Tô Bảo nhà các người đánh Thạch Đầu nhà tôi thành thế này, xem đi, mọi người cũng nhìn xem, chuyện này rốt cuộc là ai chiếm lý?".

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương