“Đại ca, tối nay trông cậy vào anh, tối nay phải chơi cho tiện nhân kia biết thế nào là lễ độ.



Khánh Vân Diên nghe thấy tiếng động ở cửa, mặt mày căng thẳng, anh ta nhanh chóng nhẹ nhàng bò dậy từ chiếu ngủ, mò mẫm cầm một món đồ chạm khắc bằng gỗ cứng để làm vũ khí, nghiêm túc phòng thủ trước tình hình bên ngoài.


Rất nhanh, cái khóa cửa thật sự bị phá hỏng.


Ở cửa có thể mơ hồ nhìn thấy hai bóng người đàn ông, trong đó một bóng người rất quen thuộc, chính là em trai của anh ta, Khánh Chí Bình.


Trong bóng tối, nét mặt của Khánh Vân Diên vô cùng khó coi, hôm nay lúc anh ta bước vào nhà đã cảm thấy rất kỳ lạ, mọi người trong nhà đều đã nghỉ ngơi, sao cửa chính lại không khóa?

Mà vào lúc này, hình như anh ta đã hiểu được phần nào nguyên nhân khiến Lý Xuân Lan thay đổi tính tình.


“Đại ca, giao cho anh, con đàn bà quê mùa kia vô cùng khỏe, lát nữa cẩn thận chút.

” Khánh Chí Bình hưng phấn nói.



“Yên tâm! Đàn bà dưới thân anh đây đều mệt đến mức không còn sức!” Người đàn ông lạ mặt cười dâm đãng.


Sau đó, người đàn ông lạ mặt kích động bước vào phòng, vì quá vội vàng, chưa đến giường đã đụng phải cái chậu rửa chân đặt bên cạnh.


Khánh Chí Bình vốn định rời đi, nghe tiếng độc sợ đến nỗi tim đập thình thịch, hắn quay trở lại nói: “Cẩn thận chút! Thành công rồi thì kêu to một tiếng, báo hiệu cho tôi biết.




“Biết rồi, biết rồi!” Người đàn ông lạ mặt nói.



Nói xong, anh ta xoa tay, lao vào giường: “Vợ nhỏ, anh đến rồi đây…”


Khánh Chí Bình lại một lần nữa “tốt bụng” đóng cửa lại.




Cùng lúc đó, Khánh Vân Diên giơ cái đồ chạm khắc trong tay lên, vung về phía đối phương, dùng tốc độ nhanh nhất để khống chế người này.



“Mẹ kiếp! Đau chết lão tử rồi, thằng nào đánh lén lão tử!”


Một đòn của Khánh Vân Diên khiến đối phương đau đến mức gào thét, nhưng Khánh Vân Diên lập tức bịt miệng gã lại, khiến tiếng hét của gã không truyền đi xa.



Gã đàn ông bị Khánh Vân Diên bịt miệng giãy giụa, Lý Xuân Lan vừa mới ngủ, nằm gần đó, cũng nghe rõ tiếng động trong phòng.



Lý Xuân Lan vội vàng bật dậy từ giường, nhanh chóng bật đèn lên, cảnh tượng cô nhìn thấy là Khánh Vân Diên đang khống chế một người đàn ông trung niên dơ bẩn trên mặt đất.



Trong phòng mình bỗng nhiên xuất hiện một người đàn ông trung niên như vậy, lại nhìn sang vị trí cửa, cái khóa cửa đã bị phá hỏng.



Cô vốn đang mơ màng, lập tức tỉnh táo lại, cũng đoán được đại khái tình hình.



Cô không ngờ người nhà họ Khánh giả vờ ngoan ngoãn, cuối cùng lại dùng kế hoạch độc ác như vậy để chờ đợi cô!

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương