Cộng với hơn một trăm tệ mà mẹ cô vừa đưa, Trình Trân Ái đếm đi đếm lại có hơn bảy trăm tệ, bây giờ nhất định không thể để trong rương nữa, cô nhìn khuôn mặt con gái, trong lòng nảy ra một ý.

“Nha Nha, con cởi áo bông ra nào.


Thịnh Tuyết Nha mỉm cười với mẹ, nhanh nhẹn cởi áo bông nhỏ của mình ra, khẽ nói: “Mẹ ơi, khâu vào bụng áo của con này, bọn họ chắc chắn không tìm thấy đâu!”
Trình Trân Ái bật cười, “Cái đồ nhóc con tinh ranh, mau chui vào chăn đi, coi chừng lạnh đấy.


Nói là làm, loại việc may vá này đối với Trình Trân Ái mà nói căn bản chẳng là gì, chỉ trong vài phút, mấy trăm tệ được gói kỹ trong chiếc khăn tay đã được khâu kín đáo vào áo bông của Tuyết Nha.


Mặc áo cho con gái xong, cô vẫn không quên dặn dò thêm vài câu, “Nha Nha, đây là tiền để dành cho mẹ con mình sau này…”
Thịnh Tuyết Nha cười hì hì cắt ngang, “Mẹ nói sai rồi, không phải hai người, mà là ba người!”
Trình Trân Ái cảm khái trước sự thông minh của con gái, đang định khen con bé thì nghe Thịnh Tuyết Nha lại nói:
“Mẹ, mẹ dẫn con đi đi, người cha này chúng ta không cần nữa, con có thể bảo vệ mẹ và em trai!”
Nước mắt Trình Trân Ái tuôn rơi, cô còn đang nghĩ cách nói với con gái về chuyện ly hôn, không ngờ Tuyết Nha lại có thể nói ra những lời như vậy, con bé mới năm tuổi thôi!
Trình Trân Ái bỗng nhiên cảm thấy có gì đó không đúng, sao con bé lại biết trong bụng cô là em trai?
Nhưng lúc đó Phạm Quế Linh thường xuyên tẩy não mọi người, nói là không được nói đứa bé trong bụng là con gái, chắc là đứa nhỏ này cũng bị bà ta tẩy não rồi.

Trình Trân Ái cũng không suy nghĩ nhiều, trong lòng đang tính toán lát nữa sẽ nói chuyện ly hôn với Thịnh Gia Xương như thế nào.

Tính ra, gã chồng hờ của mình giờ này chắc đang quấn quýt với bà góa Phùng Thúy ở thôn tây rồi.


Được, vậy thì cứ nhằm vào Phùng Thúy mà giải quyết.

Kiếp trước cô đã quá mù quáng, rõ ràng biết Thịnh Gia Xương và Phùng Thúy dan díu với nhau nhưng chỉ cần Phùng Thúy giả bộ đáng thương là cô lại mềm lòng, lại nghĩ một người phụ nữ nuôi ba đứa con trai thật không dễ dàng gì, thế là cô ngu ngốc đồng ý cho con trai của người đàn bà đó gọi mình là mẹ nuôi, đến cuối cùng mới nhận ra, nào phải người ta khó khăn mà là cô quá dễ bị lừa gạt.

Nếu tên khốn này thích Phùng Thúy vì có thể sinh con trai, vậy thì để bọn họ đến với nhau đi, ác giả ác báo, đối phó với loại người như Thịnh Gia Xương chỉ có Phùng Thúy mới làm được thôi.

Thịnh Gia Xương trở về nhà, hắn căn bản không để tâm đến lời đề nghị ly hôn của Trình Trân Ái vừa rồi, ban nãy Thịnh Đức An cũng mắng hắn vài câu về chuyện này, bảo hắn đừng có bài bạc nữa, đối xử tốt với vợ con một chút.

Hắn ngoài mặt thì đồng ý, nhưng khi trở về nhìn thấy hai mẹ con liền nảy sinh tâm lý méo mó, tại sao nhà người ta đều là con trai, mà nhà hắn lại là con gái, đến con vợ ngốc của Hoàng Lại Tử ở xóm trên còn sinh được hai đứa con trai, còn Phùng Thúy của hắn một mạch sinh ba đứa đều là con trai kìa!
Thịnh Gia Xương vốn không tin cái thuyết sinh con trai hay con gái là do đàn ông quyết định, hắn luôn cho rằng bụng Trình Trân Ái không tốt, thêm nữa lần này Trình Trân Ái lại thích ăn cay, người ta thường nói "chua trai cay gái", đứa bé trong bụng này tám chín phần mười lại là con gái lỗ vốn.



Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương