[ Thập Niên 80 ], Tái Giá Ma Ốm, Mẹ Chồng Cho Ta 10 Tỷ
-
Chương 15: Vòng Tay Không Gian
“Vậy mẹ thừa nhận, mẹ muốn cho con cưới cô ấy là có mục đích riêng! Căn bản không thật sự muốn cô ấy làm con dâu nhà chúng ta.!”
Cố Thiêm Hành lạnh giọng chất vấn.
Nghiêm Chi hết đường chối cãi, “Thiêm Hành, mẹ là hạng người như vậy sao? Ninh Ninh là cô gái tốt. Mẹ thích con bé, là thật sự thích con bé. Ninh Ninh hôm nay còn mang mẹ đi bệnh viện kiểm tra phổi. Ninh Ninh vừa thiện lương, vừa tốt bụng, mẹ đi nơi nào tìm được con dâu tốt như vậy.”
Cố Thiêm Hành không nói chuyện.
Chỉ là anh không cao hứng, đều viết ở trên mặt.
Anh trở về phòng ngủ, ngồi ở trước giường.
Trong đầu tất cả đều là hình ảnh cô nhìn anh, ánh mắt rất trong sáng, thuần khiết.
Thật là kỳ quái.
Vì sao trong lòng anh lại không có chút nào phản cảm, thậm chí có một tia chờ mong.
Tào Kiêu tiếng nói vang lên bên tai.
“Em cảm giác nha đầu này thích anh.”
“Không có khả năng……”
“Như thế nào không có khả năng? Vừa nghe ba em muốn cho anh tìm đối tượng, cô ấy sắc mặt đều thay đổi.”
“……”
“Anh đối với người ta cũng có ý tứ! Bằng không, chó người ta gặp chuyện, anh sao cần thiết phải gọi em tới? Em biết anh hiện tại tình huống này, sợ liên lụy đến cô gái nhà người ta, nhưng mà nên thuận theo lòng mình ……
Bỏ qua rồi, chính là cả đời !”
Đặc biệt là mấy chữ cuối cùng kia, đánh thật sâu vào trong đầu Cố Thiêm Hành.
Ngực hơi hơi phát đau.
Giống như nếu lần này anh bỏ lỡ, thật sự sẽ chờ cả đời.
Loại cảm giác này làm anh luôn không thể hiểu được, giống như anh đã từng trải qua chuyện này.
Rõ ràng anh cùng cô chỉ có vài lần gặp gỡ, tuy rằng khi còn nhỏ lớn lên cùng một cái thôn, nhưng mà…… Khi còn nhỏ ký ức rõ ràng đều đã mơ hồ.
……
Thời điểm Khương Ninh về đến nhà.
Tiền Nguyệt Hoa đang cùng thím hai ở trong sân nói chuyện phiếm.
Khương Ninh chân dừng lại, tay vô thức chạm nhẹ vòng ngọc phượng hoàng, lắng nghe cuộc nói chuyện của thím hai cùng mẹ cô.
“Chị dâu, Tào sư trưởng đều đã mở miệng, không nói Ninh Ninh nhặt tiện nghi, mà anh cả cũng có chỗ có lợi. Em nghe nói Cố Thiêm Hành này chính là lấy mệnh cứu Tào sư trưởng. Nếu là chuyện này thành, nhà của chúng ta cùng Tào gia quan hệ, không phải càng gần sao?”
Tiền Nguyệt Hoa không lên tiếng.
Thím hai thanh âm lại bỗng nhiên vang lên, " Cho con gái chị gả qua làm quả phụ! Như vậy con gái tôi sẽ là ngôi sao duy nhất của Khương gia! Khương Ninh vừa béo vừa xấu, có thể gả cho Cố Thiêm Hành đã là tốt, làm gì có tư cách mà chọn.”
Nghe lời này.
Khương Ninh không ngăn được trừng lớn hai mắt.
Kỳ quái!
Thím hai sao dám nói những lời như thế trước mặt mẹ cô.
Cô phút chốc nghĩ đến cái gì, lập tức nhìn vào miệng của thím hai.
Bà ta căn bản không có nói chuyện!
Cô lại nghe âm thanh của chính mình vang lên.
Đây là…… suy nghĩ trong lòng của cô!
Cô như thế nào sẽ nghe được tiếng lòng của chính mình.
Cúi đầu, cô nhìn thấy vòng ngọc ánh lên tia sáng nhẹ. Sống đến năm 2023, chuyện kì quái hiếm lạ nào mà cô chưa trải qua, đầu óc rất nhanh xoay chuyển.
Nguyên nhân do chiếc vòng ngọc này sao?
Khương Ninh sau khi chết, linh hồn tận mắt nhìn thấy Lý Đại Quải bị nổ đến không còn mảnh xác, đối với chuyện không tầm thường này, độ tiếp thu so với người thường cao hơn.
Khương Ninh theo bản năng muốn đem vòng ngọc tháo ra. Nhìn xem có phải nguyên nhân do vòng ngọc hay không.
Nhưng cho dù cô dùng sức thế nào, vòng ngọc kia cũng không thể từ trên tay tháo xuống.
Cuối cùng.
Khương Ninh xác định!
Chính là bởi vì vòng ngọc này, cho nên cô mới nghe suy nghĩ trong lòng của thím hai..
Nhưng cô vì sao không nghe được suy nghĩ trong lòng của mẹ?
Chẳng lẽ còn tùy người?
Khương Ninh nghĩ đến đây, tiếng thím hai lại lần nữa truyền tới, “Nên cho bà ta thêm thuốc, uống một liều mất mạng luôn, đỡ phải nhìn thấy phiền lòng! Bà ta đi rồi, mình chính là chủ nhân của căn nhà này!”
Bà ta muốn hại chết mẹ!
Khương Ninh tức giận đến tay nắm chặt thành nắm đấm.
Vì muốn khắc chế tức giận trong lòng, nàng không ngừng hít sâu, cảm xúc cuồn cuộn bị đè nén trong lòng ngực.
Ban đêm.
Khương Ninh vẫn ngủ cùng Tiền Nguyệt Hoa.
Tiền Nguyệt Hoa nhìn con gái trong lòng ngực, có chút hoảng hốt, lại lần nữa hỏi: “Ninh Ninh, con thật sự nghĩ kỹ rồi sao? Con phải gả cho Cố Thiêm Hành?”
“Đúng! Con thật sự nghĩ kỹ rồi.”
“Ninh Ninh…… hazz……”
“Mẹ, con thật sự không đem chuyện này thành trò đùa, là thật sự. Gả cho anh ấy, con sẽ sống tốt. Con cũng không thể ở nhà mẹ đẻ ngốc cả đời, cho trong nhà bị mọi người nhạo báng được.”
Khương Ninh không nghĩ thêm chuyện cho mẹ cô, làm bà bệnh tình tăng thêm.
Thím hai tâm tư tàn nhẫn như vậy, thuốc này chắc hẳn đã bỏ thời gian rất lâu.
Nếu lại uống thêm một liều, chắc chắn tính mệnh của mẹ không còn. Ngẫm lại, trái tim cô như bị thắt chặt, đau nhói.
Tiền Nguyệt Hoa thở dài một hơi, “Tùy con đi.”
Lần trước thời điểm ồn ào phải gả cho Lý Đại Quải, đó là một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Lúc này……
Cô cư nhiên cho bà có cảm giác an tâm.
Chắc là do Cố Thiêm Hành đứa nhỏ này tương đối đáng tin cậy đi.
Nghiêm Chi lại là bạn học của bà, dễ nói chuyện. Bà xác định bà ấy sẽ không hại con gái bà, cho nên lúc này mới yên tâm.
“Mẹ……”
“Ân?”
“Người nhà chúng ta đều uống thuốc của thầy lang kia sao?”
“Không có, chỉ có mẹ và con. Mấy anh trai của con thân thể tốt, cha con trước nay đều rất khỏe mạnh. Có chuyện gì sao? con như thế nào đột nhiên hỏi tới vấn đề này”
Tiền Nguyệt Hoa cảm thấy tâm tư của con gái càng thêm tinh tế.
Chuyện gì đều chú ý.
Khương Ninh nghĩ nghĩ nói: “Mẹ, con mơ một giấc mộng. Mơ thấy thân thể ngài càng ngày càng không tốt, thầy thuốc này có tốt không mẹ?”
“Ban ngày nghĩ gì, ban đêm mơ thấy cái đó. Con a, suy nghĩ nhiều quá. Thầy lang này có kiến thức rộng, nếu không có thuốc của thầy lang này, bệnh của ta khả năng càng nghiêm trọng.”
Không chỉ có mẹ, mà bao gồm cô trước đây.
Đối với hai mẹ con thím hai, đều không có một tia hoài nghi.
Cô nhi quả phụ, có thể làm cái gì?
Nhưng nghe được những tiếng lòng độc ác kia.. Mới biết được dưới mặt nạ giả nhân giả nghĩa kia, dữ tợn như thế nào.
Mơ mơ màng màng, Khương Ninh nghĩ những việc này rồi dần đi vào giấc mộng.
Trong mộng.
Cô không biết đang ở nơi đâu, xung quanh một mảnh trắng xoá.
Cô ngạc nhiên nhìn xung quanh mình, bỗng nhiên nhìn thấy một kệ sách ở phía trên, kệ sách ước chừng cao khoảng 3 mét.
Trên kệ có rất nhiều sách.
Cô buồn bực mở một quyển trong đó ra, liền thấy bên trong tất cả viết đều có liên quan đến y học.
Cô lại mở một quyển sách khác ra, vẫn có liên quan đến y học.
Ngay sau một cú xoay người, cô đã ở trên một mảnh đất, mảnh đất này bao la không có giới hạn.
Nhưng mây trên trời thật xanh, thật xanh..
Trên mặt đất, cỏ phi thường xanh tốt, không khí cực kỳ thoải mái, tỏa ra như có như không mùi thuốc.
Tích……
“Chủ nhân, hoan nghênh ngài đi vào vòng ngọc không gian.”
“Chủ…… Chủ nhân?”
Cái…… Cái này không phải mộng sao?
Khương Ninh kỳ quái nhìn mọi chuyện trước mắt, cắn cắn đầu lưỡi.
Sống cả đời, nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tưởng hư ảo như vậy, lại còn có người cùng cô nói chuyện?
“Đúng vậy! Ta là linh vật trong vòng ngọc không gian, ta kêu Tiểu Bạch. Phụ trách trông coi vòng ngọc không gian của ngài, bởi vì trước mắt không gian cấp bậc còn thấp, cho nên ta không thể thành hình, chỉ có thể cùng ngài trong không khí nói chuyện.” 【 không cần hoài nghi, tiểu Bạch vừa mới hoàn thành nhiệm vụ của Lâm Ngữ đồng chí. Tiểu Bạch làm bằng sắt,……】
Âm thanh dễ thương như đứa bé vang lên, cực kỳ giống âm thanh của người máy Siri.
Có chút hoảng hốt, Khương Ninh thiếu chút nữa cho rằng chính mình có được một người máy Siri cấp cao.
“Không gian? Vì sao lại gọi là không gian? Cái này có thể làm gì?”
Khương Ninh lòng hiếu kỳ bị khơi ra.
“Cái gọi là không gian, tồn tại như thế giới giả tưởng, chính là cùng nơi ngài sống hàng ngày có một ít bộ phận giống nhau. Nơi này có thể cất giữ hàng ngàn vạn vật phẩm. Có sách vở tài liệu lúc đầu ngài nhìn thấy, còn có đất đai hiện tại ngài đang xem……
Không gian sẽ lâu lâu ra một ít nhiệm vụ, hoàn thành những nhiệm vụ này, sẽ nhận được tích phân tương ứng, khi được một ngàn tích phân thì không gian sẽ thăng cấp một bậc. Trước mắt sơ cấp không gian, chỉ cho ngài đọc sách.
Nếu chủ nhân ngài thăng lên cấp hai, như vậy liền có thể khai phá một mẫu đất.”
Cố Thiêm Hành lạnh giọng chất vấn.
Nghiêm Chi hết đường chối cãi, “Thiêm Hành, mẹ là hạng người như vậy sao? Ninh Ninh là cô gái tốt. Mẹ thích con bé, là thật sự thích con bé. Ninh Ninh hôm nay còn mang mẹ đi bệnh viện kiểm tra phổi. Ninh Ninh vừa thiện lương, vừa tốt bụng, mẹ đi nơi nào tìm được con dâu tốt như vậy.”
Cố Thiêm Hành không nói chuyện.
Chỉ là anh không cao hứng, đều viết ở trên mặt.
Anh trở về phòng ngủ, ngồi ở trước giường.
Trong đầu tất cả đều là hình ảnh cô nhìn anh, ánh mắt rất trong sáng, thuần khiết.
Thật là kỳ quái.
Vì sao trong lòng anh lại không có chút nào phản cảm, thậm chí có một tia chờ mong.
Tào Kiêu tiếng nói vang lên bên tai.
“Em cảm giác nha đầu này thích anh.”
“Không có khả năng……”
“Như thế nào không có khả năng? Vừa nghe ba em muốn cho anh tìm đối tượng, cô ấy sắc mặt đều thay đổi.”
“……”
“Anh đối với người ta cũng có ý tứ! Bằng không, chó người ta gặp chuyện, anh sao cần thiết phải gọi em tới? Em biết anh hiện tại tình huống này, sợ liên lụy đến cô gái nhà người ta, nhưng mà nên thuận theo lòng mình ……
Bỏ qua rồi, chính là cả đời !”
Đặc biệt là mấy chữ cuối cùng kia, đánh thật sâu vào trong đầu Cố Thiêm Hành.
Ngực hơi hơi phát đau.
Giống như nếu lần này anh bỏ lỡ, thật sự sẽ chờ cả đời.
Loại cảm giác này làm anh luôn không thể hiểu được, giống như anh đã từng trải qua chuyện này.
Rõ ràng anh cùng cô chỉ có vài lần gặp gỡ, tuy rằng khi còn nhỏ lớn lên cùng một cái thôn, nhưng mà…… Khi còn nhỏ ký ức rõ ràng đều đã mơ hồ.
……
Thời điểm Khương Ninh về đến nhà.
Tiền Nguyệt Hoa đang cùng thím hai ở trong sân nói chuyện phiếm.
Khương Ninh chân dừng lại, tay vô thức chạm nhẹ vòng ngọc phượng hoàng, lắng nghe cuộc nói chuyện của thím hai cùng mẹ cô.
“Chị dâu, Tào sư trưởng đều đã mở miệng, không nói Ninh Ninh nhặt tiện nghi, mà anh cả cũng có chỗ có lợi. Em nghe nói Cố Thiêm Hành này chính là lấy mệnh cứu Tào sư trưởng. Nếu là chuyện này thành, nhà của chúng ta cùng Tào gia quan hệ, không phải càng gần sao?”
Tiền Nguyệt Hoa không lên tiếng.
Thím hai thanh âm lại bỗng nhiên vang lên, " Cho con gái chị gả qua làm quả phụ! Như vậy con gái tôi sẽ là ngôi sao duy nhất của Khương gia! Khương Ninh vừa béo vừa xấu, có thể gả cho Cố Thiêm Hành đã là tốt, làm gì có tư cách mà chọn.”
Nghe lời này.
Khương Ninh không ngăn được trừng lớn hai mắt.
Kỳ quái!
Thím hai sao dám nói những lời như thế trước mặt mẹ cô.
Cô phút chốc nghĩ đến cái gì, lập tức nhìn vào miệng của thím hai.
Bà ta căn bản không có nói chuyện!
Cô lại nghe âm thanh của chính mình vang lên.
Đây là…… suy nghĩ trong lòng của cô!
Cô như thế nào sẽ nghe được tiếng lòng của chính mình.
Cúi đầu, cô nhìn thấy vòng ngọc ánh lên tia sáng nhẹ. Sống đến năm 2023, chuyện kì quái hiếm lạ nào mà cô chưa trải qua, đầu óc rất nhanh xoay chuyển.
Nguyên nhân do chiếc vòng ngọc này sao?
Khương Ninh sau khi chết, linh hồn tận mắt nhìn thấy Lý Đại Quải bị nổ đến không còn mảnh xác, đối với chuyện không tầm thường này, độ tiếp thu so với người thường cao hơn.
Khương Ninh theo bản năng muốn đem vòng ngọc tháo ra. Nhìn xem có phải nguyên nhân do vòng ngọc hay không.
Nhưng cho dù cô dùng sức thế nào, vòng ngọc kia cũng không thể từ trên tay tháo xuống.
Cuối cùng.
Khương Ninh xác định!
Chính là bởi vì vòng ngọc này, cho nên cô mới nghe suy nghĩ trong lòng của thím hai..
Nhưng cô vì sao không nghe được suy nghĩ trong lòng của mẹ?
Chẳng lẽ còn tùy người?
Khương Ninh nghĩ đến đây, tiếng thím hai lại lần nữa truyền tới, “Nên cho bà ta thêm thuốc, uống một liều mất mạng luôn, đỡ phải nhìn thấy phiền lòng! Bà ta đi rồi, mình chính là chủ nhân của căn nhà này!”
Bà ta muốn hại chết mẹ!
Khương Ninh tức giận đến tay nắm chặt thành nắm đấm.
Vì muốn khắc chế tức giận trong lòng, nàng không ngừng hít sâu, cảm xúc cuồn cuộn bị đè nén trong lòng ngực.
Ban đêm.
Khương Ninh vẫn ngủ cùng Tiền Nguyệt Hoa.
Tiền Nguyệt Hoa nhìn con gái trong lòng ngực, có chút hoảng hốt, lại lần nữa hỏi: “Ninh Ninh, con thật sự nghĩ kỹ rồi sao? Con phải gả cho Cố Thiêm Hành?”
“Đúng! Con thật sự nghĩ kỹ rồi.”
“Ninh Ninh…… hazz……”
“Mẹ, con thật sự không đem chuyện này thành trò đùa, là thật sự. Gả cho anh ấy, con sẽ sống tốt. Con cũng không thể ở nhà mẹ đẻ ngốc cả đời, cho trong nhà bị mọi người nhạo báng được.”
Khương Ninh không nghĩ thêm chuyện cho mẹ cô, làm bà bệnh tình tăng thêm.
Thím hai tâm tư tàn nhẫn như vậy, thuốc này chắc hẳn đã bỏ thời gian rất lâu.
Nếu lại uống thêm một liều, chắc chắn tính mệnh của mẹ không còn. Ngẫm lại, trái tim cô như bị thắt chặt, đau nhói.
Tiền Nguyệt Hoa thở dài một hơi, “Tùy con đi.”
Lần trước thời điểm ồn ào phải gả cho Lý Đại Quải, đó là một khóc hai nháo ba thắt cổ.
Lúc này……
Cô cư nhiên cho bà có cảm giác an tâm.
Chắc là do Cố Thiêm Hành đứa nhỏ này tương đối đáng tin cậy đi.
Nghiêm Chi lại là bạn học của bà, dễ nói chuyện. Bà xác định bà ấy sẽ không hại con gái bà, cho nên lúc này mới yên tâm.
“Mẹ……”
“Ân?”
“Người nhà chúng ta đều uống thuốc của thầy lang kia sao?”
“Không có, chỉ có mẹ và con. Mấy anh trai của con thân thể tốt, cha con trước nay đều rất khỏe mạnh. Có chuyện gì sao? con như thế nào đột nhiên hỏi tới vấn đề này”
Tiền Nguyệt Hoa cảm thấy tâm tư của con gái càng thêm tinh tế.
Chuyện gì đều chú ý.
Khương Ninh nghĩ nghĩ nói: “Mẹ, con mơ một giấc mộng. Mơ thấy thân thể ngài càng ngày càng không tốt, thầy thuốc này có tốt không mẹ?”
“Ban ngày nghĩ gì, ban đêm mơ thấy cái đó. Con a, suy nghĩ nhiều quá. Thầy lang này có kiến thức rộng, nếu không có thuốc của thầy lang này, bệnh của ta khả năng càng nghiêm trọng.”
Không chỉ có mẹ, mà bao gồm cô trước đây.
Đối với hai mẹ con thím hai, đều không có một tia hoài nghi.
Cô nhi quả phụ, có thể làm cái gì?
Nhưng nghe được những tiếng lòng độc ác kia.. Mới biết được dưới mặt nạ giả nhân giả nghĩa kia, dữ tợn như thế nào.
Mơ mơ màng màng, Khương Ninh nghĩ những việc này rồi dần đi vào giấc mộng.
Trong mộng.
Cô không biết đang ở nơi đâu, xung quanh một mảnh trắng xoá.
Cô ngạc nhiên nhìn xung quanh mình, bỗng nhiên nhìn thấy một kệ sách ở phía trên, kệ sách ước chừng cao khoảng 3 mét.
Trên kệ có rất nhiều sách.
Cô buồn bực mở một quyển trong đó ra, liền thấy bên trong tất cả viết đều có liên quan đến y học.
Cô lại mở một quyển sách khác ra, vẫn có liên quan đến y học.
Ngay sau một cú xoay người, cô đã ở trên một mảnh đất, mảnh đất này bao la không có giới hạn.
Nhưng mây trên trời thật xanh, thật xanh..
Trên mặt đất, cỏ phi thường xanh tốt, không khí cực kỳ thoải mái, tỏa ra như có như không mùi thuốc.
Tích……
“Chủ nhân, hoan nghênh ngài đi vào vòng ngọc không gian.”
“Chủ…… Chủ nhân?”
Cái…… Cái này không phải mộng sao?
Khương Ninh kỳ quái nhìn mọi chuyện trước mắt, cắn cắn đầu lưỡi.
Sống cả đời, nhưng cô chưa bao giờ nhìn thấy cảnh tưởng hư ảo như vậy, lại còn có người cùng cô nói chuyện?
“Đúng vậy! Ta là linh vật trong vòng ngọc không gian, ta kêu Tiểu Bạch. Phụ trách trông coi vòng ngọc không gian của ngài, bởi vì trước mắt không gian cấp bậc còn thấp, cho nên ta không thể thành hình, chỉ có thể cùng ngài trong không khí nói chuyện.” 【 không cần hoài nghi, tiểu Bạch vừa mới hoàn thành nhiệm vụ của Lâm Ngữ đồng chí. Tiểu Bạch làm bằng sắt,……】
Âm thanh dễ thương như đứa bé vang lên, cực kỳ giống âm thanh của người máy Siri.
Có chút hoảng hốt, Khương Ninh thiếu chút nữa cho rằng chính mình có được một người máy Siri cấp cao.
“Không gian? Vì sao lại gọi là không gian? Cái này có thể làm gì?”
Khương Ninh lòng hiếu kỳ bị khơi ra.
“Cái gọi là không gian, tồn tại như thế giới giả tưởng, chính là cùng nơi ngài sống hàng ngày có một ít bộ phận giống nhau. Nơi này có thể cất giữ hàng ngàn vạn vật phẩm. Có sách vở tài liệu lúc đầu ngài nhìn thấy, còn có đất đai hiện tại ngài đang xem……
Không gian sẽ lâu lâu ra một ít nhiệm vụ, hoàn thành những nhiệm vụ này, sẽ nhận được tích phân tương ứng, khi được một ngàn tích phân thì không gian sẽ thăng cấp một bậc. Trước mắt sơ cấp không gian, chỉ cho ngài đọc sách.
Nếu chủ nhân ngài thăng lên cấp hai, như vậy liền có thể khai phá một mẫu đất.”
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook