“Ầm” một tiếng, đội trưởng Lý tức giận không ăn nữa: “Cha no rồi!” rồi đi ra ngoài ngay lập tức.

Vợ đội trưởng Lý cũng không ăn được nữa. Nhíu mày đặt bát đũa xuống: “Sao con lại không hiểu chuyện như vậy?”

Lý Thanh Thúy: “…”

Đừng nói là Lý Thanh Thúy, ngay cả hai người con trai và con dâu của Lý gia cũng không biết chuyện gì đang xảy ra. Chỉ cảm thấy không thể giải thích được, tại sao cha mẹ lại không vui như vậy?

Ông tức giận đến mức không có tâm trạng ăn cơm, trực tiếp đi đến phòng đại đội, vừa rời khỏi đó thì gặp phải Thẩm Gia Thụ cũng đang đi ra ngoài.

Anh đang định đến tìm đội trưởng Lý, muốn hỏi buổi chiều liệu anh có đi cắt cỏ heo không.

“Chú, đợi một chút”.

Đội trưởng Lý tức giận: “Làm sao?”

“Chú, cháu nghĩ tới nghĩ lui, có chuyện này cần nhắc nhở chú một chút”. Anh nghĩ cần phải nhắc nhở đội trưởng Lý một chút, để ông khuyên nhủ Lý Thanh Thúy, đừng để cô ấy thực sự đi tìm trí thức Trình đó.

Anh nhìn ra được, Trình Hướng Dương kia rất kiêu ngạo, lỗ mũi hướng lên trời, loại người này sẽ không đón nhận Lý Thanh Thúy, hoặc cho dù có chấp nhận thì cũng chỉ là vì thỏa hiệp, sớm muộn gì cũng sẽ phụ lòng cô ấy. Anh nhắc nhở ông như vậy, đội trưởng Lý chẳng phải sẽ cảm kích anh sao? Sau đó sắp xếp một công việc dễ dàng hơn cho anh?

Đội trưởng Lý hỏi: “Có chuyện gì sao?”

“Ưm, chuyện là… Lý Thanh Thúy cũng đã đến tuổi cần tìm đối tượng kết hôn, chú là cha cô ấy cũng nên quan tâm một chút. Cháu nói có đúng không? Cô ấy có vẻ ngoài xinh đẹp, đọc sách…” Anh không biết phải nói sao để ông không khó xử. Cũng không thể nói thẳng với ông rằng con gái ông say mê thanh niên trí thức mới đến.

Nghe anh nói vậy, khuôn mặt của ông đột nhiên trở nên rất khó coi.

Nghĩ đến chuyện lúc trưa, ông nghi ngờ Thẩm Gia Thụ dự định sẽ làm con rể ông.



Đội trưởng Lý có thể đồng ý không? Nếu không phải con gái ông thích Thẩm Gia Thụ, đứa nhỏ kia lại được nuông chìu không biết tốt xấu, hiện tại ông có thể đã đánh Thẩm Gia Thụ một trận rồi.

Nhưng không còn cách nào khác, ông không thể làm mọi việc lớn chuyện hơn, để mọi người biết con gái ông thích Thẩm Gia Thụ. Sau này làm sao tìm được nhà chồng tốt?

Vì vậy dù tức giận đến đâu, ông cũng phải kìm nén, phải tìm cách xoa dịu Thẩm Gia Thụ: “Chuyện cho cháu đi cắt cỏ heo chú đồng ý”.

“Thật không chú, quá tốt rồi! Chú là người rất hiểu rõ tâm ý người khác”.

Đội trưởng Lý sắc mặt âm trầm: “Chú cũng có một điều kiện”.

Anh nhướng mày: “Điều kiện gì ạ?”

“Sau này cháu đừng quá gần gũi với Lý Thanh Thúy. Tìm cách tránh xa ra”.

Anh có chút ngẩn người, có chút hiểu. “Ưm… Cháu hiểu rồi, được ạ!” Phải tránh xa ra. Nếu cô biết anh tố giác cho ông, có thể sẽ làm ầm ĩ lên.

“Vậy thì chú cũng đừng nói với cô ấy về cuộc trò chuyện ngày hôm nay của chúng ta”.

“Đó cũng là ý của chú” ông nghiêm mặt nói.

Buổi chiều, Thẩm Gia Thụ được đi cắt cỏ heo như ý muốn của anh. Trước đây, anh luôn không quý trọng thời gian đi cắt cỏ heo, khoảng thời gian đi hốt phân heo anh mới nhận ra, cắt cỏ heo coi như là một điều tuyệt vời.

Đường Niên Niên cũng rất vui khi gặp anh, chỉ là những nữ đồng chí khác không còn ngưỡng mộ anh nhiều như trước nữa.

Bởi vì họ cũng đã nghe một số tin đồn về anh.

Ngay cả Khương Hồng cũng nhắc nhở cô không nên kết giao với những người như vậy nhiều.

Bình luận

  • Bình luận

  • Bình luận Facebook

Sắp xếp

Danh sách chương