Tần Lan chợt biết cô là ai rồi!Cô gái này thực sự là tạc cùng một khuôn với người phụ nữ trên bức ảnh mà Diệp Thắng Huân giấu! Người phụ nữ đó là Kiều Nghệ, cũng chính là mẹ ruột của Diệp Kiều.
Tai nghe không bằng mắt thấy, chẳng trách Trăn Trăn nói cô thành tinh rồi! Diệp Kiều ở trước mặt, quả thực là thay da đổi thịt, đâu còn là đồ nhà quê đó nữa!Trong lòng Tần Lan sóng gió cuồn cuộn, nhưng vẫn giữ sự tao nhã, nền nã của danh môn thục viện, “Đây là Kiều Kiều à! Ôi, thật sự là con gái lớn khác thật đấy! Trổ mã thành mỹ nhân rồi!”“Bà Tần, người đẹp vì lụa, vẫn phải cảm ơn quần áo bà đã mua cho tôi!” Diệp Kiều cười nói, hai mắt nhìn thẳng vào đôi mắt phượng đung đưa của Tần Lan, vẻ mặt chân thành!Sau khi trùng sinh, cô không còn là cô gái quê mùa tự ti, hèn nhát, không bao giờ dám nhìn thẳng vào mắt của bà Tần nữa.
Lời này thực sự khiến Tần Lan tức chết!Tất cả quần áo của Diệp Kiều đều là do bà mẹ kế này mua cho, hơn nữa đều là những mẫu thời trang nhất trong mùa, biết rõ rằng cô sẽ không mặc, bà ta còn thỉnh thoảng gửi đến Tướng Quân Lâu, để làm ra vẻ trước mặt ông cụ Diệp, người nhà họ Diệp và người ngoài.
Làm sao bà ta ngờ rằng, đồ nhà quê từ nông thôn khiến bà ta từ thân phận thiếu phu nhân nhà họ Diệp hiển hách trở thành mẹ kế, lại đột nhiên thay đổi tính tình, mặc những bộ quần áo xinh đẹp này!Hơn nữa, cô trưng diện lên lại tươi mới thoát tục, không có chút quê mùa nào, còn xinh hơn cả Trăn Trăn!Không chỉ ngoại hình thay đổi, cô bé này rõ ràng đã tự tin hơn, cũng không còn gù lưng nữa!Tần Lan mặc bộ sườn xám không tay, uốn tóc xoăn, phong thái duyên dáng, vội vàng cười xòa nói: “Nha đầu ngốc, khách sáo với dì làm gì! Hiếm khi con chịu mặc quần áo mà dì mua cho con!”Tần Lan ý tại ngôn ngoại, Diệp Kiều lúc trước không biết tốt xấu, không nhận tình cảm của bà ta.
“Lúc trước tôi còn nhỏ, không biết trưng diện, bà đừng để tâm.
” Cô cũng khách sáo nói.
Kiếp trước là cô ngốc, ghét bà Tần liền không để ý đến bà ta, nhưng không biết rằng càng không lịch sự trước mặt bà ta, càng vừa lòng bà ta.
Người ngoài sẽ chỉ cảm thấy bà Tần là một người mẹ kế tốt, còn cô là một nha đầu hoang không có giáo dục!Kiếp này cô thông minh rồi.
Cô bé, EQ thăng hạng rồi!Tần Lan chỉ cảm thấy Diệp Kiều bây giờ là một cái gốc lợi hại, sau khi bà ta và Diệp Kiều lại hàn huyên một hồi, kéo cô ngồi xuống như con gái ruột.
Diệp Kiều đương nhiên hiểu rằng, hôm nay có Diệp Thắng Huân ở đây nên bà ta mới ân cần như vậy!Diệp Thắng Huân vẫn luôn không nói gì, sau khi uống một ngụm trà, nhìn ba người họ nói: “Trăn Trăn, Kiều Kiều là chị của con, sau này con phải tôn trọng chị.
Đều là người một nhà, có phúc cùng hưởng, có họa cùng chia, không có gì để tranh giành, chiến đấu!”Từ nhỏ đến lớn, Diệp Trăn Trăn chưa từng bị cha trách mắng, cô ta sắp khóc rồi.
“Cha, con, con……”“Lão Diệp, Trăn Trăn nó còn nhỏ, lại là một đứa con gái ngoan, thấy chị nó ăn mặc trưng diện trưởng thành giống như trở thành một người khác, nó nhất thời không chấp nhận được, nên mới nói như vậy, ông đừng để trong lòng, Kiều Kiều của chúng ta cũng không so đo với em có phải không?” Tần Lan vội vàng tiếp lời giúp con gái bảo bối xoa dịu, thấy Diệp Thắng Huân nói giúp cho Diệp Kiều, trong lòng bà ta càng tức giận!Lúc trước ông ta không như thế này!“Bà Tần, tôi có thể hiểu được tâm trạng của Trăn Trăn.
Tuy nhiên, tuổi còn nhỏ, mở mồm là hồ ly tinh này hồ ly tinh kia, có phải là trái với thân phận tiểu công chúa nhà họ Diệp của em ấy không? Tôi là chị của em ấy, đương nhiên sẽ không so đo với em ấy, nhưng chuyện này mà ở bên ngoài, đổi lại là người khác, có lẽ sẽ không nhân nhượng cho em ấy rồi!” Diệp Kiều không rơi vào bẫy của Tần Lan, tiểu công chúa nhà họ Diệp này nên bị dạy cho một bài học.
Ở kiếp trước, tiểu công chúa mắt cao hơn đầu này cướp chồng của người khác, sau khi kết hôn thì cường thế, không có kết thúc tốt đẹp.
Bây giờ có thể dạy dỗ cô ta, cũng là vì tốt cho cô ta.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook