Thập Niên 70 Trao Đổi Chồng
-
Chương 4
----Cứ như vậy đi thẳng về phía trước, Vương Hữu Điền càng đi càng cao hứng, thậm chí còn hát lên, Tiêu Cửu Phong lại không nói gì.
Cách bao tải, thân thể mảnh khảnh gầy yếu của ni cô cứa vào lưng anh như vậy, anh có thể cảm giác được đối phương hơi run rẩy, thậm chí mơ hồ nghe được tiếng thở dốc yếu ớt của cô.
- Cửu Phong, cậu đi quá nhanh, gấp cái gì nha, hắc hắc!Tiêu Cửu Phong giơ tay lên lau mồ hôi trên trán, lại không trả lời hắn mà muốn về nhà sớm một chút, muốn tiểu ni cô trong bao tải sớm đi ra.
Bọn họ ở bên ngoài còn nóng như vậy, cô gái trong bao tải chắc chắn càng khó chịu hơn.
- Ha ha ha, tôi biết rồi, cậu muốn sớm trở về ôm vợ!Vương Hữu Điền thỏa mãn thở dài: "Tôi cũng muốn như vậy.
”Nói xong thì hắn lại bắt đầu hát:"Một mẫu đất có hai con trâu, vợ con đầy đủ! "Lúc Tiêu Cửu Phong và Vương Hữu Điền trở lại nơi ở của đại đội sản xuất, trời sắp chập tối, trên đường đại đội có các cụ ông cụ bà đang bưng bát ăn cơm, thấy Tiêu Cửu Phong cùng Vương Hữu Điền trở về, vừa hỏi thăm vừa nhìn về phía bao tải.
- Đây thật sự là phân vợ sao?-Các cậu có được nàng dâu thế nào?"Mau mở ra xem một chút đi! Chúng ta cũng muốn xem! ”Trong đó có hai người độc thân, một người năm nay hai mươi bốn, một người năm nay ba mươi sáu, hai người thiếu một tuổi không thể đi phối vợ, khó chịu muốn chết, nhìn tiêu bao tải trên lưng Cửu Phong cùng Vương Hữu Điền mà thèm đỏ mắt.
Vương Hữu Điền cười ha ha: "Không biết thế nào, dù sao cũng mềm mại.
”Hắn vừa nói như vậy liền có mấy người cười ha ha, mấy người này đều là chị dâu của Vương Hữu Điền, chị dâu đùa giỡn với người trẻ tuổi chưa kết hôn cũng là chuyện bình thường.
Hết lần này tới lần khác mấy người này lại quay sang hỏi Tiêu Cửu Phong:"Cửu Phong, ngươi chọn được cô gái thế nào đó! ”Tiêu Cửu Phong thản nhiên nói: "Còn chưa mở ra xem, chị dâu, tôi trở về trước.
”Nói xong, vác bao tải đi thẳng về.
Trong mấy người phụ nữ này có một người tên là Ninh Quế Hoa, tuổi tác tương tự như Tiêu Cửu Phong, lúc nhỏ đã làm bạn với Tiêu Cửu Phong rồi, hiện tại nhìn bộ dáng lạnh lùng thản nhiên của anh liền cảm thấy mất hứng.
Ninh Quế Hoa nhìn bóng lưng Tiêu Cửu Phong đeo bao tải trong ngõ:"Cửu Phong có ý gì vậy, không thèm để ý đến lời tôi, không biết còn tưởng rằng tôi đã làm gì có lỗi với cậu ấy đây! ”Vương Hữu Điền cười một tiếng:"Có thể có ý gì chứ, phỏng chừng ngóng trông mau về nhà ôm vợ, nóng lòng!Các chị xem xem, em tôi đây không nóng vội nha! ”Ninh Quế Hoa cười ha hả, đột nhiên bĩu môi:"Thật ra chuyện Cửu Phong cũng đi nhận vợ thật sự làm tôi bất ngờ, lúc trước không phải nói cậu ấy vẫn luôn chờ Thúy Hồng sao! ”Vừa nghe cô nói mọi người đều im lặng.
Ninh Quế Hoa nhìn sang người bên cạnh, chỉ thấy bên cạnh đứng chính là em chồng Trần Thiết Ngưu nhà Vương Thúy Hồng, nhất thời ý thức được mình nói sai:"Ai ai ai, xem cái miệng này của tôi, tôi nói linh tinh thôi, coi như chưa nói gì nha! ”Nhà của Tiêu Cửu Phong so với nhà bình thường lớn hơn chút, trong viện có ba mặt đều là phòng ốc, thời điểm xây nhà này cũng rất tỉ mỉ, mái hiên đưa ra phía trước, gạch xanh cũng có hình khắc tinh xảo/Nhưng mà mấy chục năm trôi qua, trải qua bao nhiêu phong sương nên đã cũ kỹ, không được tu sửa, biểu thị sự xuống dốc của gia đình cư trú nơi đây.
Tổ tiên Tiêu Cửu Phong cũng là người đọc sách, nghe nói từng xuất hiện mấy tiến sĩ, nhưng ngày trước giải phóng cũng không tốt lắm, sau khi giải phóng, trong nhà chỉ còn lại một mình Tiêu Cửu Phong, thiếu chút nữa chết đói, sau đó đưa đi xung quân, Tiêu Cửu Phong xem như giữ được một cái mạng.
Tiêu Cửu Phong cõng bao tải, đẩy cửa lớn cũ nát ra, đi vào phòng mình sau đó bắt đầu mở bao tải.
Bao tải đặt ở cửa, hẳn là ni cô bên trong đang ngồi xổm.
Bây giờ bao tải mở ra tuột xuống, một tiểu ni cô lộ ra.
Tiểu ni cô cuộn mình ngồi xổm, cánh tay ôm gối, ngửa mặt dùng ánh mắt thấp thỏm nhìn Tiêu Cửu Phong.
.
Bình luận
Bình luận
Bình luận Facebook