[Thập Niên 70] Xuyên Sách Gả Chồng Ngàn Dặm
-
Chương 6:
Nhóm dịch: Thất Liên Hoa
Bởi vì tam quan quá đồi bại nên Điền Mật không kiên nhẫn đọc kỹ, lúc ấy chỉ tùy tiện lật một cái, rất nhiều nội dung không nhớ, nhưng phong cách cặn bã hiếm thấy chỉ có một người là nam chính này thì cô nhớ rất rõ.
Cô không có quyền phán xét lựa chọn của nguyên chủ, dù sao hoàn cảnh trưởng thành ảnh hưởng quá lớn với một người, nhưng Điền Mật tuyệt đối không tiếp nhận nổi Lưu Hướng Đông như vậy: “Con nghe bạn học cấp ba nói, bạn đó là bà con xa với nhà Lưu Hướng Đông.”
“Con lo Lưu Hướng Đông học theo ba nó à?” Dù sao Điền Hồng Tinh cũng làm công an mấy chục năm, chuyện như vậy không hiếm thấy, nghe ý con gái, ông lập tức hiểu sự lo lắng của cô, trên mặt cũng nghiêm túc hơn.
Điền Mật gật đầu: “Ba, con không muốn kiếm người như vậy, kẻ đánh vợ không được coi là đàn ông.”
“Vậy cũng không chắc, mình cũng không thể một gậy quật ngã cả thuyền người được, nếu không ba để con đi hỏi thăm thử?” Nếu Lưu Hướng Đông giống ba nó thật, chắc chắn Điền Hồng Tinh sẽ không đẩy con gái vào hố lửa.
Nhưng…Lỡ thằng nhóc kia tốt thật? Điều kiện tốt như vậy, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.
Điền Mật nhíu mày, cô biết ông cụ vẫn chưa từ bỏ ý định, nhưng tạm thời cô vẫn chưa muốn kịch liệt liều mạng, dù sao vẫn chưa tới mức đó, trước tiên chỉ cần ổn định người là được.
Nghĩ đến đây, cô đứng dậy, rót thêm chén nước vào trong chén sành, chuẩn bị trở về phòng nghỉ một lúc: “Vậy tí ba hỏi thăm thử nhé.”
Ba Điền là gia trưởng điển hình của thời đại này, cần mặc mũi, nói quy củ, tuy trọng nam khinh nữ, cũng có đôi mắt danh lợi, nhưng ông đã khá hơn rất nhiều người không coi con gái là người rồi.
Con người mà, ai chả có chút tâm tư nhỏ, chính cô cũng không phải loại vô tư dâng hiến.
“Đúng rồi, ba, chuyện hỏi thăm Lưu Hướng Đông này không gấp, buổi tối có hầm canh cá lóc, ba uống nhiều chút bồi bổ cơ thể.” Lúc bước vào phòng Tây, như nhớ tới cái gì đó, Điền Mật quay đầu nhắc nhở.
Được con gái quan tâm, Điền Hồng Tinh thu chân vốn muốn lập tức lên trấn trên về, cười ha hả đáp lại: “Được, ba biết rồi.”
-
Phòng nhà họ Điền là phòng ba gian điển hình, vào cửa là phòng ăn, phía đông là phòng ngủ chính của hai vợ chồng già, khoảng chừng cỡ hai mươi mấy mét vuông, phía tây diện tích cũng như vậy, nhưng chia thành hai căn phòng, phòng có nhiều ánh sáng mặt trời là mấy chị em Điền Mật ở, phòng nhỏ hơn ở phía bắc là phòng của con trai.
Không phải hai ông bà mến con gái mới đưa phòng tốt cho bọn Điền Mật, mà là nhà có bốn bé gái, phòng nhỏ thực sự không trụ được,
Nói đến đây, không thể không nói một chút về thành viên gia đình nhà họ Điền.
Ba Điền mẹ Điền là bà con xa ngũ phúc, quen biết từ nhỏ, 18 tuổi thì kết hôn.
Phía trên Điền Mật có một chị cả, năm nay 32 tuổi, sau đó liên tục hết mấy đứa bé đều không giữ được, khó khăn lắm mới ổn định bé thứ hai, cũng chính là anh cả Điền Mật thì cũng là sáu năm sau.
Mấy năm sau nữa, mẹ Điền vẫn chưa có bầu tiếp, vốn đã định từ bỏ, hai vợ chồng già cho là đời này chỉ có hai đứa con, nhưng ở tuổi 31 lại bất ngờ chào đón bé thứ ba, đó là Điền Mật.
Bởi vì mong chờ quá lâu, lại vì từ nhỏ ngoại hình Điền Mật giống đồng tử ngồi với tiên nhân, Điền Hồng Tinh không thất vọng về đứa con gái, đặt cho cô một cái tên dễ nghe.
Có Điền Mật mở đầu, mẹ Điền lại liên tiếp sinh hai cô con gái.
Bởi vì tam quan quá đồi bại nên Điền Mật không kiên nhẫn đọc kỹ, lúc ấy chỉ tùy tiện lật một cái, rất nhiều nội dung không nhớ, nhưng phong cách cặn bã hiếm thấy chỉ có một người là nam chính này thì cô nhớ rất rõ.
Cô không có quyền phán xét lựa chọn của nguyên chủ, dù sao hoàn cảnh trưởng thành ảnh hưởng quá lớn với một người, nhưng Điền Mật tuyệt đối không tiếp nhận nổi Lưu Hướng Đông như vậy: “Con nghe bạn học cấp ba nói, bạn đó là bà con xa với nhà Lưu Hướng Đông.”
“Con lo Lưu Hướng Đông học theo ba nó à?” Dù sao Điền Hồng Tinh cũng làm công an mấy chục năm, chuyện như vậy không hiếm thấy, nghe ý con gái, ông lập tức hiểu sự lo lắng của cô, trên mặt cũng nghiêm túc hơn.
Điền Mật gật đầu: “Ba, con không muốn kiếm người như vậy, kẻ đánh vợ không được coi là đàn ông.”
“Vậy cũng không chắc, mình cũng không thể một gậy quật ngã cả thuyền người được, nếu không ba để con đi hỏi thăm thử?” Nếu Lưu Hướng Đông giống ba nó thật, chắc chắn Điền Hồng Tinh sẽ không đẩy con gái vào hố lửa.
Nhưng…Lỡ thằng nhóc kia tốt thật? Điều kiện tốt như vậy, bỏ lỡ thì thật đáng tiếc.
Điền Mật nhíu mày, cô biết ông cụ vẫn chưa từ bỏ ý định, nhưng tạm thời cô vẫn chưa muốn kịch liệt liều mạng, dù sao vẫn chưa tới mức đó, trước tiên chỉ cần ổn định người là được.
Nghĩ đến đây, cô đứng dậy, rót thêm chén nước vào trong chén sành, chuẩn bị trở về phòng nghỉ một lúc: “Vậy tí ba hỏi thăm thử nhé.”
Ba Điền là gia trưởng điển hình của thời đại này, cần mặc mũi, nói quy củ, tuy trọng nam khinh nữ, cũng có đôi mắt danh lợi, nhưng ông đã khá hơn rất nhiều người không coi con gái là người rồi.
Con người mà, ai chả có chút tâm tư nhỏ, chính cô cũng không phải loại vô tư dâng hiến.
“Đúng rồi, ba, chuyện hỏi thăm Lưu Hướng Đông này không gấp, buổi tối có hầm canh cá lóc, ba uống nhiều chút bồi bổ cơ thể.” Lúc bước vào phòng Tây, như nhớ tới cái gì đó, Điền Mật quay đầu nhắc nhở.
Được con gái quan tâm, Điền Hồng Tinh thu chân vốn muốn lập tức lên trấn trên về, cười ha hả đáp lại: “Được, ba biết rồi.”
-
Phòng nhà họ Điền là phòng ba gian điển hình, vào cửa là phòng ăn, phía đông là phòng ngủ chính của hai vợ chồng già, khoảng chừng cỡ hai mươi mấy mét vuông, phía tây diện tích cũng như vậy, nhưng chia thành hai căn phòng, phòng có nhiều ánh sáng mặt trời là mấy chị em Điền Mật ở, phòng nhỏ hơn ở phía bắc là phòng của con trai.
Không phải hai ông bà mến con gái mới đưa phòng tốt cho bọn Điền Mật, mà là nhà có bốn bé gái, phòng nhỏ thực sự không trụ được,
Nói đến đây, không thể không nói một chút về thành viên gia đình nhà họ Điền.
Ba Điền mẹ Điền là bà con xa ngũ phúc, quen biết từ nhỏ, 18 tuổi thì kết hôn.
Phía trên Điền Mật có một chị cả, năm nay 32 tuổi, sau đó liên tục hết mấy đứa bé đều không giữ được, khó khăn lắm mới ổn định bé thứ hai, cũng chính là anh cả Điền Mật thì cũng là sáu năm sau.
Mấy năm sau nữa, mẹ Điền vẫn chưa có bầu tiếp, vốn đã định từ bỏ, hai vợ chồng già cho là đời này chỉ có hai đứa con, nhưng ở tuổi 31 lại bất ngờ chào đón bé thứ ba, đó là Điền Mật.
Bởi vì mong chờ quá lâu, lại vì từ nhỏ ngoại hình Điền Mật giống đồng tử ngồi với tiên nhân, Điền Hồng Tinh không thất vọng về đứa con gái, đặt cho cô một cái tên dễ nghe.
Có Điền Mật mở đầu, mẹ Điền lại liên tiếp sinh hai cô con gái.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook