Khung cảnh trước mắt rất quen thuộc, hơn nữa lòng bàn tay cũng tê dại vì tát người, Hạ Thanh Thanh nhìn mẹ Dương đang nằm trên đất, cuối cùng cũng nhận ra mình không phải đang ở địa ngục.
Cô đã được trùng sinh!
Trở về ngày thứ hai sau khi gả vào nhà họ Dương.
Quả là một thời điểm tốt, cảm ơn ông trời!
Kiếp này, cô nhất định phải khiến hai nhà Hạ - Dương chết không toàn thây, một người cũng không tha!
Khóe miệng Hạ Thanh Thanh cong lên, khuôn mặt trẻ trung xinh đẹp còn rực rỡ hơn cả hoa hải đường đang nở rộ trong sân, mẹ Dương nằm trên đất nhìn mà nghiến răng nghiến lợi, con hồ ly tinh này đúng là lẳng lơ, lão già nhà bà ta mỗi lần nhìn cô đều nhìn đến thẳng cả mắt, còn cả thằng con trai cả nữa, cũng giống hệt ba nó.
Nếu không phải vì thằng con út bất lực thì bà ta cũng chẳng bỏ ra tám trăm đồng để cưới một đứa con gái nhát gan dễ sai bảo về nhà.
Con nhỏ này xinh đẹp, có thể cho thằng út nở mày nở mặt, lại còn nhát gan dễ sai bảo, cho dù biết thằng út bất lực cũng không dám hé răng nửa lời, làm việc lại nhanh nhẹn, sau này việc nhà cứ giao hết cho con nhỏ này làm, bà ta sẽ được hưởng phúc.
Trong lòng mẹ Dương đang sung sướng, bà ta cứ nghĩ từ nay về sau có thể hưởng phúc làm bà hoàng, nào ngờ Hạ Thanh Thanh lại là một con mụ dữ, hoàn toàn khác hẳn với vẻ ngoài nhát gan nhu nhược trước kia.
Bà ta bị nhà họ Hạ lừa rồi, mẹ kiếp, nhất định phải trả con mụ dữ này lại, còn phải đòi lại tám trăm đồng tiền sính lễ, bắt nhà họ Hạ bồi thường cả tiền tổ chức tiệc cưới nữa.
Hạ Thanh Thanh nhìn Dương Hồng Binh đang nằm ngửa như chết trên giường, tiếng ngáy như sấm rền, trong mắt cô lóe lên tia căm hận, nhưng rất nhanh đã biến mất, không vội, kiếp này cô sẽ chơi đùa với gia đình này từ từ, Dương Hồng Binh nhất định phải là người chết cuối cùng.
Nếu không thì làm sao cô có thể đường đường chính chính thừa kế tài sản của nhà họ Dương?
Hạ Thanh Thanh đứng dậy, đi đến cửa xem lịch, ngày cô kết hôn là 18/04/1982, hôm nay chắc là ngày 19.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook